Chương 90
Hồi Sênh
14/10/2022
Nghi Hi nghe xong không nói gì, chẳng qua trở lại khách sạn liền gọi điện cho Hạ Tâm Đồng. Quả nhiên, là cô ấy đến Thành Đô tham gia hoạt động, Thái Kiệt Hồng bớt thời gian theo gót, hai người trong lúc vội vàng gặp mặt, không nghĩ rằng còn bị chụp được.
“Các cậu… Định làm thế nào?”
Đầu kia điện thoại, Hạ Tâm Đồng tâm tình phức tạp, nửa ngày mới nói: “Không biết. Trên thực tế, mình cũng không biết tương lai chúng mình sẽ như thế nào.”
Nghi Hi sửng sốt. Hạ Tâm Đồng cùng Thái Kiệt Hồng đều là người tính tình ngay thẳng, ở gần sẽ thường xuyên cãi nhau, Nhiều lần Nghi Hi toàn bị ép nghe Hạ Tâm Đồng mắng chửi. Nhưng cho dù như thế, cô cũng có thể cảm giác được hai người họ là thật sự thích đối phương, đây chẳng qua là phương thức chung sống của bọn họ mà thôi. Nghiêm túc suy nghĩ, đây là lần đầu tiên Hạ Tâm Đồng dùng giọng điệu đứng đắn này, ngữ khí nhắc đến bạn trai dường như có chút nản lòng đến cực điểm, nhắc tới đoạn quan hệ này.
Hạ Tâm Đồng nói: “Chúng mình hẹn hò hơn một năm, thời gian gặp mặt cộng lại chưa đến một tháng, còn luôn phải trốn trốn tránh tránh. Đa số thời gian anh ấy đều ở Đài Loan, mình lại phải ở đại lục quay phim, loại cảm giác cách xa nhau ngàn vạn dặm này cậu có biết không? Tiểu Hi, mình cảm thấy mệt mỏi quá.”
Yêu xa chính là như vậy, tình cảm trong giới giải trí phần lớn không thể lâu dài cũng vì nguyên nhân này, Nghi Hi không biết nên nói cái gì. Sự thật là thế lúc trước côvà Hứa Mộ Châu chia tay, không phải là bởi vì công tác bận rộn thiếu thốn giao lưu sao?
Hạ Tâm Đồng: “Kỳ thật trước chịu đựng cũng chịu đựng, nhưng lần này bị chụp được giống như đem vấn đề đặt lên bàn cân. Anh ấy là ca sĩ thần tượng, tài tử giới âm nhạc, công ty không cho anh ấy công khai tình cảm, Đài Loan bên kia còn không ngừng có vài bạn gái tin đồn, hẹn hò cùng anh ấy, mình thực sự không có cảm giác an toàn. Tiểu Hi, mình có phải vô cùng không hiểu chuyện hay không? Ngày hôm qua người đại diện của anh ấy gọi điện thoại cho mình, hi vọng có thể cùng nhau đem việc này che địa, mình lại không đáp ứng ngay lập tức.”
“Cậu định công khai?”
“Không, mình chỉ là không muốn tiếp tục che đậy như vậy. Anh ấy rất tốt, cũng đối với mình rất tốt, nhưng chung sống như vậy làm mình rất mệt mỏi. Mình không nghĩ rằnghẹn hò với người trong showbiz sẽ mệt mỏi như vậy. Thậm chí mình còn nghĩ, hay là liền mượn cơ hội này, chọc giận công ty anh ấy, chọc giận anh ấy, chúng mình triệt để chia tay thôi. Như vậy mình liền có thể chuyên tâm làm việc, không cần lại cả ngày nhớ thương cái người bên kia eo biển, sợ hãi anh ấy đã quên mình.”
Nghi Hi trầm mặc rất lâu, mới nói: “Đồng Đồng, đây là tình cảm của cậu, mình chỉ có thể đề nghị cậu suy xét rõ ràng, lựa chọn thế nào vẫn là phải xem chính cậu. Nhưng cậu phải nhớ, bất luận cuối cùng cậu quyết định như thế nào, mình đều đứng về phía cậu.”
Hạ Tâm Đồng dường như đang cười :“Không phải cậu với Thái Kiệt hồng cũng rất tốt sao?”
“Giao tình của mình và anh ta sao có thể so được với mình và cậu?” Hơn nữa từ lúc Hạ Tâm Đồng cùng Thái Kiệt Hồng hẹn hò, Nghi Hi cũng rất ít liên lạc với anh ta, cùng bạn trai của bạn thân giữ một khoảng cách có thể tránh được không ít hiểu lầm cẩu huyết xảy ra.
Điện thoại đầu kia bỗng nhiên truyền tới âm thanh cửa bị phá, Nghi Hi nghe thấy Hạ Tâm Đồng kinh sợ chất vấn :“Ai cho anh vào đây? Ra ngoài!”
Thái Kiệt Hồng giận không kiềm chế được :“Hạ Tâm Đồng, em rốt cuộc có nói đạo lý hay không? Anh nói chúng ta có thể thương lượng, em nghĩ thế nào cũng được, em hoàn toàn nghe không vào phải không!”
