Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em
Chương 104: KẺ ÁC VÀ CÔNG LÝ !
Anna Heartfilia
17/05/2023
Ngày hôm sau :
Sau khi cô và Trương Minh Phong đã điều tra được tất cả bằng chứng việc Trần Tiểu Hồng cô ta hãm hại anh như thế nào, cô liền đưa cho Trần Thiện Văn xem, khi xem xong ông liền rất tức giận và gọi quản gia kêu cô ta xuống !
Cô ta xuống thì thấy cô đang ngồi đối diện với ba của mình, trong lòng cô ta đã bắt đầu bất an rồi, sau khi cô ta xuống và đứng trước mặt ông ấy, ngay sau khi cô gọi một tiếng " Ba " thì ông ấy liền đứng dậy mà cho cô ta một bạt tay ?
Cô ta đứng bất động còn mặt thì nghiêng qua một bên vì bị ba mình đánh, cô ta không hiểu vì sao ba lại đánh mình, cô ta rất tức giận và xoay mặt nhìn thẳng vào mặt ông và nói :
- Ba,... sao ba lại đánh con chứ... con đâu có làm gì đâu... hôm qua ba đã đánh con trước mặt mọi người vẫn chưa đủ sao... sao hôm nay ba lại đánh con nữa chứ... mà còn trước mặt cô ta nữa ?
Cô ta khi nói câu cuối liền lập tức chỉ thẳng vào mặt của cô, cô ta vẫn cố cãi càng khiến ông tức giận thêm nữa, ông liền quát lại cô ta :
- Mày còn cãi nữa hả... chuyện đã ra nước này rồi mà sao không nhận lỗi vậy con... Tiểu Hồng, ba đã đối xử tệ với con lần nào chưa, từ nhỏ cho đến lớn... dù cho con thích bất kỳ mẫu nào thì ba luôn luôn mua cho con ?
- Nhưng chuyện này con đã làm ba quá thất vọng, con hãy mà tự giải quyết đi... chuyện này đừng hòng bao giờ đi tìm ba và đòi ba giải quyết thay, chuyện của con tự con tìm cách xử lý, nếu như con làm sai thì hãy qua Trương gia xin lỗi đi, chuyện này hình phạt ba đều nhường lại cho Tứ Tiểu Thư đây, ba sẽ không nhún tay vào nữa, con tự mà đi giải quyết !
- Ba !
Ông nói xong thì đi lên lầu, cô ta chỉ biết hét lên trong vô vọng, thấy ba mình đã bị cô lừa, cô ta liền tức giận mà xoay người lại và quát lên :
- Trương Ngọc Nhi, cô đừng tưởng cô đã thuyết phục được ba tôi rồi cô đắc ý nha, cô đã khiến cho tôi xấu xa trong mắt ba của tôi rồi... tôi không sai và không bao giờ đi qua Trương gia mà xin lỗi đâu... Trần Tiểu Hồng này không bao giờ làm điều nhục nhã đó, chỉ có người khác tới xin lỗi tôi thôi... chứ có làm gì tôi đi xin lỗi một ai !
Tới nước này mà cô ta vẫn không hối cải, khi nói xong cô ta còn hất mặt với cô rồi khoang tay vào nhau, trông vô cùng kênh kiệu và chảnh chọe, nhưng cô không dễ gì bỏ qua cho cô ta đâu, hãy chờ đó, cô đứng dậy và đi tới trước mặt cô ta và nói với chất giọng trầm nhất, cô nói kiểu như " nửa thật , nửa đùa " vậy !
- Trần Tiểu Hồng... tôi nói cho cô biết, chuyện này chưa xong đâu, sẽ có ngày cô phải đính thân tới Trương gia mà xin lỗi, sự thật sẽ không bao giờ lưu mờ, kẻ ác sẽ gặp phải báo ứng, công lý luôn là thứ sáng nhất trên đời này, một ngày nào đó cô sẽ phải hối hận !
Cô nói xong thì liền đi ra xe của mình và trở về Trương gia, bỏ lại cô ta đứng một mình ở đó, khi bị cô nói như vậy, cô ta rất tức giận trước khi cô ta đi lên phòng, cô ta giậm chân một cái thật mạnh rồi mới đi lên phòng !
30 phút sau :
Cô đã về tới Trương gia và bước vào phòng khách, ở đó có Trương Minh Vũ... Trương Minh Vỹ... Trương Minh Phong... cô bước vào thưa !
- Con chào ba... em chào các anh, con mới về ạ !
- À... Tiểu Nhi đó à... con đi đâu giờ này mới về... chúng ta đang đợi con về ăn cơm đó... nào chúng ta vào ăn thôi !
- Dạ !
- Ủa... mà từ nãy tới giờ con không thấy anh cả đâu hết ạ... anh cả đi làm rồi sao ạ !
- Không đâu... chắc anh ấy giờ đang ở thư phòng á, em lên kêu ảnh xuống ăn cùng với chung ta luôn đi !
- Dạ !
Cô đi lên tầng 1 quẹo phải từ dưới đếm lên là cách 3 căn phòng, căn phòng thứ 4 là thư phòng mà Trương Minh Hoàng hay vào đó để làm việc, cô dừng bước và gõ cửa vài cái !
1 giây sau, phía sau đã vang lên tiếng một người đàn ông có chất giọng trầm, khi chất giọng này cất lên, cả thế giới đều sợ hãi và run rẩy, nhưng chỉ riêng cô là không bởi vì cô đã quá quen với chất giọng trầm này của anh rồi !
Anh nói : * Tôi đã nói là không ăn rồi...bác đem xuống đi... nào tôi đói thì tôi xuống... giờ tôi làm việc rồi ! *
Khi cô nghe như vậy liền thở dài... haizzz... anh cả này... luôn luôn bỏ bữa ăn...ăn không đúng giờ bởi vậy bệnh dạ dày của anh không bao giờ hết cả...cô cất tiếng lên nói !
- Anh cả... là em... Tiểu Nhi đây... em vào được không anh !
Khi nghe đến cô anh liền dừng bút và ngước mặt lên nhìn về hướng cửa và cất lời !
- Ừ... em vào đi !
- Anh cả...mọi người đang đợi anh xuống để ăn cơm chung nè... nếu anh không ăn thì sẽ bị đau dạ dày đó...thôi nào, chúng ta xuống ăn cơm nha, rồi chút nữa làm việc sao... nào chúng ta đi thôi !
Nói xong cô liền nắm lấy tay anh mà đi xuống phòng ăn gia đình, haizzz... anh cảm thấy không đói một chút nào... nhưng vì muốn cô vui, anh đành phải chấp thuận mặc dù anh không đói chút nào... anh đúng thật là cưng chiều em gái nhất thế giới !
Sau khi cô và Trương Minh Phong đã điều tra được tất cả bằng chứng việc Trần Tiểu Hồng cô ta hãm hại anh như thế nào, cô liền đưa cho Trần Thiện Văn xem, khi xem xong ông liền rất tức giận và gọi quản gia kêu cô ta xuống !
Cô ta xuống thì thấy cô đang ngồi đối diện với ba của mình, trong lòng cô ta đã bắt đầu bất an rồi, sau khi cô ta xuống và đứng trước mặt ông ấy, ngay sau khi cô gọi một tiếng " Ba " thì ông ấy liền đứng dậy mà cho cô ta một bạt tay ?
Cô ta đứng bất động còn mặt thì nghiêng qua một bên vì bị ba mình đánh, cô ta không hiểu vì sao ba lại đánh mình, cô ta rất tức giận và xoay mặt nhìn thẳng vào mặt ông và nói :
- Ba,... sao ba lại đánh con chứ... con đâu có làm gì đâu... hôm qua ba đã đánh con trước mặt mọi người vẫn chưa đủ sao... sao hôm nay ba lại đánh con nữa chứ... mà còn trước mặt cô ta nữa ?
Cô ta khi nói câu cuối liền lập tức chỉ thẳng vào mặt của cô, cô ta vẫn cố cãi càng khiến ông tức giận thêm nữa, ông liền quát lại cô ta :
- Mày còn cãi nữa hả... chuyện đã ra nước này rồi mà sao không nhận lỗi vậy con... Tiểu Hồng, ba đã đối xử tệ với con lần nào chưa, từ nhỏ cho đến lớn... dù cho con thích bất kỳ mẫu nào thì ba luôn luôn mua cho con ?
- Nhưng chuyện này con đã làm ba quá thất vọng, con hãy mà tự giải quyết đi... chuyện này đừng hòng bao giờ đi tìm ba và đòi ba giải quyết thay, chuyện của con tự con tìm cách xử lý, nếu như con làm sai thì hãy qua Trương gia xin lỗi đi, chuyện này hình phạt ba đều nhường lại cho Tứ Tiểu Thư đây, ba sẽ không nhún tay vào nữa, con tự mà đi giải quyết !
- Ba !
Ông nói xong thì đi lên lầu, cô ta chỉ biết hét lên trong vô vọng, thấy ba mình đã bị cô lừa, cô ta liền tức giận mà xoay người lại và quát lên :
- Trương Ngọc Nhi, cô đừng tưởng cô đã thuyết phục được ba tôi rồi cô đắc ý nha, cô đã khiến cho tôi xấu xa trong mắt ba của tôi rồi... tôi không sai và không bao giờ đi qua Trương gia mà xin lỗi đâu... Trần Tiểu Hồng này không bao giờ làm điều nhục nhã đó, chỉ có người khác tới xin lỗi tôi thôi... chứ có làm gì tôi đi xin lỗi một ai !
Tới nước này mà cô ta vẫn không hối cải, khi nói xong cô ta còn hất mặt với cô rồi khoang tay vào nhau, trông vô cùng kênh kiệu và chảnh chọe, nhưng cô không dễ gì bỏ qua cho cô ta đâu, hãy chờ đó, cô đứng dậy và đi tới trước mặt cô ta và nói với chất giọng trầm nhất, cô nói kiểu như " nửa thật , nửa đùa " vậy !
- Trần Tiểu Hồng... tôi nói cho cô biết, chuyện này chưa xong đâu, sẽ có ngày cô phải đính thân tới Trương gia mà xin lỗi, sự thật sẽ không bao giờ lưu mờ, kẻ ác sẽ gặp phải báo ứng, công lý luôn là thứ sáng nhất trên đời này, một ngày nào đó cô sẽ phải hối hận !
Cô nói xong thì liền đi ra xe của mình và trở về Trương gia, bỏ lại cô ta đứng một mình ở đó, khi bị cô nói như vậy, cô ta rất tức giận trước khi cô ta đi lên phòng, cô ta giậm chân một cái thật mạnh rồi mới đi lên phòng !
30 phút sau :
Cô đã về tới Trương gia và bước vào phòng khách, ở đó có Trương Minh Vũ... Trương Minh Vỹ... Trương Minh Phong... cô bước vào thưa !
- Con chào ba... em chào các anh, con mới về ạ !
- À... Tiểu Nhi đó à... con đi đâu giờ này mới về... chúng ta đang đợi con về ăn cơm đó... nào chúng ta vào ăn thôi !
- Dạ !
- Ủa... mà từ nãy tới giờ con không thấy anh cả đâu hết ạ... anh cả đi làm rồi sao ạ !
- Không đâu... chắc anh ấy giờ đang ở thư phòng á, em lên kêu ảnh xuống ăn cùng với chung ta luôn đi !
- Dạ !
Cô đi lên tầng 1 quẹo phải từ dưới đếm lên là cách 3 căn phòng, căn phòng thứ 4 là thư phòng mà Trương Minh Hoàng hay vào đó để làm việc, cô dừng bước và gõ cửa vài cái !
1 giây sau, phía sau đã vang lên tiếng một người đàn ông có chất giọng trầm, khi chất giọng này cất lên, cả thế giới đều sợ hãi và run rẩy, nhưng chỉ riêng cô là không bởi vì cô đã quá quen với chất giọng trầm này của anh rồi !
Anh nói : * Tôi đã nói là không ăn rồi...bác đem xuống đi... nào tôi đói thì tôi xuống... giờ tôi làm việc rồi ! *
Khi cô nghe như vậy liền thở dài... haizzz... anh cả này... luôn luôn bỏ bữa ăn...ăn không đúng giờ bởi vậy bệnh dạ dày của anh không bao giờ hết cả...cô cất tiếng lên nói !
- Anh cả... là em... Tiểu Nhi đây... em vào được không anh !
Khi nghe đến cô anh liền dừng bút và ngước mặt lên nhìn về hướng cửa và cất lời !
- Ừ... em vào đi !
- Anh cả...mọi người đang đợi anh xuống để ăn cơm chung nè... nếu anh không ăn thì sẽ bị đau dạ dày đó...thôi nào, chúng ta xuống ăn cơm nha, rồi chút nữa làm việc sao... nào chúng ta đi thôi !
Nói xong cô liền nắm lấy tay anh mà đi xuống phòng ăn gia đình, haizzz... anh cảm thấy không đói một chút nào... nhưng vì muốn cô vui, anh đành phải chấp thuận mặc dù anh không đói chút nào... anh đúng thật là cưng chiều em gái nhất thế giới !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.