Chương 28
Hoa Điền Bắc
26/11/2014
Từ xưa trung hiếu khó vẹn toàn, em cũng lâm vào thế khó xử nha! Cuối cùng em nhìn Anh xã mỗi ngày vẻ mặt mệt mỏi từ công ty trở về còn phải làm việc trước máy tính, rốt cục nhịn không được đưa ra từ chức.
“Em cũng có thể ở nhà gửi thư điện tử lại đây cho chị, không nhất định phải từ chức.” Chủ biên đại nhân, ngài vì cái gì không nói sớm?! Ngài đây là đang thay trời hành đạo, trừng phạt Anh xã em sao?! Hại anh đi sớm về tối, ép buộc suốt hai tuần nha!
Dựa theo ý tứ của chủ biên, em cũng đã quen thuộc phong cách tạp chí, hoàn toàn có thể ở nhà làm shoho bộ tộc. Đương nhiên, nếu em có thời gian, tốt nhất vẫn là chạy tới nơi này trao đổi một phen. Này còn khó mà nói sao?!
Vì thế, chúng em ở nhà mới trong vệ tinh thành được nửa tháng, sau lại oanh oanh liệt liệt về nhà . Lần này, em cùng con Anh xã Trần Tư Nam gặp mặt. Em vẫn không muốn nhắc tên của con, rất kiêu nha! Chứng tỏ là người phụ nữ kia luôn luôn nhớ thương Anh xã nhà của em!
Trần Tư Nam thấy em, mở miệng câu đầu tiên nói không phải mẹ mẹ cũng không phải xin chào, mà là kẹo hồ lô bánh nhân đậu. Ngươi nha mới là kẹo hồ lô, cả nhà ngươi đều là kẹo hồ lô! Em cũng chỉ có thể oán thầm, bên ngoài còn phải hòa hòa khí khí hỏi:
“Ai nha Nam Nam là muốn ăn mứt quả sao?” Em cảm thấy em mặt sau đặc biệt giống kế mẫu của công chúa Bạch Tuyết.
“Dì cướp kẹo hồ lô của cháu.” Hắn ác nhân cáo trạng trước. Em còn chưa nhắc tới nhà ngươi mới cướp của ta kìa! Rõ ràng là kẹo hồ lô vào bụng của nhà ngươi, nhà ngươi được tiện nghi còn khoe mã!
Nhìn bộ dáng ngang ngược tên nhóc kia, em…… nhịn. Em vô cùng ai oán nhìn Anh xã, Anh xã vỗ vỗ em, nói với Trần Tư Nam:
“Nam Nam, gọi mẹ!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Tư Nam kia biểu tình ngàn hồi trăm chuyển, cuối cùng dưới cái nhìn chăm chú không tiếng động của Anh xã , không quá tình nguyện hô một tiếng mẹ.
Hứ! Ai thèm nha! Ngươi không nghĩ nhận thức ta làm mẹ, ta còn không nghĩ nhận ngươi làm con nha! Bất quá em dưới cái nhìn chăm chú không tiếng động của Anh xã, đặc biệt ôn nhu nói:
“Ai ~ Nam Nam ngoan.” Nôn, xin cho em ói trong chốc lát.
Buổi tối ăn cơm, vì chúc mừng một nhà đoàn viên, Anh xã cố ý xuất ra một chai rượu nho nồng độ cồn không quá cao. Trần Tư Nam tên nhóc kia thế nhưng cũng ồn ào muốn uống rượu. Mẹ chồng ba chồng cùng Anh xã cũng không cho hắn uống, em nâng chai rượu cười vô cùng dịu dàng rót không ít rượu vào chén của nhóc.
“Nam Nam muốn uống thì uống một ít đi.” Tên nhóc kia, uống rượu , khó chịu chết nhà ngươi nè!
