Anh Tựa Như Ánh Sáng Mặt Trời

Chương 62: Lựa chọn kiểu nào, thì sẽ quyết định đời người kiểu đó

Chiết Chỉ Mã Nghị

16/12/2021

Thì Phỉ kéo cô vào lòng, dùng cánh tay khóa cổ cô, thấp giọng đe dọa bên tai cô: “Chờ đi, tháng sau trói em tới Cục dân chính.”

Trong giới thể thao điện tử đang có tin đồn, rằng WDF không chỉ nhận được tài trợ thương mại của Berry, mà Thì Phỉ còn lấy được quyền phân phối nội địa của Berry, sau này mọi người mua bàn phím, đều sẽ phải trả tiền cho Thì Phỉ.

Người không phục có rất nhiều, chẳng hạn như Tần Du chuyển sang đứng sau hậu đài. Anh ta cảnh cáo Vương Hoán, không được mua bàn phím từ chỗ của Thì Phỉ, thà bị đánh thuế, cũng phải bỏ gần tìm xa mua từ nước ngoài.

Vào giữa tháng 6, WDF và IN tham dự Giải đấu Thế giới vì đất nước. Giải đấu Thế giới lần này được tổ chức tại Las Vegas nước Mỹ, WDF khoác lên mình chiến bào mới, với logo của Berry ở trước ngực.

WDF và IN đều vượt qua vòng bảng, nhưng cuối cùng lại dừng bước ở top tám.---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Nghe nói, Tam Thủy vốn định tỏ tình với Nam Tụng, nhưng trong trận đấu toàn quốc đã để thua trước Nam Tụng, mặc dù trong Giải đấu Thế giới đã bước vào top tám, nhưng so với năm ngoái, thì cũng chỉ tiến bộ hơn một chút xíu, vì vậy đã ngừng tiến công, chuyên tâm chuẩn bị cho mùa giải tiếp theo.

Trong mùa giải này, WDF vốn đang sải bước đi về phía trước cuối cùng cũng có thể dừng lại nghỉ ngơi. Thì Phỉ cho mọi người nghỉ ngơi thư giản, nhưng trước khi nghỉ, thì còn có một việc phải làm —— chụp ảnh quảng cáo cho Bery.

Mọi người đều tích cực chuẩn bị cho buổi chụp hình, luyện tập cách pose trước gương, Thạch Đầu còn nhịn đói không ăn cả một ngày.

Đến ngày chụp, khi đối mặt với ống kính bọn họ vẫn không thể thả lỏng, nụ cười gượng gạo, ánh mắt đờ đẫn, đành phải chụp đi chụp lại nhiều lần, cảm xúc của mọi người dần dần từ hào hứng mới lạ, trở nên mệt mỏi khó chịu, cảm khái làm minh tinh cũng rất không dễ dàng gì. Còn nữa, mặc dù Thạch Đầu đã nhịn đói một ngày, nhưng trong ảnh vẫn rất mập.

Trong mùa giải này, còn có một chuyện rất quan trọng khác —— hợp đồng đội viên.---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Một năm trước, hợp đồng mà mọi người ký đều là kỳ hạn một năm, hiện tại hợp đồng đã sắp hết hạn, mọi người phải tự mình lập kế hoạch, lựa chọn gia hạn hợp đồng hay không. Các đội viên của WDF đều gia hạn hợp, ngoại trừ Nam Tụng lựa chọn kỳ hạn 1 năm, thì những người khác đều là kỳ hạn 3 năm, bao gồm Cố Nam Sơn.

Như vậy, WDF sẽ duy trì đội hình như hiện tại trong một năm tới, mọi người tin tưởng, sang năm WDF nhất định có thể đạt được những thành tích cao hơn.

Trong mùa giải còn xảy ra một sự kiện lớn khác. Hiệp hội Thể thao điện tử Trung Quốc đã ném cành ô liu cho Thì Phỉ, mời anh tham gia Hội đồng Hiệp hội Thể thao điện tử, làm giám đốc.

Thì Phỉ nói cần phải suy nghĩ một chút.

Thật ra thì anh hoàn toàn không có lý do gì để từ chối, trở thành giám đốc của Hiệp hội Thể thao điện tử, đồng nghĩa với việc sau này trong giới thể thao điện tử Trung Quốc, sẽ không còn ai dám chèn ép WDF nữa, những chuyện bất công như quá khứ sẽ không xảy ra với WDF nữa.

