Chương 50: Nịnh nọt và giữ chân cô
Hoa Tiểu Lê
28/05/2024
Hôm ấy Diêu Mỹ Nhân ngủ lại nhà Phí Thiệu Dương. Không thể tin lúc này họ giống gia đình hơn cả lúc còn là vợ chồng.
- Tôi muốn báo cho bố mẹ và phu nhân Tamiko về chuyện vui này.
- Từ từ, người ta nói nên kiêng 3 tháng đầu. Có kiêng có lành đi.
Phí Thiệu Dương rất rất vui, kiểu vui lộ liễu không ngừng được. Anh gật gù và cảm động, dù miệng Diêu Mỹ Nhân nói vỡ kế hoạch và lo lắng nhưng thật lòng cô quan tâm đứa nhỏ mới tìm hiểu kiêng khem như thế.
Lúc này Phí phu nhân gọi đến.
- Con trai, cuối tuần về qua nhà ăn bữa cơm đi! Con nhớ ngày gì phải không?
- Vâng mẹ.
- Ai đó?
Bà ấy nhìn thấy có người loáng thoáng phía sau lưng con trai thì gặng hỏi. Phí Thiệu Dương không ngần ngại chìa camera tới chỗ Diêu Mỹ Nhân.
- Wowww, con dâu hả?
- Dạ, con chào mẹ. À không, bác gái, cháu bị mưa nên nhờ Thiệu Dương đón. Tại mưa quá nên…
- Ừa ừa, ta hiểu ta hiểu. Vậy không làm phiền hai đứa…À, cứ gọi là mẹ đi, ta vẫn thích con mà. Với cả cuối tuần con tới ăn cơm cùng ta cho vui nhé. Kỉ niệm ngày cưới của đôi già ấy mà…
Diêu Mỹ Nhân đối với người mẹ chồng “cũ” này không có cách nào chối từ. Nếu mọi người biết cô dại trai có thai với chồng cũ không biết họ sẽ phản ứng ra sao nữa.
Nhà họ Phí thì chắc vui, nhà họ Diêu thì chưa biết nữa, nhưng Chu Á Hân nhất định sẽ nhảy dựng lên cho mà xem. Bạn thân là người ủng hộ cô ly hôn nhất, thử tưởng tượng lúc Chu Á Hân biết tin chắc cũng thốn lắm.
***
Hôm sau trên phố xuất hiện một container chở một chiếc xe Rolls-Royce màu trắng với đầy hoa và bóng trang trí xung quanh, còn có một dòng chữ to đùng.
“ Chào mừng em bé của bố mẹ. Cảm ơn Em đã có con cùng anh. Hai mẹ con đi xe vui vẻ an toàn nhé ”
Hai trái tim, một cho người phụ nữ của anh, một cho con chung của hai người.
Diêu Mỹ Nhân nhìn xe thì phì cười, con cô mới được phát hiện đăng nhập sever trái đất một ngày đã có xe xịn để đi rồi.
Phí Thiệu Dương còn cặn kẽ giải thích vì sao chọn xe màu trắng.
- Vì chưa biết con là con trai hay con gái nên tôi mua xe màu trắng cho dễ đi. Thực ra tôi thích con gái, tính mua xe màu hồng, nhưng nhỡ con là con trai, nó sinh ra thấy màu hồng lại không thích thì sao. Nên là tạm thời thời đi xe này trước, sau này sinh ra rồi sẽ mua thêm. Con gái xe hồng, con trai xe xanh.
- Bé xíu thì biết gì chứ. Anh đừng làm lố như vậy.
Anh sờ sờ bụng cô rồi gạ gẫm.
- Mỹ Nhân, chúng ta kết hôn lại đi.
- Không!
Diêu Mỹ Nhân vẫn không hoàn toàn tin tưởng bố của con mình. Đang giai đoạn bầu bí, cô suy nghĩ rất nhạy cảm và chừa cho mình một đường lui. Cô ám ảnh việc Phí Thiệu Dương ngoại tình, huống hồ thời gian này lại phải hạn chế việc quan hệ, cô có cảm giác Phí Thiệu Dương sẽ ra ngoài bay nhảy. Tinh thần cô luôn sẵn sàng nuôi con một mình nếu anh lại làm cô thất vọng.
Phí Thiệu Dương quỳ hẳn dưới thảm lông và giơ tay thề thốt.
- Đi mà, tôi hứa, ngoài em ra, cả đời về sau không dính líu tới bất kỳ người phụ nữ nào khác.
Cô có chút xao động.
Nhưng…
Cần thử thách thêm.
Cô thử anh một chút.
- Phí Thiệu Dương!
- Ừ, tôi đang nghe này, em gọi cả họ tên làm tôi hoang mang rồi đấy.
- Anh không làm gì khuất tất thì có gì mà phải hoang mang chứ.
- Thế em nói đi, chuyện gì?
- Tôi sẽ kết hôn lại với anh…
- Tuyệt quá!
- Tôi chưa nói hết!
- Ok, em nói tiếp đi.
- Tôi sẽ kết hôn lại với anh, nếu anh kí cam kết với tôi. Ai ngoại tình trước thì sẽ phải ly hôn tay trắng, tất cả tài sản và con cái đều thuộc về người kia. Anh dám không?
- Ý là… Cam kết này dành cho cả em nữa?
- Phải.
- Được! Em bảo luật sư làm luôn đi, ngày mai cùng đi công chứng.
- Nghĩ kĩ chưa? Tài sản của anh không ít đâu, giờ anh có sang tên cho người khác cũng không kịp.
- Em nghĩ tôi hẹp hòi tới mức phải tẩu tán tài sản à. Tôi không ngoại tình thì lo gì chứ.
- Mạnh miệng thế, giang sơn khó đổi…
Cô còn chưa cà khịa xong thì anh đã tháo nhẫn ở tay trái đeo vào tay cô. Là chiếc nhẫn cưới cũ.
Anh hài lòng cầm tay cô nâng niu vỗ nhẹ.
- Vị trí này mới chính xác này, làm gì có ai đeo đẹp và hợp hơn em chứ.
- Tôi muốn báo cho bố mẹ và phu nhân Tamiko về chuyện vui này.
- Từ từ, người ta nói nên kiêng 3 tháng đầu. Có kiêng có lành đi.
Phí Thiệu Dương rất rất vui, kiểu vui lộ liễu không ngừng được. Anh gật gù và cảm động, dù miệng Diêu Mỹ Nhân nói vỡ kế hoạch và lo lắng nhưng thật lòng cô quan tâm đứa nhỏ mới tìm hiểu kiêng khem như thế.
Lúc này Phí phu nhân gọi đến.
- Con trai, cuối tuần về qua nhà ăn bữa cơm đi! Con nhớ ngày gì phải không?
- Vâng mẹ.
- Ai đó?
Bà ấy nhìn thấy có người loáng thoáng phía sau lưng con trai thì gặng hỏi. Phí Thiệu Dương không ngần ngại chìa camera tới chỗ Diêu Mỹ Nhân.
- Wowww, con dâu hả?
- Dạ, con chào mẹ. À không, bác gái, cháu bị mưa nên nhờ Thiệu Dương đón. Tại mưa quá nên…
- Ừa ừa, ta hiểu ta hiểu. Vậy không làm phiền hai đứa…À, cứ gọi là mẹ đi, ta vẫn thích con mà. Với cả cuối tuần con tới ăn cơm cùng ta cho vui nhé. Kỉ niệm ngày cưới của đôi già ấy mà…
Diêu Mỹ Nhân đối với người mẹ chồng “cũ” này không có cách nào chối từ. Nếu mọi người biết cô dại trai có thai với chồng cũ không biết họ sẽ phản ứng ra sao nữa.
Nhà họ Phí thì chắc vui, nhà họ Diêu thì chưa biết nữa, nhưng Chu Á Hân nhất định sẽ nhảy dựng lên cho mà xem. Bạn thân là người ủng hộ cô ly hôn nhất, thử tưởng tượng lúc Chu Á Hân biết tin chắc cũng thốn lắm.
***
Hôm sau trên phố xuất hiện một container chở một chiếc xe Rolls-Royce màu trắng với đầy hoa và bóng trang trí xung quanh, còn có một dòng chữ to đùng.
“ Chào mừng em bé của bố mẹ. Cảm ơn Em đã có con cùng anh. Hai mẹ con đi xe vui vẻ an toàn nhé ”
Hai trái tim, một cho người phụ nữ của anh, một cho con chung của hai người.
Diêu Mỹ Nhân nhìn xe thì phì cười, con cô mới được phát hiện đăng nhập sever trái đất một ngày đã có xe xịn để đi rồi.
Phí Thiệu Dương còn cặn kẽ giải thích vì sao chọn xe màu trắng.
- Vì chưa biết con là con trai hay con gái nên tôi mua xe màu trắng cho dễ đi. Thực ra tôi thích con gái, tính mua xe màu hồng, nhưng nhỡ con là con trai, nó sinh ra thấy màu hồng lại không thích thì sao. Nên là tạm thời thời đi xe này trước, sau này sinh ra rồi sẽ mua thêm. Con gái xe hồng, con trai xe xanh.
- Bé xíu thì biết gì chứ. Anh đừng làm lố như vậy.
Anh sờ sờ bụng cô rồi gạ gẫm.
- Mỹ Nhân, chúng ta kết hôn lại đi.
- Không!
Diêu Mỹ Nhân vẫn không hoàn toàn tin tưởng bố của con mình. Đang giai đoạn bầu bí, cô suy nghĩ rất nhạy cảm và chừa cho mình một đường lui. Cô ám ảnh việc Phí Thiệu Dương ngoại tình, huống hồ thời gian này lại phải hạn chế việc quan hệ, cô có cảm giác Phí Thiệu Dương sẽ ra ngoài bay nhảy. Tinh thần cô luôn sẵn sàng nuôi con một mình nếu anh lại làm cô thất vọng.
Phí Thiệu Dương quỳ hẳn dưới thảm lông và giơ tay thề thốt.
- Đi mà, tôi hứa, ngoài em ra, cả đời về sau không dính líu tới bất kỳ người phụ nữ nào khác.
Cô có chút xao động.
Nhưng…
Cần thử thách thêm.
Cô thử anh một chút.
- Phí Thiệu Dương!
- Ừ, tôi đang nghe này, em gọi cả họ tên làm tôi hoang mang rồi đấy.
- Anh không làm gì khuất tất thì có gì mà phải hoang mang chứ.
- Thế em nói đi, chuyện gì?
- Tôi sẽ kết hôn lại với anh…
- Tuyệt quá!
- Tôi chưa nói hết!
- Ok, em nói tiếp đi.
- Tôi sẽ kết hôn lại với anh, nếu anh kí cam kết với tôi. Ai ngoại tình trước thì sẽ phải ly hôn tay trắng, tất cả tài sản và con cái đều thuộc về người kia. Anh dám không?
- Ý là… Cam kết này dành cho cả em nữa?
- Phải.
- Được! Em bảo luật sư làm luôn đi, ngày mai cùng đi công chứng.
- Nghĩ kĩ chưa? Tài sản của anh không ít đâu, giờ anh có sang tên cho người khác cũng không kịp.
- Em nghĩ tôi hẹp hòi tới mức phải tẩu tán tài sản à. Tôi không ngoại tình thì lo gì chứ.
- Mạnh miệng thế, giang sơn khó đổi…
Cô còn chưa cà khịa xong thì anh đã tháo nhẫn ở tay trái đeo vào tay cô. Là chiếc nhẫn cưới cũ.
Anh hài lòng cầm tay cô nâng niu vỗ nhẹ.
- Vị trí này mới chính xác này, làm gì có ai đeo đẹp và hợp hơn em chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.