Kết quả, Trần Tư Nam đặc biệt vô tội, đặc biệt vô tâm đặc biệt không cố ý đem nửa ly rượu toàn bộ đổ lên người em. Trước tiên là Anh xã nổi giận, mẹ chồng cũng lạnh lùng ra mặt, ngay cả ba chồng cũng không nở nụ cười. Thằng nhóc nhìn biểu tình nghiêm túc của mọi người, cái miệng nhỏ nhắn run run mếu máo, bắt đầu rơi nước mắt.
Em đột nhiên cảm thấy nhóc không cha không mẹ thật đáng thương.
“Không có việc gì, không có việc gì, lúc trước con có mua thiệt nhiều quần áo mới, còn lo lắng chưa mặc hết nữa! Con đi thay quần áo mới.” Nói xong, em bắt chước anh xã vỗ vỗ đầu của em, vỗ vỗ đầu nhỏ bóng lưỡng của tên nhóc kia một chút. Em không thể không nói, Anh xã thật sự là cổ hủ , hiện tại con nít có ai để đầu trọc như hòa thượng đâu? Trần Tư Nam ở trường học có bị bạn học cười nhạo không ta?
Kết quả thằng ranh chó cắn Lã Động Tân không phải người tốt, hung hăng liếc em một cái. Đương nhiên em *** dân công địch.
Lúc em thay quần áo Anh xã cũng theo đi lên, nói với em:
“Nó vẫn còn là đứa nhỏ.”
“Ừ ừ, em già đi!” Em cũng không thật sự làm gì với nó, xem Anh xã một bức bộ dáng thật cẩn thận em liền khó chịu.
“Vẫn non lắm!” Anh xã thừa dịp em cởi quần áo, nhéo meo meo em một lúc. Tên đàn ông già □ này!
Lúc xuống ngồi lại ăn cơm, Trần Tư Nam thành thật rất nhiều, nhóc khẳng định bị mẹ chồng em dạy dỗ một chút, em vui sướng khi người gặp họa, khóe miệng nhịn không được hơi hơi giơ lên.
Buổi tối em cùng Anh xã đang chuẩn bị lăn trên giường, quần áo của em đều bị cởi sạch hết, cạch một tiếng, cửa phòng ngủ mở. Trần Tư Nam mặc quần đùi áo ngắn, trong lòng ôm một gấu bông bằng lông, hai chân bé xíu dang rộng, trung khí mười phần kêu:
“Con muốn ngủ với ba ba.”
Canxi oxyt, nhà ngươi không thấy bản cô nương ta đang cùng Anh xã yêu yêu hả!
Anh xã thở dài một hơi, dùng chăn bao em kín lại, xuống giường dỗ nhóc:
“Lớn rồi mà, còn cùng ba ba ngủ, con không xấu hổ sao!”
“Mặc kệ, con muốn cùng ba ba ngủ!” Tên nhóc kia khí thế một chút cũng không giảm bớt.
Em nằm trong ổ chăn đem quần áo vừa bị cởi từng cái từng cái mặc vào, sau đó nói với Anh xã:
“Cùng nhau ngủ đi!”
Em không nghĩ khiếnAnh xã khó xử, anh thở dài, vô cùng đáng thương.
“Tui mới không cần cùng dì ngủ!” Trần Tư Nam người này thế nhưng được một tấc lại muốn tiến một thước, thì ra ngươi còn muốn đem bản cô nương đuổi ra nha!
“Có muốn ngủ hay không! Muốn cùng ba ba con ngủ, liền ngoan ngoãn nằm lên giường cho mẹ, bằng không ngoan ngoãn đi chỗ khác, từ chỗ nào đến thì lằn về chỗ đó!” Con hổ không phát uy, nó thật đúng là xem cô nương đây thành mèo bệnh thật! Anh xã em ngày mai còn phải dậy sớm, còn phải đi làm, , ai cho đứa nhóc kê kê nhỏ nhà ngươi ép buộc!
Anh xã bị chúng em hai người bám lấy, nằm ở giữa ngủ.
Kết quả tên nhóc kia còn không vừa lòng:
“Ba ba, ba ôm con một cái, con sợ……”
Anh xã đưa tay vỗ vỗ mặt của em, xoay người đưa lưng về phía em, ôm tên nhóc kia.
Em cắn một cái lên tấm lưng rắn chắc của Anh xã nói:
“Ngày mai còn phải dậy sớm, ngủ sớm một chút đi!”
Sau đó, nước mắt liền không tiếng động chảy xuống dưới. Mọi người xem, cuộc sống chính là bất đắc dĩ như vậy.
Bất quá làm cho em vô cùng cao hứng là, sáng sớm lúc tỉnh lại, em phát hiện Anh xã đưa lưng về phía tên nhóc kia, ôm lấy em! Tên nhóc kia nhìn thấy cảnh này, mặt đều đen.
“Hôn nhẹ.” Cô nương đây tâm tình tốt, quấn quít lấy Anh xã muốn hôn hôn. Anh xã nhìn đứa nhỏ kia liếc mắt một cái, giống như có lệ hôn một cái lên trán em.
“Nơi này nơi này!!!” Em chỉ vào đôi môi hơi hơi chu lên. Em môi không tệ, hơi dày, Tiểu Nhan nói môi như vậy rất thích hợp hôn môi. Nhưng mà Anh xã cũng không cho rằng như vậy. Hắn càng thích hôn meo meo của em, ngay cả mông em cũng hôn, nhưng không thường hôn môi em.
Nhưng mà, chỉ cần anh hôn miệng em, sẽ vô cùng nghiêm túc, cảm giác như đang cử hành nghi thức nào đó. Đúng là anh xã già bảo thủ mà!
Anh xã đi công ty , lưu lại em với Trần Tư Nam mắt to trừng đôi mắt nhỏ, nếu không phải có ba chồng mẹ chồng ở bên cạnh giám sát, hai chúng em khẳng định sẽ xông đi lên.
“Đến, Bảo Bối nhi, đây là nho Vương a dì sang sớm mới mua từ chợ về nè.” Mẹ chồng dỗ dành em.
“Con bóc cho mẹ.” Em thật là hiếu thuận .
Ba chồng đưa cho tên nhóc kia một chuỗi cây nho chín đỏ, cả nhà không ai lê tiếng, anh một trái, tôi một trái ăn nho.
Hai chúng em cuối cùng cũng bình an vượt qua một lần cuối tuần, nếu xem nhẹ mạch nước ngầm mãnh liệt, coi như là có vẻ hài hòa. Làm cho em vô cùng cao hứng là, tối Chúa Nhật lúc chúng em đưa nhóc về trường học, một người bạn chung phòng của nhóc chỉ chỉ vào người em, hỏi nhóc:
“Tư Nam, đây là mẹ bạn hả? Mẹ bạn thật xinh đẹp.”
Ôi trái tim bé nhỏ hồn nhiên thiếu nữ của em nhất thời bị nâng lên tận trời, đây mới gọi là cao hứng, đây mới gọi là kích động. Tên nhóc kia ngại Anh xã em nhìn chăm chú, không nói chuyện, xem như cam chịu.
Về nhà em cùng Anh xã háo hức lăn trên giường một phen. Lòng em rất hạnh phúc, quấn quít lấy Anh xã không buông tay, cũng không ngại trên người cả hai ướt đẫm mồ hôi, ở trên người anh cọ nha cọ nha.
“Sớm muộn gì cũng chết trên người em……!” Anh xã thở hào hển lại tiến r nhập.
Ai nha…… Em cũng mệt chết đi, nhưng thật là thoải mái……
Ngày hôm sau em ngủ thẳng đến giữa trưa, cảm giác Anh xã rời giường mới tỉnh lại.
“Ai nha ai nha……” xương cốt của em…… cơ thể của em…… Nhức mỏi nhức mỏi.
“Đúng là lợn rừng tinh!” Anh xã xoa nắn đùi mông em một lúc mới ăn mặc chỉnh tề ra ngoài.
Em ở trên giường lăn hai vòng, cầm lấy điện thoại gọi cho Tiểu Nhan, hẹn nhỏ cùng đi SPA. Em chạy Tiểu Bạch đến “Hoàng gia”, Tiểu Nhan cùng Tiểu Kê cũng vừa đến. Tắm hơi, lúc nằm trên giường cho người ta mát xa, em lơ mơ buồn ngủ.
“Nhìn bộ dáng hiện tại của mày kìa, đêm qua bị ông xã thu thập không nhẹ hả?” Tiểu Nhan nằm bên cạnh cười nhạo.
“Ông xã mày lợi hại lắm hả?” Tiểu Kê cũng theo nhỏ nói.
“Biến đi! Rõ ràng là tao thu thập ảnh nha!” Đêm qua làm ba lượt, anh liền tính lặng lẽ rút quân. Kết quả dưới sự dụ hoặc sét đánh siêu cấp vô địch của em, anh lại tới thêm hai lần nữa. Chẳng phải là em bắt anh thu thập sao?! Hú ha ha!
“Ôi! Để tao xem xem để tao xem xem, vậy chẳng phải mày dài ra một con Tiểu kê j kê sao, còn phản công lại ông xã mày nữa hả?” Con nhỏ dâm đãng Tiểu Nhan này làm bộ muốn búng cái khăn tắm nhỏ duy nhất chê giấu thân thể em, vì thế chúng em lại đùa giỡn một trận.
Làm ầm ĩ xong, em đem chuyện em đêm qua thu thập anh xã kể cho bọn nó nghe, nghe xong tụi nó hai mặt nhìn nhau.
“Hóa ra Anh xã mày chính là một đêm thất lang trong truyền thuyết nha! Thực không đơn giản……!” Tiểu Nhan một câu thốt lên khiến cho mấy bé đang mat xa chúng em đều đỏ mặt.
“Em cũng có thể ở nhà gửi thư điện tử lại đây cho chị, không nhất định phải từ chức.” Chủ biên đại nhân, ngài vì cái gì không nói sớm?! Ngài đây là đang thay trời hành đạo, trừng phạt Anh xã em sao?! Hại anh đi sớm về tối, ép buộc suốt hai tuần nha!
Dựa theo ý tứ của chủ biên, em cũng đã quen thuộc phong cách tạp chí, hoàn toàn có thể ở nhà làm shoho bộ tộc. Đương nhiên, nếu em có thời gian, tốt nhất vẫn là chạy tới nơi này trao đổi một phen. Này còn khó mà nói sao?!
Vì thế, chúng em ở nhà mới trong vệ tinh thành được nửa tháng, sau lại oanh oanh liệt liệt về nhà . Lần này, em cùng con Anh xã Trần Tư Nam gặp mặt. Em vẫn không muốn nhắc tên của con, rất kiêu nha! Chứng tỏ là người phụ nữ kia luôn luôn nhớ thương Anh xã nhà của em!
Trần Tư Nam thấy em, mở miệng câu đầu tiên nói không phải mẹ mẹ cũng không phải xin chào, mà là kẹo hồ lô bánh nhân đậu. Ngươi nha mới là kẹo hồ lô, cả nhà ngươi đều là kẹo hồ lô! Em cũng chỉ có thể oán thầm, bên ngoài còn phải hòa hòa khí khí hỏi:
“Ai nha Nam Nam là muốn ăn mứt quả sao?” Em cảm thấy em mặt sau đặc biệt giống kế mẫu của công chúa Bạch Tuyết.