Nghi Hi: “Đồng Đồng, Đồng Đồng, Zac, hai người không được ầm ĩ…”
Điện thoại cắt đứt, gọi lại chính là tắt máy, Nghi Hi phát ngốc tại chỗ mấy phút, vẫn là gọi điện cho trợ lý của Hạ Tâm Đồng, bảo cô ấy để ý tình huống hai người, đừng gây ra tai vạ quá lớn. Hiện tại với tình huống này, việc cô có thể làm cũng chỉ có vậy.
Lúc cơm chiều Lê Thành Lãng nghe cô kể lại, vừa giúp cô chia thức ăn vừa nói: “Zac – cậu ta thiếu niên thành danh, trên chuyện tình cảm thường chưa trải qua thất bại, chuyện lần này cùng Hạ tiểu thư sợ rằng chính mình cũng rất thống khổ. Bản thân cậu ấy cũng có chút ấu trĩ, mà nghe em miêu tả, Hạ tiểu thư cũng không phải người tính tình thành thục, hai người này chung sống quả thật rất dễ dàng xảy ra vấn đề.”
Đúng vậy, Thái Kiệt Hồng không hiểu rõ tâm tình con gái, không thể làm cho Hạ Tâm Đồng an tâm hoàn toàn, Hạ Tâm Đồng cũng không biết phải tự mình điều chỉnh thế nào, căn nguyên vấn đề chính là chỗ này. Thật ra yêu xa cũng có thể lâu dài, chỉ là yêu cầu hai bên càng phải bỏ nhiều tâm tư để duy trì, hai người đó… Rõ ràng không phải là người làm tốt chuyện này.
Lê Thành Lãng: “Đang nghĩ gì vậy?”
Nghi Hi nhón một quả ô mai cho vào miệng: “Em đang nghĩ, may là anh đủ chín chắn, cũng đủ nhàn rỗi, bằng không quan hệ chúng mình muốn duy trì cũng khó.”
Lê Thành Lãng cắt một miếng bánh mì, thản nhiên nói: “Cũng may là em còn chưa nói anh đủ già.”
Có chuyện hôm nay làm nền tảng, Nghi Hi cũng làm tốt chuẩn bị chuyện hai người kia chia tay. Người ngoài tiếp tục nghị luận không ngừng, truy cứu bạn gái bí mật của Thái Kiệt Hồng là ai, cũng không trách được mọi người cắn chết không buông, nhân khí hiện tại của Thái Kiệt Hồng so với hai năm trước còn mạnh hơn, lượng tiêu thụ album không ngừng phá kỷ lục, còn lấy nhiều giải thưởng âm nhạc lớn, hiển nhiên đang đứng ở đỉnh cao sự nghiệp. Đã có rất nhiều phương tiện truyền thông lúc đưa tin về anh ta không còn gọi là “Tiểu thiên vương Đài Loan”, mà trực tiếp dùng hình dung “Thiên vương âm nhạc”, địa vị không cần nói cũng biết.
Sau khi đoàn phim giúp Nghi Hi bác bỏ tin đồn cô liền thoát khỏi nghi vấn, nhưng trên mạng vẫn có người không hết hy vọng với Kiệt Hi đảng, nói nào có trùng hợp như vậy, Nghi Hi quay phim ở Tứ Xuyên, Thái Kiệt Hồng liền đi Thành Đô, nhất định là lặng lẽ gặp mặt. Cho đến ba ngày sau chuyện lớn nhất xảy ra, âm thanh này mới triệt để biến mất.
“Đúng như phán đoán của mọi người, tôi quả thật có bạn gái, đã hẹn hò hơn một năm. Trước vì bảo vệ đoạn tình cảm này không có nhắc tới với mọi người nhắc tới, nhưng gần đây đồn thành thế này, tôi cảm thấy rất xin lỗi cô ấy. Cô ấy bình thường toàn nói tôi không đủ lãng mạn, hiện tại tôi cũng muốn làm sự kiện lãng mạn, mượn truyền hình trực tiếp, trước mặt quần chúng cả nước, anh muốn nói với em: Tâm Đồng, anh yêu em. Làm nhân vật công chúng có rất nhiều chỗ khổ cực, nhưng có thể gặp được em anh liền cảm thấy đáng giá, vĩnh viễn cũng không hối hận.”
Lời này là Thái Kiệt Hồng thổ lộ bất ngờ tại chương trình âm nhạc, nổi lên cơn sóng gió động trời tại showbiz, hôm sau liền lên đầu đề tất cả các tờ báo giới giải trí.
《 Thái Kiệt Hồng lần đầu thừa nhận tình cảm với bạn gái ngôi sao nữ đại lục nữ Hạ Tâm Đồng 》
《 Chuyện tình cảm của Thái Kiệt Hồng phơi bày ra ánh sáng: Đường Cao Tông yêu Tiêu Thục Phi, Võ Mị Nương lại thành bia đỡ đạn? 》
《 “Kiệt Tâm luyến” ngang trời xuất thế, điểm lại một số cặp tình nhân phim giả tình thật 》
Suốt một tuần, các tạp chí trang báo lớn đều bị Thái Kiệt Hồng bao thầu, ảnh chụp chung của anh ta cùng Hạ Tâm Đồng xuất hiện trước mặt quần chúng có thể thấy ở bất cứ chỗ nào. Việc này dẫn tới chấn động lớn, có thể nói đây là tin tức bùng nổ nhất hai tháng của showbiz, mà lần trước là toàn dân đại bát quái vẫn là chuyện cũ của Nghi Hi và Hứa Mộ Châu bị phát hiện.
