Anh Trai Nuôi, Đến Bao Giờ Anh Mới Yêu Em
Chương 115: THỔ LỘ
Anna Heartfilia
17/05/2023
Tiểu Trân à... xin em hãy nói chuyện với anh đi... anh xin lỗi, vì đã ép em những chuyện mà em chưa muốn... xin lỗi em !
- Để anh ra ngoài mua cho em ít đồ ăn... trưa giờ em cũng chưa ăn gì... em giận anh cũng được nhưng đừng nhịn ăn... sẽ bị đau bao tử đó... và anh cũng sẽ đau lòng lắm...anh đi đây !
Anh vừa bước được 3 bước thì có một vòng tay ôm anh từ đằng sau... anh biết người đó là ai... anh đứng lại và không đi nữa, tiếng thút thít của cô khiến anh đau lòng không thôi !
Anh xoay người mà ôm cô vào lòng... anh ôm rất chặt... giống như sợ cô biến mất đi... bây giờ anh biết là anh yêu cô đến mức nào... anh không thể sống thiếu cô... anh yêu cô rất nhiều... nhưng không biết cô có chấp nhận tình yêu của anh hay không... dù cô có chấp nhận hay không thì anh vẫn sẽ thổ lộ với cô !
Anh đẩy cô ra và nhìn thẳng vào đôi mắt của cô và nói :
- Tiểu Trân... anh yêu em rất nhiều... yêu em rất lâu rồi... nhưng vì sợ em sẽ không chấp nhận và giận anh... nên anh không dám nói ra... hôm nay mặc kệ em không chấp nhận, cũng mặc kệ em có giận dỗi... thì anh vẫn sẽ nói là... Nhị Tiểu Thư của Hoắc Gia... Hoắc Thiên Trân... anh yêu em... yêu em rất nhiều...!
- Dù em có kiêu anh nhảy vào biển đao hay xuống biển thì anh vẫn sẽ một lòng làm theo lời em nói...cuộc đời của anh chỉ có em... trái tim chỉ có Hoắc Thiên Trân em mà thôi... nên Tiểu Trân... em đồng ý làm bạn gái của anh nha !
Nước mắt của cô vô thức rơi xuống, anh thấy cô khóc bỗng chốc hoảng loạn không biết mình đã nói sai gì không...nhưng anh không biết là trong lòng cô vui như thế nào... cô không ngờ anh lại yêu cô từ lâu rồi, còn cô thì lo sợ mãi, lo sợ anh không thích mình...!
Anh chỉ coi cô là em gái... có khi cô nói ra anh lại giận cô mất nên cô không dám nói... nhưng hôm nay anh đã thổ lộ tình cảm của mình với cô... hôm nay là ngày vui nhất trong lòng cô... cô cũng quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình cho anh biết... cô sẽ không giấu gì nữa cả !
Cô xà vào lòng anh mà ôm chặt như kiểu anh sẽ bỏ rơi cô đi vậy, anh rất bất ngờ là cô chủ động ôm lấy mình, anh cũng vòng tay mà ôm cô vào... sau một lúc ôm nhau mặn nồng thì cô đột nhiên đẩy anh ra, khiến anh bất ngờ... anh không biết chuyện gì xảy ra... cô không nói một từ nào, khi cô đẩy anh ra, cô cứ cuối đầu xuống làm anh không nhìn thấy được biểu cảm của cô gì cả, nên anh hỏi cô :
- Tiểu Trân... em làm sao vậy, em không khỏe ở đâu hả... em không khỏe thì để anh đưa em đi bệnh viện nha, em trả lời anh đi mà... em đừng giận anh nữa...anh đang rất lo sợ đây...?
Cô ngẩng mặt lên... khiến anh không khỏi đau lòng vì trên mặt cô hầu như là toàn nước mắt... anh lau nước mắt cho cô... rồi ôm cô vào lòng để an ủi... một lúc sau cô lên tiếng nói :
- Anh khang... em... em cũng yêu anh... yêu anh rất rất lâu rồi... chỉ vì em sợ, em sợ nếu em nói ra thì anh sẽ từ chối và giận em nên em không nói ra và cứ giữ ở trong lòng... nhưng em phải làm sao đây...?
- Em không thể nhận cùng lúc làm bạn gái của hai người được... như vậy không hay một chút nào... em phải làm sao đây...nếu em nhận lời anh thì cậu ấy sẽ rất thất vọng và buồn bã...!
- Còn nếu em nhận lời của cậu ấy, thì anh sẽ giận em và không làm anh trai của em nữa... em phải làm sao đây... tại sao ông trời lại cho em vào cuộc tình tay ba này chứ...!
- Em không thể lựa chọn được, chọn người này không được, người kia cũng không xong...sao các anh lại kéo vào em cuộc tình đầy sự lựa chọn này thế, em ghét các anh... em hận anh... hu... hu... hu !
Cô nói hết trong lòng mình ra, anh vừa hạnh phúc vừa đau lòng...tại sao anh không nói ra sớm hơn thì cả hai đã là của nhau rồi... anh cũng rất khó xử, nếu nói về tình yêu thì cậu ta lại là người tỏ tình với cô trước... còn anh thì lại là người đến sau !
Nếu anh tới trễ một chút xíu nữa, cô sẽ là bạn gái của cậu ta... anh hiểu cảm giác của cô ngay lúc này... anh không muốn làm cô khó xử nữa... mặc dù anh không muốn cô là của người khác, nhưng anh là người đến sau... anh không thể cướp lấy tình yêu của người khác rồi nó lại là của mình... anh không thể làm vậy !
Anh đẩy cô ra và nói :
- Tiểu Trân... anh xin lỗi... xin lỗi đã lôi kéo em đến đây... em... đáng lẽ ra em bây giờ đã là bạn gái của cậu ta rồi... xin lỗi em... xin lỗi vì đã phá vở hạnh phúc của em... anh hoàn toàn nhường em cho cậu ta...!
- Anh sẽ giữ tình yêu của chúng ta vào trái tim của anh... và anh vẫn sẽ là anh trai đáng quý của em... sẽ đứng phía sau em bảo vệ em... yêu thương em như... như một người em gái... tình yêu này chỉ mình anh cảm nhận được, anh sẽ vẫn luôn giữ nó cho riêng mình...!
- Anh chỉ mong là em thật sự hạnh phúc mà tình yêu em lựa chọn... anh sẽ không hối hận về quyết định này của mình... và em hãy nhớ một điều này là... anh vẫn sẽ là anh trai của em, sẽ bảo vệ và yêu thương cả quản đời còn lại của mình...!
- Anh chỉ nói là...Tiểu Trân, anh yêu em !
- Để anh ra ngoài mua cho em ít đồ ăn... trưa giờ em cũng chưa ăn gì... em giận anh cũng được nhưng đừng nhịn ăn... sẽ bị đau bao tử đó... và anh cũng sẽ đau lòng lắm...anh đi đây !
Anh vừa bước được 3 bước thì có một vòng tay ôm anh từ đằng sau... anh biết người đó là ai... anh đứng lại và không đi nữa, tiếng thút thít của cô khiến anh đau lòng không thôi !
Anh xoay người mà ôm cô vào lòng... anh ôm rất chặt... giống như sợ cô biến mất đi... bây giờ anh biết là anh yêu cô đến mức nào... anh không thể sống thiếu cô... anh yêu cô rất nhiều... nhưng không biết cô có chấp nhận tình yêu của anh hay không... dù cô có chấp nhận hay không thì anh vẫn sẽ thổ lộ với cô !
Anh đẩy cô ra và nhìn thẳng vào đôi mắt của cô và nói :
- Tiểu Trân... anh yêu em rất nhiều... yêu em rất lâu rồi... nhưng vì sợ em sẽ không chấp nhận và giận anh... nên anh không dám nói ra... hôm nay mặc kệ em không chấp nhận, cũng mặc kệ em có giận dỗi... thì anh vẫn sẽ nói là... Nhị Tiểu Thư của Hoắc Gia... Hoắc Thiên Trân... anh yêu em... yêu em rất nhiều...!
- Dù em có kiêu anh nhảy vào biển đao hay xuống biển thì anh vẫn sẽ một lòng làm theo lời em nói...cuộc đời của anh chỉ có em... trái tim chỉ có Hoắc Thiên Trân em mà thôi... nên Tiểu Trân... em đồng ý làm bạn gái của anh nha !
Nước mắt của cô vô thức rơi xuống, anh thấy cô khóc bỗng chốc hoảng loạn không biết mình đã nói sai gì không...nhưng anh không biết là trong lòng cô vui như thế nào... cô không ngờ anh lại yêu cô từ lâu rồi, còn cô thì lo sợ mãi, lo sợ anh không thích mình...!
Anh chỉ coi cô là em gái... có khi cô nói ra anh lại giận cô mất nên cô không dám nói... nhưng hôm nay anh đã thổ lộ tình cảm của mình với cô... hôm nay là ngày vui nhất trong lòng cô... cô cũng quyết định sẽ thổ lộ tình cảm của mình cho anh biết... cô sẽ không giấu gì nữa cả !
Cô xà vào lòng anh mà ôm chặt như kiểu anh sẽ bỏ rơi cô đi vậy, anh rất bất ngờ là cô chủ động ôm lấy mình, anh cũng vòng tay mà ôm cô vào... sau một lúc ôm nhau mặn nồng thì cô đột nhiên đẩy anh ra, khiến anh bất ngờ... anh không biết chuyện gì xảy ra... cô không nói một từ nào, khi cô đẩy anh ra, cô cứ cuối đầu xuống làm anh không nhìn thấy được biểu cảm của cô gì cả, nên anh hỏi cô :
- Tiểu Trân... em làm sao vậy, em không khỏe ở đâu hả... em không khỏe thì để anh đưa em đi bệnh viện nha, em trả lời anh đi mà... em đừng giận anh nữa...anh đang rất lo sợ đây...?
Cô ngẩng mặt lên... khiến anh không khỏi đau lòng vì trên mặt cô hầu như là toàn nước mắt... anh lau nước mắt cho cô... rồi ôm cô vào lòng để an ủi... một lúc sau cô lên tiếng nói :
- Anh khang... em... em cũng yêu anh... yêu anh rất rất lâu rồi... chỉ vì em sợ, em sợ nếu em nói ra thì anh sẽ từ chối và giận em nên em không nói ra và cứ giữ ở trong lòng... nhưng em phải làm sao đây...?
- Em không thể nhận cùng lúc làm bạn gái của hai người được... như vậy không hay một chút nào... em phải làm sao đây...nếu em nhận lời anh thì cậu ấy sẽ rất thất vọng và buồn bã...!
- Còn nếu em nhận lời của cậu ấy, thì anh sẽ giận em và không làm anh trai của em nữa... em phải làm sao đây... tại sao ông trời lại cho em vào cuộc tình tay ba này chứ...!
- Em không thể lựa chọn được, chọn người này không được, người kia cũng không xong...sao các anh lại kéo vào em cuộc tình đầy sự lựa chọn này thế, em ghét các anh... em hận anh... hu... hu... hu !
Cô nói hết trong lòng mình ra, anh vừa hạnh phúc vừa đau lòng...tại sao anh không nói ra sớm hơn thì cả hai đã là của nhau rồi... anh cũng rất khó xử, nếu nói về tình yêu thì cậu ta lại là người tỏ tình với cô trước... còn anh thì lại là người đến sau !
Nếu anh tới trễ một chút xíu nữa, cô sẽ là bạn gái của cậu ta... anh hiểu cảm giác của cô ngay lúc này... anh không muốn làm cô khó xử nữa... mặc dù anh không muốn cô là của người khác, nhưng anh là người đến sau... anh không thể cướp lấy tình yêu của người khác rồi nó lại là của mình... anh không thể làm vậy !
Anh đẩy cô ra và nói :
- Tiểu Trân... anh xin lỗi... xin lỗi đã lôi kéo em đến đây... em... đáng lẽ ra em bây giờ đã là bạn gái của cậu ta rồi... xin lỗi em... xin lỗi vì đã phá vở hạnh phúc của em... anh hoàn toàn nhường em cho cậu ta...!
- Anh sẽ giữ tình yêu của chúng ta vào trái tim của anh... và anh vẫn sẽ là anh trai đáng quý của em... sẽ đứng phía sau em bảo vệ em... yêu thương em như... như một người em gái... tình yêu này chỉ mình anh cảm nhận được, anh sẽ vẫn luôn giữ nó cho riêng mình...!
- Anh chỉ mong là em thật sự hạnh phúc mà tình yêu em lựa chọn... anh sẽ không hối hận về quyết định này của mình... và em hãy nhớ một điều này là... anh vẫn sẽ là anh trai của em, sẽ bảo vệ và yêu thương cả quản đời còn lại của mình...!
- Anh chỉ nói là...Tiểu Trân, anh yêu em !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.