Chương 3: Không Có Cách Nào Bắn
Tiên Ngư
12/03/2024
“A…” Hà Tư Viễn như kìm nén thứ gì đó, nặng nề mà dựa vào trên sô pha, tay không bị thương gảy gảy lọn tóc trên vầng trán cao:
“Không cần lo lắng, huấn luyện viên đã gọi điện thoại tới hỏi qua, anh nói cho thầy ấy là chính mình không cẩn thận ngã cầu thang nên mới bị thương, một chữ đều không có nhắc tới bạn trai bảo bối của em.”
Đôi mắt dài hẹp hơi có chút bất an, đáng thương nhìn thiếu nữ:
“Cái này em có thể yên tâm đi?”
“Em…” Hà Miên Miên cúi đầu, ánh mắt vừa vặn nhìn đến tay trái bị thương của anh trai, xác thực bị thương không nhẹ, ngón tay lộ ra bên ngoài đều là màu xanh tím.
“Anh thật là một anh trai đáng thương, bị thương nứt xương mà em gái không hề đau lòng, một lòng liền lo nghĩ cho người khác.”
Hà Tư Viễn bắt đầu than thở, vừa nói vừa quan sát phản ứng của em gái.
Quả nhiên, Hà Miên Miên lộ ra vẻ mặt tự trách, tay nhỏ khẩn trương đến nắm thành nắm đấm, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự chân thành tha thiết:
“Anh trai, thực xin lỗi, em hẳn là nhiều quan tâm đến anh nhiều hơn, sự tình ngày hôm qua, nhiều nhất vẫn là do lỗi của em, nếu không phải em nói trong nhà khả năng có trộm đột nhập, Húc Dương cũng sẽ không suy nghĩ mà liền chạy vào nhà.”
“Chẹp chẹp, lại tới nữa…”
Hà Tư Viễn bĩu môi, đem mặt hướng sang một bên, sườn mặt nhìn có chút buồn bã:
“Hai người cứ yên tâm đi, anh sẽ không nói ra ngoài, nhưng thật ra các em chính mình tự chú ý đừng nói lỡ miệng nói ra thì tốt rồi. Được rồi, cái này đề tài dừng ở đây.” Thiếu niên nói xong liền tùy cầm lấy di động, tùy tiện lướt lướt.
Hà Miên Miên lúc này mới phát hiện chính mình thế nhưng bất tri bất giác lại ở vì giải vây giúp bạn trai, trong lòng vô cùng hối hận.
Bất quá, nếu anh trai không có đem chân tướng nói ra, đã nói lên anh cũng không có ý tứ ghi hận Ngụy Húc Dương. Nghĩ đến đây, Hà Miên Miên vẫn là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mấy năm nay anh trai rất ít khi liên lạc với người nhà, cô đối với người anh trai ruột thịt này không có ấn tượng mấy, đối với tính cách của anh hiểu biết vô cùng ít, bất quá hôm nay hàn huyên như vậy một hồi lâu như vậy, cô cũng coi như là hiểu biết một ít về anh…Ngoài ý muốn chính là lương tâm trỗi dậy.
Cô hiện tại rất muốn chân chính mà quan tâm anh,làm một người em xứng đáng.
“Anh trai, anh…Có cần em làm gì giúp cho anh không?” Thiếu nữ hai mắt sáng lấp lánh nhìn thiếu niên trước mắt vô cùng trân thành.
“Ân?” Hà Tư Viễn liền hỏi ngược lại: “Làm cái gì?”
“Liền… tay anh không phải bị thương sao? Hẳn là sẽ có rất nhiều việc không tiện đi?” Cô đứng lên, bắt đầu làm nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm xem mình có thể làm việc gì cho anh: “Ngươi đừng nhìn em như này mà coi thường, kỳ thật ở trong nhà em làm rất nhiều việc, quét tước vệ sinh, nấu cơm gì đó, anh trai có yêu cầu đều có thể nói cho em.”
