Anh Sẽ Không Bao Giờ Buông Tay
Chương 7
Tuyết Băng123
07/04/2017
Sau khi anh xem cuộn video kia thì anh cảm thấy bực tức vì Băng Liên đã
lừa anh. Cô trở lại bên anh chỉ là lấy cớ mà lấy tài sản của anh mà
thôi, buồn vì vì đã tổn thương Nguyệt Trinh. Anh đã dằn vặt suốt một đêm không ngủ được vì nhớ lại những lúc anh vô tình với cô lạnh nhạt cô.
Ngày hôm sau, sau khi bước vào công ty anh liền cho gọi Lục Thiên đến
“Cậu mới sáng sớm tinh mơ gọi mình có chuyện gì vậy?”
“Cậu điều tra xem Nguyệt Trinh cô ấy đang ở đâu hộ tôi.”
“Nguyệt Trinh chẳng phải là người mà cậu cưới sao có chuyện gì vậy?”
“Cô ấy bỏ đi rồi.”
“Cô ấy bỏ đi càng tốt cho cậu chứ sao, cậu có thể cưới Băng Liên mà.”
“Cậu không biết đấy thôi Băng Liên thật ra là trở lại bên cạnh tớ là để âm mưu lấy trộm tài liệu của công ty may mà nhờ Anh trai mình mới biết được đó còn Nguyệt Trinh thì...”
“Được mình tìm cô ấy giúp cậu nhưng vụ Băng Liên thì sao?”
“Cái đó mình sẽ giải quyết cậu cứ đi tìm Nguyệt Trinh hộ mình là được.""
“Được.”
Ngay sau đó Lục Thiên rời khỏi văn phòng, trong phòng chỉ còn lại mỗi mình anh
“Nguyệt Trinh...""
Vài ngày sau tại văn phòng tổng giám đốc
“Cô ấy và bạn cô ấy đang ở Mỹ du học. Nhưng sau đó cô ấy rời khỏi đó sau thì không biết đi đâu cả.”
“Cô ấy có thể đi đâu được chứ?”
“Mình không biết mình chỉ có tìm được chừng này thôi.”
“Được rồi cảm ơn cậu.”
5 năm sau
“Oa ở đây đẹp quá mami ơi.”
Một giọng trẻ con vang lên tỏ vẻ đầy hứng thú với một đất nước mới lạ này
“Nguyệt Dao em đừng chạy lung tung kẻo lạc đấy.”
“Dạ em biết rồi anh Vũ Mặc.”
“Nguyệt Dao, Vũ Mặc đi thôi các con.”
“Dạ tụi con tới liền ạ.”
“Cậu mới sáng sớm tinh mơ gọi mình có chuyện gì vậy?”
“Cậu điều tra xem Nguyệt Trinh cô ấy đang ở đâu hộ tôi.”
“Nguyệt Trinh chẳng phải là người mà cậu cưới sao có chuyện gì vậy?”
“Cô ấy bỏ đi rồi.”
“Cô ấy bỏ đi càng tốt cho cậu chứ sao, cậu có thể cưới Băng Liên mà.”
“Cậu không biết đấy thôi Băng Liên thật ra là trở lại bên cạnh tớ là để âm mưu lấy trộm tài liệu của công ty may mà nhờ Anh trai mình mới biết được đó còn Nguyệt Trinh thì...”
“Được mình tìm cô ấy giúp cậu nhưng vụ Băng Liên thì sao?”
“Cái đó mình sẽ giải quyết cậu cứ đi tìm Nguyệt Trinh hộ mình là được.""
“Được.”
Ngay sau đó Lục Thiên rời khỏi văn phòng, trong phòng chỉ còn lại mỗi mình anh
“Nguyệt Trinh...""
Vài ngày sau tại văn phòng tổng giám đốc
“Cô ấy và bạn cô ấy đang ở Mỹ du học. Nhưng sau đó cô ấy rời khỏi đó sau thì không biết đi đâu cả.”
“Cô ấy có thể đi đâu được chứ?”
“Mình không biết mình chỉ có tìm được chừng này thôi.”
“Được rồi cảm ơn cậu.”
5 năm sau
“Oa ở đây đẹp quá mami ơi.”
Một giọng trẻ con vang lên tỏ vẻ đầy hứng thú với một đất nước mới lạ này
“Nguyệt Dao em đừng chạy lung tung kẻo lạc đấy.”
“Dạ em biết rồi anh Vũ Mặc.”
“Nguyệt Dao, Vũ Mặc đi thôi các con.”
“Dạ tụi con tới liền ạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.