Chương 26: Cùng ngoại tình, nhưng mỗi người mỗi kiểu
Hoa Tiểu Lê
25/05/2024
Phí Thiệu Dương cảm thấy vợ rất kiên định, cô quyết liệt và không lung lay với quyết định ly hôn, dù anh nói anh tận tâm thì cô cũng không cần, không tin, không để ý.
Mấy ngày nay một mình ngủ phòng riêng khiến Phí Thiệu Dương thấy trống trải. Anh thèm vợ, nhưng có Sunny ở đây nên không làm được gì.
Sáng hôm sau anh rể đích thân đến nhà họ Phí đón con gái về. Phí Thiệu Dương nhìn vẻ mặt vui vẻ hồng hào lại khoan thai của Cao Minh Đạt liền đoán chị vợ chắc lại bị chồng dụ dỗ và làm lành rồi. Cao Minh Đạt cao hứng còn nháy mắt với Phí Thiệu Dương.
- Không chừng sau chuyến du lịch nhà lại có thêm thành viên.
Phí Thiệu Dương bật cười.
- Vẫn là anh rể tài giỏi.
Anh nhìn Cao Minh Đạt bố bố con con với Sunny mà thấy nể hơn là khinh. Anh không thể vừa ngọt ngào với bồ lại vừa yêu vợ được. Diêu Mỹ Nhân có vẻ nói đúng, Diêu Thiên Ái chắc gì đã bỏ được chồng.
Với cơ chế não bộ độc lập, người đàn ông hoàn toàn có thể yêu hai người cùng một lúc, vừa có thể hết lòng với vợ, về nhà vô cùng chỉn chu. Nhưng cũng hết dạ với bồ. Đàn ông kiểu này không nghĩ quá nhiều về tính trách nhiệm, sự ràng buộc, mà giải phóng hoàn toàn cảm xúc, ham muốn của bản thân. Họ nghĩ tới hiện tại, ngay lúc này, về nhà yêu vợ, mai lại yêu bồ, không hề cảm thấy có lỗi. Họ cho rằng mình không đánh đập vợ, chu cấp tài chính dư giả, không tàn tệ chửi mắng, thế là đủ. Vẫn quà cáp, đưa vợ đi chơi, đi du lịch đều đều, chu toàn chuyện con cái. Để được như vậy, người đàn ông cũng khá “bản lĩnh”, thường là người có vị thế xã hội, điều kiện kinh tế, bởi để lo cho hai hoặc nhiều người phụ nữ cùng lúc, lại phân chia được lịch trình phù hợp để đi cặp kè thì cũng không đơn giản.
Phí Thiệu Dương lại thuộc kiểu, không mặn mà với vợ thì sẽ mặn nồng với bồ. Dạo này để ý vợ sẽ bắt đầu bỏ bê bồ. Mà Trương Như Ý có thể xếp cùng hàng với các nhân tình khác, có hay nhỉnh hơn đôi phần. Nhưng không ai có thể so kè được với Diêu Mỹ Nhân nhà anh.
***
Vậy mà tối muộn, hai anh em rể lại bắt gặp nhau tại một câu lạc bộ kín tiếng cho giới nhà giàu. Nói là câu lạc bộ cho sang, thực ra là chốn ong bướm của đám đàn ông lắm tài nhiều tật. Nơi này có an ninh nghiêm ngặt, nhân viên đều được đào tạo bài bản không được tiết lộ các thông tin ra ngoài, kín đáo và an toàn để các quý ông bung xõa mà không lo bị phát hiện.
Cao Minh Đạt không ngạc nhiên khi thấy Phí Thiệu Dương có phụ nữ kè kè bên cạnh. Phí Thiệu Dương cũng mỉm cười, cùng là đàn ông trăng hoa với nhau, anh rể mới hôm qua còn đi du lịch với vợ, sáng đón con gái, tối đã bay lượn với tình nhân.
- Anh rể, anh cũng bận rộn phết nhỉ. Vừa lo công ty, vừa lo vợ con, vẫn có thời gian thư thả bên người đẹp.
- Chú chỉ thua anh là chưa có con thôi. Chú cũng năng nổ không kém.
Hai người nhìn nhau cười, Cao Minh Đạt ra hiệu cho hai cô nhân tình của họ rời đi, bàn rượu chỉ còn hai con rể nhà họ Diêu.
- Chị vợ đòi ly hôn, nhưng có vẻ lại xuôi xuôi rồi. Nếu không thì giờ anh đang ở nhà dỗ dành chị ấy chứ chẳng ở đây.
- Chị vợ của chú một tuần 7 ngày thì 7 lần đòi ly hôn. Mà anh cũng không đồng ý ly hôn.Thực ra anh cũng sợ ly hôn.
Cao Minh Đạt rót cho Phí Thiệu Dương một ly, hai người cạch nhẹ rồi trầm lặng thưởng thức.
- Anh có gan ngoại tình mà lại sợ ly hôn?
Nếu để nói “sợ” thì Phí Thiệu Dương không sợ ly hôn, chẳng qua là hiện tại anh không muốn. Cứ nghĩ vợ sẽ đến với Vương Gia Kiệt thì anh càng không dễ dàng đồng ý ly hôn.
- Anh nghĩ chú sẽ có phần nào giống anh. Đúng là anh và Thiên Ái có yêu nhau rồi mới tiến tới hôn nhân, nhưng khi lựa chọn kết hôn, tình yêu không phải là yếu tố hàng đầu. Đơn giản lắm, yêu đủ rồi, gia đình giục cưới, cô ấy cũng đẹp, môn đăng hộ đối, nghề nghiệp ổn định, sức khỏe tốt. Vậy là cưới. Nên tình yêu cũng không phải là yếu tố ảnh hưởng tới việc có bỏ vợ hay không, kể cả là không còn yêu thì anh cũng không bỏ vợ. Anh sẽ chỉ ly hôn khi anh không thể chịu đựng được Thiên Ái nữa, hoặc nhân tình có thể đem lại cho anh lợi ích hơn cả vợ anh. Chú và Mỹ Nhân mới kết hôn hai năm, con chưa có nên có phần chú chưa tỏ. Thử nghĩ xem, một mái nhà mất nhiều năm để dựng lên, như anh là gần mười năm, anh rất ngại đập đi xây lại. Tài sản, con cái, mối quan hệ nội ngoại, rất nhiều thứ liên quan tới nhau. Chỉ nghĩ tới chuyện phải làm lại từ đầu, phải ra tòa chia chác tài sản, giành quyền nuôi con, đối diện với hai bên nội ngoại, các mối làm ăn và xã giao ngoài đời… Thấy không, cũng nản chứ. Cơ bản là anh lười và ngại làm lại.
Phí Thiệu Dương gật gù, anh và Mỹ Nhân đến với nhau không có tình yêu, thời gian bên nhau chưa nhiều, con chung chưa có, dĩ nhiên cô sẽ dễ dàng buông bỏ hơn. Và nếu anh muốn bỏ vợ, cũng dễ dàng hơn so với anh rể.
Cao Minh Đạt nhấp thêm một ngụm rượu, tay châm điếu cigar rồi nhả khói chầm chậm. Khói nghi ngút lại có mùi đặc trưng, ngửi thôi cũng thấy mùi tiền.
- Thiệu Dương, chú cũng đừng có bỏ vợ. Anh khuyên thật đấy. Nhân tình có thể giỏi, nhưng lấy về chưa chắc đã được như vợ mình. Anh gặp nhiều phụ nữ, chưa thấy ai hơn được chị vợ của chú. Thiên Ái có thể hơi cằn nhằn, hơi nói nhiều, hơi kiểm soát, nhưng anh cảm giác lấy nhân tình về làm vợ thì nhân tình cũng sẽ dần dần giống vợ lúc này thôi. Thêm nữa, giờ anh bỏ vợ, lại nảy ra cái vấn đề con chung con riêng. Làm sao có ai có thể thương yêu Sunny hơn mẹ đẻ nó cơ chứ. Anh không tin vợ hai có thể hết lòng yêu thương con riêng của anh. Cảm giác cặp kè kích thích và thú vị hơn là lấy về làm vợ. Lấy nhân tình về làm vợ, rồi họ sẽ thành vợ thôi, có khi còn ích kỉ. Bởi dù anh ly hôn Thiên Ái, anh vẫn sẽ phải gặp lại cô ấy vì cả hai vẫn phải có trách nhiệm chung với Sunny. Vợ hai làm gì mà yên phận để anh cứ vài bữa lại gặp vợ cũ và con gái. Điều anh sợ nhất là một ngày Diêu Thiên Ái không còn sồn sồn lên mà mặc kệ anh, không thiết tha anh nữa. Giờ cô ấy vẫn ghen lồng ghen lộn, vẫn bắt bẻ giận dỗi, chứng tỏ vẫn yêu anh.
Mấy ngày nay một mình ngủ phòng riêng khiến Phí Thiệu Dương thấy trống trải. Anh thèm vợ, nhưng có Sunny ở đây nên không làm được gì.
Sáng hôm sau anh rể đích thân đến nhà họ Phí đón con gái về. Phí Thiệu Dương nhìn vẻ mặt vui vẻ hồng hào lại khoan thai của Cao Minh Đạt liền đoán chị vợ chắc lại bị chồng dụ dỗ và làm lành rồi. Cao Minh Đạt cao hứng còn nháy mắt với Phí Thiệu Dương.
- Không chừng sau chuyến du lịch nhà lại có thêm thành viên.
Phí Thiệu Dương bật cười.
- Vẫn là anh rể tài giỏi.
Anh nhìn Cao Minh Đạt bố bố con con với Sunny mà thấy nể hơn là khinh. Anh không thể vừa ngọt ngào với bồ lại vừa yêu vợ được. Diêu Mỹ Nhân có vẻ nói đúng, Diêu Thiên Ái chắc gì đã bỏ được chồng.
Với cơ chế não bộ độc lập, người đàn ông hoàn toàn có thể yêu hai người cùng một lúc, vừa có thể hết lòng với vợ, về nhà vô cùng chỉn chu. Nhưng cũng hết dạ với bồ. Đàn ông kiểu này không nghĩ quá nhiều về tính trách nhiệm, sự ràng buộc, mà giải phóng hoàn toàn cảm xúc, ham muốn của bản thân. Họ nghĩ tới hiện tại, ngay lúc này, về nhà yêu vợ, mai lại yêu bồ, không hề cảm thấy có lỗi. Họ cho rằng mình không đánh đập vợ, chu cấp tài chính dư giả, không tàn tệ chửi mắng, thế là đủ. Vẫn quà cáp, đưa vợ đi chơi, đi du lịch đều đều, chu toàn chuyện con cái. Để được như vậy, người đàn ông cũng khá “bản lĩnh”, thường là người có vị thế xã hội, điều kiện kinh tế, bởi để lo cho hai hoặc nhiều người phụ nữ cùng lúc, lại phân chia được lịch trình phù hợp để đi cặp kè thì cũng không đơn giản.
Phí Thiệu Dương lại thuộc kiểu, không mặn mà với vợ thì sẽ mặn nồng với bồ. Dạo này để ý vợ sẽ bắt đầu bỏ bê bồ. Mà Trương Như Ý có thể xếp cùng hàng với các nhân tình khác, có hay nhỉnh hơn đôi phần. Nhưng không ai có thể so kè được với Diêu Mỹ Nhân nhà anh.
***
Vậy mà tối muộn, hai anh em rể lại bắt gặp nhau tại một câu lạc bộ kín tiếng cho giới nhà giàu. Nói là câu lạc bộ cho sang, thực ra là chốn ong bướm của đám đàn ông lắm tài nhiều tật. Nơi này có an ninh nghiêm ngặt, nhân viên đều được đào tạo bài bản không được tiết lộ các thông tin ra ngoài, kín đáo và an toàn để các quý ông bung xõa mà không lo bị phát hiện.
Cao Minh Đạt không ngạc nhiên khi thấy Phí Thiệu Dương có phụ nữ kè kè bên cạnh. Phí Thiệu Dương cũng mỉm cười, cùng là đàn ông trăng hoa với nhau, anh rể mới hôm qua còn đi du lịch với vợ, sáng đón con gái, tối đã bay lượn với tình nhân.
- Anh rể, anh cũng bận rộn phết nhỉ. Vừa lo công ty, vừa lo vợ con, vẫn có thời gian thư thả bên người đẹp.
- Chú chỉ thua anh là chưa có con thôi. Chú cũng năng nổ không kém.
Hai người nhìn nhau cười, Cao Minh Đạt ra hiệu cho hai cô nhân tình của họ rời đi, bàn rượu chỉ còn hai con rể nhà họ Diêu.
- Chị vợ đòi ly hôn, nhưng có vẻ lại xuôi xuôi rồi. Nếu không thì giờ anh đang ở nhà dỗ dành chị ấy chứ chẳng ở đây.
