Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em
Chương 12: Chuyện học đường
Hy Hi
07/05/2023
" Sao, học sinh kia gây chuyện với em à?
" Đúng đấy, cô ta chính là người phái người đuổi đánh tôi đó".
Thiên Minh nhìn Giai Mẫn cười, đột nhiên anh hỏi:" Dương Quãng đang quen em gái em, em cảm thấy thế nào?"
" Tôi chả sao cả, bà đây yêu được bỏ được ân oán trả hết không còn vướn bận nữa"
Thiên Minh nghe cô nói không cần tình cảm với Dương Quãng trong lòng tràng ngập vui sướng.
Cảnh đánh Tiểu Mai lúc nảy đã có người tiện tay quay lại được, khi Giai Mẫn vừa đi tốc độ lang truyền clip đó chóng mặt kèm theo những bình luận mỉa mai.
" Đúng là học sinh hư hỏng","Đúng là không có ba mẹ dạy giỗ"," Học sinh trường quốc tế mà thế ư", " Tội cho cô gái kia".
Giai Mẫn cầm trên tay đọc lần lượt những bình luận ấy sắc mặt căng thẳng.
Thiên Minh thấy thể giật điện thoại từ tay cô
" Em yên tâm, anh sẽ giúp em làm bay màu clip đó trên các trang wed".
" Ngài không cần vì tôi mà làm nhiều vậy đâu, để tôi tự xữ lý được"
" Anh đã nói rồi cho dù em không đồng ý anh vẫn làm, nghe anh đi học lực em đang tiến bộ em đừng để chuyện này làm ảnh hưởng, còn bây giờ em muốn đi đâu và ăn gì để anh đưa em đi".
" Đi nhậu đi, ngài đi nhậu với tôi, tôi thèm rồi".
Thiên Minh"...."" Được chiều em".
2 Người đi đến 1 cữa hàng tiện lợi Giai Mẫn mua bia và rất nhiều đồ ăn vặt.Thiên Minh đưa cô đến cánh đồng trống mà 2 người hay đến đó mỗi lần có tâm sự.
Trãi 1 tấm thảm trắng, bày biện nào là bia, xoài, bánh snack, que cay, bánh que....,
Mỗi người 1 góc Giai Mẫn ngồi tâm sự với Thiên Minh rất nhiều chuyện những chuyện buồn mà cô đã trãi qua.
" Ngài biết không, người ta nói: tuổi học trò là độ tuổi đẹp nhất với nhiều ký ức hồn nhiên, đẹp nhất dưới ngôi trường dấu yêu bên thầy cô, bạn bè. Đó là nơi ta được khóc, được cười với những cảm xúc chân thành. Nhưng tôi không có bạn bè, thầy cô cũng không ai ưa cả, lúc gặp Dương Quãng tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ là kí ức đẹp duy nhất trong đời học sinh nhưng ai đâu có ngờ cậu ấy chỉ là 1 thoáng gió đi qua thôi. Vậy cho nên người như tôi không có phúc phần có điều đó cái thứ mà gọi là Kỷ Niệm Tuổi Học Trò"
Vừa nói cô uống thêm vài ngụm bia uống xong còn bóp nát lon.Thiên Minh nhìn Giai Mẫn không khỏi sót xa anh đi lại gần cô ôm cô vào lòng" Không sao từ từ e sẽ có những người thực thụ"
" Bạn thực thụ?Ở đâu ra?, thôi có cũng được không có cũng không sao, trể rồi về đi".
Về đến nhà Giai Mẫn mỡ điện thoại ra xem, toàn bộ clip và bình luận về sự việc cô đánh Tiểu Mai điều biến mất không dấu vết, Còn Thiên Minh đang ngồi thư phòng hình như gọi điện cho ai đó.
" Alo! Cậu có muốn chuyển trường cho 2 đứa em sinh đôi của cậu không, chuyển đi tôi tài trợ học phí"
" Thật không, thế thì tuyệt vì bọn nó cũng không vui vẻ gì khi ngày cũng đến trường với bao ánh mắt kì thị".
Thiên Minh:" Nhưng tôi muốn nhờ 2 đứa em của cậu 1 chuyện...".
Nói chuyện xong Thiên Minh về phòng lúc này Giai Mẫn đã cuộn tròn trong chăn anh từ leo lên giường chui vào chăn ôm cô khẽ thì thầm:"Yên tâm, từ từ anh sẽ bù đắp hết những gì em không có trong quá khứ, anh sẽ cho em mọi thứ".
