Anh Sẽ Khiến Em Nói: Em Yêu Anh!
Chương 38: Trùng Phùng
Rùa banaxiba
18/04/2016
Ting Ting
Tiếng chuông cửa vang lên liên hồi, nó đang uống ngụm nước trong bếp, ngáp ngắn ngáp dài chạy ra mở cửa.
- Chị ? – Nó ngạc nhiên, Bảo Bảo đang đứng trước mặt nó, cô cũng ngạc nhiên không kém nhưng sau đó lại cười thầm trong bụng.
- Bảo Trâm, he he em tính làm “vợ tương lai” của người ta rồi à, ở chung nhà cơ đấy!
- Làm gì có chị, chỉ là vì công việc thôi – Nó đỏ mặt.
- Thôi tôi biết tỏng ý cô rồi, cô nương ạ - Bảo Bảo đưa tay ra véo lấy hai má nó.
- Được rồi đó em, sắp làm mẹ rồi mà lỳ quá à! – Bob từ đâu xuất hiện, lấy tay xoa lấy xoa để bụng của Bảo Bảo.
- Chị ... – Nó thốt lên đầy ngạc nhiên, hết nhìn Bob rồi nhìn xuống bụng cô chị.
- Làm gì có, em đừng nghe mấy lời nói xằng của ông này – Bảo Bảo đánh mạnh vào tay của Bob đang để trên bụng mình rồi hất tay anh ra, đôi má khẽ ửng hồng.
- Thì tương lai em cũng phải cho anh một đứa con chứ - Bob làm mặt phụng phịu, hai tay vòng qua eo Bảo Bảo, dựa cằm vào vai cô. Hơi thở đều đặn của anh phả vào cổ làm cho cô có cảm giác nhột.
- Ông có buông ra không thì bảo, nhột chết được – Bảo Bảo vùng vẫy rồi chạy vào nhà.
- Vợ, chờ anh – Bob chạy theo sau.
Nó bật cười, đóng cổng lại, hai người này yêu nhau lâu rồi mà cứ như con nít.
- Thiên đâu? – Bảo Bảo ngó quanh nhà, từ lúc vào đâu cô chả thấy hắn đâu cả.
- Anh ấy nằm bẹp dí ở trên phòng rồi chị.
- Chậc, sao em “hành” nó vậy.
Bảo Bảo bĩu môi, khi nó hiểu ra hàm ý của câu nói cũng là lúc mặt đỏ ửng lên.
Chị nó chỉ giỏi nghĩ tầm bậy thôi, hôm qua ăn liên hoan bị bác trưởng phòng nhồi “rượu” quá nên mới say bẹp dí hại nó phải chật vật lắm mới mang được hắn về nhà, đã vậy người hắn toàn mùi rượu khiến nó cả đêm không ngủ nên hôm nay mới dậy sớm vậy đây.
- Ơ sao hai người ở đây – Hắn bước xuống nhà thì thấy có hai vị khách “đáng quý” đang ngồi chễm chệ trên bộ salong đắt tiền của hắn.
Hắn vò đầu, ngáp ngắn ngáp dài.
- Tới đây thăm “em rể tương lai” – Bảo Bảo cười ghẹo hắn.
- Vâng, em chào chị dâu – Hắn sướng rơn, cúi đầu lễ phép chào cô.
- Miễn lễ - Bảo Bảo gác chân, phẩy tay.
Reng Reng Reng
Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì có tiếng chuông điện thoại reo.
... Là của hắn ...
- Alo
- ...
- Được, ra ngay – Nói xong hắn chạy lên lầu.
Vài phút sau hắn xuất hiện dưới nhà với bộ trang phục chỉnh tề.
- Em đi không?
- Không anh đi đi – Nó lắc đầu mặc dù vẫn chưa biết là hắn sẽ đi đâu.
Nó đi ra tiễn hắn rồi quay lại vào trong nhà.
- Hai người ở lại dùng cơm chứ?
- Đương nhiên rồi – Đồng thanh.
*************************Một tiếng hai mươi phút sau ************************
Tại một căn biệt thự nào đó, có một người đàn ông đang ngồi chễm chễ trên cái ghế salong, một tay cầm remote chuyển kênh liên tục, tay kia với lấy bị snack bên cạnh bỏ vào mồm. Trong bếp, có hai người phụ nữ đảm đang đang chuẩn bị thức ăn cho người đàn ồng của họ.
- Chị nấu giỏi thật đấy – Nó trầm trồ vỗ tay.
- Chuyện nhỏ, mấy cái này chị làm từ lúc bé – Bảo Bảo nở mũi vì được khen.
Cạch
Ba người hai trai một gái xuất hiện ở cổng nhà.
Người con gái có khuôn mặt baby mặc dù đã bị cái kính bản to che gần hết nửa mặt, cô mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, đôi giày cao gót màu đỏ tươi làm nổi bật lên làn da trăng mịn của cô, tóc xoăn nhẹ nhuộm ombre đầy tao nhã, đậm chất tiểu thư.
Chàng trai đứng bên cạnh có vẻ nhỉnh và chững chạc hơn một chút, người cao ráo, đôi kính đen che mất đôi mắt đẹp, da mật ong, anh mặc một chiếc áo thun trắng và chiếc quần jean đen được mài rách vài chỗ trông rất chất.
- Đi thôi, hai đứa định đứng đây làm người mẫu à – Hắn thấy hai đứa em mình cứ đứng “tạo dáng” ngoài cổng mà chưa chịu vào nhà thì giở giọng mỉa mai.
- Vào đây – Hai đứa đồng thanh, nhanh chân bước đi theo sau ông anh cả.
- Giới thiệu với cậu đây là em mình Lâm Hàn Khương và Lâm Đỗ Mai Ngọc.
- Ô hân hạnh – Bob nháy mắt rồi chìa tay ra.
Hai người kia vui vẻ “miễn cưỡng” bắt tay Bob – bàn tay dính đầy vụn của snack.
- Ôi, cháu tôi – BÀ Giang ở đâu chạy ra ôm chầm lấy hai đứa cháu lâu ngày không được gặp, haizz tụi nó bây giờ đã lớn hết rồi không còn bé nữa, tự nhiên bà lại thèm cái cảm giác mấy đứa chạy lại nũng nịu vòi bà mua cho quà vặt.
Bảo Bảo và nó thấy đằng trước náo nhiệt cũng vội vàng dẹp công việc bếp núc qua một bên, chạy lên phía trước xem có chuyện náo nhiệt gì.
Hắn cũng vui vẻ giới thiệu hai đứa em ít ai biết này cho Bảo Bảo và nó.
- Chị dâu, vợ đây là Khương và Ngọc – em anh – Quay sang hai đứa kia – Hai đứa đây là chị dâu Bảo Bảo và vợ của anh Bảo Trâm, hai đứa chào hỏi đi.
- Em chào chị Bảo Bảo – Hai đứa cúi đầu lễ phép.
- Em chào chị Bảo ... ơ ơ
Hai đứa ngạc nhiên nhìn nó, còn nó thì lo lắng nhìn hai đứa kia.
- Nick, Nel hai đứa là em của Hàn Thiên sao ???
7:31
Thứ bảy 16/4/2016
Tiếng chuông cửa vang lên liên hồi, nó đang uống ngụm nước trong bếp, ngáp ngắn ngáp dài chạy ra mở cửa.
- Chị ? – Nó ngạc nhiên, Bảo Bảo đang đứng trước mặt nó, cô cũng ngạc nhiên không kém nhưng sau đó lại cười thầm trong bụng.
- Bảo Trâm, he he em tính làm “vợ tương lai” của người ta rồi à, ở chung nhà cơ đấy!
- Làm gì có chị, chỉ là vì công việc thôi – Nó đỏ mặt.
- Thôi tôi biết tỏng ý cô rồi, cô nương ạ - Bảo Bảo đưa tay ra véo lấy hai má nó.
- Được rồi đó em, sắp làm mẹ rồi mà lỳ quá à! – Bob từ đâu xuất hiện, lấy tay xoa lấy xoa để bụng của Bảo Bảo.
- Chị ... – Nó thốt lên đầy ngạc nhiên, hết nhìn Bob rồi nhìn xuống bụng cô chị.
- Làm gì có, em đừng nghe mấy lời nói xằng của ông này – Bảo Bảo đánh mạnh vào tay của Bob đang để trên bụng mình rồi hất tay anh ra, đôi má khẽ ửng hồng.
- Thì tương lai em cũng phải cho anh một đứa con chứ - Bob làm mặt phụng phịu, hai tay vòng qua eo Bảo Bảo, dựa cằm vào vai cô. Hơi thở đều đặn của anh phả vào cổ làm cho cô có cảm giác nhột.
- Ông có buông ra không thì bảo, nhột chết được – Bảo Bảo vùng vẫy rồi chạy vào nhà.
- Vợ, chờ anh – Bob chạy theo sau.
Nó bật cười, đóng cổng lại, hai người này yêu nhau lâu rồi mà cứ như con nít.
- Thiên đâu? – Bảo Bảo ngó quanh nhà, từ lúc vào đâu cô chả thấy hắn đâu cả.
- Anh ấy nằm bẹp dí ở trên phòng rồi chị.
- Chậc, sao em “hành” nó vậy.
Bảo Bảo bĩu môi, khi nó hiểu ra hàm ý của câu nói cũng là lúc mặt đỏ ửng lên.
Chị nó chỉ giỏi nghĩ tầm bậy thôi, hôm qua ăn liên hoan bị bác trưởng phòng nhồi “rượu” quá nên mới say bẹp dí hại nó phải chật vật lắm mới mang được hắn về nhà, đã vậy người hắn toàn mùi rượu khiến nó cả đêm không ngủ nên hôm nay mới dậy sớm vậy đây.
- Ơ sao hai người ở đây – Hắn bước xuống nhà thì thấy có hai vị khách “đáng quý” đang ngồi chễm chệ trên bộ salong đắt tiền của hắn.
Hắn vò đầu, ngáp ngắn ngáp dài.
- Tới đây thăm “em rể tương lai” – Bảo Bảo cười ghẹo hắn.
- Vâng, em chào chị dâu – Hắn sướng rơn, cúi đầu lễ phép chào cô.
- Miễn lễ - Bảo Bảo gác chân, phẩy tay.
Reng Reng Reng
Mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì có tiếng chuông điện thoại reo.
... Là của hắn ...
- Alo
- ...
- Được, ra ngay – Nói xong hắn chạy lên lầu.
Vài phút sau hắn xuất hiện dưới nhà với bộ trang phục chỉnh tề.
- Em đi không?
- Không anh đi đi – Nó lắc đầu mặc dù vẫn chưa biết là hắn sẽ đi đâu.
Nó đi ra tiễn hắn rồi quay lại vào trong nhà.
- Hai người ở lại dùng cơm chứ?
- Đương nhiên rồi – Đồng thanh.
*************************Một tiếng hai mươi phút sau ************************
Tại một căn biệt thự nào đó, có một người đàn ông đang ngồi chễm chễ trên cái ghế salong, một tay cầm remote chuyển kênh liên tục, tay kia với lấy bị snack bên cạnh bỏ vào mồm. Trong bếp, có hai người phụ nữ đảm đang đang chuẩn bị thức ăn cho người đàn ồng của họ.
- Chị nấu giỏi thật đấy – Nó trầm trồ vỗ tay.
- Chuyện nhỏ, mấy cái này chị làm từ lúc bé – Bảo Bảo nở mũi vì được khen.
Cạch
Ba người hai trai một gái xuất hiện ở cổng nhà.
Người con gái có khuôn mặt baby mặc dù đã bị cái kính bản to che gần hết nửa mặt, cô mặc một chiếc váy màu hồng nhạt, đôi giày cao gót màu đỏ tươi làm nổi bật lên làn da trăng mịn của cô, tóc xoăn nhẹ nhuộm ombre đầy tao nhã, đậm chất tiểu thư.
Chàng trai đứng bên cạnh có vẻ nhỉnh và chững chạc hơn một chút, người cao ráo, đôi kính đen che mất đôi mắt đẹp, da mật ong, anh mặc một chiếc áo thun trắng và chiếc quần jean đen được mài rách vài chỗ trông rất chất.
- Đi thôi, hai đứa định đứng đây làm người mẫu à – Hắn thấy hai đứa em mình cứ đứng “tạo dáng” ngoài cổng mà chưa chịu vào nhà thì giở giọng mỉa mai.
- Vào đây – Hai đứa đồng thanh, nhanh chân bước đi theo sau ông anh cả.
- Giới thiệu với cậu đây là em mình Lâm Hàn Khương và Lâm Đỗ Mai Ngọc.
- Ô hân hạnh – Bob nháy mắt rồi chìa tay ra.
Hai người kia vui vẻ “miễn cưỡng” bắt tay Bob – bàn tay dính đầy vụn của snack.
- Ôi, cháu tôi – BÀ Giang ở đâu chạy ra ôm chầm lấy hai đứa cháu lâu ngày không được gặp, haizz tụi nó bây giờ đã lớn hết rồi không còn bé nữa, tự nhiên bà lại thèm cái cảm giác mấy đứa chạy lại nũng nịu vòi bà mua cho quà vặt.
Bảo Bảo và nó thấy đằng trước náo nhiệt cũng vội vàng dẹp công việc bếp núc qua một bên, chạy lên phía trước xem có chuyện náo nhiệt gì.
Hắn cũng vui vẻ giới thiệu hai đứa em ít ai biết này cho Bảo Bảo và nó.
- Chị dâu, vợ đây là Khương và Ngọc – em anh – Quay sang hai đứa kia – Hai đứa đây là chị dâu Bảo Bảo và vợ của anh Bảo Trâm, hai đứa chào hỏi đi.
- Em chào chị Bảo Bảo – Hai đứa cúi đầu lễ phép.
- Em chào chị Bảo ... ơ ơ
Hai đứa ngạc nhiên nhìn nó, còn nó thì lo lắng nhìn hai đứa kia.
- Nick, Nel hai đứa là em của Hàn Thiên sao ???
7:31
Thứ bảy 16/4/2016
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.