“Như vậy a… Có chuyện… Haiz, vẫn là thôi đi.” Hà Tư Viễn phảng phất nghĩ tới cái gì, nhưng lại muốn nói lại thôi.
“Anh trai, chúng ta là anh em đúng không, anh không cần khách khí với em.” Cô gái lại kéo tay chàng trai: “Để em giúp anh làm chút gì đi.”
“Này…” Hà Tư Viễn cúi đầu, che giấu khóe môi hiện lên ý cười nhàn nhạt, ngẩng đầu lên, trên mặt lại thay vào vẻ vô cùng khó xử: “Chính là loại việc này, nói ra thật sự rất ngượng ngùng.”
“Quả nhiên có chuyện, em có thể làm giúp anh mà.” Hà Miên Miên vui vẻ, theo bản năng bắt lấy cánh tay không bị thương của anh: “Nói đi, anh trai nói cái gì em gái đều sẽ làm.”
Cô vui sướng đắm chìm trong việc chính mình có thể giúp anh trai làm việc, cũng không có chú ý tới ánh sáng chợt lóe lên trong mắt thiếu niên.
“Anh...anh không thể bắn.”
Bộ dáng của Hà Tư Viễn giống như thực sự khó xử, nói xong liền quay đầu đi, ngượng ngùng cùng em gái đối diện.
“Bắn?” Hà Miên Miên không hiểu được tình huống: “Bắn cái gì?”
Chẳng lẽ anh trai ngoại trừ chơi bóng rổ, còn có luyện tập bắn súng gì đó?
Thấy em gái không hiểu rõ ràng , thiếu niên hung hăng gãi gãi đầu, đơn giản đem nói rõ ràng: “Chính là bắn tinh a, bắn tinh! Anh thuận tay trái, ngày thường vẫn luôn là dùng tay trái tự sướng, hiện tại bị thương, căn bản không có biện pháp, tối hôm qua anh dùng tay phải thử qua, căn bản bắn không ra.”
Hà Miên Miên ở nghe được từ “bắn tinh” mặt liền oanh một tiếng đỏ rực, cúi đầu sống chết không dám nhìn anh trai , loại sự tình này…muốn cô hỗ trợ thế nào cơ chứ.
“Không cần lo lắng, huấn luyện viên đã gọi điện thoại tới hỏi qua, anh nói cho thầy ấy là chính mình không cẩn thận ngã cầu thang nên mới bị thương, một chữ đều không có nhắc tới bạn trai bảo bối của em.”
Đôi mắt dài hẹp hơi có chút bất an, đáng thương nhìn thiếu nữ:
“Cái này em có thể yên tâm đi?”
“Em…” Hà Miên Miên cúi đầu, ánh mắt vừa vặn nhìn đến tay trái bị thương của anh trai, xác thực bị thương không nhẹ, ngón tay lộ ra bên ngoài đều là màu xanh tím.
“Anh thật là một anh trai đáng thương, bị thương nứt xương mà em gái không hề đau lòng, một lòng liền lo nghĩ cho người khác.”
Hà Tư Viễn bắt đầu than thở, vừa nói vừa quan sát phản ứng của em gái.
Quả nhiên, Hà Miên Miên lộ ra vẻ mặt tự trách, tay nhỏ khẩn trương đến nắm thành nắm đấm, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy sự chân thành tha thiết:
“Anh trai, thực xin lỗi, em hẳn là nhiều quan tâm đến anh nhiều hơn, sự tình ngày hôm qua, nhiều nhất vẫn là do lỗi của em, nếu không phải em nói trong nhà khả năng có trộm đột nhập, Húc Dương cũng sẽ không suy nghĩ mà liền chạy vào nhà.”
“Chẹp chẹp, lại tới nữa…”
Hà Tư Viễn bĩu môi, đem mặt hướng sang một bên, sườn mặt nhìn có chút buồn bã:
“Hai người cứ yên tâm đi, anh sẽ không nói ra ngoài, nhưng thật ra các em chính mình tự chú ý đừng nói lỡ miệng nói ra thì tốt rồi. Được rồi, cái này đề tài dừng ở đây.” Thiếu niên nói xong liền tùy cầm lấy di động, tùy tiện lướt lướt.
Hà Miên Miên lúc này mới phát hiện chính mình thế nhưng bất tri bất giác lại ở vì giải vây giúp bạn trai, trong lòng vô cùng hối hận.
Bất quá, nếu anh trai không có đem chân tướng nói ra, đã nói lên anh cũng không có ý tứ ghi hận Ngụy Húc Dương. Nghĩ đến đây, Hà Miên Miên vẫn là thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mấy năm nay anh trai rất ít khi liên lạc với người nhà, cô đối với người anh trai ruột thịt này không có ấn tượng mấy, đối với tính cách của anh hiểu biết vô cùng ít, bất quá hôm nay hàn huyên như vậy một hồi lâu như vậy, cô cũng coi như là hiểu biết một ít về anh…Ngoài ý muốn chính là lương tâm trỗi dậy.
Cô hiện tại rất muốn chân chính mà quan tâm anh,làm một người em xứng đáng.
“Anh trai, anh…Có cần em làm gì giúp cho anh không?” Thiếu nữ hai mắt sáng lấp lánh nhìn thiếu niên trước mắt vô cùng trân thành.
“Ân?” Hà Tư Viễn liền hỏi ngược lại: “Làm cái gì?”
“Liền… tay anh không phải bị thương sao? Hẳn là sẽ có rất nhiều việc không tiện đi?” Cô đứng lên, bắt đầu làm nhìn ngó xung quanh, tìm kiếm xem mình có thể làm việc gì cho anh: “Ngươi đừng nhìn em như này mà coi thường, kỳ thật ở trong nhà em làm rất nhiều việc, quét tước vệ sinh, nấu cơm gì đó, anh trai có yêu cầu đều có thể nói cho em.”
“Như vậy a… Có chuyện… Haiz, vẫn là thôi đi.” Hà Tư Viễn phảng phất nghĩ tới cái gì, nhưng lại muốn nói lại thôi.
“Anh trai, chúng ta là anh em đúng không, anh không cần khách khí với em.” Cô gái lại kéo tay chàng trai: “Để em giúp anh làm chút gì đi.”
“Này…” Hà Tư Viễn cúi đầu, che giấu khóe môi hiện lên ý cười nhàn nhạt, ngẩng đầu lên, trên mặt lại thay vào vẻ vô cùng khó xử: “Chính là loại việc này, nói ra thật sự rất ngượng ngùng.”
“Quả nhiên có chuyện, em có thể làm giúp anh mà.” Hà Miên Miên vui vẻ, theo bản năng bắt lấy cánh tay không bị thương của anh: “Nói đi, anh trai nói cái gì em gái đều sẽ làm.”
Cô vui sướng đắm chìm trong việc chính mình có thể giúp anh trai làm việc, cũng không có chú ý tới ánh sáng chợt lóe lên trong mắt thiếu niên.
“Anh...anh không thể bắn.”
Bộ dáng của Hà Tư Viễn giống như thực sự khó xử, nói xong liền quay đầu đi, ngượng ngùng cùng em gái đối diện.
“Bắn?” Hà Miên Miên không hiểu được tình huống: “Bắn cái gì?”
Chẳng lẽ anh trai ngoại trừ chơi bóng rổ, còn có luyện tập bắn súng gì đó?
Thấy em gái không hiểu rõ ràng , thiếu niên hung hăng gãi gãi đầu, đơn giản đem nói rõ ràng: “Chính là bắn tinh a, bắn tinh! Anh thuận tay trái, ngày thường vẫn luôn là dùng tay trái tự sướng, hiện tại bị thương, căn bản không có biện pháp, tối hôm qua anh dùng tay phải thử qua, căn bản bắn không ra.”
Hà Miên Miên ở nghe được từ “bắn tinh” mặt liền oanh một tiếng đỏ rực, cúi đầu sống chết không dám nhìn anh trai , loại sự tình này…muốn cô hỗ trợ thế nào cơ chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.