Chương 186: Thử xem thì thử xem ~
Nhất Trản Dạ Đăng
05/01/2023
Tiểu Viên tắm rửa xong đã đi ra ngoài, thoa kem dưỡng thể xong xuôi, sấy khô tóc, rồi đi tới phòng Vĩ Trang.
Căn phòng này của người ấy thật sự quá lớn rồi, có điều cô đã sớm quen cửa quen nẻo, đã mò đến phòng tắm gội.
Gõ gõ cửa rồi thoáng kêu tên người kia: "Frances?"
Vĩ Trang ở bên trong đã đáp một tiếng.
Tiểu Viên đẩy cửa tiến vào, người kia đang sấy mái tóc đen nhánh ướt át, chiếc gương lớn phản chiếu ra động tác cơ thể mềm mại thon dài của người kia, một chút sương mù ấm áp bao trùm làn da trắng lạnh.
Ánh mắt Tiểu Viên không kiềm được mà đảo hết mấy vòng trên người người kia, chờ khi ý thức được tầm mắt của mình có phần hơi "dung tục" rồi, cô mới tìm chuyện để di dời sự chú ý: "Em giúp chị sấy tóc nhé?"
"Ừm, không cần, tôi sắp xong rồi." Người phụ nữ đã vén mái tóc đen qua một bên, những sợi tóc mềm mại kia đổ xuống ở cổ vai trắng như tuyết của cô ấy, có mấy sợi bướng bỉnh đã rơi vào cổ áo hơi thấp của cô ấy. Mặt mày cô ấy tĩnh lặng, biểu cảm cũng là nhàn nhạt tự nhiên, cô ấy hoàn toàn không biết cô ấy làm những động tác này câu người bao nhiêu.
Tiểu Viên vô thức thoáng nuốt nước miếng, gương mặt bắt đầu chầm chậm nóng bừng lên một cách khó hiểu. Cô ưỡn ẹo đến trước mặt người kia, vùi vào hõm gáy cổ của người phụ nữ kia.
"Hửm?" Vĩ Trang hửm một tiếng hơi thấp, rồi cầm máy sấy tóc cao hơn một chút, gió hơi nóng phất qua mặt các cô: "Làm sao vậy?"
"...... chị cảm thấy em đáng yêu chứ?" Trong lòng Tiểu Viên có tí hồi hộp, cảm thấy mình nên nói một vài lời tán tỉnh để làm nóng không khí, cho nên đã chỉ có thể "phát huy ngẫu hứng".
Vĩ Trang khẽ khêu một lọn tóc vẫn còn hơi ướt, sắc môi đã đỏ hai phần so với trước đó, cô ấy thoáng cong môi.
"...... ôi, trả lời em nào!"
"Ừ." Cô ấy chỉ gật gật đầu.
Tiểu Viên có hơi giận dỗi, đôi môi cọ cọ làn da nơi cổ của cô ấy, tiếp theo thì đã nhẹ nhàng cắn xuống.
Hô hấp của Vĩ Trang chợt khựng lại, tay đang cầm máy sấy tóc cũng cứng lại rồi. Rồi cô ấy chậm rãi hạ mắt xuống, Tiểu Viên đã trượt xuống dưới từ mặt váy chất lụa của cô ấy.
"...... Làm gì đó?" Vĩ Trang rì rầm ẩn nhẫn.
"Là chị nói muốn tiếp nhận khiêu chiến đấy nha......" Tiểu Viên nói ậm ờ.
Vĩ Trang đã buộc lòng phải lui về phía sau một bước, bàn tay chống lấy quầy tủ phòng tắm trong tầm với, dáng vẻ lành lạnh hơi nhạt đã không còn nữa, hơi thở của cô ấy cũng đã rối loạn.
Toàn bộ không gian chỉ có máy sấy tóc sống dậy ù ù, còn có tiếng thở gấp khàn khàn kiềm chế của người phụ nữ kia, đã dán vào xương tai Tiểu Viên, chui vào trong từng li từng tí, làm trong lòng cô kích động, càng thêm làm càn hơn với lại ra sức nữa.
Vĩ Trang đã bị Tiểu Viên kéo lên đỉnh mây nhanh hơn chính cô ấy tưởng tượng nữa, choáng váng một trận, khiến cô ấy gần như đứng không vững.
......
Tiểu Viên cũng không có ngừng, cô liếm môi dưới dường như hơi ngượng, ngẩng mặt lên chớp chớp mắt về hướng cô ấy: "...... khiêu chiến còn chưa có kết thúc đâu......"
"...... vậy chúng ta có thể đổi cái chỗ chứ?" Vĩ Trang nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm.
"Em cảm thấy nơi này khá tốt, ở chỗ này em có ưu thế địa lý!" Tiểu Viên hơi nhướng mày với cô ấy: "Làm thêm lần nữa em cũng không thua!"
Vĩ Trang không có trả lời lập tức, chỉ là hơi khẽ híp mắt. Cô ấy thoáng cười nhạt: "Phải không?"
"Ừ hứ! Cứ ở chỗ này em sẽ thắng đấy!" Tiểu Viên cảm thấy lá gan của mình to hết sức: "Nếu không thì thử......"
......
Người phụ nữ chống ở sau lưng cô, gạt mái tóc dài của cô ra, cắn vào lỗ tai cô: "Có thể thử, nhưng mà em không thể nào thắng được!"
"Bé mèo con......"
Tiểu Viên không chịu nổi ve vãn bất chợt mà đến của người lành lạnh, keo kiệt lời âu yếm như vậy, cùng với mê hoặc...... Các cô đối diện trực tiếp ngay gương, thậm chí cô có thể nhìn thấy động tác của Vĩ Trang rõ ràng, thật sự là quá kích thích rồi. Cô ngượng ngùng cực kỳ, liền đã khóc lóc xin tha thật mau......
-
Trên màn ảnh lớn phát một bộ phim hài rầm rộ gần đây, suất 0 giờ của ngày thường cũng thật náo nhiệt như mọi khi, gần như ngồi đầy hết cả, trong rạp chiếu thường hay phát ra một trận tiếng cười.
Trong hoàn cảnh giữa bóng tối, trừ người quen, thì ai cũng không quen biết ngồi bên cạnh với ai.
Tiểu Viên ngồi một dãy sau cùng, phía trong kẹt nhất của rạp phim, vị trí không tính là tốt.
Cô vào lúc này, đội tóc đen ngắn, mái thật dày, một cặp kính dày cộm gọng đen, mặc áo sơ mi ca-rô màu đen xoàng xĩnh, quần jeans, mặt mộc, giày thể thao trắng, ở hoàn cảnh tối như hũ nút thì cơ bản không cách nào nhận ra được cô.
Cô đã kề đầu tới gần bờ vai của người phụ nữ bên cạnh, rồi nhếch môi lên.
Vĩ Trang mang mắt kính gọng vàng kim mỏng như tơ, mặc vào một chiếc áo phông trắng cùng với quần jeans của cô. Tuy rằng mặc ở trên người người ấy cũng đã là quần chín tấc rồi, người ấy mặc giày thể thao trắng cùng kiểu với cô, là cái Tiểu Viên xác định trước đó. Lúc ấy cũng là ý nghĩ bất chợt, tiện thể đã quyết định mã giày của Vĩ Trang, không nghĩ tới người ấy liền đã có cơ hội mặc vào nhanh như vậy.
Đêm nay cũng là Tiểu Viên tự dưng muốn ra ngoài chơi, hơn nữa còn là tới xem phim suất 0 giờ. Cô chỉ là thuận miệng nói một chút, không ngờ rằng Vĩ Trang đồng ý rồi.
Bộ phim thật ra chẳng có gì đáng xem, chính là xem cái náo nhiệt, cảm nhận không khí một chút. Mà lúc này đã một giờ rạng sáng rồi, nhưng người phụ nữ bên cạnh cũng chẳng có không kiên nhẫn cái chi.
Mái tóc dài tới vai của người kia buộc lỏng lẻo, có mấy sợi đã rũ xuống dưới, vừa vặn đã dừng ở gương mặt Tiểu Viên, ngưa ngứa, trêu ghẹo đến mức Tiểu Viên rất muốn đến hôn người ấy.
Tuy rằng các cô ở một dãy cuối cùng, phim phát mười phút rồi thì các cô mới tiến vào, ở cái dãy cuối cùng một góc này cũng không có người nào, nhưng vẫn là muốn "dè dặt" chút xíu.
"Chị cảm thấy phim này hay chứ?" Tiểu Viên hỏi người kia với tiếng nho nhỏ.
"...... em cảm thấy sao?" Giọng điệu của người phụ nữ kia thật nhạt, có thể nghe ra là bất đắc dĩ một chút.
Tiểu Viên híp mắt cười, nói ở bên tai người kia: "Bây giờ chúng ta đi ra nhé?"
"Em không muốn xem nữa?"
Tiểu Viên trộm nhấp môi khẽ cười. Thật ra so với nội dung phim, cô càng thích chuyện "cùng với người ấy ra ngoài xem phim" này hơn.
"...... em hoàn toàn là chẳng đang xem phim." Cô nói lẩm bẩm.
Đại đa số sự chú ý của cô đều ở trên người người phụ nữ này, triệt để không rảnh chú ý cái khác.
Vĩ Trang ở nơi tối tăm định thần nhìn vào cô đến mấy giây, gật gật đầu. Cô ấy đã đứng lên, chợt duỗi tay về sau với vẻ hết sức tự nhiên, rồi dắt lấy tay cô, hai người lặng lẽ đi ra khỏi rạp phim.
Hai người đang đi trên đường phố vào một giờ rạng sáng, vệ sĩ đi theo sau lưng cả hai không xa không gần, chú Vương đang lái xe.
Trong gió đêm buổi tối mùa hè, mùi hương quế hoa (hoa mộc/mộc tê) âm ỉ bay lượn, giờ khắc này, chẳng làm chuyện gì cả, chỉ là cứ đi như vậy, vô cùng thoải mái.
"Frances, chị cảm thấy nếu chúng ta không làm việc, mỗi ngày ra ngoài chơi, liệu mỗi ngày đều sẽ rất vui vẻ hay không?"
"Em hy vọng như vậy?" Vĩ Trang lộ ra chút biểu cảm bất ngờ.
Tiểu Viên nghiêng đầu ngẫm nghĩ, lập tức liền cự tuyệt ý nghĩ này, lắc đầu.
Như vậy sẽ ngấy chăng.
Cô vẫn cần phải làm việc! Vĩ Trang cũng càng cần nữa á, ý niệm yêu đương mù quáng như vậy thì không thể để lại.
"Chị có buồn ngủ không?" Tiểu Viên tới gần người kia.
"Em thì sao?"
Tiểu Viên cười: "Có hơi, chúng ta trở về đi?"
Tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn hơi có tiếc nuối.
Vĩ Trang nhìn cô: "...... nếu em thích, chúng ta có thể thường xuyên ra ngoài."
"Ừm ừ, được đó." Đôi mắt Tiểu Viên sáng lên: "Lần sau chúng ta coi phim em diễn, em cảm thấy hẳn là phải xem hay hơn nhiều."
"Ừ."
Hai người đã lên xe, ở ghế sau xe, kề đầu đến rất gần, đang nói chuyện: "Có điều phần diễn của phim hài thì phải tốt một chút, có phải em nên nhận một hai bộ phim hài hay không?"
"...... nói cho cùng thì em cũng là người từng diễn gấu đấy!"
"Tôi vẫn chưa xem qua bộ phim này, hay là về nhà chúng ta liền xem cái này......"
"A không không không, hiện tại cũng mấy giờ rồi, về nhà chúng ta liền ngủ đi, em mệt rồi! Chị không buồn ngủ sao?"
"Còn ổn."
"Thật vậy ư? Dựa theo mọi khi thì không phải chị hẳn là sớm ngủ rồi sao? Chị đừng miễn cưỡng ha, rốt cuộc thì lớn tuổi rồi......"
Tiểu Viên bị tóm được thật nhanh, sau đó cong mắt rồi bắt đầu cười hì hì: "Em nói giỡn đó, ha ha......"
Cô với Vĩ Trang đã vui đùa ầm ĩ một hồi, tiếp theo thì cùng hôn môi với người kia rồi.
Lúc sau, cô rúc trong lòng người phụ nữ kia, nghe nhịp tim của người kia, tầm mắt nhìn đến hướng ngoài cửa sổ xe, đã nhìn thấy cảnh đêm rực rỡ của cả thành phố Thân.
Căn phòng này của người ấy thật sự quá lớn rồi, có điều cô đã sớm quen cửa quen nẻo, đã mò đến phòng tắm gội.
Gõ gõ cửa rồi thoáng kêu tên người kia: "Frances?"
Vĩ Trang ở bên trong đã đáp một tiếng.
Tiểu Viên đẩy cửa tiến vào, người kia đang sấy mái tóc đen nhánh ướt át, chiếc gương lớn phản chiếu ra động tác cơ thể mềm mại thon dài của người kia, một chút sương mù ấm áp bao trùm làn da trắng lạnh.
Ánh mắt Tiểu Viên không kiềm được mà đảo hết mấy vòng trên người người kia, chờ khi ý thức được tầm mắt của mình có phần hơi "dung tục" rồi, cô mới tìm chuyện để di dời sự chú ý: "Em giúp chị sấy tóc nhé?"
"Ừm, không cần, tôi sắp xong rồi." Người phụ nữ đã vén mái tóc đen qua một bên, những sợi tóc mềm mại kia đổ xuống ở cổ vai trắng như tuyết của cô ấy, có mấy sợi bướng bỉnh đã rơi vào cổ áo hơi thấp của cô ấy. Mặt mày cô ấy tĩnh lặng, biểu cảm cũng là nhàn nhạt tự nhiên, cô ấy hoàn toàn không biết cô ấy làm những động tác này câu người bao nhiêu.
Tiểu Viên vô thức thoáng nuốt nước miếng, gương mặt bắt đầu chầm chậm nóng bừng lên một cách khó hiểu. Cô ưỡn ẹo đến trước mặt người kia, vùi vào hõm gáy cổ của người phụ nữ kia.
"Hửm?" Vĩ Trang hửm một tiếng hơi thấp, rồi cầm máy sấy tóc cao hơn một chút, gió hơi nóng phất qua mặt các cô: "Làm sao vậy?"
"...... chị cảm thấy em đáng yêu chứ?" Trong lòng Tiểu Viên có tí hồi hộp, cảm thấy mình nên nói một vài lời tán tỉnh để làm nóng không khí, cho nên đã chỉ có thể "phát huy ngẫu hứng".
Vĩ Trang khẽ khêu một lọn tóc vẫn còn hơi ướt, sắc môi đã đỏ hai phần so với trước đó, cô ấy thoáng cong môi.
"...... ôi, trả lời em nào!"
"Ừ." Cô ấy chỉ gật gật đầu.
Tiểu Viên có hơi giận dỗi, đôi môi cọ cọ làn da nơi cổ của cô ấy, tiếp theo thì đã nhẹ nhàng cắn xuống.
Hô hấp của Vĩ Trang chợt khựng lại, tay đang cầm máy sấy tóc cũng cứng lại rồi. Rồi cô ấy chậm rãi hạ mắt xuống, Tiểu Viên đã trượt xuống dưới từ mặt váy chất lụa của cô ấy.
"...... Làm gì đó?" Vĩ Trang rì rầm ẩn nhẫn.
"Là chị nói muốn tiếp nhận khiêu chiến đấy nha......" Tiểu Viên nói ậm ờ.
Vĩ Trang đã buộc lòng phải lui về phía sau một bước, bàn tay chống lấy quầy tủ phòng tắm trong tầm với, dáng vẻ lành lạnh hơi nhạt đã không còn nữa, hơi thở của cô ấy cũng đã rối loạn.
Toàn bộ không gian chỉ có máy sấy tóc sống dậy ù ù, còn có tiếng thở gấp khàn khàn kiềm chế của người phụ nữ kia, đã dán vào xương tai Tiểu Viên, chui vào trong từng li từng tí, làm trong lòng cô kích động, càng thêm làm càn hơn với lại ra sức nữa.
Vĩ Trang đã bị Tiểu Viên kéo lên đỉnh mây nhanh hơn chính cô ấy tưởng tượng nữa, choáng váng một trận, khiến cô ấy gần như đứng không vững.
......
Tiểu Viên cũng không có ngừng, cô liếm môi dưới dường như hơi ngượng, ngẩng mặt lên chớp chớp mắt về hướng cô ấy: "...... khiêu chiến còn chưa có kết thúc đâu......"
"...... vậy chúng ta có thể đổi cái chỗ chứ?" Vĩ Trang nhìn cô với ánh mắt sâu thẳm.
"Em cảm thấy nơi này khá tốt, ở chỗ này em có ưu thế địa lý!" Tiểu Viên hơi nhướng mày với cô ấy: "Làm thêm lần nữa em cũng không thua!"
Vĩ Trang không có trả lời lập tức, chỉ là hơi khẽ híp mắt. Cô ấy thoáng cười nhạt: "Phải không?"
"Ừ hứ! Cứ ở chỗ này em sẽ thắng đấy!" Tiểu Viên cảm thấy lá gan của mình to hết sức: "Nếu không thì thử......"
......
Người phụ nữ chống ở sau lưng cô, gạt mái tóc dài của cô ra, cắn vào lỗ tai cô: "Có thể thử, nhưng mà em không thể nào thắng được!"
"Bé mèo con......"
Tiểu Viên không chịu nổi ve vãn bất chợt mà đến của người lành lạnh, keo kiệt lời âu yếm như vậy, cùng với mê hoặc...... Các cô đối diện trực tiếp ngay gương, thậm chí cô có thể nhìn thấy động tác của Vĩ Trang rõ ràng, thật sự là quá kích thích rồi. Cô ngượng ngùng cực kỳ, liền đã khóc lóc xin tha thật mau......
-
Trên màn ảnh lớn phát một bộ phim hài rầm rộ gần đây, suất 0 giờ của ngày thường cũng thật náo nhiệt như mọi khi, gần như ngồi đầy hết cả, trong rạp chiếu thường hay phát ra một trận tiếng cười.
Trong hoàn cảnh giữa bóng tối, trừ người quen, thì ai cũng không quen biết ngồi bên cạnh với ai.
Tiểu Viên ngồi một dãy sau cùng, phía trong kẹt nhất của rạp phim, vị trí không tính là tốt.
Cô vào lúc này, đội tóc đen ngắn, mái thật dày, một cặp kính dày cộm gọng đen, mặc áo sơ mi ca-rô màu đen xoàng xĩnh, quần jeans, mặt mộc, giày thể thao trắng, ở hoàn cảnh tối như hũ nút thì cơ bản không cách nào nhận ra được cô.
Cô đã kề đầu tới gần bờ vai của người phụ nữ bên cạnh, rồi nhếch môi lên.
Vĩ Trang mang mắt kính gọng vàng kim mỏng như tơ, mặc vào một chiếc áo phông trắng cùng với quần jeans của cô. Tuy rằng mặc ở trên người người ấy cũng đã là quần chín tấc rồi, người ấy mặc giày thể thao trắng cùng kiểu với cô, là cái Tiểu Viên xác định trước đó. Lúc ấy cũng là ý nghĩ bất chợt, tiện thể đã quyết định mã giày của Vĩ Trang, không nghĩ tới người ấy liền đã có cơ hội mặc vào nhanh như vậy.
Đêm nay cũng là Tiểu Viên tự dưng muốn ra ngoài chơi, hơn nữa còn là tới xem phim suất 0 giờ. Cô chỉ là thuận miệng nói một chút, không ngờ rằng Vĩ Trang đồng ý rồi.
Bộ phim thật ra chẳng có gì đáng xem, chính là xem cái náo nhiệt, cảm nhận không khí một chút. Mà lúc này đã một giờ rạng sáng rồi, nhưng người phụ nữ bên cạnh cũng chẳng có không kiên nhẫn cái chi.
Mái tóc dài tới vai của người kia buộc lỏng lẻo, có mấy sợi đã rũ xuống dưới, vừa vặn đã dừng ở gương mặt Tiểu Viên, ngưa ngứa, trêu ghẹo đến mức Tiểu Viên rất muốn đến hôn người ấy.
Tuy rằng các cô ở một dãy cuối cùng, phim phát mười phút rồi thì các cô mới tiến vào, ở cái dãy cuối cùng một góc này cũng không có người nào, nhưng vẫn là muốn "dè dặt" chút xíu.
"Chị cảm thấy phim này hay chứ?" Tiểu Viên hỏi người kia với tiếng nho nhỏ.
"...... em cảm thấy sao?" Giọng điệu của người phụ nữ kia thật nhạt, có thể nghe ra là bất đắc dĩ một chút.
Tiểu Viên híp mắt cười, nói ở bên tai người kia: "Bây giờ chúng ta đi ra nhé?"
"Em không muốn xem nữa?"
Tiểu Viên trộm nhấp môi khẽ cười. Thật ra so với nội dung phim, cô càng thích chuyện "cùng với người ấy ra ngoài xem phim" này hơn.
"...... em hoàn toàn là chẳng đang xem phim." Cô nói lẩm bẩm.
Đại đa số sự chú ý của cô đều ở trên người người phụ nữ này, triệt để không rảnh chú ý cái khác.
Vĩ Trang ở nơi tối tăm định thần nhìn vào cô đến mấy giây, gật gật đầu. Cô ấy đã đứng lên, chợt duỗi tay về sau với vẻ hết sức tự nhiên, rồi dắt lấy tay cô, hai người lặng lẽ đi ra khỏi rạp phim.
Hai người đang đi trên đường phố vào một giờ rạng sáng, vệ sĩ đi theo sau lưng cả hai không xa không gần, chú Vương đang lái xe.
Trong gió đêm buổi tối mùa hè, mùi hương quế hoa (hoa mộc/mộc tê) âm ỉ bay lượn, giờ khắc này, chẳng làm chuyện gì cả, chỉ là cứ đi như vậy, vô cùng thoải mái.
"Frances, chị cảm thấy nếu chúng ta không làm việc, mỗi ngày ra ngoài chơi, liệu mỗi ngày đều sẽ rất vui vẻ hay không?"
"Em hy vọng như vậy?" Vĩ Trang lộ ra chút biểu cảm bất ngờ.
Tiểu Viên nghiêng đầu ngẫm nghĩ, lập tức liền cự tuyệt ý nghĩ này, lắc đầu.
Như vậy sẽ ngấy chăng.
Cô vẫn cần phải làm việc! Vĩ Trang cũng càng cần nữa á, ý niệm yêu đương mù quáng như vậy thì không thể để lại.
"Chị có buồn ngủ không?" Tiểu Viên tới gần người kia.
"Em thì sao?"
Tiểu Viên cười: "Có hơi, chúng ta trở về đi?"
Tuy rằng nói như vậy, nhưng vẫn hơi có tiếc nuối.
Vĩ Trang nhìn cô: "...... nếu em thích, chúng ta có thể thường xuyên ra ngoài."
"Ừm ừ, được đó." Đôi mắt Tiểu Viên sáng lên: "Lần sau chúng ta coi phim em diễn, em cảm thấy hẳn là phải xem hay hơn nhiều."
"Ừ."
Hai người đã lên xe, ở ghế sau xe, kề đầu đến rất gần, đang nói chuyện: "Có điều phần diễn của phim hài thì phải tốt một chút, có phải em nên nhận một hai bộ phim hài hay không?"
"...... nói cho cùng thì em cũng là người từng diễn gấu đấy!"
"Tôi vẫn chưa xem qua bộ phim này, hay là về nhà chúng ta liền xem cái này......"
"A không không không, hiện tại cũng mấy giờ rồi, về nhà chúng ta liền ngủ đi, em mệt rồi! Chị không buồn ngủ sao?"
"Còn ổn."
"Thật vậy ư? Dựa theo mọi khi thì không phải chị hẳn là sớm ngủ rồi sao? Chị đừng miễn cưỡng ha, rốt cuộc thì lớn tuổi rồi......"
Tiểu Viên bị tóm được thật nhanh, sau đó cong mắt rồi bắt đầu cười hì hì: "Em nói giỡn đó, ha ha......"
Cô với Vĩ Trang đã vui đùa ầm ĩ một hồi, tiếp theo thì cùng hôn môi với người kia rồi.
Lúc sau, cô rúc trong lòng người phụ nữ kia, nghe nhịp tim của người kia, tầm mắt nhìn đến hướng ngoài cửa sổ xe, đã nhìn thấy cảnh đêm rực rỡ của cả thành phố Thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.