Trước đó anh còn nghe được một tin. Nhà Tần Du đã rút vốn ra khỏi câu lạc bộ ATB, cổ đông mới đã tiếp quản, câu lạc bộ ATB cũng không vì cổ đông đột ngột rút vốn mà bị ảnh hưởng xấu gì, ngược lại là Tần Du, bởi vì rút vốn, má náo loạn một trận. Về nguyên nhân rút vốn, thì mọi người có nhiều ý kiến khác nhau, lập luận truyền dữ nhất chính là công ty của Tần Du gặp vấn đề tài chính nghiêm trọng, mà câu lạc bộ thể thao điện tử lại là nơi đốt tiền nhiều nhất, vì vậy nhà họ Tần mới cắt đứt thể thao điện tử đầu tiên, Tần Du rất tức giận, nhưng lại không có cách xoay chuyển, nghe nói đã làm loạn mấy trận ở nhà và ở câu lạc bộ, sau đó cũng không xuất hiện nữa.

Trong cuộc họp đầu tiên sau khi Thì Phỉ nhậm chức giám đốc của Hiệp hội Thể thao điện tử Trung Quốc, Vương Hoán đã xác nhận tiền căn hậu quả của việc nhà họ Tần rút vốn. Nhà họ Tần đúng là có vấn đề nghiêm trọng, hơn nữa cũng không phải là rút vốn ra khỏi câu lạc bộ ATB là có thể giải quyết được, tiền vốn của cả xí nghiệp nhà họ Tần đã bị gãy, sản nghiệp của một gia tộc lớn như vậy, muốn cứu cũng khó.

Vương Hoán bất lực giang hai tay: “Ầm ĩ với chúng tôi thì có ích lợi gì? Nhà anh ta rút vốn, thì chúng tôi cũng là nạn nhân mà, đột nhiên không có tiền, nếu như không phải là có chủ mới tiếp quản, thì chúng tôi cũng sẽ phải ăn không khí rồi.”

Có người nhân cơ hội mỉa mai: “Tần đại thiếu gia sinh ra đã ngậm thìa vàng, chưa từng trải qua gian khổ. Không thể nào chấp nhận được chuyện đột nhiên không có tiền.”

Vương Hoán: “Tần Du vốn đã vạch một đống kế hoạch viển vông cho câu lạc bộ, tôi vừa nghe đã thấy nhức đầu, bây giờ thì tốt rồi, không phải khổ sở nữa.”

“Tần Du đi thì người vui nhất chính là anh, đổi đời nông nô mà ca hát.”---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Thì Phỉ vẫn luôn im lặng lắng nghe. Thẳng thắn mà nói, thì cảnh ngộ của Tần Du, làm cho tâm trạng của anh rất tốt. Có câu nói thế nào nhir? Đạo trời luân hồi rất công bằng, ông trời không bỏ qua một ai.

====

Tô Mộc Hề và Đỗ Thanh Linh dọn ra căn nhà mà bọn họ đã ở gần mười năm, chuyển đến ngôi nhà mới mà Tô Bá Tuyền mua, một nhà ba người lại sống chung dưới một mái nhà.

Tô Mộc Hề vẫn không thể nào hoàn toàn bỏ xuống khúc mắc đối mặt với Tô Bá Tuyền, cô dĩ nhiên hiểu tình yêu của mẹ dành cho cha, dù sao thì bọn họ từ khi gặp mặt đến khi kết hôn sinh con, đã có tình cảm hơn mười năm. Nhưng mà cô thì khác, lúc xa cách cha cô chỉ mới mười tuổi, kể từ đó trong cuộc sống của cô cũng không có nhân vật người cha nữa, cô đã sớm thích nghi với cuộc sống như vậy, thật sự đã không cần thứ tình cảm này nữa.

Sau khi dọn về nhà mới, Tô Mộc Hề rất ít khi về nhà, trừ những ngày nghỉ, thì những lúc khác nếu như không phải ở trường, thì chính là ở căn cứ. Trước kia lo cơ thể mẹ không tốt không có ai chăm sóc, nên thường về nhà thăm bà ấy, bây giờ Tô Bá Tuyền không chỉ thuê người giúp việc, mà còn sắp xếp một bác sĩ gia đình, định kỳ đến kiểm tra cho Đỗ Thanh Linh, Tô Mộc Hề cũng không phải trở về thường xuyên nữa, cách ngày lại gọi điện thoại cho Đỗ Thanh Linh một lần, biết bà ấy khỏe là được.

Sau trận chung kết toàn quốc, Ngụy Tri Thu đã nhiều lần nhắc đến việc Thì Phỉ dẫn Tô Mộc Hề về nhà, vào ngày ăn mừng đó, dáng vẻ thân mật của bọn họ, bà ấy và Thì Lý đều nhìn thấy hết, cũng rất tò mò với cô gái nhỏ chiếm được trái tim của con trai bọn họ. Kết quả là sau khi nghe ngóng, thì biết được các thành viên khác trong nhà gần như đều đã gặp cô.

Ông nội Thì nói: “Cô bé đó tên là Mộc Hề, Mộc Hề của Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi [2], đã đến nhà ăn cơm, còn thi thay cho con trai con, chữ viết rất đẹp.”



[2] Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri (山有木兮木有枝,心悅君兮君不知): đây là một câu mang ý nghĩa bày tỏ một cách văn chương nổi tiếng, nghĩa là: Núi có cây, cây có cành. Lòng yêu thích người, người nào có hay.

Bà nội Thì nói: “Mộc Hề rất hiểu chuyện, Tiểu Phỉ tuy nhìn thì mạnh mẽ, nhưng mẹ có thể nhìn ra, con bé có thể bắt được trái tim Tiểu Phỉ, mẹ rất vừa ý.”

Thì Lam nói: “Đây là lần đầu tiên cháu thấy A Phỉ yêu đương, rất bất ngờ. Mộc Hề rất tài năng, thành công của A Phỉ, không thể tách rời sự cống hiến của Mộc Hề.”

Ôn Tu Viễn nói: “Đúng vậy, rất tốt.”---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Hóa ra trong cái nhà này, chỉ có bọn họ chưa thấy sao? Bọn họ là cha mẹ của Thì Phỉ đấy! Người làm cha mẹ như bọn họ, thật là quá thất bại.

Trái tim của Ngụy Tri Thu lại cảm thấy không đúng, bà ấy đã nhìn thấy rồi, mùa xuân năm nay, đã gặp một lần, nhưng mà ngay cả một lời cũng chưa nói.

Vì vậy, Ngụy Tri Thu càng muốn gặp cô nhiều hơn. Nhưng Thì Phỉ lại từ chối.

Tối ăn mừng đó Tô Mộc Hề uống quá nhiều, sau khi tỉnh rượu thì bị đám nhóc trong đội cười nhạo, lúc đó cô đã thề, trước khi cha mẹ anh quên đi chuyện này, sẽ quyết không đi gặp bọn họ, thật xấu hổ. Với tư cách là bạn trai của cô, anh dĩ nhiên phải theo cô.

====

Bàn phím Berry chính thức được đưa ra thị trường Trung Quốc, tất cả các sản phẩm đều được bán online. Mở trang web chính thức của cửa hàng ra, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là bức ảnh WDF chụp quảng cáo cho Berry, với khẩu hiệu quảng cáo: Sự lựa chọn của nhà vô địch, đơn giản dễ hiểu, nhưng hiệu quả kinh người.

Trong ảnh các thiếu niên hăng hái đẹp đến bức người, làm cho fan hâm mộ gào khóc đòi bọn họ đóng quảng cáo nhiều hơn, chụp quảng cáo kiếm được vừa nhiều tiền lại vừa dễ dàng.

Dễ sao? Đám nhóc WDF đều không nghĩ như vậy, một ngày chụp ảnh quảng cáo, còn mệt hơn một tuần chơi game, cơm của minh tinh đúng là không dễ mà ăn được.

Người hâm mộ của WDF thì tâng bốc, những người chơi thể thao điện tử thì rất thích, sau khi bàn phím Berry được tung ra thị trường, lượng tiêu thụ rất khả quan, được khen ngợi hết lời. Trong giới người người đều cho rằng Thì Phỉ thật sự có mắt kinh doanh, kiếm được bộn tiền. Bọn họ đều không biết là, lúc Thì Phỉ kiếm được tiền, thì vẫn còn ở phía sau!

Khi thu nhập từ phát trực tiếp của Thì Phỉ càng ngày càng tăng lên, cũng là lúc thành công thu hút sự chú ý của trang web video.

Biên tập viên của trang web đã liên lạc với anh qua tin nhắn trên trang web, hy vọng có thể ký hợp đồng làm host chính thức của trang web. Lo anh không thấy được, nên đã nhắn riêng vào Weibo.

Thì Phỉ không lên Weibo, tình cờ mới nhìn thấy tin nhắn từ biên tập viên, không hề làm như không thấy, mà trả lời: “Nói ông chủ của bạn tới, nói về việc mua bán sáp nhập.”

Biên tập viên trang web: “Đại thần không muốn ký hợp đồng thì cũng được thôi, tại sao lại chế giễu người ta như vậy?”

Thì Phỉ: “Tôi tìm ông ấy cũng được. Có phương thức liên lạc không?”

Biên tập viên trang web: “???”---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Thì Phỉ thảo luận về việc hợp tác với trang web video, đối phương rất hứng thú với kế hoạch của Thì Phỉ, hai bên trò chuyện rất vui vẻ.

Thì Phỉ mang kế hoạch phát trực tiếp thể thao điện tử cùng hoàn thành với Tô Mộc Hề, còn có ý định hợp tác với trang web video đến gặp Ôn Tu Viễn.

Ôn Tu Viễn nhìn bản kế hoạch, thật lâu cũng không nói gì. Tuy Thì Phỉ đã vô cùng bình tĩnh, nhưng cuối cùng cũng dần dần mất bình tĩnh, Tô Mộc Hề ở bên ngoài văn phòng lại càng lo lắng đi tới đi lui, thư ký đã nhiều lần mời cô vào phòng tiếp khách nghỉ ngơi, nhưng cô đều cười từ chối. Bây giờ trong tình huống này, cô hoàn toàn không thể ngồi yên một chỗ. Vốn đầu tư 200 triệu tệ, có thể nhận được hay không đều tùy vào lúc này.

Tô Mộc Hề đột nhiên có hơi hối hận, trước khi tới đáng lẽ nên đi chùa lạy một lần nữa, nói không chừng thật sự có thể phù hộ bọn họ.

Cuối cùng, Thì Phỉ cũng đi ra khỏi văn phòng của Ôn Tu Viễn, cô vội vàng đi tới sốt ruột hỏi: “Thế nào? Anh họ có hài lòng không?”

Thì Phỉ nhìn cô, không lên tiếng, Tô Mộc Hề cố gắng nắm được manh mối từ vẻ mặt không rõ của anh.

“Anh họ không hài lòng?”

Thì Phỉ lắc đầu, Tô Mộc Hề không rõ hỏi: “Xong rồi?”

Thì Phỉ vẫn bình tĩnh, chỉ gật đầu một cái.

Tô Mộc Hề kích động hét lên một tiếng, nhảy lên người anh. Thì Phỉ thuận thế ôm lấy cô, lúc này, anh mới buông thả niềm vui sướng của bản thân ra ngoài, ôm lấy cô xoay một vòng, ôm cả người cô, bước vào thang máy.



Đám thư ký không khỏi bật cười khi nhìn hai người trẻ tuổi, Ôn Tu Viễn ở trong văn phòng nghe thấy tiếng kích động của bọn họ, cũng bất giác cong môi, đó là âm thanh đến gần ước mơ.

Số tiền vốn 200 triệu của Ôn Tu Viễn sẽ được nhận theo từng đợt, đợt đầu tiên 50 triệu, được sử dụng cho việc khởi động ban đầu.

Vào ngày mà 50 triệu kia đến, tình cờ lại là sinh nhật của Tô Mộc Hề, Tô Mộc Hề nhìn vào chuỗi số không trên tài khoản, cảm thấy oxy trong khoang ngực ngày càng ít đi, phải cố gắng lắm mới có thể hít thở bình thường.

“Nếu như số tiền này mà làm quà sinh nhật của em thì tốt biết bao.” Sau khi kích động, Tô Mộc Hề cũng nhìn ra bản chất thông qua hiện tượng. Mặc dù nhiều tiền như vậy, nhưng một xu cũng không có liên quan đến cô.

Thì Phỉ bóp mặt cô: “Mang theo hộ khẩu chưa? Đến Cục dân chính một chuyến, tất cả tiền đều giao cho em.”

Tô Mộc Hề nói khích anh: “Được chứ, nhưng anh đã đủ tuổi chưa?” Ngón tay của cô giơ ra chữ V, đắc ý nói: “22 tuổi đấy.”

Cô đã xem thẻ ăn cước của anh rồi, tới 1 tháng nữa mới 22 tuổi.

Thì Phỉ nhìn vẻ mặt vui đùa của cô, nhướng mày nói: “Không lấy được tiền mà em cũng vui?”

Cô cười lắc đầu: “Thấy anh nhận thua mới vui.”

Thì Phỉ kéo cô vào lòng, dùng cánh tay khóa cổ cô, thấp giọng đe dọa bên tai cô: “Chờ đi, tháng sau trói em tới Cục dân chính.”

Cô ở trong vòng tay của anh cười không ngừng, cặp mắt vô cùng sáng, tựa như những vì sao sáng nhất trên bầu trời đêm hè.

