Áo Cưới Da Người

Chương 9: Ly Hồn Mộng

La Tiều Sâm

09/09/2023

Khi nhìn thấy tờ giấy này, thiếu chút nữa tôi đã nhảy dựng lên. Chẳng lẽ đạo sĩ này thật lòng muốn gây rắc rối cho tôi sao?

Nhưng rõ ràng ông ta nhìn ra vấn đề trên người tôi mà.

Áp lực trên lưng tôi càng lúc càng nặng, tôi có cảm giác như có ai đó đang đè lên lưng mình.

Cảm giác trực tiếp của tôi chính là, không phải Tiểu Ngôn bò lên lưng tôi đấy chứ.

Lúc này, đạo sĩ nghiêm cẩn hình như là sốt ruột, lại đưa cho tôi một tờ giấy, mặt trên viết.

Sao cậu không bò, nhớ kỹ, đừng nói chuyện! Tôi sẽ giúp cậu!

Nhìn hai dấu chấm than mà tôi chấn động, đạo sĩ nghiêm cẩn rốt cuộc phát hiện ra cái gì, hơn nữa trên lưng tôi rốt cuộc là cái gì.

Tôi nhìn đạo sĩ cầu cứu, tỏ vẻ mình căn bản cũng không dám vào quan tài.

Đạo sĩ nghiêm cẩn mới mặc kệ tôi cầu cứu, trực tiếp đi tới bên cạnh quan tài, cũng không lấy di ảnh phía trên xuống.

Trực tiếp đẩy nắp quan tài ra.

Áp lực trên lưng tôi càng ngày càng nặng, đạo sĩ nghiêm cẩn không ngừng vẫy tôi, bảo tôi nhanh chóng đi qua.

Tôi làm sao chịu được cái này, hoảng hốt ném tờ giấy trong tay xuống, liền muốn chạy ra ngoài

Đạo sĩ nghiêm cẩn vậy mà lập tức đuổi theo tôi, tôi không có chạy lại ông ta, ông ta trực tiếp túm lấy vai tôi, sau đó kéo mạnh tôi về phía quan tài.

Sắc mặt tôi đại biến, thằng cha đạo sĩ này không phải là muốn hợp táng tôi cùng với vợ chồng Tiểu Ngôn đấy chứ.

Nhất thời trong lòng tôi không biết phải làm sao, chuẩn bị hét to lên, không nghĩ tới nghênh đón tôi, lại là một bàn tay thô ráp, tôi hoảng sợ trợn to tròng mắt, bị kéo đi về phía quan tài.

Cảm giác bị người đè lên lưng vẫn tồn tại như trước, hơn nữa khoảng cách với quan tài càng gần, ngược lại càng thêm nặng nề.

Tôi bị dọa đến thiếu chút nữa muốn khóc ra, trong đầu không ngừng nghĩ biện pháp, nhất định không thể bị nhốt vào quan tài, Tiểu Ngôn đêm qua đã tìm đến tôi, nếu như vào quan tài của cậu ta, tôi còn không chết thê thảm như vợ chồng bọn họ sao.

Vì thế tôi dứt khoát trực tiếp mở miệng, ngón tôi mang theo vị mặn lập tức chọc vào trong khoang miệng của tôi. Sau đó tôi cắn mạnh xuống.

Tôi rên rỉ một tiếng, sau gáy bị đánh mạnh một cái, trước mắt tôi hoa lên, cả người đều mất đi tri giác.

Đợi đến khi tôi tỉnh lại đã thấy mình đang bị nhốt trong một không gian nhỏ hẹp, trong tiềm thức tôi nghĩ, mình xong đời rồi, nhất định đã bị bỏ vào trong quan tài của Tiểu Ngôn rồi.

Đạo sĩ kia quả nhiên lợi hại, bị tôi cắn mạnh một cái cũng không có buông ra, đã vậy còn đánh tôi một cú.

Chung quanh cũng không có xác chết lạnh ngắt như tôi tưởng tượng, quan tài của vợ chồng Tiểu Ngôn tuy rằng lớn, nhưng cũng không có khả năng rộng rãi như vậy.



Bây giờ có lẽ tôi cũng không ở trong quan tài, đây là nơi quỷ quái gì thế này?