Nghi Hi thật sự không nghĩ rằng cuối cùng sẽ kết thúc như vậy, gọi điện thoại cho Hạ Tâm Đồng, cô ấy ở đầu kia thở dài một hơi:“Chúng mình đánh một trận —— ừm, chủ yếu là mình đánh anh ấy, sau đó thì anh ấy quyết định công khai. Mình cũng suy xét kỹ càng, đã định tiếp tục đoạn tình cảm này, thì phải có hy sinh. Mình sẽ giảm bớt công việc, tận lực đi bên cạnh anh ấy giúp đỡ.”
Là nữ diễn viên vừa mới bộc lộ tài năng, đưa ra quyết định này có nghĩa là cái gì không cần nói cũng hiểu, Nghi Hi bị cô ấy làm cho chấn động. Hạ Tâm Đồng cho rằng cô thay chính mình thương tiếc, cười trêu ghẹo :“Đừng như vậy, chí ít hiện tại mình đã là thiên vương tẩu, như cũ có thể tức chết Quách Tử Thiến. Mình không bị thiệt thòi.”
Nghi Hi: “… Cậu đối với Quách Tử Thiến cố chấp như vậy, mình liền muốn tin chút YY trên mạng kia, yêu nhau lắm cắn nhau đau sao?”
“Lăn đi!”
Đùa rồi lại đùa, Nghi Hi rất vui cho Hạ Tâm Đồng đã tìm được phương thức giải quyết thỏa mãn chính mình, chỉ là sau việc này lúc đối diện với Lê Thành Lãng, lại nhịn không được kiểm điểm.
Hạ Tâm Đồng đều bằng lòng vì bạn trai tạm hoãn sự nghiệp, có điều, cô đối với Lê Thành Lãng hình như có chút tàn nhẫn. Dường như từ xưa tới nay, đều là anh chiều theo cô…
Cô càng nghĩ càng đuối lý, lúc hai người bên nhau đều có chút không tự nhiên. Lúc người ngoài bát quái đến sục sôi ngất trời, thời tiết lại càng lúc càng lạnh, phim điện ảnh đang quay cũng tiến vào nửa đoạn sau. Nghi Hi mặc y phục thật dày cùng phó đạo diễn thảo luận kịch bản, đem lực chú ý chuyển đến công việc.
Phim điện ảnh này sở dĩ gọi là 《 Phượng hoàng phi thiên 》, nguyên nhân chủ yếu là vận mệnh một đời của nữ chính Kim Phượng, nhưng ngoài nguyên nhân này ra lại là một vật trọng yếu xuyên suốt từ đầu đến cuối, một bộ kiếm thuật tên là “Phượng hoàng phi thiên”.
Phim võ hiệp thường có bí tịch võ công hoặc là binh khí tuyệt thế, trong phim gánh trọng trách này chính là bộ kiếm thuật “Phượng hoàng phi thiên”, người sáng chế nó chính là tổ tông của Lâm Yến Đường. Bọn họ vốn là người trong võ lâm, nhưng mà cha Lâm Yến Đường không quan tâm võ nghệ, chỉ muốn làm phần tử trí thức bình thường, đáng tiếc cha Lâm vô tội, mang ngọc mắc tội, cuối cùng bí kíp này khiến ông rước lấy họa sát thân. Đêm đó kẻ bắt cóc xâm nhập vào nhà, Lâm Yến Đường mang kiếm phổ được người hầu bảo hộ chạy ra khỏi biển lửa, được ông ngoại Kim Phượng nhận nuôi, cũng bởi vậy trở thành đệ đệ không có quan hệ huyết thống với mẹ Kim Phượng.
Lúc Lâm Yến Đường đem Kim Phượng từ Tôn gia cứu đi, hành tung của hắn đã bị kẻ thù phát hiện, cho nên hai người vừa phải tránh né truy binh của Tôn gia, vừa phải ứng phó liên tiếp với những kẻ ngấp nghé kiếm phổ. Trong quá trình này Kim Phượng dần dần phát hiện, Lâm Yến Đường tuy rằng võ nghệ cao siêu, nhưng chỉ là chút chiêu thức tầm thường, một kiếm lấy đi tính mạng mười ba người trong truyền thuyết kia “Phượng hoàng phi thiên”, hắn cũng chưa từng học qua.
Nghi Hi nâng má :“Thật ra, tính cách của Kim Phượng và tính cách của Lâm Yến Đường chính là hai mặt đối lập, ngươi lên ta thu phục, ngươi khuất phục ta lên. Lúc trước Kim Phượng bị lễ giáo trói buộc, quyết tâm thủ tiết vì trượng phu, Lâm Yến Đường lại nhất định phải mang nàng đi, lúc này Kim Phượng là người bảo thủ, Lâm Yến Đường là bên cấp tiến. Nhưng sau đó liền khác, Kim Phượng giãy thoát gông xiềng nhà giam, khôi phục cá tính thời niên thiếu dám đánh dám giết, Lâm Yến Đường lại ngay cả tổ truyền “Phượng hoàng phi thiên” cũng không muốn học, cho dù bị truy giết ngay cả mạng đều không giữ được. Nếu kết hợp với thời niên thiếu khi Kim Phượng theo đuổi Lâm Yến Đường kia, hai người điểm này liền trao đổi ba lượt, thiết kế đảo ngược này thật thú vị.”
