Chương 8: Chỉ Cần Em Muốn
Tường Vy ( Han )
13/08/2023
Siêu thị Coopmart vào 20 giờ 40 vẫn còn rất đông người. Nhưng dù Khanh Duy đi đến đâu thì cũng sẽ là tiêu điểm sáng, lý do duy nhất là vì anh ta quá đẹp trai. Dù chỉ trong bộ pijama đen đơn giản anh ta vẫn có thể sáng bừng bực.
"Em có để ý không Ái Vy? Nãy giờ mấy cô bé kia đều nhìn chằm chằm vào anh?"_ Khanh Duy vốn dĩ đã biết vì bản thân trời phú cho gương mặt đẹp lại có danh tiếng không hề nhỏ ở độ tuổi gần 30. Việc mọi người nhận ra và chú ý đến là điều tất nhiên chỉ là anh muốn hỏi vơ Ái Vy như vậy.
"Hừm... Gương mặt đã đẹp rồi còn lắp thêm mùi tiền bọn người đó không nhìn rớt mắt mới lạ."
"Hửm? Ý là gì cơ?"_ Đến đoạn này thì Khanh Duy không hiểu thật, Ái Vy là có ý gì? Cô ấy thở dài một hơi, nắm lấy tay Khanh Duy nhìn ngắm một lúc rồi lắc đầu cười khẩy.
"Nhìn bàn tay anh xem? Nhẫn kim cương Lioone gần 58 tỷ, đồng hồ Rolex GMT 460 triệu... Còn nữa gì đây, pijama lụa gấm hơn 700 nghìn. Rồi là giản dị dữ chưa?"
"Hmmm..."_ Khanh Duy ă khẩu không biết phải đáp lại thế nào cười lơ qua cũng là lựa chọn tốt. Tuy phụ kiện anh hơi ít nhưng so với một số người đeo vàng đỏ cổ nặng tay thì Khanh Duy vẫn chất lượng thượng lưu hơn gấp trăm lần. Chỉ là bị vạch trần nên có chút ngại.
Lúc nhân viên mang món gà cay cỡ khủng cho Ái Vy. Khanh Duy ngồi đối diện chẳng gọi gì chỉ thích chăm chú ngắm nhìn cô ấy. Còn mình thì thưởng thức phần kem thừa của Ái Vy lúc nãy. Không phải vì Khanh Duy thiếu tiền mà vì anh thích.
"Ái Vy, ngày mai thức sớm một chút chúng ta đến Tam Điệp."
"Để làm gì cơ? Từ Hồ Chí Minh đến Ninh Bình ngồi ê mông lắm, đừng nói là muốn em đi xem anh đánh golf nữa nha? Em không có nhu cầu đó đâu, lười lắm."
"Ai nói là xem? Là trực tiếp dạy cho em."
Ái Vy nhăn mặt cau mày "hừm" một tiếng mạnh. Nếu đổi lại là đi Phú Quốc thì cô ấy đã sớm đồng ý ngay lập tức rồi. Nhìn biểu cảm Ái Vy chán nản buồn rầu, Khanh Duy hạ giọng nhẹ nhàng giải thích cặn kẽ.
"Đánh golf thực chất là cuộc giao dịch trá hình. Có những chuyện không thể nói ở văn phòng hay nhà hàng là được, chỉ có thể dùng môn thể thao này để bàn bạc."
"Sao?"_ Ái Vy vẫn chưa hiểu lắm rằng nó có ý nghĩa gì, dùng golf bàn công việc nghe buồn cười thật. Nhưng nghĩ lại thì tuần nào Khanh Duy cũng đến sân golf Hoàng Gia để bàn chuyện với đối tác nước ngoài.
"Hmm... Ái Vy còn định mở công ty riêng còn gì? Nếu em không học những thủ thuật kinh doanh này, thì sau này công ty em sao có thể đứng vững trên thị trường hiện tại?"
Ánh mắt Ái Vy trầm tư một lúc vừa ăn vừa suy nghĩ những lời Khanh Duy nói lúc nãy. Mấy ngày hôm Khanh Duy luôn để ý Ái Vy hay mua mấy cuốn sách nói về cách khởi nghiệp dành cho sinh viên mới ra trường, chủ yếu là về mảng kinh doanh. Sách chỉ có thể dạy lý thuyết.
Nhưng thực tế nếu muốn đứng vững trên thị trường hiện tại cần phải có một người dẫn dắt từng bước một. Ai có bản lĩnh dạy Ái Vy ngoài Khanh Duy nữa. Đối với anh ấy nói ít làm nhiều, chỉ cần là ước mơ của Ái Vy, Khanh Duy đều sẽ dốc hết sức lực.
"Sao anh tốt với em như vậy lẽ nào không sợ em chiếm lấy tài sản của anh sao?"
"Sau này em cũng là của Khanh Duy này ông đây lo gì chuyện đó."_ Khanh Duy cười khẻ nói thầm trong miệng.
"Anh nói gì vậy?"
"Kh... Không anh nói vì em là em gái của anh, mau ăn nhanh đi."
Trời gà còn chưa gáy chỉ mới 4 giờ 49 phút Ái Vy đã chạy xông vào phòng Khanh Duy lay anh ta dậy, nhìn cô ấy rất hào hứng mong đợi tinh thần trái ngược với tối qua. Khanh Duy vừa mở mắt đã nhìn thấy thiên thần nhỏ trên giường của mình tất nhiên là vui sướng, anh ta cười thoả mãn đưa tay ôm vòng lấy eo Ái Vy sau đó với tay lên chiếc tủ cạnh đầu giường lấy chiếc kính cận 4,5 độ đeo vào mắt.
"Dậy đi, chúng ta đi đánh golf thôi."_ Ái Vy cuối người hạ thấp sát tai Khanh Duy bảo nhỏ ngọt ngào.
"Hmmm... Đi đánh golf mặc đầm gấu dâu hồng nhỏ?"
"Không được sao?"
"Rất đẹp... Cứ mặc thế này, anh thích."
Khanh Duy bật dậy tiến lại chiếc tủ quần áo tự động dài 2m của mình cẩn thận nhìn sơ một lượt. "Em thích bộ set trắng thứ 6 từ trái nhìn sang."_ Không cần nghĩ nhiều Khanh Duy chọn ngay bộ đấy rồi đi vào phòng tắm.
Đến lúc Khanh Duy bước ra đã 5 giờ 06 phút. Ái Vy chạy đến khoát tay anh lôi ra ngoài không chút ngại ngùng, hào hứng bước xuống nhà. Ai ngờ lại gặp ma vào buổi sáng.
"Em đi đâu giờ này?"_ Khanh Nam gắt giọng nhìn Ái Vy rồi liếc sang Khanh Duy tỏ ra nghiêm khắc.
"Anh em người ta đi đâu cần trình báo với người ngoài như anh hả? Xùy... Chúng ta đi thôi ANH HAI YÊU."
"Đã nghe em ấy nói rồi chứ? Xem lại giá trị bản thân mình đi em trai."
Ái Vy nhấn mạnh từng chữ ba từ 'Anh trai yêu" Khanh Duy một lần nữa thêm muối vào, kẻ tung người hứng một cặp hoàn hảo. Người kia chỉ được cái làm màu thì còn có gì nữa, càng nói càng thêm nhục.
Con Porsche Cayenne bản số tứ quý hai Khanh Duy vừa nói thích tháng trước giờ đã đứng tên mình. Nhưng người đầu tiên ngồi vào xe lại là Ái Vy. Cảm giác này phải nói là sung sướng tận trời cũng không phải là nói quá.
"Anh không định lấy vợ sao? Đã gần 30 rồi đó, dượng Hưng và dì Hoa đều nôn có cháu bồng rồi kìa."
Dì Hoa mà Ái Vy nói là mẹ ruột của Khanh Duy, hiện tại bà ấy đã có gia đình riêng ở Mỹ. Ông Hưng và bà Hoa đều qua lại do tính chất công việc bắt buột, dù đã ly hôn hơn 20 năm nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ bạn bè.
"Đợi khi em tốt nghiệp đại học anh sẽ cưới vợ."
"Lúc đó anh đã 34 tuổi? Có tài sản lại có nhan sâc vì sao mãi không chịu kết hôn hay là anh thích con trai?"_ Ái Vy tròn mắt nhìn Khanh Duy có chút bất ngờ há to miệng. Khanh Duy lại kí đầu cô ấy.