- Chị vợ của chú một tuần 7 ngày thì 7 lần đòi ly hôn. Mà anh cũng không đồng ý ly hôn.Thực ra anh cũng sợ ly hôn.
Cao Minh Đạt rót cho Phí Thiệu Dương một ly, hai người cạch nhẹ rồi trầm lặng thưởng thức.
- Anh có gan ngoại tình mà lại sợ ly hôn?
Nếu để nói “sợ” thì Phí Thiệu Dương không sợ ly hôn, chẳng qua là hiện tại anh không muốn. Cứ nghĩ vợ sẽ đến với Vương Gia Kiệt thì anh càng không dễ dàng đồng ý ly hôn.
- Anh nghĩ chú sẽ có phần nào giống anh. Đúng là anh và Thiên Ái có yêu nhau rồi mới tiến tới hôn nhân, nhưng khi lựa chọn kết hôn, tình yêu không phải là yếu tố hàng đầu. Đơn giản lắm, yêu đủ rồi, gia đình giục cưới, cô ấy cũng đẹp, môn đăng hộ đối, nghề nghiệp ổn định, sức khỏe tốt. Vậy là cưới. Nên tình yêu cũng không phải là yếu tố ảnh hưởng tới việc có bỏ vợ hay không, kể cả là không còn yêu thì anh cũng không bỏ vợ. Anh sẽ chỉ ly hôn khi anh không thể chịu đựng được Thiên Ái nữa, hoặc nhân tình có thể đem lại cho anh lợi ích hơn cả vợ anh. Chú và Mỹ Nhân mới kết hôn hai năm, con chưa có nên có phần chú chưa tỏ. Thử nghĩ xem, một mái nhà mất nhiều năm để dựng lên, như anh là gần mười năm, anh rất ngại đập đi xây lại. Tài sản, con cái, mối quan hệ nội ngoại, rất nhiều thứ liên quan tới nhau. Chỉ nghĩ tới chuyện phải làm lại từ đầu, phải ra tòa chia chác tài sản, giành quyền nuôi con, đối diện với hai bên nội ngoại, các mối làm ăn và xã giao ngoài đời… Thấy không, cũng nản chứ. Cơ bản là anh lười và ngại làm lại.
Phí Thiệu Dương gật gù, anh và Mỹ Nhân đến với nhau không có tình yêu, thời gian bên nhau chưa nhiều, con chung chưa có, dĩ nhiên cô sẽ dễ dàng buông bỏ hơn. Và nếu anh muốn bỏ vợ, cũng dễ dàng hơn so với anh rể.
Cao Minh Đạt nhấp thêm một ngụm rượu, tay châm điếu cigar rồi nhả khói chầm chậm. Khói nghi ngút lại có mùi đặc trưng, ngửi thôi cũng thấy mùi tiền.
- Thiệu Dương, chú cũng đừng có bỏ vợ. Anh khuyên thật đấy. Nhân tình có thể giỏi, nhưng lấy về chưa chắc đã được như vợ mình. Anh gặp nhiều phụ nữ, chưa thấy ai hơn được chị vợ của chú. Thiên Ái có thể hơi cằn nhằn, hơi nói nhiều, hơi kiểm soát, nhưng anh cảm giác lấy nhân tình về làm vợ thì nhân tình cũng sẽ dần dần giống vợ lúc này thôi. Thêm nữa, giờ anh bỏ vợ, lại nảy ra cái vấn đề con chung con riêng. Làm sao có ai có thể thương yêu Sunny hơn mẹ đẻ nó cơ chứ. Anh không tin vợ hai có thể hết lòng yêu thương con riêng của anh. Cảm giác cặp kè kích thích và thú vị hơn là lấy về làm vợ. Lấy nhân tình về làm vợ, rồi họ sẽ thành vợ thôi, có khi còn ích kỉ. Bởi dù anh ly hôn Thiên Ái, anh vẫn sẽ phải gặp lại cô ấy vì cả hai vẫn phải có trách nhiệm chung với Sunny. Vợ hai làm gì mà yên phận để anh cứ vài bữa lại gặp vợ cũ và con gái. Điều anh sợ nhất là một ngày Diêu Thiên Ái không còn sồn sồn lên mà mặc kệ anh, không thiết tha anh nữa. Giờ cô ấy vẫn ghen lồng ghen lộn, vẫn bắt bẻ giận dỗi, chứng tỏ vẫn yêu anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.