Bọn họ tổ chức một party trong căn cứ chúc mừng Wāndòufú nhận được đầu tư, ăn uống ồn ào cả đêm không ngủ, bọn họ trèo lên mái nhà, hét về phía bầu trời, ca hát chơi đùa, vô cùng tùy ý, kết quả đã làm phiền hàng xóm, không chỉ bị hàng xóm mắng, mà còn bị quản lý khu đuổi xuống mái nhà.

Wāndòufú và trang web video chính thức hợp tác với nhau, thông báo sáp nhập chính thức được đưa ra. Công ty Wāndòufú mua lại kênh phát trực tiếp của trang web video, biến nó thành một trang web phát trực tiếp độc lập, tên là Wāndòu Live, tập trung vào phát trực tiếp thể thao điện tử.

Biên tập viên trang web: “????”---Đọc FULL tại dtruyen.com---

Cô ấy vốn chỉ muốn ký hợp đồng với đại thần để tạo doanh thu cho trang web, nhưng đại thần lại trực tiếp mua lại toàn bộ kênh… vậy ông chủ mới của cô ấy là… Thì Phỉ?!

Người trong giới thể thao điện tử đều bị sốc. Rốt cuộc Thì Phỉ muốn làm gì?

Năm ngoái giành chức vô địch thế giới, rồi lại giải nghệ khi đang ở đỉnh cao, đi thành lập một chiến đội mới hơn nữa còn nhanh chóng giành chức vô địch toàn quốc chỉ trong vòng một năm, làm lu mờ các chiến đội khác, sau đó lại lấy được quyền phân phối Berry ở Trung Quốc, bây giờ lại muốn bắt đầu làm trang web phát trực tiếp, nghe nói đã nhận được 200 triệu nhân dân tệ tài trợ, đây là muốn tận diệt ngành thể thao điện tử sao?

Liên tục có người tìm tới cửa, muốn gia nhập đoàn đội của Thì Phỉ, mỗi ngày Thì Phỉ đều thấy muôn hình muôn vẻ loại người, nhưng người mà anh thật sự muốn giữ lại thì rất ít.

Nghĩ lại trước đây, anh chỉ gặp Tô Mộc Hề có mấy lần, liền lôi kéo cô vào chiến đội không chút do dự, không nghĩ tới sự lựa chọn lần đó, không chỉ mang đến khả năng vô hạn cho sự nghiệp của anh, mà còn dẫn cô tới bên cạnh anh.

Đều nói lựa chọn kiểu nào, thì sẽ quyết định đời người kiểu đó.

Anh cảm thấy quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời này, chính là vào buổi trưa ngày 1 tháng 9 năm 2012 đó, đã mua tám phần thịt bò hầm với khoai tây tại cửa sổ số 2 của nhà ăn số ba Đại học C.

※※※※※※※※※※※※※※※※※※※※

Chính văn bản web sẽ kết thúc ở đây, tiếp theo tôi sẽ đăng thêm một vài phiên ngoại, các tiểu tiên nữ cảm thấy hứng thú thì có thể tiếp tục theo dõi nha!

Bản sách có lẽ sẽ ra mắt vào tháng 7 năm sau, do Baima Shiguang Book xuất bản, liên quan tới những động tĩnh mới nhất trong việc xuất bản và văn án mới, mọi người có thể theo dõi Weibo của tôi: Chiết Chỉ Chiết Chỉ Mã Nghị (折纸折纸蚂蚁).

Đây là bộ truyện tôi viết lại trên Tấn Giang sau bốn năm, mặc dù thành tích không hài lòng lắm, nhưng tôi thật sự rất thích cuốn sách này. Trước khi viết, tôi đã làm rất nhiều công việc chuẩn bị, trong quá trình viết cũng cân nhắc, sửa đổi, lo cập nhập không kịp rất nhiều lần, bản thân chỉ dám mở truyện sau khi đã viết được 200.000 từ, cảm ơn sự yêu thích và ủng hộ của mọi người.

Tiếp theo tôi sẽ nghỉ ngơi một khoảng thời gian, chuẩn bị truyện mới, đã mở cả 2 bộ truyện, tôi sẽ chọn bộ nào có mức lưu lại cao hơn để làm tiếp, hy vọng mọi người sẽ lưu lại.

Cuối cùng, xin cảm ơn mọi người một lần nữa. Moa moa da ~~

~~ HOÀN CHÍNH VĂN ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Tựa Như Ánh Sáng Mặt Trời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook