Ảo Ảnh Chợt Lóe

Chương 147: Nội tình (một)

Nhất Trản Dạ Đăng

05/11/2022

Tìm kiếm nóng về Hướng Tiểu Viên đã treo ở trên mạng hai ngày, dẫn tới thảo luận sôi nổi về nhiều cái chủ đề, ngoài những chủ đề mang tính xã hội lan rộng ra tới kia.

Ví dụ như bạo lực gia đình, ví dụ như phụ nữ thì có nên từ bỏ hôn nhân lần hai vì con cái hay không vv,... Chỉ trích toàn bộ đổ về một hướng đối với cô lúc đầu cũng đã có chuyển biến, đặc biệt là sau khi vị "hàng xóm hồi còn nhỏ" kia tuôn ra hai bức ảnh, thì các fan phim của Tiểu Viên rốt cuộc nhịn không được đã nhảy vào.

Một ít fan phim lý trí, người qua đường, còn có một vài tài khoản được chứng thực lớn cũng đang quái lạ, vì sao lâu như vậy mà công ty Phi Dực cùng phòng làm việc Thạch Viên đều chả có hành động? Này rất không giống phong cách làm việc của Nguyễn Thanh.

Có người phân tích, nếu không thì chính là phốt khui ra trước mắt đều là thật, cho nên Phi Dực không tiện ra mặt làm giao tiếp; còn không thì chính là đã và đang làm quan hệ công chúng, chỉ là thật khó hiểu; nếu không thì nhất định Hướng Tiểu Viên đã xảy ra chuyện lớn hơn nữa, đến nỗi Phi Dực tạm thời chẳng rảnh để quan tâm ngôn luận trên mạng, chỉ có thể yên tĩnh theo dõi rồi lại lập kế hoạch.

Có người lập chủ đề bình luận: Nói rộng ra chút, có thể xảy ra chuyện gì?

Có người phát hiện chi tiết để sót: Trước đấy không phải nói có người nhìn thấy Hướng Chi Thạch đi bệnh viện rồi sao? Nói như vậy, anh ấy mới kêu Hướng Tiểu Viên đi thăm nom mẹ của họ?

Có người khui tin: "Nghe nói Hướng Chi Thạch đi bệnh viện nhân dân, kết quả các phóng viên cũng đã đuổi qua tới, lúc sau thì không biết Nguyễn Thanh chuyển anh ta dời đi đến đâu rồi."

"Cho nên Nguyễn Thanh ở thành phố Thân, Hướng Tiểu Viên ở thành phố Bằng sao? Vậy không phải cô ấy thật đáng thương ư, mẹ và anh đều ngã bệnh rồi?"

"Hình như là như vậy, hiện tại cô ấy còn đang bị bạo lực mạng (bắt nạt trên mạng). Vừa mới cầm được giải thưởng, còn chưa vui vẻ kịp được tới hai ngày, cũng thảm quá rồi đi?"

"Tôi cảm thấy cô ấy đúng thật lận đận, vất vả lắm sự nghiệp mới có tiến triển được, thì lại xảy ra loại chuyện này, không hiểu các cư dân mạng đang hóng hớt nhiều chuyện cái gì, nói đến cùng thì chỉ là việc riêng tư của người khác mà......"

"Nội tình mà vị kia hàng xóm kia của cô ấy nói là cái gì ha? Tôi cũng rất tò mò."

Chủ đề tìm kiếm hàng đầu trên Weibo không ngừng đổi mới, chỉ có tag (nhãn dán, đính) liên quan Hướng Tiểu Viên đang cuồn cuộn không ngừng trào ra bình luận mới. Ngoại trừ quần chúng thông thường, thì không hề khoa trương mà nói, gần như người cùng ngành của hơn nửa cái giới giải trí đều đang quan tâm chú ý.

Loài người, hoặc nhiều hoặc ít đều có ham muốn nhìn trộm.

Dưới sự thúc đẩy của kiểu nhiệt độ này, sẽ có người thật sự đi tra, đi đào sâu nội tình càng nhiều ra tới.

Nguyễn Thanh xem phân tích trong nhóm công việc, mọi người đều đang đợi ý kiến của cô ấy, bao gồm Dương Kiều. May mà Dương Kiều cũng có từng xử lý chuyện "Tiểu Viên lần đầu tiên bị bôi đen", Dương Kiều còn tính là giữ được bình tĩnh, nhưng đây thì không giống với lúc ấy. Lúc ấy Tiểu Viên là thuộc về 'bị người ta kéo xuống nước chắn thương' (lôi vào cản đòn). Hiện tại có thể thuộc về phương diện đạo đức cá nhân với lại việc riêng tư trong nhà, một khi công ty xử lý được không tốt, thì sẽ còn quật ngược tới bản thân nghệ sĩ, vậy thì mất nhiều hơn được. Cho nên Dương Kiều cũng đang lén thúc giục Nguyễn Thanh, muốn cô ấy mau nhanh làm cho rõ ràng nội tình sự việc.

