Anh Sẽ Bảo Vệ Em Như Cách Anh Bảo Vệ Tam Giới Này
Chương 12: Hội Pháp Sư
Đào Trư
09/01/2024
......................
Ở Phàm Giới được chia làm 3 phe:
Con người bình thường, họ không có phép thuật không có siêu năng lực gì cả, nhưng họ mới chính là khởi nguồn của pháp sư.
Pháp sư được chia làm hai loại
Nguồn gốc của pháp sư từ hơn trăm ngàn năm trước. Những thí nghiệm tàn khốc đee cho ra một loại thuốc có thể thay đổi gen của con người, khiến họ có phép thuật và có khả năng di truyền.
Qua thời gian dài, địa bàn của pháp sư ngày càng mở rộng và xâm chiếm lấy đất của người bình thường.
Pháp sư thường dân là những người sống trong làng, chuyên đi làm việc kiếm tiền.
Hội Pháp Sư được biết đến là hiệp hội săn Yêu, họ hoạt động một cách thầm lặng, không ai biết người đứng đầu và nơi tụ họp của chúng ở đâu. Hiệp Hội được xây dựng hơn trăm năm qua với mục đích trừ Yêu diệt ma, dần dần những con Yêu Ma bắt đầu có thể giả trang con người một cách tinh vi nhất có thể qua mặt được người của Hội Pháp Sư, con người theo thời gian cũng không còn cho rằng Yêu Ma tồn tại nữa. Hội Pháp Sư vẫn hoạt động trong ầm thầm, nay đã có La Bàn Vàng trong tay chúng càng trở nên lợi hại hơn. La Bàn Vàng là món pháp bảo có công dụng là đánh hơi mùi của Yêu Ma.
Yêu Ma được chia làm hai loại:
Yêu ma chuyên làm việc xấu, chuyên bị trừng trị bởi Sát Yêu Sư.
Sát Yêu Sư là loại yêu được con người thuê về bắt yêu ma xấu, với điều kiện giữ bí mật với Hội Pháp Sư.
Sát Yêu Sư chỉ giết những loại Yêu Ma xấu lấy tiền về trang trải cuộc sống, còn Hội Pháp Sư giết hết không trừ một ai.
......................
Những người dân xung quanh sợ hãi chạy toán loạn, con đường chật cứng người nay đã không còn một ai. Cả một đoạn đường tấp nập xe cộ, âm thanh inh ỏi mà giờ im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng bay vo ve của một con ruồi.
Hình Dương thi triển phép cho thời gian đóng băng để không ảnh hướng đến những người xung quanh và anh không muốn làm to chuyện.
Ngọc Vũ cảm thán những người này chạy nhanh thật đó, lại nhìn về phía trước, hơn hai chục người đàn ông mặt mày lạnh tanh, tay lăm le khẩu súng chuẩn bị bóp cò, đang thăm dò lẫn nhau bỗng Hình Dương hét lên:
"Ngọc Vũ! Cung Ni! Mau chạy!" Nói rồi anh dùng phép thuật đỡ những viên đạn đang bay đến. Đồng loạt những tiếng nổ súng vang trời, kinh thiên động địa.
Ngọc Vũ bị Cung Ni kéo tay bỏ chạy, bắp ngô trên tay cũng vì thế mà rơi xuống. Cô tiếc nuối cố quay lại nhìn nó lần cuối rồi quyết định không bỏ chạy.
Cô hất tay Cung Ni ra, chạy lại chỗ Hình Dương hét lên:
" Mấy người các ngươi có biết trời đánh tránh miếng ăn không hả? Hơn chục năm qua ta mới được ăn một lần mà mấy người cũng không tha"
Nói rồi cô dơ tay lên thi triển phép thuật, theo tiếng hét của cô bầu trời bắt đầu tối đen, giây trước mặt trời còn chiếu xuống mặt đất chói chang mà giây sau lập tức hoá đen.
Mây mù tứ phương bao trùm cả một vùng, Ngọc Vũ nhăn mặt dồn hết công lực vào quả cầu trong tay mà bay về hướng bọn pháp sư.
"Chết đi"
Tiếng hét của cô kết thúc là lúc tiếng nổ vang lên, rung động cả mặt đất. Người của Hội Pháp Sư lập tức tan thành tro bụi, La Bàn Vàng bay về tìm chủ nhân.
Ngọc Vũ phủi phủi hai tay còn dánh bụi tiên, cô búng tay mặt trời ngay lập tức chiếu ánh sáng xuống, mây mù cũng tan biến.
Cung Ni ngỡ ngàng trước sức mạnh của Ngọc Vũ, một tiểu yêu như cô sao có thể hô mưa gọi gió một cách dễ dàng như thế.
Hình Dương xua tay, thuật đóng băng thời gian ngay tức khắc bị hủy, không gian yên tĩnh lập tức ồn ào, náo nhiệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngọc Vũ lúc này quay lại nhìn Hình Dương ánh mắt năn nỉ:
"Chưa no"
Anh không nói gì chỉ khẽ cười rồi rời đi trước, để Ngọc Vũ đứng im nước mắt lưng tròng
"Anh muốn ta chết đói luôn hay gì?" Cô hét lên, Hình Dương vẫn sải bước đi không quay đầu lại.
Ngọc Vũ bực bội lúc này mới để ý ánh mắt nghi hoặc của Cung Ni dành cho cô. Ngọc Vũ đưa tay lên vẫy qua vẫy lại trước mặt Cung Ni lúc này mới giật mình thoát khỏi suy nghĩ.
"Sao thế?" Ngọc Vũ nhìn chằm chằm Cung Ni.
Cô lắc đầu, ánh mắt trầm tư đi chậm về phía Hình Dương. Cô muốn hỏi cho ra lẽ về chuyện này.
................
Một chàng trai cả người chi chít vết thương cũ lẫn vết thương mới, có nơi còn đang rỉ máu, quần áo anh ta thấm đẫm màu máu. Trên tay anh ta bế một cô nhóc nhắm nghiền hai mắt không rõ sống chết.
Hình Dương gọi lớn vào trong nhà, Cung Ni vội chạy ra đón. Vừa mở cửa, sộc vào mũi cô là mùi tanh của máu. Cô hoảng hồn vì từ đâu lại xuất hiện một đứa nhóc như vậy và lý do vì sao anh bị như này. Anh không giải thích gì thêm chỉ nói:
"Mau! Vào nhà rồi nói"
Hình Dương đặt đứa nhỏ lên giường, lấy ra bình cổ chứa chân khí của Ngọc Vũ. Anh không chậm chễ lập tức thi triển phép thuật để chân khí Ngọc Vũ dung hợp với cơ thể mới.
Ở Phàm Giới được chia làm 3 phe:
Con người bình thường, họ không có phép thuật không có siêu năng lực gì cả, nhưng họ mới chính là khởi nguồn của pháp sư.
Pháp sư được chia làm hai loại
Nguồn gốc của pháp sư từ hơn trăm ngàn năm trước. Những thí nghiệm tàn khốc đee cho ra một loại thuốc có thể thay đổi gen của con người, khiến họ có phép thuật và có khả năng di truyền.
Qua thời gian dài, địa bàn của pháp sư ngày càng mở rộng và xâm chiếm lấy đất của người bình thường.
Pháp sư thường dân là những người sống trong làng, chuyên đi làm việc kiếm tiền.
Hội Pháp Sư được biết đến là hiệp hội săn Yêu, họ hoạt động một cách thầm lặng, không ai biết người đứng đầu và nơi tụ họp của chúng ở đâu. Hiệp Hội được xây dựng hơn trăm năm qua với mục đích trừ Yêu diệt ma, dần dần những con Yêu Ma bắt đầu có thể giả trang con người một cách tinh vi nhất có thể qua mặt được người của Hội Pháp Sư, con người theo thời gian cũng không còn cho rằng Yêu Ma tồn tại nữa. Hội Pháp Sư vẫn hoạt động trong ầm thầm, nay đã có La Bàn Vàng trong tay chúng càng trở nên lợi hại hơn. La Bàn Vàng là món pháp bảo có công dụng là đánh hơi mùi của Yêu Ma.
Yêu Ma được chia làm hai loại:
Yêu ma chuyên làm việc xấu, chuyên bị trừng trị bởi Sát Yêu Sư.
Sát Yêu Sư là loại yêu được con người thuê về bắt yêu ma xấu, với điều kiện giữ bí mật với Hội Pháp Sư.
Sát Yêu Sư chỉ giết những loại Yêu Ma xấu lấy tiền về trang trải cuộc sống, còn Hội Pháp Sư giết hết không trừ một ai.
......................
Những người dân xung quanh sợ hãi chạy toán loạn, con đường chật cứng người nay đã không còn một ai. Cả một đoạn đường tấp nập xe cộ, âm thanh inh ỏi mà giờ im lặng đến nỗi có thể nghe thấy tiếng bay vo ve của một con ruồi.
Hình Dương thi triển phép cho thời gian đóng băng để không ảnh hướng đến những người xung quanh và anh không muốn làm to chuyện.
Ngọc Vũ cảm thán những người này chạy nhanh thật đó, lại nhìn về phía trước, hơn hai chục người đàn ông mặt mày lạnh tanh, tay lăm le khẩu súng chuẩn bị bóp cò, đang thăm dò lẫn nhau bỗng Hình Dương hét lên:
"Ngọc Vũ! Cung Ni! Mau chạy!" Nói rồi anh dùng phép thuật đỡ những viên đạn đang bay đến. Đồng loạt những tiếng nổ súng vang trời, kinh thiên động địa.
Ngọc Vũ bị Cung Ni kéo tay bỏ chạy, bắp ngô trên tay cũng vì thế mà rơi xuống. Cô tiếc nuối cố quay lại nhìn nó lần cuối rồi quyết định không bỏ chạy.
Cô hất tay Cung Ni ra, chạy lại chỗ Hình Dương hét lên:
" Mấy người các ngươi có biết trời đánh tránh miếng ăn không hả? Hơn chục năm qua ta mới được ăn một lần mà mấy người cũng không tha"
Nói rồi cô dơ tay lên thi triển phép thuật, theo tiếng hét của cô bầu trời bắt đầu tối đen, giây trước mặt trời còn chiếu xuống mặt đất chói chang mà giây sau lập tức hoá đen.
Mây mù tứ phương bao trùm cả một vùng, Ngọc Vũ nhăn mặt dồn hết công lực vào quả cầu trong tay mà bay về hướng bọn pháp sư.
"Chết đi"
Tiếng hét của cô kết thúc là lúc tiếng nổ vang lên, rung động cả mặt đất. Người của Hội Pháp Sư lập tức tan thành tro bụi, La Bàn Vàng bay về tìm chủ nhân.
Ngọc Vũ phủi phủi hai tay còn dánh bụi tiên, cô búng tay mặt trời ngay lập tức chiếu ánh sáng xuống, mây mù cũng tan biến.
Cung Ni ngỡ ngàng trước sức mạnh của Ngọc Vũ, một tiểu yêu như cô sao có thể hô mưa gọi gió một cách dễ dàng như thế.
Hình Dương xua tay, thuật đóng băng thời gian ngay tức khắc bị hủy, không gian yên tĩnh lập tức ồn ào, náo nhiệt như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Ngọc Vũ lúc này quay lại nhìn Hình Dương ánh mắt năn nỉ:
"Chưa no"
Anh không nói gì chỉ khẽ cười rồi rời đi trước, để Ngọc Vũ đứng im nước mắt lưng tròng
"Anh muốn ta chết đói luôn hay gì?" Cô hét lên, Hình Dương vẫn sải bước đi không quay đầu lại.
Ngọc Vũ bực bội lúc này mới để ý ánh mắt nghi hoặc của Cung Ni dành cho cô. Ngọc Vũ đưa tay lên vẫy qua vẫy lại trước mặt Cung Ni lúc này mới giật mình thoát khỏi suy nghĩ.
"Sao thế?" Ngọc Vũ nhìn chằm chằm Cung Ni.
Cô lắc đầu, ánh mắt trầm tư đi chậm về phía Hình Dương. Cô muốn hỏi cho ra lẽ về chuyện này.
................
Một chàng trai cả người chi chít vết thương cũ lẫn vết thương mới, có nơi còn đang rỉ máu, quần áo anh ta thấm đẫm màu máu. Trên tay anh ta bế một cô nhóc nhắm nghiền hai mắt không rõ sống chết.
Hình Dương gọi lớn vào trong nhà, Cung Ni vội chạy ra đón. Vừa mở cửa, sộc vào mũi cô là mùi tanh của máu. Cô hoảng hồn vì từ đâu lại xuất hiện một đứa nhóc như vậy và lý do vì sao anh bị như này. Anh không giải thích gì thêm chỉ nói:
"Mau! Vào nhà rồi nói"
Hình Dương đặt đứa nhỏ lên giường, lấy ra bình cổ chứa chân khí của Ngọc Vũ. Anh không chậm chễ lập tức thi triển phép thuật để chân khí Ngọc Vũ dung hợp với cơ thể mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.