Cảnh quay phim gần nhất chính là lần đầu tiên động võ sau khi Kim Phượng thức tỉnh. Đây là cảnh quay quá quan trọng, đã liên tục quay một tuần, tới hôm nay kết thúc công việc mới coi là hoàn thành toàn bộ, mà hiệu quả cuối cùng cũng khiến mọi người cảm thấy khổ cực không hề uổng phí.
Kim Phượng vốn rất có thiên phú, lại được chính Lâm Yến Đường tự tay dạy dỗ đồ đệ, cho dù lưu lạc giang hồ cũng chưa chắn đã chịu thiệt thòi. Chỉ là sau khi bị ép gả cho Tôn gia, nàng đã không còn cầm kiếm, Kim Phượng dường như đánh mất kỹ năng này, dù là đêm đó bị Tôn lão phu nhân hạ độc, cũng không nghĩ tới chính mình còn có thể dùng võ công chạy trốn.
Sau đó Lâm Yến Đường cứu sống nàng, nhiều ngày nàng đều không nói một câu, hắn suýt nữa cho rằng độc dược làm cổ họng nàng câm. Ngày đó lúc hai người tạm thời ở phòng trong rừng trúc, mấy người Vũ Lâm ngấp nghé kiếm phổ vọt ra, cùng Lâm Yến Đường ở bên ngoài đấu, nàng đứng tại bậc thang phòng trúc lẳng lặng nhìn.
Trước màn ảnh, Nghi Hi một thân bạch y, mái tóc dài rối tung, làn môi cùng gò má cũng không có chút huyết sắc nào. Nàng im lặng nhìn trước mặt, giống như chút chuyện kia không liên quan đến nàng, nhưng trên thực tế, nàng chẳng hề biết rằng người đó là tới tìm Lâm Yến Đường, nàng cho rằng bọn họ là tới truy đuổi nàng. Là Tôn gia không chịu buông tha cho cái vinh quang của tiết phụ liệt nữ này, nhất định muốn mang thi thể nàng trở về.
Cánh tay của Lâm Yến Đường bị thương, lại mơ hồ không để ý. Trong viễn cảnh tình thế chia cách, bên phải là sinh tử tương bác, bên trái là hờ hững quan sát, giữa hình ảnh quái dị tự nhiên lộ ra sự cân bằng.
Màn quay đến gần, Nghi Hi như cũ không có biểu tình, lại xoay người nhặt kiếm bên chân lên. Lúc này rốt cục cũng có người phát hiện ra nàng, cảm thấy nữ nhân mong manh không chịu nổi gió này chính là nhược điểm của Lâm Yến Đường, nắm binh khí liền xông về phía nàng.
Hàn quang rét lạnh, Kim Phượng nghĩ đến thời thiếu niên hạnh hoa xuân vũ, nghĩ đến đại viện Tôn gia vắng vẻ gió lạnh, nghĩ đến đêm hôm đó ruột gan đau đớn. Không hề báo trước, nàng nhẹ nhàng cười, giống như là trào phúng chính mình ngu ngốc, lại giống như miệt thị thế giới hoang đường này.
Mà theo tiếng cười này, những tro tàn, suy sụp tinh thần, bất lực, tuyệt vọng đã từng quanh quẩn trên người nàng, toàn bộ biến mất, bướng bỉnh bất kham nàng đã mất đi tại nhà cũ lạnh lẽo, linh hồn chân thật của nàng bị tơ lụa trói buộc, giờ khắc này, trở về toàn bộ.
Trường kiếm trong tay nhanh như cắt, gọn gàng linh hoạt liền quét qua cổ nam nhân. Trúc xanh run rẩy, lá trúc thi nhau rơi xuống, nam nhân đã bị chặn họng, lại bảo trì tư thế quỳ gối trước mặt nàng, Nghi Hi từ trên cao nhìn xuống đánh giá hắn, dùng ánh mắt thưởng thức tác phẩm chăm chú nhìn miệng vết thương ở cổ họng hắn, giống như là kiểm tra một kiếm này đâm vào có đẹp hay không.
Lâm Yến Đường ở đối diện giải quyết kẻ thù cuối cùng nhìn sang, trên mặt Nghi Hi nhiễm máu, cùng hắn cách lá trúc bay lả tả đối mặt. Vẻ mặt hắn phức tạp, có vui sướng lại có lo lắng, nàng lại thờ ơ như không sờ sờ gò má, sau đó nhìn vết máu trên đầu ngón tay ghét bỏ nhíu nhíu mày.
Phân cảnh sau, Nghi Hi vốn phải trực tiếp nói lời thoại, nhưng tại lúc chính thức quay, cô lại phát huy bất ngờ tại trường quay. Nữ nhân bạch y nhuốm máu khinh thường cười một tiếng, nhấc chân liền giẫm lên bờ vai thi thể, nam nhân chồng chất gục tại chỗ, mà nàng thản nhiên nói: “Đã lâu chưa từng dùng kiếm, có chút mới lạ. Tiếp theo, ta sẽ cho hắn chết đẹp chút.”
Ánh mắt lạnh lùng, tươi cười lạnh lẽo, giờ khắc này, nàng đẫm máu mà đứng, kiêu căng không đem vạn vật thế gian để vào trong mắt.