Sáng hôm sau, tại lớp học của Giai Mẫn.
Thầy Mạnh:"Chào cả lớp hôm nay lớp chúng ta có 2 người bạn mới, các em vào đi".
Từ ngoài cữa 2 em học sinh bước vào, cả lớp bàn tán xôn xao.
" Ôi trời đất ơi, thể loại gì thế này", " Ôi nhìn cậu ta kìa bị dính ngãi heo à"
" Im trật tự" Thầy Mạnh quát.
" Các em tự giới thiệu về mình đi"
Cô bé học sinh mũn mĩn nhưng rất đáng yêu "Chào mình là Xuân Muội, rất vui được gặp các bạn ạ ".
Tiếp theo là cậu học sinh với ngương mặt vô cùng thanh tú" Chào mọi người mình tên là Đông Ca hi hi, nhưng mọi người gọi mình là Đông tỷ đi nha, mình thích lắm, ở đây nhiều troai đẹp nè".
Tiểu Mai chế nhạo" Ôi! Thứ lập dị gì vào lớp mình thế nhỉ? "
Giai Mẫn ngồi bàn cuối nghe chói tay:" Có người chỉ biết nói người khác mà quên nhìn đống rác trên đầu mình kìa".
" Mày nói ai?" Tiểu Mai như muốn chạy lại đánh Giai Mẫn.
" Cả lớp im, tôi nói cho 2 em biết Tôi còn sống"
Sau khi nghe thầy quát cả lớp mới im lặng.
" Hai em ngồi cuối lớp đi, gần chổ Giai Mẫn đó"
" Vâng thư thầy".
1 Nam sinh trong lớp hô to lên: " Giai Mẫn là hình tượng của bạo lực học đường đấy, vì 2 cậu mới đến nên tôi muốn nhắc nhỡ 2 người đó, ha ha".
Đông Ca và Xuân Muội nghe nói cũng liếc nhìn trộm Giai Mẫn bị cô nhìn lại họ cũng lúng túng quay đầu lên bảng.
Vào giờ ra chơi Giai Mẫn đi lang thang trong sân trường cô ngồi trên 1 hàng ghế đá.Cô đi đến đâu ai nấy cũng điều bàn tán tới đó tất nhiên đang xôn xao về chuyện cô bạo lực học đường.
" Đúng đấy, cô ta chính là người phái người đuổi đánh tôi đó".
Thiên Minh nhìn Giai Mẫn cười, đột nhiên anh hỏi:" Dương Quãng đang quen em gái em, em cảm thấy thế nào?"
" Tôi chả sao cả, bà đây yêu được bỏ được ân oán trả hết không còn vướn bận nữa"
Thiên Minh nghe cô nói không cần tình cảm với Dương Quãng trong lòng tràng ngập vui sướng.
Cảnh đánh Tiểu Mai lúc nảy đã có người tiện tay quay lại được, khi Giai Mẫn vừa đi tốc độ lang truyền clip đó chóng mặt kèm theo những bình luận mỉa mai.
" Đúng là học sinh hư hỏng","Đúng là không có ba mẹ dạy giỗ"," Học sinh trường quốc tế mà thế ư", " Tội cho cô gái kia".
Giai Mẫn cầm trên tay đọc lần lượt những bình luận ấy sắc mặt căng thẳng.
Thiên Minh thấy thể giật điện thoại từ tay cô
" Em yên tâm, anh sẽ giúp em làm bay màu clip đó trên các trang wed".
" Ngài không cần vì tôi mà làm nhiều vậy đâu, để tôi tự xữ lý được"
" Anh đã nói rồi cho dù em không đồng ý anh vẫn làm, nghe anh đi học lực em đang tiến bộ em đừng để chuyện này làm ảnh hưởng, còn bây giờ em muốn đi đâu và ăn gì để anh đưa em đi".
" Đi nhậu đi, ngài đi nhậu với tôi, tôi thèm rồi".
Thiên Minh"...."" Được chiều em".
2 Người đi đến 1 cữa hàng tiện lợi Giai Mẫn mua bia và rất nhiều đồ ăn vặt.Thiên Minh đưa cô đến cánh đồng trống mà 2 người hay đến đó mỗi lần có tâm sự.
Trãi 1 tấm thảm trắng, bày biện nào là bia, xoài, bánh snack, que cay, bánh que....,
Mỗi người 1 góc Giai Mẫn ngồi tâm sự với Thiên Minh rất nhiều chuyện những chuyện buồn mà cô đã trãi qua.
" Ngài biết không, người ta nói: tuổi học trò là độ tuổi đẹp nhất với nhiều ký ức hồn nhiên, đẹp nhất dưới ngôi trường dấu yêu bên thầy cô, bạn bè. Đó là nơi ta được khóc, được cười với những cảm xúc chân thành. Nhưng tôi không có bạn bè, thầy cô cũng không ai ưa cả, lúc gặp Dương Quãng tôi cứ nghĩ cậu ta sẽ là kí ức đẹp duy nhất trong đời học sinh nhưng ai đâu có ngờ cậu ấy chỉ là 1 thoáng gió đi qua thôi. Vậy cho nên người như tôi không có phúc phần có điều đó cái thứ mà gọi là Kỷ Niệm Tuổi Học Trò"
Vừa nói cô uống thêm vài ngụm bia uống xong còn bóp nát lon.Thiên Minh nhìn Giai Mẫn không khỏi sót xa anh đi lại gần cô ôm cô vào lòng" Không sao từ từ e sẽ có những người thực thụ"
" Bạn thực thụ?Ở đâu ra?, thôi có cũng được không có cũng không sao, trể rồi về đi".
Về đến nhà Giai Mẫn mỡ điện thoại ra xem, toàn bộ clip và bình luận về sự việc cô đánh Tiểu Mai điều biến mất không dấu vết, Còn Thiên Minh đang ngồi thư phòng hình như gọi điện cho ai đó.
" Alo! Cậu có muốn chuyển trường cho 2 đứa em sinh đôi của cậu không, chuyển đi tôi tài trợ học phí"
" Thật không, thế thì tuyệt vì bọn nó cũng không vui vẻ gì khi ngày cũng đến trường với bao ánh mắt kì thị".
Thiên Minh:" Nhưng tôi muốn nhờ 2 đứa em của cậu 1 chuyện...".
Nói chuyện xong Thiên Minh về phòng lúc này Giai Mẫn đã cuộn tròn trong chăn anh từ leo lên giường chui vào chăn ôm cô khẽ thì thầm:"Yên tâm, từ từ anh sẽ bù đắp hết những gì em không có trong quá khứ, anh sẽ cho em mọi thứ".
Sáng hôm sau, tại lớp học của Giai Mẫn.
Thầy Mạnh:"Chào cả lớp hôm nay lớp chúng ta có 2 người bạn mới, các em vào đi".
Từ ngoài cữa 2 em học sinh bước vào, cả lớp bàn tán xôn xao.
" Ôi trời đất ơi, thể loại gì thế này", " Ôi nhìn cậu ta kìa bị dính ngãi heo à"
" Im trật tự" Thầy Mạnh quát.
" Các em tự giới thiệu về mình đi"
Cô bé học sinh mũn mĩn nhưng rất đáng yêu "Chào mình là Xuân Muội, rất vui được gặp các bạn ạ ".
Tiếp theo là cậu học sinh với ngương mặt vô cùng thanh tú" Chào mọi người mình tên là Đông Ca hi hi, nhưng mọi người gọi mình là Đông tỷ đi nha, mình thích lắm, ở đây nhiều troai đẹp nè".
Tiểu Mai chế nhạo" Ôi! Thứ lập dị gì vào lớp mình thế nhỉ? "
Giai Mẫn ngồi bàn cuối nghe chói tay:" Có người chỉ biết nói người khác mà quên nhìn đống rác trên đầu mình kìa".
" Mày nói ai?" Tiểu Mai như muốn chạy lại đánh Giai Mẫn.
" Cả lớp im, tôi nói cho 2 em biết Tôi còn sống"
Sau khi nghe thầy quát cả lớp mới im lặng.
" Hai em ngồi cuối lớp đi, gần chổ Giai Mẫn đó"
" Vâng thư thầy".
1 Nam sinh trong lớp hô to lên: " Giai Mẫn là hình tượng của bạo lực học đường đấy, vì 2 cậu mới đến nên tôi muốn nhắc nhỡ 2 người đó, ha ha".
Đông Ca và Xuân Muội nghe nói cũng liếc nhìn trộm Giai Mẫn bị cô nhìn lại họ cũng lúng túng quay đầu lên bảng.
Vào giờ ra chơi Giai Mẫn đi lang thang trong sân trường cô ngồi trên 1 hàng ghế đá.Cô đi đến đâu ai nấy cũng điều bàn tán tới đó tất nhiên đang xôn xao về chuyện cô bạo lực học đường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.