Tôi theo bản năng hô to một tiếng nơi này là chỗ nào, kết quả tất cả đều là tiếng vọng trở lại khiến tai tôi thiếu chút nữa bị điếc luôn.

Bây giờ tôi đang nằm, hai bên không có xác chết, nhưng trước mắt tôi tối đen như mực, tiếng vang này nói cho tôi biết, tôi nhất định vẫn đang ở trong một không gian rất nhỏ.

Nếu không không thể có tiếng vọng trở lại như vậy.

Tôi theo bản năng sờ điện thoại trong túi quần, muốn ngồi dậy.

Nhưng khi tôi nhấc vai lên, vị trí vai tôi chợt như bị ai nắm lấy làm tôi sợ đến mức suýt tè ra quần.

Nhưng ggiọng nói phía sau càng làm cho tôi hoảng sợ đến cực điểm.

“Anh đè em đau quá…” Giọng nói quyến rũ đó chính là giọng nói mà tôi mơ thấy mấy đêm qua.

Nhưng hiện tại nghe có vẻ giống như ma chú truy hồn, giọng nói này ... là người tình trong mộng của tôi .... Vợ của Tiểu Ngôn.

Nơi ban đầu vốn không có cảm giác gì, đột nhiên dưới cơ thể trở nên mềm mại, giống như tôi đang nằm trên một xác chết vậy!

Tôi vùng vmạnh mẽ để thoát khỏi bàn tay đang đặt trên vai mình, rồi nhanh chóng nhấc vai lên. Sau đó phanh một cái liền đụng phải một tấm ván gỗ cứng ngắc.

Tôi tuyệt vọng nghĩ, đây chính là quan tài mà, tôi bị bỏ vào trong quan tài của hai người Tiểu Ngôn, nhưng tại sao vừa rồi tôi lại không cảm thấy gì hết vậy?

Sau khi giãy thoát được hai cái tay kia, sau đó chúng nhanh chóng sáp lại, một thân hình giống như rắn nước nhanh chóng quấn quanh người tôi.

Tôi có thể tưởng tượng bây giờ sắc mặt của tôi nhất định xám xịt, cảm giác này rất quen thuộc, trong giấc mơ, vợ của Tiêu Ngôn thích nhất là trèo lên người tôi như thế này!

Cùng lúc đó, trên mặt của tôi đột nhiên cảm giác được có hơi thở phả vào mặt, tôi lập tức nổi da gà, người đều muốn sụp đổ.

Tiểu Ngôn thê lương gầm thét, thậm chí còn mang theo mùi chua không đánh răng đặc biệt kia xộc thẳng vào mũi tôi ... đôi cẩu nam nữ các người.

Ngay sau đó, một đôi bàn tay gầy guộc trực tiếp đặt trên cổ tôi.

Tiểu Ngôn muốn giết tôi!

Ngay khi tôi đang vô cùng sợ hãi, đùng một cái, đột nhiên trán tôi giống như bị một cục nước đá đập vào, trong cơn đau còn có cảm giác lạnh buốt.

Bàn tay trên cổ bỗng nhiên biến mất không thấy, thân hình như rắn nước trên người cũng không thấy đâu, tôi mạnh mẽ mở hai mắt ra, phát hiện mình đang nằm trên một tấm ván gỗ đen kịt.

Mặt hướng xuống dưới, mũi bị đè ép lên trên ván gỗ thiếu chút nữa bị cắt đứt. Tôi kinh hoàng hét lên rằng tôi không ngủ với vợ cậu.

Sau đó, tôi bỗng rơi khỏi ván gỗ.

Lúc này tôi mới nhận ra bây giờ trời đã chạng vạng, vừa rồi tôi đang nằm trên quan tài của Tiểu Ngôn.



Tôi sờ mồ hôi lạnh trên trán, không biết là mình bị bỏ vào quan tài, suýt chút nữa bị Tiểu Ngôn giết chết hay là chỉ nằm sấp trên quan tài nằm mơ.

Tôi thiên về vế sau hơn, nhưng điều ngay lập tức hiện lên trong đầu tôi lúc này là phải trốn thoát khỏi nơi quỷ quái này đã.

Nhưng làm cho sắc mặt tôi tái nhợt chính là, đạo sĩ nghiêm cẩn đang đứng ở trước quan tài của Tiểu Ngôn, mặt trầm như nước nhìn tôi.

Giọng tôi như sắp khóc, tôi nói, "Đạo trưởng, ông thực sự muốn làm gì."

Đạo sĩ nghiêm cẩn trực tiếp nói một câu liền nói ra bí mật sâu nhất trong lòng tôi.

"Cậu có quan hệ gì với người phụ nữ đã chết này?"

Tôi trong nháy mắt liền cảnh giác, sau đó lắc đầu thiệt mạnh nói không có bất kỳ quan hệ gì.

Đạo sĩ nghiêm cẩn gắt gao nhìn tôi nói: "Hồn phách của thi thể nam nằm sấp trên lưng cậu, ban đầu tôi cho là trùng hợp, nhưng vừa rồi lúc tôi đưa hồn trở về, cậu cũng rời hồn đi vào quan tài. Và những gì cậu vừa nói, tôi đã nghe hết rồi!"

Tôi hoảng loạn bò dậy từ mặt đất, nói một cách vô nghĩa: "Tôi không nói gì hết ... Cái ông thần kinh này, tôi muốn đi, không được ngăn cản tôi."

Tôi loạng choạng muốn chạy tới sân trước và thoát khỏi cái nơi chết tiệt này ngay lập tức.

Thế nhưng lời nói của đạo sĩ nghiêm cẩn lại làm cho cả người tôi cứng đờ.

Ông nói: Nếu tôi đi, hồn phách của Tiểu Ngôn, chắc chắn sẽ trở lại để đòi mạng, tôi ngủ với vợ của cậu ta, sau đó hai người lại chết oan chết uổng. Chắc chắn phải kéo người làm đệm lưng, mà tôi là mục tiêu được chọn lựa đầu tiên.

Tôi chật vật dừng bước, sau đó gần như khóc lên nói với đạo sĩ nghiêm cẩn: "Tôi thực sự không có."

Đạo sĩ nghiêm cẩn hiển nhiên không tin lời tôi nói, căn cứ theo lời đạo sĩ đã nói vừa rồi, hồn phách của Tiểu Ngôn nằm sấp trên lưng tôi, ông ta đánh ngất tôi, sau đó đưa hồn phách của Tiểu Ngôn vào trong quan tài, thì hồn phách của tôi cũng vào quan tài theo.

Thế nhưng đạo sĩ nghiêm cẩn cũng không có nói ông ta cứu tôi ra, vậy làm sao hồn phách của tôi lại thoát ra khỏi quan tài của Tiểu Ngôn được? Tiểu Ngôn chắc chắn sẽ không đại phát thiện tâm thả tôi ra. Cậu ta hận không thể muốn ăn sống tôi mà.

Sắc mặt tôi tái nhợt, sau khi mộng xuân, chuyện quái dị nối tiếp nhau, bạn gái thật vất vả mới không có vấn đề gì, hiện tại lại có một vấn đề còn đáng sợ hơn, chẳng lẽ năm nay là năm vận mệnh của tôi

Đạo sĩ nghiêm cẩn nắm lấy cổ tay tôi, sau đó kéo tôi đến trước quan tài, từ trong túi lấy ra một thanh đao nhỏ, lập tức cắt bàn tay của tôi

Máu tươi trực tiếp bắn lên quan tài, sau đó làm cho tôi sợ hãi chính là, máu lập tức thấm vào vỏ ngoài của quan tài.

Đạo sĩ nghiêm cẩn nói với giọng nặng nề: "Quỷ không ăn máu, nhưng bây giờ máu của cậu có thể đi vào quan tài ... Vậy thì cậu ta ghét cậu đến mức nào. Chỉ sợ trong đầu thất, sẽ không thể tiễn cậu ta đi đâu.”

Tôi thậm chí không dám băng bó tay tôi, run giọng nói: "Tiểu Ngôn, tôi chưa bao giờ làm gì có lỗi với cậu, tôi cũng không ngủ vợ của cậu, tất cả chỉ là mơ thôi!"

Đạo sĩ nghiêm cẩn nghe thấy lời của tôi, sắc mặt chợt thay đổi.

Kéo tôi từ dưới đất lên rồi hét lên: "Cậu vừa nói gì."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Áo Cưới Da Người

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook