Chương 25: Lo lắng
Hội Đường
10/07/2023
Lý Nhã Tranh đi chơi cùng với bạn mình Thẩm Thanh Thư, tối đến cô còn vào bas chơi uống rượu say gọi điện về cho Trần Phong thì khơng cho gọi nên Thẩm Thanh Thư phải dìu cô về nhà mình ngủ.
Còn ở nhà, Trần Phong đang rất lo lắng cho cô vì cô đi ra ngoài từ sáng mà không nói cho ai biết mình đi đâu, mặc dù đã cử một ít vệ sĩ đi tìm nhưng anh vẫn lo lắng phải đích thân đi tìm cô.
Anh đã tìm cô mãi đến khuya thì chuông điện thoại vang lên, anh thấy người gọi đến là Lý Nhã Tranh liền bắt máy.
— Tranh Tranh em đang ở đâu anh xin lỗi chuyện tối hôm qua, em mau nói cho anh biết em đang ở đâu, mau trả lời anh đi.- Trần Phong nói mouth mạch không cho đầu dây bên kia trả lời vì anh đang rất lo cho cô.
— Anh có thể để tôi nói được không?- Đầu dây bên kia trả lời là Thẩm Thanh Thư.
— Cô là ai? Vợ tôi đâu?
— Vợ anh uống rượu say đang ở nhà tôi, tôi gọi cho anh đỡ lo lắng ngày mai anh đến đón cô ấy về.
— Không được, nhà cô ở đâu tôi đến đón cô ấy về.
— Bây giờ đã tối rồi với lại Tranh Tranh đã ngủ say, tôi định gọi cho anh khi Tranh Tranh mới say nhưng cô ấy không cho gọi bảo không muốn nhìn mặt anh, không biết anh làm gì có lỗi với bạn tôi mà bạn tôi phải uống say vậy?- Thẩm Thanh Thư lại quay sang trách móc.
— Vậy thì nhờ cô chăm sóc cô ấy, mai tôi đến đón.- Anh cúp máy trước sự ngạc nhiên của Thẩm Thanh Thư.
— Hắn ta thật đáng đánh, ngày mai mình sẽ cho hắn thế nào là bắt nạt bạn thân của bà.- Thẩm Thanh Thư tức giận nói.
Trần Phong khi nghe được Lý Nhã Tranh đang ngủ ở nhà bạn thân cảm thấy an tâm hơn, nhưng khi về nhà anh cũng không ăn tối mà ngồi vào bàn làm việc làm luôn.
Sáng hôm sau
Trần Phong mệt mỏi tỉnh dậy, hôm qua anh đó làm việc nên đã ngủ quên trên bàn làm việc, vừa thức dậy anh liền lấy áo khoác đi đón Lý Nhã Tranh.
Bên Lý Nhã Tranh, cô vừa tỉnh dậy thấy đầu mình đau, chóng mặt, vừa tỉnh dậy người cô nhìn thấy đầu tiên là Trần Phong, cô hốt hoảng.
— Sao...sao anh lại ở đây? Thẩm Thanh Thư đâu- Lý Nhã Tranh vội bật dậy.
— Bạn em có việc đi trước rồi, anh đến đã không thấy rồi.- Trần Phong trả lời.
— Anh đi làm đi!- Cô đứng dậy đi vào nhà tắm.
— Em đang giận anh sao?- Trần Phong nắm lấy tay cô kéo lại.
— Em không giận anh chỉ là...- Cô khó nói.
— Chỉ là sao? Em không về nhà cả đêm, uống rượu say ngủ nhà bạn em không nghĩ đến ở nhà có người đang lo lắng cho em sao?- Trần Phong tức giận nói.
Cô dật tay ra rồi chạy vào nhà vệ sinh, vừa vào đến nơi cô đã chạy đi rửa mặt, hồi tưởng lại đêm hôm kia và tối hôm qua.
Ở bên trong thì Lý Nhã Tranh hồi tưởng lại chuyện hai người làm với nhau không biết phải đối mặt với nhau như thế nào, còn ở ngoài Trần phòng lại hối hận với những gì mình đã nói và còn hối hận hơn nữa khi chưa có sự đồng ý của cô mà anh đã làm...
Đang lúc Trần Phong vò đầu bứt tóc thì Lý Nhã Tranh bước ra, đi về phía anh, anh ngạc nhiên đứng dậy.
— Em xin lỗi!- Thế mà cô lại đi lại xin lỗi anh làm cho anh ngạc nhiên.
— Không phải lỗi của em, là do anh không thể tự chủ được bản thân mà em không giận anh nữa sao?
— Em không có giận anh tại em không biết đối mặt với anh như thế nào.- Lý Nhã Tranh thẹn thùng nói.
Trần Phong thấy cô đỏ mặt cũng hiểu được nguyên nhân tại sao cô lại luôn trốn anh, anh dẫn cô đi ăn rồi mới dẫn cô về.
Trong nhà hàng cô luôn không ngước mắt lên nhìn anh chỉ biết cúi mặt xuống bàn. Đến khi mang đồ ăn lên cô cũng không ngước mắt nhìn anh một lần chỉ biết ăn.
— Em đang giận anh phải không?- Trần Phong vẫn nghĩ Lý Nhã Tranh giận mình vì nhìn cô khi đã nói rõ ra rồi mà vẫn không nhìn mặt anh lấy một lần.
— Anh mau ăn đi, em muốn về nhà thay quần áo.- Cô vẫn không biết đối mặt ra sao, biết là đã nói ra rồi nhưng cô vẫn thấy ngại ngùng.
— Vậy em ăn đi rồi anh chở em về.- Trần Phong cũng không hỏi cô nữa.
Ăn xong Trần Phong lái xe chở Lý Nhã Tranh về, hôm nay anh không đi làm mọi việc ở công ty giao hết lại cho thư ký Kim còn anh ở nhà chăm sóc cho Lý Nhã Tranh.
Lý Nhã Tranh vừa về đã không thấy thím Hai và bác Ngô ra chào hỏi mình vì mọi ngày hai người vẫn chào đón cô nhưng hôm nay cô không thấy nên cô đành hỏi Trần Phong.
— Anh Phong, thím Hai và bác Ngô đi đâu rồi?
— Thím Hai và bác Ngô đi thăm mẹ rồi, hai người họ một tuần đi thăm một lần.- Anh thản nhiên bước vào.
Lý Nhã Tranh lên phòng thay quần áo, cô vừa bước xuống đã thấy Trần Phong hớt hả chạy ra ngoài, cô lo lắng liền hỏi.
— Anh đi đâu vậy? Trông anh vội quá.- Cô bước xuống cầu thang.
— Anh đi có chút việc, em ở nhà nghỉ ngơi đi tối anh về.- Nói xong Trần Phong liền chạy đi.
Trần Phong vừa mới nghe được một cuộc gọi từ thư ký Kim nói có một cô gái tự xưng là bạn gái của anh đang làm ồn ở công ty đòi gặp anh.
Còn ở nhà, Trần Phong đang rất lo lắng cho cô vì cô đi ra ngoài từ sáng mà không nói cho ai biết mình đi đâu, mặc dù đã cử một ít vệ sĩ đi tìm nhưng anh vẫn lo lắng phải đích thân đi tìm cô.
Anh đã tìm cô mãi đến khuya thì chuông điện thoại vang lên, anh thấy người gọi đến là Lý Nhã Tranh liền bắt máy.
— Tranh Tranh em đang ở đâu anh xin lỗi chuyện tối hôm qua, em mau nói cho anh biết em đang ở đâu, mau trả lời anh đi.- Trần Phong nói mouth mạch không cho đầu dây bên kia trả lời vì anh đang rất lo cho cô.
— Anh có thể để tôi nói được không?- Đầu dây bên kia trả lời là Thẩm Thanh Thư.
— Cô là ai? Vợ tôi đâu?
— Vợ anh uống rượu say đang ở nhà tôi, tôi gọi cho anh đỡ lo lắng ngày mai anh đến đón cô ấy về.
— Không được, nhà cô ở đâu tôi đến đón cô ấy về.
— Bây giờ đã tối rồi với lại Tranh Tranh đã ngủ say, tôi định gọi cho anh khi Tranh Tranh mới say nhưng cô ấy không cho gọi bảo không muốn nhìn mặt anh, không biết anh làm gì có lỗi với bạn tôi mà bạn tôi phải uống say vậy?- Thẩm Thanh Thư lại quay sang trách móc.
— Vậy thì nhờ cô chăm sóc cô ấy, mai tôi đến đón.- Anh cúp máy trước sự ngạc nhiên của Thẩm Thanh Thư.
— Hắn ta thật đáng đánh, ngày mai mình sẽ cho hắn thế nào là bắt nạt bạn thân của bà.- Thẩm Thanh Thư tức giận nói.
Trần Phong khi nghe được Lý Nhã Tranh đang ngủ ở nhà bạn thân cảm thấy an tâm hơn, nhưng khi về nhà anh cũng không ăn tối mà ngồi vào bàn làm việc làm luôn.
Sáng hôm sau
Trần Phong mệt mỏi tỉnh dậy, hôm qua anh đó làm việc nên đã ngủ quên trên bàn làm việc, vừa thức dậy anh liền lấy áo khoác đi đón Lý Nhã Tranh.
Bên Lý Nhã Tranh, cô vừa tỉnh dậy thấy đầu mình đau, chóng mặt, vừa tỉnh dậy người cô nhìn thấy đầu tiên là Trần Phong, cô hốt hoảng.
— Sao...sao anh lại ở đây? Thẩm Thanh Thư đâu- Lý Nhã Tranh vội bật dậy.
— Bạn em có việc đi trước rồi, anh đến đã không thấy rồi.- Trần Phong trả lời.
— Anh đi làm đi!- Cô đứng dậy đi vào nhà tắm.
— Em đang giận anh sao?- Trần Phong nắm lấy tay cô kéo lại.
— Em không giận anh chỉ là...- Cô khó nói.
— Chỉ là sao? Em không về nhà cả đêm, uống rượu say ngủ nhà bạn em không nghĩ đến ở nhà có người đang lo lắng cho em sao?- Trần Phong tức giận nói.
Cô dật tay ra rồi chạy vào nhà vệ sinh, vừa vào đến nơi cô đã chạy đi rửa mặt, hồi tưởng lại đêm hôm kia và tối hôm qua.
Ở bên trong thì Lý Nhã Tranh hồi tưởng lại chuyện hai người làm với nhau không biết phải đối mặt với nhau như thế nào, còn ở ngoài Trần phòng lại hối hận với những gì mình đã nói và còn hối hận hơn nữa khi chưa có sự đồng ý của cô mà anh đã làm...
Đang lúc Trần Phong vò đầu bứt tóc thì Lý Nhã Tranh bước ra, đi về phía anh, anh ngạc nhiên đứng dậy.
— Em xin lỗi!- Thế mà cô lại đi lại xin lỗi anh làm cho anh ngạc nhiên.
— Không phải lỗi của em, là do anh không thể tự chủ được bản thân mà em không giận anh nữa sao?
— Em không có giận anh tại em không biết đối mặt với anh như thế nào.- Lý Nhã Tranh thẹn thùng nói.
Trần Phong thấy cô đỏ mặt cũng hiểu được nguyên nhân tại sao cô lại luôn trốn anh, anh dẫn cô đi ăn rồi mới dẫn cô về.
Trong nhà hàng cô luôn không ngước mắt lên nhìn anh chỉ biết cúi mặt xuống bàn. Đến khi mang đồ ăn lên cô cũng không ngước mắt nhìn anh một lần chỉ biết ăn.
— Em đang giận anh phải không?- Trần Phong vẫn nghĩ Lý Nhã Tranh giận mình vì nhìn cô khi đã nói rõ ra rồi mà vẫn không nhìn mặt anh lấy một lần.
— Anh mau ăn đi, em muốn về nhà thay quần áo.- Cô vẫn không biết đối mặt ra sao, biết là đã nói ra rồi nhưng cô vẫn thấy ngại ngùng.
— Vậy em ăn đi rồi anh chở em về.- Trần Phong cũng không hỏi cô nữa.
Ăn xong Trần Phong lái xe chở Lý Nhã Tranh về, hôm nay anh không đi làm mọi việc ở công ty giao hết lại cho thư ký Kim còn anh ở nhà chăm sóc cho Lý Nhã Tranh.
Lý Nhã Tranh vừa về đã không thấy thím Hai và bác Ngô ra chào hỏi mình vì mọi ngày hai người vẫn chào đón cô nhưng hôm nay cô không thấy nên cô đành hỏi Trần Phong.
— Anh Phong, thím Hai và bác Ngô đi đâu rồi?
— Thím Hai và bác Ngô đi thăm mẹ rồi, hai người họ một tuần đi thăm một lần.- Anh thản nhiên bước vào.
Lý Nhã Tranh lên phòng thay quần áo, cô vừa bước xuống đã thấy Trần Phong hớt hả chạy ra ngoài, cô lo lắng liền hỏi.
— Anh đi đâu vậy? Trông anh vội quá.- Cô bước xuống cầu thang.
— Anh đi có chút việc, em ở nhà nghỉ ngơi đi tối anh về.- Nói xong Trần Phong liền chạy đi.
Trần Phong vừa mới nghe được một cuộc gọi từ thư ký Kim nói có một cô gái tự xưng là bạn gái của anh đang làm ồn ở công ty đòi gặp anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.