Anh Trai Ơi! Tao Lỡ Yêu Mày Rồi?
Chương 10: Cảm Xúc Khác
Han
22/06/2023
Ái Vy bây giờ chính là tâm điểm chú ý của mấy y tá trong bệnh viện. Tất cả bọn họ đều muốn biết Vy có quan hệ gì với Minh Thiên.
"Thằng Thiên nó đưa em đến đây hả?"
"Đúng rồi, em bị ép... Chán muốn chết luôn, anh ấy đi phẫu thuật cho người ta rồi."
Bọn người này đúng là mê trai đến không thuốc chữa, chưa biết rõ gì đã mặt lớn mặt nhỏ với Ái Vy.
Cũng chỉ có một người ôn nhu cười với cô, không biết thật lòng hay giả dối nhưng ít ra cô ấy vẫn có phép lịch sự cơ bản.
"Em là bạn gái của bác sĩ Thiên sao?"
"Dạ? Anh ấy là anh trai của em mà?"
"Anh trai 'mưa' hay... "
"Là anh trai thật, ở cùng nhà chung hộ khẩu."
Chung hộ khẩu là phải rồi, vì ông Hưng vốn đã làm thủ tục nhận Minh Thiên là con nuôi. Ái Vy nói vậy cũng đâu có sai.
Vừa nghe đến anh trai thì bọn người kia đã thay đổi 180°, bỗng nhiên trở nên thân thiết như chị em kiếp trước.
"Nói gì mà vui vậy?"
"Trời má!!! Thiên... Thằng quỷ mày làm gì mà lù lù không ra tiếng vậy hả? Muốn tao giận mình chết hay gì?"
"Chết thì chôn."
Minh Thiên 'thân thiện bằng giọng triều mến' đáp lời Khang. Tình cảm 25 năm thật sự quá thắm thiết và cảm động mà.
"Đi thôi."
"Đi đâu chứ?"_ Cô ngây người hỏi.
"Mua sắm, tối qua không phải nói muốn đi sao?"
"Dạ, đi thôi... Anh Tuấn Khang có muốn đi chung không?"
"M... "
"Nó mắc trực rồi."
Tuấn Khang đã kịp nói hết câu đâu? Bác sĩ Thiên cũng thật là biết cách thêm việc cho người khác mà.
Trung tâm thương mại Saigon Centre (Takashimaya), các cửa hàng thời trang phải gọi là chất lượng đi đôi với giá thành. Vừa vào Ái Vy đã nhìn trúng hãng thời trang Moschino.
Đi vài vòng cô aya cũng nhìn trúng vài món, tính sơ sơ thì một cái túi và một chiếc vòng tay cũng đã gần 9 triệu.
Ái Vy thật sự có chút e ngại, cô nghĩ lương bác sĩ một tháng thì cũng đâu được bao nhiêu nên không muốn mua nữa.
"Em không mua sao? Anh thấy em rất thích nó mà?"
"Thôi."
"Cứ lấy đi anh trả được."
Do dự một lúc Ái Vy mới dám thanh toán, không ngờ là trong ví Minh Thiên lại có tấm thẻ nhỏ với giá trị màu đen.
Cô ấy cũng sốc lắm, không ngờ người anh cùng nhà với mình lại là đại gia ngầm. Vậy mà lúc nãy Ái Vy còn lo cho kinh tế của anh ta, đúng là thừa thải.
"Ái Vy... Không được mua nữa."
"Tại sao?"
"Mua rất nhiều rồi... ăn nhiều snack không tốt, mua cái đi."
"À... Lúc nãy em thấy con gấu bông ở đằng kia, y chan mặt của anh luôn."
Ái Vy ngầm thăm dò ý kiến của Minh Thiên, cô ấy muốn mua nhưng lại không muốn xin xỏ, chỉ nói khơi để gợi ý.
"Sao lại không mua lúc đó, bây giờ phải quay lại nữa... Haizzz, đi thôi."
"Thật ă? Hahahha... Anh trai tốt."
Vừa nghe đến hai chữ 'anh trai' khoé miệng Minh Thiên cũng không tự chủ được mà cong nhẹ lên, bây giờ trong lòng anh ấy giống ngọn núi lửa phun trào, hạnh phúc đến nóng rực.
Ái Vy cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác Minh Thiên cứ vậy mà điềm tĩnh đi theo phái sau.
Bất chợt Thiên dừng lại.
"Bé à, em qua đây."
Gọi 'bé' cũng mượt thật đó ngài Thiên à.
"T... Tự nhiên lại gọi vậy?"_ Cô ngượng đỏ cả mặt.
"Em gái của anh, nhỏ hơn anh 14 tuổi gọi bé không hợp lý sao ? Anh thích thế đấy."
Nhìn vẻ mặt ngang ngược này thật sự nhìn đã muốn đấm, nhưng vì Thiên đẹp trai nên Ái Vy cũng không nỡ.
"Chúng ta chụp một tấm đi."
"Không phải anh không thích chụp ảnh sao."
"Anh đổi tính rồi... Mau lên."
"Oki, hahahhahah."