"Anh là thích e..."_ Khanh Duy ngắt lời gương mặt vô cùng lúng túng giả vờ mặt hướng về phía trước tập trung lái xe. Ái Vy không hiểu gì nhúng vai trề môi một cái rồi tiếp tục xem điện thoại.
"Em có để ý không Ái Vy? Nãy giờ mấy cô bé kia đều nhìn chằm chằm vào anh?"_ Khanh Duy vốn dĩ đã biết vì bản thân trời phú cho gương mặt đẹp lại có danh tiếng không hề nhỏ ở độ tuổi gần 30. Việc mọi người nhận ra và chú ý đến là điều tất nhiên chỉ là anh muốn hỏi vơ Ái Vy như vậy.
"Hừm... Gương mặt đã đẹp rồi còn lắp thêm mùi tiền bọn người đó không nhìn rớt mắt mới lạ."
"Hửm? Ý là gì cơ?"_ Đến đoạn này thì Khanh Duy không hiểu thật, Ái Vy là có ý gì? Cô ấy thở dài một hơi, nắm lấy tay Khanh Duy nhìn ngắm một lúc rồi lắc đầu cười khẩy.
"Nhìn bàn tay anh xem? Nhẫn kim cương Lioone gần 58 tỷ, đồng hồ Rolex GMT 460 triệu... Còn nữa gì đây, pijama lụa gấm hơn 700 nghìn. Rồi là giản dị dữ chưa?"
"Hmmm..."_ Khanh Duy ă khẩu không biết phải đáp lại thế nào cười lơ qua cũng là lựa chọn tốt. Tuy phụ kiện anh hơi ít nhưng so với một số người đeo vàng đỏ cổ nặng tay thì Khanh Duy vẫn chất lượng thượng lưu hơn gấp trăm lần. Chỉ là bị vạch trần nên có chút ngại.
Lúc nhân viên mang món gà cay cỡ khủng cho Ái Vy. Khanh Duy ngồi đối diện chẳng gọi gì chỉ thích chăm chú ngắm nhìn cô ấy. Còn mình thì thưởng thức phần kem thừa của Ái Vy lúc nãy. Không phải vì Khanh Duy thiếu tiền mà vì anh thích.
"Ái Vy, ngày mai thức sớm một chút chúng ta đến Tam Điệp."
"Để làm gì cơ? Từ Hồ Chí Minh đến Ninh Bình ngồi ê mông lắm, đừng nói là muốn em đi xem anh đánh golf nữa nha? Em không có nhu cầu đó đâu, lười lắm."
"Ai nói là xem? Là trực tiếp dạy cho em."
Ái Vy nhăn mặt cau mày "hừm" một tiếng mạnh. Nếu đổi lại là đi Phú Quốc thì cô ấy đã sớm đồng ý ngay lập tức rồi. Nhìn biểu cảm Ái Vy chán nản buồn rầu, Khanh Duy hạ giọng nhẹ nhàng giải thích cặn kẽ.
"Đánh golf thực chất là cuộc giao dịch trá hình. Có những chuyện không thể nói ở văn phòng hay nhà hàng là được, chỉ có thể dùng môn thể thao này để bàn bạc."
"Sao?"_ Ái Vy vẫn chưa hiểu lắm rằng nó có ý nghĩa gì, dùng golf bàn công việc nghe buồn cười thật. Nhưng nghĩ lại thì tuần nào Khanh Duy cũng đến sân golf Hoàng Gia để bàn chuyện với đối tác nước ngoài.
"Hmm... Ái Vy còn định mở công ty riêng còn gì? Nếu em không học những thủ thuật kinh doanh này, thì sau này công ty em sao có thể đứng vững trên thị trường hiện tại?"
Ánh mắt Ái Vy trầm tư một lúc vừa ăn vừa suy nghĩ những lời Khanh Duy nói lúc nãy. Mấy ngày hôm Khanh Duy luôn để ý Ái Vy hay mua mấy cuốn sách nói về cách khởi nghiệp dành cho sinh viên mới ra trường, chủ yếu là về mảng kinh doanh. Sách chỉ có thể dạy lý thuyết.
Nhưng thực tế nếu muốn đứng vững trên thị trường hiện tại cần phải có một người dẫn dắt từng bước một. Ai có bản lĩnh dạy Ái Vy ngoài Khanh Duy nữa. Đối với anh ấy nói ít làm nhiều, chỉ cần là ước mơ của Ái Vy, Khanh Duy đều sẽ dốc hết sức lực.
"Sao anh tốt với em như vậy lẽ nào không sợ em chiếm lấy tài sản của anh sao?"
"Sau này em cũng là của Khanh Duy này ông đây lo gì chuyện đó."_ Khanh Duy cười khẻ nói thầm trong miệng.
"Anh nói gì vậy?"
"Kh... Không anh nói vì em là em gái của anh, mau ăn nhanh đi."
Trời gà còn chưa gáy chỉ mới 4 giờ 49 phút Ái Vy đã chạy xông vào phòng Khanh Duy lay anh ta dậy, nhìn cô ấy rất hào hứng mong đợi tinh thần trái ngược với tối qua. Khanh Duy vừa mở mắt đã nhìn thấy thiên thần nhỏ trên giường của mình tất nhiên là vui sướng, anh ta cười thoả mãn đưa tay ôm vòng lấy eo Ái Vy sau đó với tay lên chiếc tủ cạnh đầu giường lấy chiếc kính cận 4,5 độ đeo vào mắt.
"Dậy đi, chúng ta đi đánh golf thôi."_ Ái Vy cuối người hạ thấp sát tai Khanh Duy bảo nhỏ ngọt ngào.
"Hmmm... Đi đánh golf mặc đầm gấu dâu hồng nhỏ?"
"Không được sao?"
"Rất đẹp... Cứ mặc thế này, anh thích."
Khanh Duy bật dậy tiến lại chiếc tủ quần áo tự động dài 2m của mình cẩn thận nhìn sơ một lượt. "Em thích bộ set trắng thứ 6 từ trái nhìn sang."_ Không cần nghĩ nhiều Khanh Duy chọn ngay bộ đấy rồi đi vào phòng tắm.
Đến lúc Khanh Duy bước ra đã 5 giờ 06 phút. Ái Vy chạy đến khoát tay anh lôi ra ngoài không chút ngại ngùng, hào hứng bước xuống nhà. Ai ngờ lại gặp ma vào buổi sáng.
"Em đi đâu giờ này?"_ Khanh Nam gắt giọng nhìn Ái Vy rồi liếc sang Khanh Duy tỏ ra nghiêm khắc.
"Anh em người ta đi đâu cần trình báo với người ngoài như anh hả? Xùy... Chúng ta đi thôi ANH HAI YÊU."
"Đã nghe em ấy nói rồi chứ? Xem lại giá trị bản thân mình đi em trai."
Ái Vy nhấn mạnh từng chữ ba từ 'Anh trai yêu" Khanh Duy một lần nữa thêm muối vào, kẻ tung người hứng một cặp hoàn hảo. Người kia chỉ được cái làm màu thì còn có gì nữa, càng nói càng thêm nhục.
Con Porsche Cayenne bản số tứ quý hai Khanh Duy vừa nói thích tháng trước giờ đã đứng tên mình. Nhưng người đầu tiên ngồi vào xe lại là Ái Vy. Cảm giác này phải nói là sung sướng tận trời cũng không phải là nói quá.
"Anh không định lấy vợ sao? Đã gần 30 rồi đó, dượng Hưng và dì Hoa đều nôn có cháu bồng rồi kìa."
Dì Hoa mà Ái Vy nói là mẹ ruột của Khanh Duy, hiện tại bà ấy đã có gia đình riêng ở Mỹ. Ông Hưng và bà Hoa đều qua lại do tính chất công việc bắt buột, dù đã ly hôn hơn 20 năm nhưng họ vẫn giữ mối quan hệ bạn bè.
"Đợi khi em tốt nghiệp đại học anh sẽ cưới vợ."
"Lúc đó anh đã 34 tuổi? Có tài sản lại có nhan sâc vì sao mãi không chịu kết hôn hay là anh thích con trai?"_ Ái Vy tròn mắt nhìn Khanh Duy có chút bất ngờ há to miệng. Khanh Duy lại kí đầu cô ấy.
"Anh là thích e..."_ Khanh Duy ngắt lời gương mặt vô cùng lúng túng giả vờ mặt hướng về phía trước tập trung lái xe. Ái Vy không hiểu gì nhúng vai trề môi một cái rồi tiếp tục xem điện thoại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.