Giờ khắc này, nàng triệt để vứt bỏ bản thân đã từng vô dụng kia, giống như phượng hoàng dục hỏa trùng sinh.
HẾT CHƯƠNG 90
“Các cậu… Định làm thế nào?”
Đầu kia điện thoại, Hạ Tâm Đồng tâm tình phức tạp, nửa ngày mới nói: “Không biết. Trên thực tế, mình cũng không biết tương lai chúng mình sẽ như thế nào.”
Nghi Hi sửng sốt. Hạ Tâm Đồng cùng Thái Kiệt Hồng đều là người tính tình ngay thẳng, ở gần sẽ thường xuyên cãi nhau, Nhiều lần Nghi Hi toàn bị ép nghe Hạ Tâm Đồng mắng chửi. Nhưng cho dù như thế, cô cũng có thể cảm giác được hai người họ là thật sự thích đối phương, đây chẳng qua là phương thức chung sống của bọn họ mà thôi. Nghiêm túc suy nghĩ, đây là lần đầu tiên Hạ Tâm Đồng dùng giọng điệu đứng đắn này, ngữ khí nhắc đến bạn trai dường như có chút nản lòng đến cực điểm, nhắc tới đoạn quan hệ này.
Hạ Tâm Đồng nói: “Chúng mình hẹn hò hơn một năm, thời gian gặp mặt cộng lại chưa đến một tháng, còn luôn phải trốn trốn tránh tránh. Đa số thời gian anh ấy đều ở Đài Loan, mình lại phải ở đại lục quay phim, loại cảm giác cách xa nhau ngàn vạn dặm này cậu có biết không? Tiểu Hi, mình cảm thấy mệt mỏi quá.”
Yêu xa chính là như vậy, tình cảm trong giới giải trí phần lớn không thể lâu dài cũng vì nguyên nhân này, Nghi Hi không biết nên nói cái gì. Sự thật là thế lúc trước côvà Hứa Mộ Châu chia tay, không phải là bởi vì công tác bận rộn thiếu thốn giao lưu sao?
Hạ Tâm Đồng: “Kỳ thật trước chịu đựng cũng chịu đựng, nhưng lần này bị chụp được giống như đem vấn đề đặt lên bàn cân. Anh ấy là ca sĩ thần tượng, tài tử giới âm nhạc, công ty không cho anh ấy công khai tình cảm, Đài Loan bên kia còn không ngừng có vài bạn gái tin đồn, hẹn hò cùng anh ấy, mình thực sự không có cảm giác an toàn. Tiểu Hi, mình có phải vô cùng không hiểu chuyện hay không? Ngày hôm qua người đại diện của anh ấy gọi điện thoại cho mình, hi vọng có thể cùng nhau đem việc này che địa, mình lại không đáp ứng ngay lập tức.”
“Cậu định công khai?”
“Không, mình chỉ là không muốn tiếp tục che đậy như vậy. Anh ấy rất tốt, cũng đối với mình rất tốt, nhưng chung sống như vậy làm mình rất mệt mỏi. Mình không nghĩ rằnghẹn hò với người trong showbiz sẽ mệt mỏi như vậy. Thậm chí mình còn nghĩ, hay là liền mượn cơ hội này, chọc giận công ty anh ấy, chọc giận anh ấy, chúng mình triệt để chia tay thôi. Như vậy mình liền có thể chuyên tâm làm việc, không cần lại cả ngày nhớ thương cái người bên kia eo biển, sợ hãi anh ấy đã quên mình.”
Nghi Hi trầm mặc rất lâu, mới nói: “Đồng Đồng, đây là tình cảm của cậu, mình chỉ có thể đề nghị cậu suy xét rõ ràng, lựa chọn thế nào vẫn là phải xem chính cậu. Nhưng cậu phải nhớ, bất luận cuối cùng cậu quyết định như thế nào, mình đều đứng về phía cậu.”
Hạ Tâm Đồng dường như đang cười :“Không phải cậu với Thái Kiệt hồng cũng rất tốt sao?”
“Giao tình của mình và anh ta sao có thể so được với mình và cậu?” Hơn nữa từ lúc Hạ Tâm Đồng cùng Thái Kiệt Hồng hẹn hò, Nghi Hi cũng rất ít liên lạc với anh ta, cùng bạn trai của bạn thân giữ một khoảng cách có thể tránh được không ít hiểu lầm cẩu huyết xảy ra.
Điện thoại đầu kia bỗng nhiên truyền tới âm thanh cửa bị phá, Nghi Hi nghe thấy Hạ Tâm Đồng kinh sợ chất vấn :“Ai cho anh vào đây? Ra ngoài!”
Thái Kiệt Hồng giận không kiềm chế được :“Hạ Tâm Đồng, em rốt cuộc có nói đạo lý hay không? Anh nói chúng ta có thể thương lượng, em nghĩ thế nào cũng được, em hoàn toàn nghe không vào phải không!”
Nghi Hi: “Đồng Đồng, Đồng Đồng, Zac, hai người không được ầm ĩ…”
Điện thoại cắt đứt, gọi lại chính là tắt máy, Nghi Hi phát ngốc tại chỗ mấy phút, vẫn là gọi điện cho trợ lý của Hạ Tâm Đồng, bảo cô ấy để ý tình huống hai người, đừng gây ra tai vạ quá lớn. Hiện tại với tình huống này, việc cô có thể làm cũng chỉ có vậy.
Lúc cơm chiều Lê Thành Lãng nghe cô kể lại, vừa giúp cô chia thức ăn vừa nói: “Zac – cậu ta thiếu niên thành danh, trên chuyện tình cảm thường chưa trải qua thất bại, chuyện lần này cùng Hạ tiểu thư sợ rằng chính mình cũng rất thống khổ. Bản thân cậu ấy cũng có chút ấu trĩ, mà nghe em miêu tả, Hạ tiểu thư cũng không phải người tính tình thành thục, hai người này chung sống quả thật rất dễ dàng xảy ra vấn đề.”
Đúng vậy, Thái Kiệt Hồng không hiểu rõ tâm tình con gái, không thể làm cho Hạ Tâm Đồng an tâm hoàn toàn, Hạ Tâm Đồng cũng không biết phải tự mình điều chỉnh thế nào, căn nguyên vấn đề chính là chỗ này. Thật ra yêu xa cũng có thể lâu dài, chỉ là yêu cầu hai bên càng phải bỏ nhiều tâm tư để duy trì, hai người đó… Rõ ràng không phải là người làm tốt chuyện này.
Lê Thành Lãng: “Đang nghĩ gì vậy?”
Nghi Hi nhón một quả ô mai cho vào miệng: “Em đang nghĩ, may là anh đủ chín chắn, cũng đủ nhàn rỗi, bằng không quan hệ chúng mình muốn duy trì cũng khó.”
Lê Thành Lãng cắt một miếng bánh mì, thản nhiên nói: “Cũng may là em còn chưa nói anh đủ già.”
Có chuyện hôm nay làm nền tảng, Nghi Hi cũng làm tốt chuẩn bị chuyện hai người kia chia tay. Người ngoài tiếp tục nghị luận không ngừng, truy cứu bạn gái bí mật của Thái Kiệt Hồng là ai, cũng không trách được mọi người cắn chết không buông, nhân khí hiện tại của Thái Kiệt Hồng so với hai năm trước còn mạnh hơn, lượng tiêu thụ album không ngừng phá kỷ lục, còn lấy nhiều giải thưởng âm nhạc lớn, hiển nhiên đang đứng ở đỉnh cao sự nghiệp. Đã có rất nhiều phương tiện truyền thông lúc đưa tin về anh ta không còn gọi là “Tiểu thiên vương Đài Loan”, mà trực tiếp dùng hình dung “Thiên vương âm nhạc”, địa vị không cần nói cũng biết.
Sau khi đoàn phim giúp Nghi Hi bác bỏ tin đồn cô liền thoát khỏi nghi vấn, nhưng trên mạng vẫn có người không hết hy vọng với Kiệt Hi đảng, nói nào có trùng hợp như vậy, Nghi Hi quay phim ở Tứ Xuyên, Thái Kiệt Hồng liền đi Thành Đô, nhất định là lặng lẽ gặp mặt. Cho đến ba ngày sau chuyện lớn nhất xảy ra, âm thanh này mới triệt để biến mất.
“Đúng như phán đoán của mọi người, tôi quả thật có bạn gái, đã hẹn hò hơn một năm. Trước vì bảo vệ đoạn tình cảm này không có nhắc tới với mọi người nhắc tới, nhưng gần đây đồn thành thế này, tôi cảm thấy rất xin lỗi cô ấy. Cô ấy bình thường toàn nói tôi không đủ lãng mạn, hiện tại tôi cũng muốn làm sự kiện lãng mạn, mượn truyền hình trực tiếp, trước mặt quần chúng cả nước, anh muốn nói với em: Tâm Đồng, anh yêu em. Làm nhân vật công chúng có rất nhiều chỗ khổ cực, nhưng có thể gặp được em anh liền cảm thấy đáng giá, vĩnh viễn cũng không hối hận.”
Lời này là Thái Kiệt Hồng thổ lộ bất ngờ tại chương trình âm nhạc, nổi lên cơn sóng gió động trời tại showbiz, hôm sau liền lên đầu đề tất cả các tờ báo giới giải trí.
《 Thái Kiệt Hồng lần đầu thừa nhận tình cảm với bạn gái ngôi sao nữ đại lục nữ Hạ Tâm Đồng 》
《 Chuyện tình cảm của Thái Kiệt Hồng phơi bày ra ánh sáng: Đường Cao Tông yêu Tiêu Thục Phi, Võ Mị Nương lại thành bia đỡ đạn? 》
《 “Kiệt Tâm luyến” ngang trời xuất thế, điểm lại một số cặp tình nhân phim giả tình thật 》
Suốt một tuần, các tạp chí trang báo lớn đều bị Thái Kiệt Hồng bao thầu, ảnh chụp chung của anh ta cùng Hạ Tâm Đồng xuất hiện trước mặt quần chúng có thể thấy ở bất cứ chỗ nào. Việc này dẫn tới chấn động lớn, có thể nói đây là tin tức bùng nổ nhất hai tháng của showbiz, mà lần trước là toàn dân đại bát quái vẫn là chuyện cũ của Nghi Hi và Hứa Mộ Châu bị phát hiện.
Nghi Hi thật sự không nghĩ rằng cuối cùng sẽ kết thúc như vậy, gọi điện thoại cho Hạ Tâm Đồng, cô ấy ở đầu kia thở dài một hơi:“Chúng mình đánh một trận —— ừm, chủ yếu là mình đánh anh ấy, sau đó thì anh ấy quyết định công khai. Mình cũng suy xét kỹ càng, đã định tiếp tục đoạn tình cảm này, thì phải có hy sinh. Mình sẽ giảm bớt công việc, tận lực đi bên cạnh anh ấy giúp đỡ.”
Là nữ diễn viên vừa mới bộc lộ tài năng, đưa ra quyết định này có nghĩa là cái gì không cần nói cũng hiểu, Nghi Hi bị cô ấy làm cho chấn động. Hạ Tâm Đồng cho rằng cô thay chính mình thương tiếc, cười trêu ghẹo :“Đừng như vậy, chí ít hiện tại mình đã là thiên vương tẩu, như cũ có thể tức chết Quách Tử Thiến. Mình không bị thiệt thòi.”
Nghi Hi: “… Cậu đối với Quách Tử Thiến cố chấp như vậy, mình liền muốn tin chút YY trên mạng kia, yêu nhau lắm cắn nhau đau sao?”
“Lăn đi!”
Đùa rồi lại đùa, Nghi Hi rất vui cho Hạ Tâm Đồng đã tìm được phương thức giải quyết thỏa mãn chính mình, chỉ là sau việc này lúc đối diện với Lê Thành Lãng, lại nhịn không được kiểm điểm.
Hạ Tâm Đồng đều bằng lòng vì bạn trai tạm hoãn sự nghiệp, có điều, cô đối với Lê Thành Lãng hình như có chút tàn nhẫn. Dường như từ xưa tới nay, đều là anh chiều theo cô…
Cô càng nghĩ càng đuối lý, lúc hai người bên nhau đều có chút không tự nhiên. Lúc người ngoài bát quái đến sục sôi ngất trời, thời tiết lại càng lúc càng lạnh, phim điện ảnh đang quay cũng tiến vào nửa đoạn sau. Nghi Hi mặc y phục thật dày cùng phó đạo diễn thảo luận kịch bản, đem lực chú ý chuyển đến công việc.
Phim điện ảnh này sở dĩ gọi là 《 Phượng hoàng phi thiên 》, nguyên nhân chủ yếu là vận mệnh một đời của nữ chính Kim Phượng, nhưng ngoài nguyên nhân này ra lại là một vật trọng yếu xuyên suốt từ đầu đến cuối, một bộ kiếm thuật tên là “Phượng hoàng phi thiên”.
Phim võ hiệp thường có bí tịch võ công hoặc là binh khí tuyệt thế, trong phim gánh trọng trách này chính là bộ kiếm thuật “Phượng hoàng phi thiên”, người sáng chế nó chính là tổ tông của Lâm Yến Đường. Bọn họ vốn là người trong võ lâm, nhưng mà cha Lâm Yến Đường không quan tâm võ nghệ, chỉ muốn làm phần tử trí thức bình thường, đáng tiếc cha Lâm vô tội, mang ngọc mắc tội, cuối cùng bí kíp này khiến ông rước lấy họa sát thân. Đêm đó kẻ bắt cóc xâm nhập vào nhà, Lâm Yến Đường mang kiếm phổ được người hầu bảo hộ chạy ra khỏi biển lửa, được ông ngoại Kim Phượng nhận nuôi, cũng bởi vậy trở thành đệ đệ không có quan hệ huyết thống với mẹ Kim Phượng.
Lúc Lâm Yến Đường đem Kim Phượng từ Tôn gia cứu đi, hành tung của hắn đã bị kẻ thù phát hiện, cho nên hai người vừa phải tránh né truy binh của Tôn gia, vừa phải ứng phó liên tiếp với những kẻ ngấp nghé kiếm phổ. Trong quá trình này Kim Phượng dần dần phát hiện, Lâm Yến Đường tuy rằng võ nghệ cao siêu, nhưng chỉ là chút chiêu thức tầm thường, một kiếm lấy đi tính mạng mười ba người trong truyền thuyết kia “Phượng hoàng phi thiên”, hắn cũng chưa từng học qua.
Nghi Hi nâng má :“Thật ra, tính cách của Kim Phượng và tính cách của Lâm Yến Đường chính là hai mặt đối lập, ngươi lên ta thu phục, ngươi khuất phục ta lên. Lúc trước Kim Phượng bị lễ giáo trói buộc, quyết tâm thủ tiết vì trượng phu, Lâm Yến Đường lại nhất định phải mang nàng đi, lúc này Kim Phượng là người bảo thủ, Lâm Yến Đường là bên cấp tiến. Nhưng sau đó liền khác, Kim Phượng giãy thoát gông xiềng nhà giam, khôi phục cá tính thời niên thiếu dám đánh dám giết, Lâm Yến Đường lại ngay cả tổ truyền “Phượng hoàng phi thiên” cũng không muốn học, cho dù bị truy giết ngay cả mạng đều không giữ được. Nếu kết hợp với thời niên thiếu khi Kim Phượng theo đuổi Lâm Yến Đường kia, hai người điểm này liền trao đổi ba lượt, thiết kế đảo ngược này thật thú vị.”
Cảnh quay phim gần nhất chính là lần đầu tiên động võ sau khi Kim Phượng thức tỉnh. Đây là cảnh quay quá quan trọng, đã liên tục quay một tuần, tới hôm nay kết thúc công việc mới coi là hoàn thành toàn bộ, mà hiệu quả cuối cùng cũng khiến mọi người cảm thấy khổ cực không hề uổng phí.
Kim Phượng vốn rất có thiên phú, lại được chính Lâm Yến Đường tự tay dạy dỗ đồ đệ, cho dù lưu lạc giang hồ cũng chưa chắn đã chịu thiệt thòi. Chỉ là sau khi bị ép gả cho Tôn gia, nàng đã không còn cầm kiếm, Kim Phượng dường như đánh mất kỹ năng này, dù là đêm đó bị Tôn lão phu nhân hạ độc, cũng không nghĩ tới chính mình còn có thể dùng võ công chạy trốn.
Sau đó Lâm Yến Đường cứu sống nàng, nhiều ngày nàng đều không nói một câu, hắn suýt nữa cho rằng độc dược làm cổ họng nàng câm. Ngày đó lúc hai người tạm thời ở phòng trong rừng trúc, mấy người Vũ Lâm ngấp nghé kiếm phổ vọt ra, cùng Lâm Yến Đường ở bên ngoài đấu, nàng đứng tại bậc thang phòng trúc lẳng lặng nhìn.
Trước màn ảnh, Nghi Hi một thân bạch y, mái tóc dài rối tung, làn môi cùng gò má cũng không có chút huyết sắc nào. Nàng im lặng nhìn trước mặt, giống như chút chuyện kia không liên quan đến nàng, nhưng trên thực tế, nàng chẳng hề biết rằng người đó là tới tìm Lâm Yến Đường, nàng cho rằng bọn họ là tới truy đuổi nàng. Là Tôn gia không chịu buông tha cho cái vinh quang của tiết phụ liệt nữ này, nhất định muốn mang thi thể nàng trở về.
Cánh tay của Lâm Yến Đường bị thương, lại mơ hồ không để ý. Trong viễn cảnh tình thế chia cách, bên phải là sinh tử tương bác, bên trái là hờ hững quan sát, giữa hình ảnh quái dị tự nhiên lộ ra sự cân bằng.
Màn quay đến gần, Nghi Hi như cũ không có biểu tình, lại xoay người nhặt kiếm bên chân lên. Lúc này rốt cục cũng có người phát hiện ra nàng, cảm thấy nữ nhân mong manh không chịu nổi gió này chính là nhược điểm của Lâm Yến Đường, nắm binh khí liền xông về phía nàng.
Hàn quang rét lạnh, Kim Phượng nghĩ đến thời thiếu niên hạnh hoa xuân vũ, nghĩ đến đại viện Tôn gia vắng vẻ gió lạnh, nghĩ đến đêm hôm đó ruột gan đau đớn. Không hề báo trước, nàng nhẹ nhàng cười, giống như là trào phúng chính mình ngu ngốc, lại giống như miệt thị thế giới hoang đường này.
Mà theo tiếng cười này, những tro tàn, suy sụp tinh thần, bất lực, tuyệt vọng đã từng quanh quẩn trên người nàng, toàn bộ biến mất, bướng bỉnh bất kham nàng đã mất đi tại nhà cũ lạnh lẽo, linh hồn chân thật của nàng bị tơ lụa trói buộc, giờ khắc này, trở về toàn bộ.
Trường kiếm trong tay nhanh như cắt, gọn gàng linh hoạt liền quét qua cổ nam nhân. Trúc xanh run rẩy, lá trúc thi nhau rơi xuống, nam nhân đã bị chặn họng, lại bảo trì tư thế quỳ gối trước mặt nàng, Nghi Hi từ trên cao nhìn xuống đánh giá hắn, dùng ánh mắt thưởng thức tác phẩm chăm chú nhìn miệng vết thương ở cổ họng hắn, giống như là kiểm tra một kiếm này đâm vào có đẹp hay không.
Lâm Yến Đường ở đối diện giải quyết kẻ thù cuối cùng nhìn sang, trên mặt Nghi Hi nhiễm máu, cùng hắn cách lá trúc bay lả tả đối mặt. Vẻ mặt hắn phức tạp, có vui sướng lại có lo lắng, nàng lại thờ ơ như không sờ sờ gò má, sau đó nhìn vết máu trên đầu ngón tay ghét bỏ nhíu nhíu mày.
Phân cảnh sau, Nghi Hi vốn phải trực tiếp nói lời thoại, nhưng tại lúc chính thức quay, cô lại phát huy bất ngờ tại trường quay. Nữ nhân bạch y nhuốm máu khinh thường cười một tiếng, nhấc chân liền giẫm lên bờ vai thi thể, nam nhân chồng chất gục tại chỗ, mà nàng thản nhiên nói: “Đã lâu chưa từng dùng kiếm, có chút mới lạ. Tiếp theo, ta sẽ cho hắn chết đẹp chút.”
Ánh mắt lạnh lùng, tươi cười lạnh lẽo, giờ khắc này, nàng đẫm máu mà đứng, kiêu căng không đem vạn vật thế gian để vào trong mắt.
Giờ khắc này, nàng triệt để vứt bỏ bản thân đã từng vô dụng kia, giống như phượng hoàng dục hỏa trùng sinh.
HẾT CHƯƠNG 90
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.