Nếu không cách nào không làm rõ được, thì đâu còn có một chiêu —— phát hiện manh mối không đúng, là liền mau mau tiêu tiền xóa bỏ chủ đề bài viết, ngăn ngừa tình hình nghiêm trọng hóa hơn nữa.

Nếu là cái sau, thế thì Dương Kiều liền phải đi làm "chào hỏi" rồi, tiêu tiền cũng có cái hạn độ, rốt cuộc phải tốn bao nhiêu? Bất chấp tất cả không tiếc mọi thứ sao?

Cái trước hay là cái sau, đều yêu cầu ý kiến của Nguyễn Thanh.

Nguyễn Thanh nhìn ba tin nhắn thoại Dương Kiều gửi liên tiếp qua đây, đầu cũng to ra rồi.

Cô ấy nhô người ra thoáng nhìn nhìn trong phòng bệnh, thở dài thật sâu.

Vừa rồi hai anh em dường như có phần tranh cãi, kết quả Tiểu Viên đã té xỉu. Hướng Chi Thạch thấy cô té xỉu, thì ho đến không ổn, cũng nôn ra cả máu rồi, thiếu chút nữa cũng ngất đi, quả thật là 'gà bay chó nhảy' (hỗn loạn rối ren).

Nguyễn Thanh đã đi vài bước, rồi lặng lẽ đẩy cửa ra một kẽ hở.

Tiểu Viên nằm trên giường bệnh, đang hôn mê. Bác sĩ nói thân thể cô suy yếu, nhất thời xúc động quá mức mới té xỉu, không việc gì. Mà sếp tổng lớn kia ngồi ở cạnh giường trông cô.

Cô ấy chỉ ngó được một cái rồi liền dời khỏi, khẽ vẫy tay về phía Thái Quyển vất vả lắm mới ổn định được tâm tình.

Hai người đi đến một bên, trao đổi gần như bằng cách thức rù rì.

Nguyễn Thanh: "Này trông cũng không giống chia tay nha?"

Thái Quyển: "Là có chút không giống ha?"

Nguyễn Thanh: "Cậu cũng cảm thấy vẻ mặt sếp tổng lớn họ Vĩ kia vừa rồi căng thẳng nhỉ? Sắc mặt khó coi ghê, hơn nữa đã lập tức liền bồng Tiểu Viên lên tới."

Thái Quyển: "Không sai, nhìn thật gầy, sức lực còn rất lớn!"



Nguyễn Thanh: "Tiểu Viên cũng chả nặng nhiêu, chị cũng có thể...... Hầy, cho nên hai người này cuối cùng là thế nào?"

Thái Quyển: "...... em nào biết chớ, em cũng không hiểu phụ nữ mà?"

Nguyễn Thanh: "......"

Cô ấy thoáng vuốt hơi, lấy di động ra cho anh ấy xem. Chờ anh ấy xem hết một lần rồi, hỏi lại anh ấy: "Cậu biết hai anh em bọn họ có nội tình gì hay không".

Mặt mày Thái Quyển đều nhăn thành một cục, vẻ khó xử: "Em......"

Nguyễn Thanh: "Chị biết cậu muốn nói gì, đây là việc riêng của hai anh em bọn họ, cậu không có quyền nói đúng không? Nhưng này cũng là lúc nào rồi?" Cô ấy đã nâng cao âm lượng một chút lúc nào không hay: "Chị chỉ sợ sớm hay muộn gì thì tuôn ra tới, mà chị cùng lão Dương còn ngây ngốc chả biết gì sất."

"Cái gì chị cũng không biết, làm sao chị bỏ tiền đi kêu người xóa tin phốt nào?"

"Hiện tại cũng chỉ có một mình cậu biết, cậu nỡ lòng để hai anh em bọn họ lại chịu kích thích nữa ư, đặc biệt là cậu nhìn Tiểu Viên xem......"

"Chuyện gì?"

Một âm thanh lành lạnh vang lên đến, ở trong bầu không khí yên tĩnh lúc này, làm cho hai người sợ hãi cả kinh. Gần như là làm chung việc, hai người không hẹn mà cùng trông qua đấy.

Vĩ Trang dựa vào cửa, hai tay đan nhau ở trước ngực, vẻ mặt không chút gợn sóng, mà một đôi ngươi hàm chứa ánh sáng lạnh lẽo thiêu đốt người quét về phía bọn họ.

"Á......"

"......"