Họ liên tục tạo dáng làm trò con bò, không khác gì mấy đứa trẻ trâu cả nhưng nhìn cũng đáng yêu.
Facebook của Minh Thiên đống đầy mạn nhện giờ đây đẫ được khai thông với dòng cap: Tuổi thơ muộn, kèm theo đó là một tấm ảnh lúc ở siêu thị.
Ngay lập tức chưa đầy 3 phút đã có hơn 200 lượt xem và bình luận.
"Ủa? Bác sĩ Thiên có ny rồi hả trời?"
"Đ... đây là chị dưa mà? Chị dưa hẹn hò với chú Thiên hả?"
"Chị dưa chưa đủ 18 mà ta? Trâu già gặm cỏ non."
Đa số họ đều nghĩ Minh Thiên và Ái Vy đang hẹn hò, nhiều bình luận như thế rồi mà chủ thớt không hề có phản ứng, càng dễ gây hiểu lầm đó là sự thật.
Minh Thiên cứ nhìn vào những bình luận có vẻ đắc ý, nhưng đợi mã anh vẫn không thấy Ái Vy thả cảm xúc hay bình luận tự nhiên lại thấy bực bội.
Cảm xúc thấy đổi thất thường, đàn ông thật kì lạ mà.
"Anh."
"Hửa?"
"Anh đúng là trâir thiệt luôn, đang cái ảnh xấu quá à."
Thì ra cô ấy đang uất ức vì vị Minh Thiên đăng ảnh dìm. Anh thì đẹp không góc chết còn Ái Vy chỉ xoay người thôi đã có nguyên cục nọng, cả kho ảnh dìm.
"Anh thấy đẹp."
"Chỉ một mình anh đẹp."
"Bọn họ đều nghĩ chúng ta là người yêu? Anh không giải thích gì sao?"
"Anh không thích tương tác."
"Không thích tương tác mà gần ba triệu lượt theo dõi?"
Ở cùng nhà một thời gian tình cảm bắt đầu thân thiết. Bây giờ Minh Thiên cũng chính là một phần trong gia đình.
Tối hôm đó vừa dùng bữa xong cô dọn dẹp còn anh thì rửa chén, không khi hạnh phúc này làm Ái Vy không muốn đi ăn chơi nữa.
"Anh, em cảm thấy có anh trai thật tốt."
"Còn có cái khác hạnh phúc hơn nhiều so với chỉ làm anh trai đó Ái Vy."
"Cái khác? Cái nào ạ?"
"Hmmm... "
Vẻ mặt gian xảo này là có ý gì chứ?
Ái Vy cũng chẳng nghĩ nhiều làm xong việc thì quay lên lầu nghĩ ngơi.
"Thằng Thiên nó đưa em đến đây hả?"
"Đúng rồi, em bị ép... Chán muốn chết luôn, anh ấy đi phẫu thuật cho người ta rồi."
Bọn người này đúng là mê trai đến không thuốc chữa, chưa biết rõ gì đã mặt lớn mặt nhỏ với Ái Vy.
Cũng chỉ có một người ôn nhu cười với cô, không biết thật lòng hay giả dối nhưng ít ra cô ấy vẫn có phép lịch sự cơ bản.
"Em là bạn gái của bác sĩ Thiên sao?"
"Dạ? Anh ấy là anh trai của em mà?"
"Anh trai 'mưa' hay... "
"Là anh trai thật, ở cùng nhà chung hộ khẩu."
Chung hộ khẩu là phải rồi, vì ông Hưng vốn đã làm thủ tục nhận Minh Thiên là con nuôi. Ái Vy nói vậy cũng đâu có sai.
Vừa nghe đến anh trai thì bọn người kia đã thay đổi 180°, bỗng nhiên trở nên thân thiết như chị em kiếp trước.
"Nói gì mà vui vậy?"
"Trời má!!! Thiên... Thằng quỷ mày làm gì mà lù lù không ra tiếng vậy hả? Muốn tao giận mình chết hay gì?"
"Chết thì chôn."
Minh Thiên 'thân thiện bằng giọng triều mến' đáp lời Khang. Tình cảm 25 năm thật sự quá thắm thiết và cảm động mà.
"Đi thôi."
"Đi đâu chứ?"_ Cô ngây người hỏi.
"Mua sắm, tối qua không phải nói muốn đi sao?"
"Dạ, đi thôi... Anh Tuấn Khang có muốn đi chung không?"
"M... "
"Nó mắc trực rồi."
Tuấn Khang đã kịp nói hết câu đâu? Bác sĩ Thiên cũng thật là biết cách thêm việc cho người khác mà.
Trung tâm thương mại Saigon Centre (Takashimaya), các cửa hàng thời trang phải gọi là chất lượng đi đôi với giá thành. Vừa vào Ái Vy đã nhìn trúng hãng thời trang Moschino.
Đi vài vòng cô aya cũng nhìn trúng vài món, tính sơ sơ thì một cái túi và một chiếc vòng tay cũng đã gần 9 triệu.
Ái Vy thật sự có chút e ngại, cô nghĩ lương bác sĩ một tháng thì cũng đâu được bao nhiêu nên không muốn mua nữa.
"Em không mua sao? Anh thấy em rất thích nó mà?"
"Thôi."
"Cứ lấy đi anh trả được."
Do dự một lúc Ái Vy mới dám thanh toán, không ngờ là trong ví Minh Thiên lại có tấm thẻ nhỏ với giá trị màu đen.
Cô ấy cũng sốc lắm, không ngờ người anh cùng nhà với mình lại là đại gia ngầm. Vậy mà lúc nãy Ái Vy còn lo cho kinh tế của anh ta, đúng là thừa thải.
"Ái Vy... Không được mua nữa."
"Tại sao?"
"Mua rất nhiều rồi... ăn nhiều snack không tốt, mua cái đi."
"À... Lúc nãy em thấy con gấu bông ở đằng kia, y chan mặt của anh luôn."
Ái Vy ngầm thăm dò ý kiến của Minh Thiên, cô ấy muốn mua nhưng lại không muốn xin xỏ, chỉ nói khơi để gợi ý.
"Sao lại không mua lúc đó, bây giờ phải quay lại nữa... Haizzz, đi thôi."
"Thật ă? Hahahha... Anh trai tốt."
Vừa nghe đến hai chữ 'anh trai' khoé miệng Minh Thiên cũng không tự chủ được mà cong nhẹ lên, bây giờ trong lòng anh ấy giống ngọn núi lửa phun trào, hạnh phúc đến nóng rực.
Ái Vy cứ chạy hết chỗ này đến chỗ khác Minh Thiên cứ vậy mà điềm tĩnh đi theo phái sau.
Bất chợt Thiên dừng lại.
"Bé à, em qua đây."
Gọi 'bé' cũng mượt thật đó ngài Thiên à.
"T... Tự nhiên lại gọi vậy?"_ Cô ngượng đỏ cả mặt.
"Em gái của anh, nhỏ hơn anh 14 tuổi gọi bé không hợp lý sao ? Anh thích thế đấy."
Nhìn vẻ mặt ngang ngược này thật sự nhìn đã muốn đấm, nhưng vì Thiên đẹp trai nên Ái Vy cũng không nỡ.
"Chúng ta chụp một tấm đi."
"Không phải anh không thích chụp ảnh sao."
"Anh đổi tính rồi... Mau lên."
"Oki, hahahhahah."
Họ liên tục tạo dáng làm trò con bò, không khác gì mấy đứa trẻ trâu cả nhưng nhìn cũng đáng yêu.
Facebook của Minh Thiên đống đầy mạn nhện giờ đây đẫ được khai thông với dòng cap: Tuổi thơ muộn, kèm theo đó là một tấm ảnh lúc ở siêu thị.
Ngay lập tức chưa đầy 3 phút đã có hơn 200 lượt xem và bình luận.
"Ủa? Bác sĩ Thiên có ny rồi hả trời?"
"Đ... đây là chị dưa mà? Chị dưa hẹn hò với chú Thiên hả?"
"Chị dưa chưa đủ 18 mà ta? Trâu già gặm cỏ non."
Đa số họ đều nghĩ Minh Thiên và Ái Vy đang hẹn hò, nhiều bình luận như thế rồi mà chủ thớt không hề có phản ứng, càng dễ gây hiểu lầm đó là sự thật.
Minh Thiên cứ nhìn vào những bình luận có vẻ đắc ý, nhưng đợi mã anh vẫn không thấy Ái Vy thả cảm xúc hay bình luận tự nhiên lại thấy bực bội.
Cảm xúc thấy đổi thất thường, đàn ông thật kì lạ mà.
"Anh."
"Hửa?"
"Anh đúng là trâir thiệt luôn, đang cái ảnh xấu quá à."
Thì ra cô ấy đang uất ức vì vị Minh Thiên đăng ảnh dìm. Anh thì đẹp không góc chết còn Ái Vy chỉ xoay người thôi đã có nguyên cục nọng, cả kho ảnh dìm.
"Anh thấy đẹp."
"Chỉ một mình anh đẹp."
"Bọn họ đều nghĩ chúng ta là người yêu? Anh không giải thích gì sao?"
"Anh không thích tương tác."
"Không thích tương tác mà gần ba triệu lượt theo dõi?"
Ở cùng nhà một thời gian tình cảm bắt đầu thân thiết. Bây giờ Minh Thiên cũng chính là một phần trong gia đình.
Tối hôm đó vừa dùng bữa xong cô dọn dẹp còn anh thì rửa chén, không khi hạnh phúc này làm Ái Vy không muốn đi ăn chơi nữa.
"Anh, em cảm thấy có anh trai thật tốt."
"Còn có cái khác hạnh phúc hơn nhiều so với chỉ làm anh trai đó Ái Vy."
"Cái khác? Cái nào ạ?"
"Hmmm... "
Vẻ mặt gian xảo này là có ý gì chứ?
Ái Vy cũng chẳng nghĩ nhiều làm xong việc thì quay lên lầu nghĩ ngơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.