Chương 6
Bồ Đào Ích Lực Đa Đa Đa
04/04/2024
Lúc đến chỗ ghi hình ngày đầu tiên đã là ban đêm.
Lần này nghệ sĩ được mời đến chương trình là một tiểu thịt tươi*, tên là Liễu Minh.
(Giải thích: là mấy bạn kiểu trắng trắng, gầy gầy, mang cho mọi người cảm giác như là em bé hay cún con vậy á)
Gần đây, cậu ấy đột nhiên được biết đến nhiều hơn một trò đùa ở một chương trình tạp kĩ ít người biết.
Liễu Minh là một người thân thiện cũng rất thẳng thắn, cậu ấy tặng tôi cùng với hai người khác cũng được chọn ngẫu nhiên làm trợ lí bán thời gian một phần quà khai máy.
Là một túi quà lớn màu đỏ, bên trong còn có không ít đồ, hẳn là có một ít từ nhà tài trợ.
“Mong các chị hãy chiếu cố đứa em này một chút ạ.”
Vẻ mặt Liễu Minh sảng khoải, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười nói với chúng tôi.
Ba người bọn tôi vừa định nói lời cảm ơn, thì bất ngờ bị một tia sáng làm chói mắt.
Vừa kịp phản ứng lại thì đã phát hiện có mấy cái camera không biết từ nơi nào xuất hiện, liên tục quay chụp người đang bước ra từ chiếc xe bảo mẫu màu đen.
Vài giây sau, cơ thể thon dài quen thuộc liền xuất hiện trước mắt tôi.
Người này bận một chiếc áo sơmi trắng cùng với quần jean xanh rách vài chỗ, trên đầu còn đội một chiếc mũ lưỡi trai màu xanh che đi gần nửa khuôn mặt, trên quai hàm để lộ ra một nốt ruồi quyến rũ.
Thật ra chưa cần thấy nốt ruồi đặc trưng kia, tôi cũng đã nhận ra người đang bước tới chính là Tư Việt.
Tôi chỉ dám nhìn một chút, rồi vội dời mắt đi.
Nhưng anh ấy chỉ đứng yên thôi cũng trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, cho dù tôi có giả bộ như không thấy đi nữa cũng khó mà làm được.
Người bên cạnh tôi liền bắt đầu sôi nổi thảo luận, ngay cả Liễu Minh trong ánh mắt cũng ngập tràn vẻ ngưỡng mộ.
“A, thật sự rất đẹp trai, lần này đi dù chỉ được nhìn một cái thôi tôi cũng đủ mãn nguyện rồi!”
“A a a, đẹp trai quá đi, tôi muốn trèo tường*!”
(Giải thích: trèo tường ở đây có thể là bạn đang thích một idol nào đó, thì lại vì thấy người khác đẹp hơn nên muốn chuyển sang thích hơn, hoặc cũng có thể là dù đã có bạn đời rồi nhưng mà vẫn muốn thích người khác - đây chỉ là kiểu nói đùa thôi, nên mọi người đừng đặt nặng nha)
Tôi cúi đầu thật thấp, cố gắng để cho tâm trạng chua chát của mình trở nên bình tĩnh lại.
“Đó là ai vậy, còn một người nữa, là ai vậy, còn đi với Tư Việt nữa!”
“Người này mà cậu cũng không biết à, là Ôn Thanh Như đó!”
“Hả? NOTP* của tôi lại là thật?”
(Giải thích: NOTP - cặp đôi mà bạn không muốn đến với nhau)
Tôi giống như không thể kiềm chế được mà ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy được một thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp đi theo sau Tư Việt.
Hai người một trước một sau, thật sự rất xứng đôi.
Tôi không khỏi siết chặt tay đang cầm túi quà, ánh mắt có chút mơ hồ, cố gắng hít một hơi thật sâu mới nhịn được giọt nước mắt đã sắp tràn mi.
Lần này nghệ sĩ được mời đến chương trình là một tiểu thịt tươi*, tên là Liễu Minh.
(Giải thích: là mấy bạn kiểu trắng trắng, gầy gầy, mang cho mọi người cảm giác như là em bé hay cún con vậy á)
Gần đây, cậu ấy đột nhiên được biết đến nhiều hơn một trò đùa ở một chương trình tạp kĩ ít người biết.
Liễu Minh là một người thân thiện cũng rất thẳng thắn, cậu ấy tặng tôi cùng với hai người khác cũng được chọn ngẫu nhiên làm trợ lí bán thời gian một phần quà khai máy.
Là một túi quà lớn màu đỏ, bên trong còn có không ít đồ, hẳn là có một ít từ nhà tài trợ.
“Mong các chị hãy chiếu cố đứa em này một chút ạ.”
Vẻ mặt Liễu Minh sảng khoải, trên khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười nói với chúng tôi.
Ba người bọn tôi vừa định nói lời cảm ơn, thì bất ngờ bị một tia sáng làm chói mắt.
Vừa kịp phản ứng lại thì đã phát hiện có mấy cái camera không biết từ nơi nào xuất hiện, liên tục quay chụp người đang bước ra từ chiếc xe bảo mẫu màu đen.
Vài giây sau, cơ thể thon dài quen thuộc liền xuất hiện trước mắt tôi.
Người này bận một chiếc áo sơmi trắng cùng với quần jean xanh rách vài chỗ, trên đầu còn đội một chiếc mũ lưỡi trai màu xanh che đi gần nửa khuôn mặt, trên quai hàm để lộ ra một nốt ruồi quyến rũ.
Thật ra chưa cần thấy nốt ruồi đặc trưng kia, tôi cũng đã nhận ra người đang bước tới chính là Tư Việt.
Tôi chỉ dám nhìn một chút, rồi vội dời mắt đi.
Nhưng anh ấy chỉ đứng yên thôi cũng trở thành chủ đề bàn tán của mọi người, cho dù tôi có giả bộ như không thấy đi nữa cũng khó mà làm được.
Người bên cạnh tôi liền bắt đầu sôi nổi thảo luận, ngay cả Liễu Minh trong ánh mắt cũng ngập tràn vẻ ngưỡng mộ.
“A, thật sự rất đẹp trai, lần này đi dù chỉ được nhìn một cái thôi tôi cũng đủ mãn nguyện rồi!”
“A a a, đẹp trai quá đi, tôi muốn trèo tường*!”
(Giải thích: trèo tường ở đây có thể là bạn đang thích một idol nào đó, thì lại vì thấy người khác đẹp hơn nên muốn chuyển sang thích hơn, hoặc cũng có thể là dù đã có bạn đời rồi nhưng mà vẫn muốn thích người khác - đây chỉ là kiểu nói đùa thôi, nên mọi người đừng đặt nặng nha)
Tôi cúi đầu thật thấp, cố gắng để cho tâm trạng chua chát của mình trở nên bình tĩnh lại.
“Đó là ai vậy, còn một người nữa, là ai vậy, còn đi với Tư Việt nữa!”
“Người này mà cậu cũng không biết à, là Ôn Thanh Như đó!”
“Hả? NOTP* của tôi lại là thật?”
(Giải thích: NOTP - cặp đôi mà bạn không muốn đến với nhau)
Tôi giống như không thể kiềm chế được mà ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên nhìn thấy được một thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp đi theo sau Tư Việt.
Hai người một trước một sau, thật sự rất xứng đôi.
Tôi không khỏi siết chặt tay đang cầm túi quà, ánh mắt có chút mơ hồ, cố gắng hít một hơi thật sâu mới nhịn được giọt nước mắt đã sắp tràn mi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.