Hai người này bị hù nhảy dựng, vẫn là Nguyễn Thanh bình tĩnh, cất tiếng gọi "Sếp Vĩ" một câu, tiện thể cho Thái Quyển một cái sắc mặt. Cô ấy có dự cảm hôm nay vụ này nếu tiếp không tốt, như vậy thì hậu quả có thể hơi khó lường được.

"Sếp Vĩ à, là thế này......"

"Chuyện trên mạng?"

Trong lòng Nguyễn Thanh "lộp bộp" một tiếng, thầm nghĩ hóa ra sếp Vĩ đã sớm biết rồi?

Trợ lý Cao đưa Vĩ Đình về xong thì vừa vặn nhìn thấy một màn này, đôi mắt trợ lý Cao chợt lóe.

Qua một lát sau, mấy người đều tập trung ở trong một căn phòng họp nhỏ bên cạnh.

"Ngồi xuống nói." Vĩ Trang ngồi xuống trước, ánh mắt nhàn nhạt mà vút về hướng phía Thái Quyển. Trợ lý Cao ngồi xuống ở cách không xa sếp, Nguyễn Thanh cũng chọn chỗ, tầm mắt của ba người phụ nữ trong phút chốc tập trung ở trên người Thái Quyển.

Anh ấy giật mình một cái, cảm giác trên người giống như bị bỏng vậy, đâu dám ngồi xuống: "Tôi, tôi này......" Bây giờ anh ấy chạy trốn phỏng chừng cũng không còn kịp rồi chăng?

"Thái Quyển cậu nói đi." Nguyễn Thanh dùng khóe mắt lén liếc Vĩ Trang một cái, mở miệng khuyên anh ấy.

"Khụ......" Thái Quyển rất muốn trốn, lại không có chỗ nào có thể trốn.

"Nói đi, hậu quả để tôi chịu trách nhiệm, nếu cô ấy......" Vĩ Trang dừng một chút, gần như không thể nghe thấy: "Nếu như bọn họ trách cậu."

Ánh mắt trợ lý Cao lại chợt lóe, trên mặt Nguyễn Thanh cũng hiện lên vài phần bất ngờ, ngay cả Thái Quyển cũng lộ ra một hơi, trong lòng ba người đều có suy nghĩ của riêng mình.

Trong lòng trợ lý Cao thầm khen, sếp tổng thật là khí phách lại rất có ý thức trách nhiệm!

Nguyễn Thanh cùng Thái Quyển cũng có chút cảm giác tương tự, còn cả một phát hiện kiểu "hình như vị này cũng không đáng sợ như vậy".

Thái Quyển hơi hơi thở dài ra một tiếng, cũng không kiên trì thêm nữa: "Hai anh em bọn họ đều nói qua một ít với tôi, tôi chỉ có thể thuật lại, nhưng hoàn toàn không thể dời đi sự đau khổ bọn họ."

"Mẹ của họ, dì Phùng Mạt vừa tốt nghiệp đại học thì đã liền kết hôn với bố anh Chi Thạch, bố anh Chi Thạch là làm buôn bán, lớn hơn dì mười mấy tuổi. Trong nhà của dì không đồng ý, dì liền theo bố anh Chi Thạch tới thành phố Thân, không còn liên hệ với người trong nhà nữa."



"Sau đó bố anh ấy ngoại tình, rồi dì liền ly hôn với ông ấy. Anh Chi Thạch năm đó mới 12 tuổi, dì một mình trở về thành phố Sơn, hình như cha mẹ trong nhà cũng đều qua đời hết rồi, thân thích cũng chẳng mấy lui tới. Lúc này dì phát hiện mình đã mang thai, trong bụng chính là Tiểu Viên."

Thái Quyển xoa xoa giữa mày, giọng buông thấp xuống chút: "Tiểu Viên nói với tôi, khi em ấy học nhà trẻ thì dì đã quen biết với cha kế của em ấy, chẳng bao lâu sau thì bọn họ liền kết hôn. Lúc mới đầu còn được, chờ đến khi công việc của gã kia mất rồi, thì đã liền bắt đầu đánh người......"

Nguyễn Thanh cùng trợ lý Cao cùng lúc "xì" một tiếng, mặt lộ vẻ khinh thường.

Vĩ Trang hơi hơi nhắm mắt, ngực như là bị thứ gì đó nặng nề đè lấy, cảm giác nghẹt thở nhoi nhói cũng không lạ lẫm truyền đến. Cô ấy thoáng im ắng, rồi mở miệng hỏi: "Phải chăng còn có hành vi khác hay không?"

Cô ấy vừa nói ra, sắc mặt của Nguyễn Thanh cùng trợ lý Cao trong nháy mắt đã nhận ra được gì đó, vẻ mặt đột ngột thay đổi.

Thái Quyển nói gian nan: "Gã kia thường xuyên đánh Tiểu Viên, dì phải đi làm nuôi gia đình, cũng chẳng cách nào đi đón Tiểu Viên tan học. Bản thân em ấy thường thường một mình lang thang bên ngoài, không dám về nhà, đói bụng hàng ngày......"

"Tiểu Viên nói với tôi như vậy còn tốt, em ấy cứ chờ mẹ trở về là được. Nhưng chờ đến khi em ấy lên lớp 4 (tầm 10 tuổi), thì gã kia liền bắt đầu mó tay mó chân với em ấy......"

"Cái gì?" Nguyễn Thanh kêu hô ngạc nhiên vẻ không dám tin.

Trợ lý Cao thoáng cắn răng: "Nhóc Viên có nói với mẹ cô ấy hay chưa?"

Hốc mắt Thái Quyển ran rát: "Ngay từ đầu Tiểu Viên không dám nói, sau đó đã lấy hết can đảm nói với dì, nhưng dì cũng không tin tưởng em ấy......"

Nguyễn Thanh nhíu chặt mày, ngực đau nhói: "Này thì kêu mẹ cái gì chứ?"

Trợ lý Cao mím chặt môi mới chưa mắng chửi người, cô ấy liếc nhìn sếp tổng nhà mình một cái, trong mắt từ trước đến nay lạnh nhạt của sếp tổng thế mà lại là sự hung ác ảm đạm.

Hóa ra sếp tổng cũng sẽ bởi vì người khác mà lộ ra biểu cảm "sinh động" như vậy?

"A, chẳng qua, Tiểu Viên nói với tôi rằng em ấy tốt số, mỗi lần đều tránh qua được, chỉ là......" Thái Quyển nghẹn ngào.

Nguyễn Thanh đè đè ngực, trợ lý Cao cũng bị nghẹn đến không xong.

Này xem như tốt số cái gì, tuy rằng chưa để thằng cha khốn nạn kia thực hiện được, nhưng tuổi còn nhỏ sợ hãi biết bao chứ. Một cái người có thể nói cũng chẳng có, một cái người có thể xin giúp đỡ cũng không có, đã bị đánh thật nhiều lần chăng?

Trời ạ!

Nguyễn Thanh và trợ lý Cao không có con cái, nhưng giờ phút này trong lòng đều có một trái tim mẹ già kiểu khao khát ôm Tiểu Viên vào trong ngực để yêu thương cho thỏa.

"Gã kia hiện tại ở đâu?" Vĩ Trang hỏi, giọng trầm xuống.

Thái Quyển thoáng lau đôi mắt cực nhanh: "Chết rồi, vào tối một ngày, gã kia còn muốn xuống tay với Tiểu Viên...... May mà dì đã về gấp, hai người tranh chấp lôi kéo. Trước đây hắn cũng đánh dì, mỗi lần thì dì đều đã nhịn, nhưng lần đó dì lỡ tay lụi hắn rồi."

"Không chỉ một nhát, gã kia mất máu quá nhiều chả cứu lại được."

Trợ lý Cao xuất thân học luật khẽ cau mày: "Thế......"

"Đã phán quyết ngộ sát, cân nhắc mức hình phạt không tính là nhẹ, Tiểu Viên cũng không có ra tòa làm chứng. Lúc đó em ấy nhận phải kích thích rất lớn, anh Chi Thạch liền không có để em ấy biết. Sau đó dì bị phán quyết bốn năm, sau khi ra tới thì tinh thần đã không bình thường lắm rồi."

Thái Quyển thở ra một hơi dài nặng nề, xoa xoa đôi mắt.

"Chị Thanh à, hai anh em họ không phải không nói cho chị, đoạn ký ức này quá đau đớn đối với bọn họ, đặc biệt là Tiểu Viên. Cho nên anh Chi Thạch nhận Tiểu Viên về bên cạnh, sửa lại họ cho em ấy, rồi lấy tên khác, chính là muốn để em ấy quên đi khổ đau của quá khứ, từ đây vui vui vẻ vẻ mà sống."

"Cũng không biết vì sao đột nhiên lại bị tuôn ra tới......" Anh ấy lẩm bẩm, nói bổ sung.

"Ôi......" Nguyễn Thanh xoa ngực: "May mà Chi Thạch đã mang Tiểu Viên đi, cậu ấy chăm sóc Tiểu Viên được rất tốt, em ấy trưởng thành đến rất được."

Thái Quyển nhỏ giọng, nói: "Anh ấy cũng rất vất vả, chia tay với bạn gái yêu thích, cũng mắc bệnh, chẳng ngờ được mẹ cũng đi rồi. Hai anh em bọn họ đều quá khó khăn......"

Mọi người đều tràn đầy cảm xúc, giữa một lúc, trong phòng đều yên lặng xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ảo Ảnh Chợt Lóe

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook