Ánh Trăng Hôn Lấy Vì Sao

Chương 7

Mộc Điềm

27/02/2020

Edit: Kali

Beta: TH + Richi

Đại C thấy Chu Diễn Chiếu có phản ứng không bình thường, ngay lập tức nói chuyện càng kích động hơn.

"Lão Chu ông nghĩ xem, chị Sơ Sơ của chúng ta vừa đáng yêu lại xinh đẹp như vậy, bạn trai sẽ là người như thế nào chứ?"

Chu Diễn Chiếu gạt tay cậu ta ra rồi đi sang một bên: "Tránh ra, bớt lo chuyện bao đồng đi."

"Tôi chẳng qua chỉ tò mò một chút thôi mà, dữ dội như vậy làm gì?!"

Chu Diễn Chiếu không để ý tới cậu ta nữa, xoay người đi khỏi.

Vẻ mặt của Đại C khó coi, cậu ta "hừ" một tiếng, rồi quay trở lại phòng huấn luyện.

......

Dương Lục Mông từ xưa đến nay đều rất tốt với người em họ là cô, đó là điều không còn gì phải bàn cãi, ưa chuộng những loại nước hoa và son môi các loại, còn tặng cả những túi đồ hàng hiệu rất đắt nữa.

Thẩm Tri Sơ cũng không có ý làm mất mặt anh ta: "... Anh trúng vé số sao?"

Tuy rằng quan hệ giữa hai nhà rất thân thiết, nhưng quà tặng chi mạnh tay như vậy thật ra vẫn là lần đầu tiên.

Thẩm Tri Sơ đã tính toán ở trong lòng, tiền lương tháng sau tới tay phải mua đáp lễ cho Dương Lục Mông cái gì.

Dương Lục Mông phủ tay trên đầu cô, "hú" một tiếng.

"Bạn gái cũ chọn đấy, còn nói rằng con gái nhất định sẽ thích."

Thẩm Tri Sơ: "..."

Xem ra là cô tưởng bở rồi.

Không chừng có vài món muốn tặng cho bạn gái cũ, nhưng chưa kịp tặng nên đưa cho cô đó mà.

Nhưng mà Thẩm Tri Sơ vẫn rất cao hứng, ai được nhận quà mà không cao hứng chứ?

Lại còn là những mà món đồ mà con gái thích như vậy.

Quan tâm việc ban đầu anh ta muốn tặng cho ai làm gì chứ.

Thẩm Tri Sơ cầm những túi quà nở nụ cười: "Cảm ơn anh họ!"

Dương Lục Mông "Ồ" một tiếng: "Nhìn em ngốc như này! Vẫn chưa có bạn trai đúng không?"

"..."

"Đừng nói nữa, anh đoán một phát là biết chắc chắn không có mà. Con gái người ta nhận được quà đều là: "Anh thật là tốt, yêu anh nhiều! Moah!". Nào có ai như em, không đáng yêu như vậy thì sẽ không thể tìm được bạn trai đâu!"

Thẩm Tri Sơ muốn một cái tát chết anh ta.

Nuốt một ngụm tức xuống, cô hừ lạnh một tiếng: "Vậy thì dáng dấp cũng phải đẹp trai một chút mới có thể "moah moah" chứ! Em mới không thèm làm thế với anh."

Vừa liếc Dương Lục Mông một cái.

Trong đầu lại Thẩm Tri Sơ không khỏi hiện ra một gương mặt khác.

Chậc.

Cũng phải đẹp trai như Chu Diễn Chiếu mới được.

Nếu không thì làm sao mà "Moah" cho được chứ!

-

Thứ ba khi đi làm, Thẩm Tri Sơ mang túi xách mới.

Logo rất dễ nhìn thấy, nhưng mà ở nơi làm việc mà toàn bộ đều là trạch nam* mà nói thì y như không có ai sẽ để ý được cô vừa thay tui xách cả.

(*) Trạch nam cũng như trạch nữ, ý chỉ mấy người cứ ru rú trong nhà, không thường xuyên ra ngoài. – Bản edit chỉ được đăng tải tại wattpad Meow_team (wattpad.com/user/Meow_team) và wordpress (https://meowteam.home.blog/)

Sau khi huấn luyện hết thúc, Đại C đi xuống lầu cùng Thẩm Tri Sơ.

Thẩm Tri Sơ nhìn cậu ta một cái, hỏi: "Sao lại xuống đây?"

"Đi lấy cơm hộp." Vẻ mặt của Đại C trong rất kỳ quái, "Chị Sơ, ngày đó người trong điện thoại kia là bạn trai của chị phải?"

Thẩm Tri Sơ sửng sốt, nhất thời không phản ứng lại kịp: "Người nào?"

"Ai da! Là người trong điện thoại lần trước ấy!"

Cô suy nghĩ rồi "à" một tiếng.

Chắc là ngày đó cậu ta đã nghe thấy giọng của Dương Lục Mông.

"Người kia là..."

Đại C xích đầu lại gần chạm trán với Thẩm Tri Sơ, một điệu bộ sắp sửa chia sẻ bí mật nhỏ với nhau.

"CY."

Phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nói lãnh đạm, cắt ngang Thẩm Tri Sơ.

Hai người cùng quay đầu lại.

Chu Diễn Chiếu đang đứng ở phía sau, vẻ mặt vô cảm mà nhìn hai người bọn họ.

"Lão Chu, có chuyện gì?"

"Huấn luyện viên gọi cậu."

"À! Được!" Đại C vừa nghe huấn luyện viên gọi, hóng chuyện cũng không nghe nữa, cầm cơm hộp vô cùng lo lắng mà chạy lên lầu, "Chị Sơ, lần sau lại nói tiếp nha! Bái bai!"

Thẩm Tri Sơ vẫy tay.

Hình ảnh ấy đập vào mắt của Chu Diễn Chiếu.

Hai người nhìn nhau một cái, Thẩm Tri Sơ yên lặng rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "À... Tôi tan làm trước đây"

Chu Diễn Chiếu "ừm" một tiếng.

Sau đó lập tức mở miệng nói: "Em muốn đi lấy một số thứ, cùng đi đi."

Thẩm Tri Sơ từ chối không được, đành phải đồng ý.

......

Mùa hè, thành phố trời tối đến mức đen.

Hơn 8 giờ mới đúng là thời gian đêm xuống, ra ngoài tiệc tùng, uống rượu, hưởng thụ cuộc sống về đêm. Đường phố Hàn Quốc vô cùng náo nhiệt và ồn ào.

Thẩm Tri Sơ và Chu Diễn Chiếu lại khác biệt hẳn so với những người qua đường ở đây trong bầu không khí này.

Hai người một trước một sau, gần như không nói năng gì.

Tóm lại là không khí rất ngột ngạt.

Thẩm Tri Sơ ngượng ngùng cầm điện thoại ra nghịch, chỉ có thể yên lặng mà tiếp tục đi theo bước chân dài đằng trước.

Lúc đi qua siêu thị, cô dừng chân một chút, ngẩng đầu lên.

"... Cậu không mua đồ sao?"

Chu Diễn Chiếu lắc đầu: "Không phải ở đây."



"Ồ, thế à."

Vừa dứt lời, cậu bước chân chậm một chút sau đó đi tới bên người Thẩm Tri Sơ.

"Mới đổi túi xách sao? Trông có vẻ không giống với cái trước kia lắm."

Thẩm Tri Sơ kinh ngạc nhìn cậu.

Trời ạ!

Cậu chàng hoàn mỹ thế mà có thể nói chuyện phiếm với cô!

Tuy rằng đề tài có chút cứng nhắc, còn có chút không thể hiểu nổi, nhưng ít nhất là bắt đầu câu chuyện rất tự nhiên!