“Dì cướp kẹo hồ lô của cháu.” Hắn ác nhân cáo trạng trước. Em còn chưa nhắc tới nhà ngươi mới cướp của ta kìa! Rõ ràng là kẹo hồ lô vào bụng của nhà ngươi, nhà ngươi được tiện nghi còn khoe mã!
Nhìn bộ dáng ngang ngược tên nhóc kia, em…… nhịn. Em vô cùng ai oán nhìn Anh xã, Anh xã vỗ vỗ em, nói với Trần Tư Nam:
“Nam Nam, gọi mẹ!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Tư Nam kia biểu tình ngàn hồi trăm chuyển, cuối cùng dưới cái nhìn chăm chú không tiếng động của Anh xã , không quá tình nguyện hô một tiếng mẹ.
Hứ! Ai thèm nha! Ngươi không nghĩ nhận thức ta làm mẹ, ta còn không nghĩ nhận ngươi làm con nha! Bất quá em dưới cái nhìn chăm chú không tiếng động của Anh xã, đặc biệt ôn nhu nói:
“Ai ~ Nam Nam ngoan.” Nôn, xin cho em ói trong chốc lát.
Buổi tối ăn cơm, vì chúc mừng một nhà đoàn viên, Anh xã cố ý xuất ra một chai rượu nho nồng độ cồn không quá cao. Trần Tư Nam tên nhóc kia thế nhưng cũng ồn ào muốn uống rượu. Mẹ chồng ba chồng cùng Anh xã cũng không cho hắn uống, em nâng chai rượu cười vô cùng dịu dàng rót không ít rượu vào chén của nhóc.
“Nam Nam muốn uống thì uống một ít đi.” Tên nhóc kia, uống rượu , khó chịu chết nhà ngươi nè!
Kết quả, Trần Tư Nam đặc biệt vô tội, đặc biệt vô tâm đặc biệt không cố ý đem nửa ly rượu toàn bộ đổ lên người em. Trước tiên là Anh xã nổi giận, mẹ chồng cũng lạnh lùng ra mặt, ngay cả ba chồng cũng không nở nụ cười. Thằng nhóc nhìn biểu tình nghiêm túc của mọi người, cái miệng nhỏ nhắn run run mếu máo, bắt đầu rơi nước mắt.
Em đột nhiên cảm thấy nhóc không cha không mẹ thật đáng thương.
“Không có việc gì, không có việc gì, lúc trước con có mua thiệt nhiều quần áo mới, còn lo lắng chưa mặc hết nữa! Con đi thay quần áo mới.” Nói xong, em bắt chước anh xã vỗ vỗ đầu của em, vỗ vỗ đầu nhỏ bóng lưỡng của tên nhóc kia một chút. Em không thể không nói, Anh xã thật sự là cổ hủ , hiện tại con nít có ai để đầu trọc như hòa thượng đâu? Trần Tư Nam ở trường học có bị bạn học cười nhạo không ta?
Kết quả thằng ranh chó cắn Lã Động Tân không phải người tốt, hung hăng liếc em một cái. Đương nhiên em *** dân công địch.
Lúc em thay quần áo Anh xã cũng theo đi lên, nói với em:
“Nó vẫn còn là đứa nhỏ.”
“Ừ ừ, em già đi!” Em cũng không thật sự làm gì với nó, xem Anh xã một bức bộ dáng thật cẩn thận em liền khó chịu.
“Vẫn non lắm!” Anh xã thừa dịp em cởi quần áo, nhéo meo meo em một lúc. Tên đàn ông già □ này!
Lúc xuống ngồi lại ăn cơm, Trần Tư Nam thành thật rất nhiều, nhóc khẳng định bị mẹ chồng em dạy dỗ một chút, em vui sướng khi người gặp họa, khóe miệng nhịn không được hơi hơi giơ lên.
Buổi tối em cùng Anh xã đang chuẩn bị lăn trên giường, quần áo của em đều bị cởi sạch hết, cạch một tiếng, cửa phòng ngủ mở. Trần Tư Nam mặc quần đùi áo ngắn, trong lòng ôm một gấu bông bằng lông, hai chân bé xíu dang rộng, trung khí mười phần kêu:
“Con muốn ngủ với ba ba.”
Canxi oxyt, nhà ngươi không thấy bản cô nương ta đang cùng Anh xã yêu yêu hả!
Anh xã thở dài một hơi, dùng chăn bao em kín lại, xuống giường dỗ nhóc:
“Lớn rồi mà, còn cùng ba ba ngủ, con không xấu hổ sao!”
“Mặc kệ, con muốn cùng ba ba ngủ!” Tên nhóc kia khí thế một chút cũng không giảm bớt.
Em nằm trong ổ chăn đem quần áo vừa bị cởi từng cái từng cái mặc vào, sau đó nói với Anh xã:
“Cùng nhau ngủ đi!”
Em không nghĩ khiếnAnh xã khó xử, anh thở dài, vô cùng đáng thương.
“Tui mới không cần cùng dì ngủ!” Trần Tư Nam người này thế nhưng được một tấc lại muốn tiến một thước, thì ra ngươi còn muốn đem bản cô nương đuổi ra nha!
“Có muốn ngủ hay không! Muốn cùng ba ba con ngủ, liền ngoan ngoãn nằm lên giường cho mẹ, bằng không ngoan ngoãn đi chỗ khác, từ chỗ nào đến thì lằn về chỗ đó!” Con hổ không phát uy, nó thật đúng là xem cô nương đây thành mèo bệnh thật! Anh xã em ngày mai còn phải dậy sớm, còn phải đi làm, , ai cho đứa nhóc kê kê nhỏ nhà ngươi ép buộc!
Anh xã bị chúng em hai người bám lấy, nằm ở giữa ngủ.
Kết quả tên nhóc kia còn không vừa lòng:
“Ba ba, ba ôm con một cái, con sợ……”
Anh xã đưa tay vỗ vỗ mặt của em, xoay người đưa lưng về phía em, ôm tên nhóc kia.
Em cắn một cái lên tấm lưng rắn chắc của Anh xã nói:
“Ngày mai còn phải dậy sớm, ngủ sớm một chút đi!”
Sau đó, nước mắt liền không tiếng động chảy xuống dưới. Mọi người xem, cuộc sống chính là bất đắc dĩ như vậy.
Bất quá làm cho em vô cùng cao hứng là, sáng sớm lúc tỉnh lại, em phát hiện Anh xã đưa lưng về phía tên nhóc kia, ôm lấy em! Tên nhóc kia nhìn thấy cảnh này, mặt đều đen.
“Hôn nhẹ.” Cô nương đây tâm tình tốt, quấn quít lấy Anh xã muốn hôn hôn. Anh xã nhìn đứa nhỏ kia liếc mắt một cái, giống như có lệ hôn một cái lên trán em.
“Nơi này nơi này!!!” Em chỉ vào đôi môi hơi hơi chu lên. Em môi không tệ, hơi dày, Tiểu Nhan nói môi như vậy rất thích hợp hôn môi. Nhưng mà Anh xã cũng không cho rằng như vậy. Hắn càng thích hôn meo meo của em, ngay cả mông em cũng hôn, nhưng không thường hôn môi em.
Nhưng mà, chỉ cần anh hôn miệng em, sẽ vô cùng nghiêm túc, cảm giác như đang cử hành nghi thức nào đó. Đúng là anh xã già bảo thủ mà!
Anh xã đi công ty , lưu lại em với Trần Tư Nam mắt to trừng đôi mắt nhỏ, nếu không phải có ba chồng mẹ chồng ở bên cạnh giám sát, hai chúng em khẳng định sẽ xông đi lên.
“Đến, Bảo Bối nhi, đây là nho Vương a dì sang sớm mới mua từ chợ về nè.” Mẹ chồng dỗ dành em.
“Con bóc cho mẹ.” Em thật là hiếu thuận .
Ba chồng đưa cho tên nhóc kia một chuỗi cây nho chín đỏ, cả nhà không ai lê tiếng, anh một trái, tôi một trái ăn nho.
Hai chúng em cuối cùng cũng bình an vượt qua một lần cuối tuần, nếu xem nhẹ mạch nước ngầm mãnh liệt, coi như là có vẻ hài hòa. Làm cho em vô cùng cao hứng là, tối Chúa Nhật lúc chúng em đưa nhóc về trường học, một người bạn chung phòng của nhóc chỉ chỉ vào người em, hỏi nhóc:
“Tư Nam, đây là mẹ bạn hả? Mẹ bạn thật xinh đẹp.”
Ôi trái tim bé nhỏ hồn nhiên thiếu nữ của em nhất thời bị nâng lên tận trời, đây mới gọi là cao hứng, đây mới gọi là kích động. Tên nhóc kia ngại Anh xã em nhìn chăm chú, không nói chuyện, xem như cam chịu.
Về nhà em cùng Anh xã háo hức lăn trên giường một phen. Lòng em rất hạnh phúc, quấn quít lấy Anh xã không buông tay, cũng không ngại trên người cả hai ướt đẫm mồ hôi, ở trên người anh cọ nha cọ nha.
“Sớm muộn gì cũng chết trên người em……!” Anh xã thở hào hển lại tiến r nhập.
Ai nha…… Em cũng mệt chết đi, nhưng thật là thoải mái……
Ngày hôm sau em ngủ thẳng đến giữa trưa, cảm giác Anh xã rời giường mới tỉnh lại.
“Ai nha ai nha……” xương cốt của em…… cơ thể của em…… Nhức mỏi nhức mỏi.
“Đúng là lợn rừng tinh!” Anh xã xoa nắn đùi mông em một lúc mới ăn mặc chỉnh tề ra ngoài.
Em ở trên giường lăn hai vòng, cầm lấy điện thoại gọi cho Tiểu Nhan, hẹn nhỏ cùng đi SPA. Em chạy Tiểu Bạch đến “Hoàng gia”, Tiểu Nhan cùng Tiểu Kê cũng vừa đến. Tắm hơi, lúc nằm trên giường cho người ta mát xa, em lơ mơ buồn ngủ.
“Nhìn bộ dáng hiện tại của mày kìa, đêm qua bị ông xã thu thập không nhẹ hả?” Tiểu Nhan nằm bên cạnh cười nhạo.
“Ông xã mày lợi hại lắm hả?” Tiểu Kê cũng theo nhỏ nói.
“Biến đi! Rõ ràng là tao thu thập ảnh nha!” Đêm qua làm ba lượt, anh liền tính lặng lẽ rút quân. Kết quả dưới sự dụ hoặc sét đánh siêu cấp vô địch của em, anh lại tới thêm hai lần nữa. Chẳng phải là em bắt anh thu thập sao?! Hú ha ha!
“Ôi! Để tao xem xem để tao xem xem, vậy chẳng phải mày dài ra một con Tiểu kê j kê sao, còn phản công lại ông xã mày nữa hả?” Con nhỏ dâm đãng Tiểu Nhan này làm bộ muốn búng cái khăn tắm nhỏ duy nhất chê giấu thân thể em, vì thế chúng em lại đùa giỡn một trận.
Làm ầm ĩ xong, em đem chuyện em đêm qua thu thập anh xã kể cho bọn nó nghe, nghe xong tụi nó hai mặt nhìn nhau.
“Hóa ra Anh xã mày chính là một đêm thất lang trong truyền thuyết nha! Thực không đơn giản……!” Tiểu Nhan một câu thốt lên khiến cho mấy bé đang mat xa chúng em đều đỏ mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.