Cô bị suy nghĩ của chính mình chọc cười, cong môi, giọng nói nhẹ nhàng, "Đúng vậy!"

"Rất đẹp."

"A..."

Chu Diễn Chiếu lại đột ngột thay đổi đề tài: "Gần đây có chơi game không?"

Cô gật đầu: "Có, ngày nghỉ có chơi một chút."

"Tuyệt Địa Cầu Sinh?"

"Ừm, là một số trò chơi RPG offline."

"Chơi thế nào rồi?"

"... Ha, ha ha, hơi gà."

Chu Diễn Chiếu cười khe khẽ.

Thẩm Tri Sơ bị cậu cười đến đỏ cả mặt.

Nhưng nụ cười này vẫn cứ xoay mòng mòng trong đầu của cô.

Rốt cuộc... Là ai nhỉ?

Chu Diễn Chiếu cắt ngang cô đang nhớ lại: "Luyện tập nhiều một chút."

"À... Được."

"Không được nữa thì có thể tìm người hướng dẫn một chút."

Thẩm Tri Sơ mở to hai mắt nhìn.

Có ý gì?

Nhưng cô còn chưa chuẩn bị kỹ càng xong câu hỏi để đặt, Chu Diễn Chiếu dùng ánh mắt chỉ về phía trước: "Đến nhà của chị rồi."

"À... À à à."

"Chú ý an toàn. Mai gặp."

Thẩm Tri Sơ vẫy tay, đi và khu chung cư.

Ở khúc rẽ ngoặt, cô dừng chân một chút, đột ngột xoay đầu lại.

Xa xa, Chu Diễn Chiếu đúng lúc xoay người đi về hướng mà bọn họ vừa tới.

Thẩm Tri Sơ dùng hai đôi tay bưng mặt mình, vẻ mặt hoảng sợ.

Cậu chàng lạnh lùng chẳng lẽ thật sự đang yêu thầm cô sao?!

Kì quái! Rốt cuộc cô có điểm gì thu hút cậu cơ chứ?!

......

Thẩm Tri Sơ cả đêm đều ôm cái gương, không ngừng soi.

Lúc mẹ Thẩm đi ngang qua khiếp sợ vô cùng, trượt chân tý nữa thì sữa bò trên tay đổ ra.

"Thẩm Tri Sơ, con đang làm gì vậy?! Con muốn hù chết người à?!"

Giọng của Thẩm Tri Sơ bực bội: "Mẹ, mẹ nói thật cho con biết, con có đẹp không?"

"... Cũng tạm được?"

"Tạm được à."

Thẩm Tri Sơ rầu rĩ mà quay mặt đi, tiếp tục soi gương.

Nói một cách hẳn hoi thì cô không thuộc vẻ đẹp truyền thống.

Ngũ quan không sắc sảo, đường nét cũng không trọn vẹn.

Đôi mắt còn rất to, tròn tròn, nhìn trông có vẻ tuổi còn nhỏ.

Cằm cũng tròn trịa, nhỏ nhỏ và có độ cong, không phải là kiểu có góc cạnh rõ rang mà là kiểu dáng ngọt ngào, nên mỗi lúc cười rộ lên rất hài hòa.

Cũng được xem là khá đáng yêu đó chứ?

Trước đây cũng không phải không hề có ai từng khen cô xinh đẹp.

Không tính Đại Mộng hay nói khoác các thứ, thì từ nhỏ đến lớn đều có người nói cô xinh đẹp.

Nhưng loại đẹp này mà đem đi so sánh với người tiên như Chu Diễn Chiếu, thì có vẻ quá khó coi!

Thẩm Tri Sơ nhớ tới mấy ngày nay trên trang weibo chính thức của LUM bọn họ.

Sau khi tuần thi đấu thứ nhất kết thúc, bởi vì các thành viên trong đội không có tài khoản Weibo riêng, cho nên fans đều bình luận trực tiếp trên tài khoản weibo chính thức của đội.

Mà trong đó hết 80% bình luận đều là về Chu Diễn Chiếu.

【Z Thần quá đẹp trai mà! Đã đẹp trai còn cầm súng chắc như vậy! Làm fan từ đây! 】

【 Thật sự không phải là người khác chơi giùm chứ? Lần đầu tiên tôi nhìn thấy tuyển thủ chuyên nghiệp đẹp trai như vậy! 】

【Z Thần là tuyệt thế mỹ nhan! 】

【 Tôi là fan nam! Z Thần quá đẹp trai! ( Dùng cả tiếng Trung lẫn Anh) 】

【 Tôi cũng là fan nam! Tôi cong mất rồi! 】

【...】

Chẳng lẽ lúc thần tiên rơi xuống trần đã bị lùm cây chọc mù mắt cho nên mới thích cô hay sao?

Mẹ Thẩm thấy cô đứng ở kia lải nhải một mình, đặt sữa bò trên bàn của cô: "Đừng lên cơn nữa! Nhanh tắm rửa còn đi ngủ!"

"..."

Đúng rồi.

Chắc cô lại lên cơn rồi.

Sao có thể chứ.

Thẩm Tri Sơ thả gương xuống, ỉu xỉu lên tiếng: "... Con biết rồi ạ."

Có thể chỉ là tiện đường... Mà thôi.



-

Chu Diễn Chiếu đã khuya mới trở lại biệt thự.

Bọn họ sau khi huấn luyện kết thúc, ăn một bữa cơm xong vẫn tiếp tục chơi trò chơi. Lúc này phải giành giành thành tích nên không ai dám chậm trễ.

Huấn luyện viên Tôn sẽ ngồi ở phòng huấn luyện chơi trò chơi hoặc là cùng huấn luyện viên trong đoàn mở họp, tóm lại sẽ không nhìn chằm chằm các thành viên viên.

Đại C đánh vài ván, cuối cùng cũng ăn được gà.

Cậu duỗi người một cái, ngẩng đầu, vẫn không thấy Chu Diễn Chiếu.

"Ế? Lão Chu đâu?"

Lie không ngẩng đầu: "Vẫn chưa quay lại."

Lei: "Hình như đi ăn cơm."

Đại C sờ lên cổ tay: "Không thể nào, bây giờ đã 10 giờ rồi, chẳng lẽ đi ăn lẩu một người hay sao? Tên này không phải người mà!"

Cậu ta cầm điện thoại lên, chuẩn bị gọi điện thoại cho Chu Diễn Chiếu.

Đã thấy Chu Diễn Chiếu từ bên ngoài đi vào.

Đại C nhướn mày nhìn cậu: "Lão Chu!"

Chu Diễn Chiếu dừng lại, vẻ mặt vô cảm: "Làm sao? Tìm tôi đánh tổ hợp hai người sao?"

"Cậu đi đâu về vậy?"

"... Mua đồ."

"Đồ gì?"

Cậu không nói mà nhìn Đại C liếc mắt một cái: "Cậu là bạn gái của tôi sao? Còn muốn lo chuyện bao đồng. Nói nhiều!"

Đại C bị cậu làm tức đến mức ngón tay run lên.

Một hồi lâu, cậu ta mới như từ trong mộng bừng tỉnh nói: "Đúng rồi! Cậu và chị Sơ đi ra ngoài cùng nhau! Cậu nói! Cậu đã làm gì rồi?! Có phải đi chọc ghẹo chị gái bé nhỏ của chúng ta rồi hay không?!"

"..."

"Lại nói, vừa rồi cậu còn bảo huấn luyện viên gọi tôi! Huấn luyện viên vốn không hề gọi tôi! Cậu có phải vì muốn đẩy tôi ra để ở chung một mình với chị Sơ hay không?!"

Chu Diễn Chiếu cong môi: "CY."

Giọng điệu của cậu hững hờ, nhưng với uy quyền tích lũy nhiều năm năm như vậy khiến Đại C không khỏi run lên một chút: "... Hả?"

"Tôi thấy cậu không nên đi làm tuyển thủ chuyên nghiệp nữa. Cậu hẳn là nên đi viết tiểu thuyết."

Chu Diễn Chiếu thong thả ung dung mà đi khỏi.

Lei và Lie ở bên cạnh đồng thanh cười phá lên.

"Ha ha ha ha ha ha ha ha..."

"Ha ha ha, Z Thần vẫn độc miệng, trước sau như một!"

Đại C nói không lại cậu, chỉ có thể nhìn chằm chằm bóng lưng của cậu.

"Được rồi!"

Lie vui vẻ: "Không được cũng phải được, cậu muốn luyện súng ba giờ sao?"

"Hay là cậu muốn bị ném bom ba giờ?"

Đại C: "..."

Chu Diễn Chiếu để lại phòng huấn luyện ầm ĩ phía sau.

Về tầng bốn để tắm rửa, thay quần áo, sau đó quay trở lại phòng huấn luyện.

Đã gần 11 giờ, cũng là thời điểm mà các loại trò chơi náo nhiệt nhất.

Chu Diễn Chiếu thoát khỏi ID chính thức của đội "LUMYanZZZ", đăng nhập vào một tài khoản khác.

Điểm cũng đã được đánh rất cao rồi.

ID là một chuỗi chữ cái.

Cậu sờ lên môi mình, cười khẽ một tiếng.

Thẩm Tri Sơ Đã nằm trên giường hắt xì một cái.

"Ai đang nói xấu tôi đó..."

Cô mở to hai mắt nhìn.

Chẳng lẽ là cậu ấy sao?!

Tưởng tượng đến khả năng này, mặt của Thẩm Tri Sơ đỏ lựng lên, vội vàng tắt đèn bàn, dúi đầu vào trong chăn.

Không nghĩ nữa.

... Nếu có thể nói không nghĩ mà không nghĩ thì đã quá tốt rồi.

Lăn qua lộn lại mà ngủ không được.

Thẩm Tri Sơ không có cách nào khác, bèn mò mẫn điện thoại, buồn bực ở trong chăn gửi cho Dương Lục Mông một tin nhắn thoại.

Cô không có bạn bè khác giới nhiều lắm, cũng không tiện nói với người khác chủ đề riêng tư của bản thân.

Nhưng mà với anh họ nhà mình thì sẽ không vấn đề gì.

【 Mông lung quá! Em hỏi anh một câu, anh dùng góc độ của một người con trai phân tích giúp em. 】

【 Em nói đi! 】

【 Có dáng dấp đẹp trai! Lại là một người con trai giỏi giang. Nếu như có chút mập mờ với một người con gái, còn đưa cô gái đó về nhà, thì sẽ là vì nguyên nhân gì? 】

Bên kia dừng một chút.

Thông báo từ Dương Lục Mông đột nhiên bắt đầu oanh tạc nhắn tới.

【 Đứa nào? Đưa em về sao? Em gái ngốc nghếch đã có người theo đuổi sao? 】

【 Bao nhiêu tuổi? Làm nghề gì? Tên họ là gì? Có đẹp trai không? Đẹp trai chừng nào? 】

【 Cậu ta đã làm gì em rồi? Chẳng lẽ là thả thính câu cá? Có phải trêu chọc em hay không? Hay chỉ là bả? Em bị lừa à?! 】

Thẩm Tri Sơ: "..."

Đêm còn rất dài.

Nhưng tim đập quá nhanh, nhất định sẽ mất ngủ.

【 Dương Lục Mông! Anh mới là cá đấy! 】

- - -

Hôm nay sinh nhật boss đăng 2 chương cho các bạn luôn nhé:">

Thấy vui hông?:">

Chúc mừng sinh nhật boss (っ"▽`)っ(っ"▽`)っ(っ"▽`)っ

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ánh Trăng Hôn Lấy Vì Sao

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook