Áp Đáo Bảo

Chương 1: Chương 1

Bổn Điểu Tiên Phi

30/01/2017

Trời quang, vạn dặm không mây.

Cây hoa lựu trong trường đại biểu cho sức nóng của mùa hè đang nở hoa rực rỡ, kèm theo tiếng ve, thật là dễ nghe. Tuy trời đang nắng, tuy bây giờ đang là mùa hè, nhưng gió thổi cũng rất êm dịu, trong không khí không có cảm giác nhớp nháp nhầy nhụa thường thấy của mùa hè, nói tóm lại, khí trời hôm nay nhẹ nhàng khoan khoái hiếm có, một ngày trời đẹp.

Trong một buổi sáng tuyệt vời như vậy, Phiền Tiểu Thử lại đi muộn.

"Oa a a a

~ ta không muốn sống ta muốn chết, thế giới này thực sự càng ngày càng khiến người ta không sống nổi nữa~~" Nữ sinh vừa gặm bữa sáng trong miệng, vừa hoảng loạn gom toàn bộ đồ vật trên bàn vào túi, lùa toàn bộ vào túi, sau đó chạy ra khỏi ký túc xá bằng tốc độ âm thanh.

"Muộn rồi muộn rồi, muộn rồi a a ta bị muộn rồi

~"

Tuy Phiền Tiểu Thử kêu gào thật thảm thiết, nhưng đối với những người mỗi ngày đều nghe thấy âm thanh này mà nói, thật sự không phải chuyện mới mẻ gì, tai của bọn họ mỗi ngày đều bị quấy rầy, đã quen với âm thanh kêu gào này của Phiền Tiểu Thử, mà thần kinh nhỏ bé cùng trái tim mong manh của họ cũng đều được rèn luyện, vô kiên bất tồi*.

*Vững chắc không gì sánh được.

Tổng kết lại một câu chính là: Mặc kệ nó.

Tiếng kêu gào của Phiền Tiểu Thử bị những người liên can thờ ơ, chạy một tầng rồi một tầng xuống dưới lầu.

Đối với sự sắp xếp của ký túc xá, tất cả mọi người đều cảm thấy thật sự quá là bi kịch, người càng đi muộn, thì ở lầu càng ngày càng cao.

Phiền Tiểu Thử chạy a chạy, Phiền Tiểu Thử cố gắng chạy a chạy, nhưng tòa ký túc xá này mỗi ngày đều giống như chạy thế nào cũng không xong. Bên tai là câu nói của giáo sư "Ai muộn 100 lần coi chừng chết" càng ngày càng rõ.



Chúa ơi~~ nàng đã muộn 99 lần rồi

~~(3_3)

~Tối qua quả nhiên không nên làm thêm... nếu như không làm thêm sẽ không tới nửa đêm mới ngủ, nếu không phải nửa đêm mới ngủ thì sẽ dậy nổi, nếu như không phải... dòng suy nghĩ này lần lượt, không ngừng lập lại… lập lại...

Rốt cuộc lúc băng đến tầng hai, cảm thấy nếu bây giờ mà cứ chạy xuống như vậy, bản thân tự biết Phiền Tiểu Thử sẽ chết không tử tế, quyết định đi nhảy lầu... ặc...

Tầng lầu của ký túc xá này không cao lắm, bên ngoài lại là bãi cỏ mềm mại, Phiền Tiểu Thử qua tính toán vài lần, đương nhiên nàng cũng từng thử vài lần... o(╯□╰)o

Từ chiếc cửa sổ thấp nhất nhảy ra, sẽ không chết...

...

...

Tâm tình của Mạc Ảnh Hàn hôm nay không tệ, tuy rằng biểu tình của nàng hoàn toàn nhìn không ra rốt cuộc tâm tình không tệ ở chỗ nào, nhưng tâm tình của nàng thật sự không tệ. Có thể thấy qua nhờ mi mắt của nàng hôm nay hơi hạ xuống khoảng chừng 3mm, cùng bước chân đi nhanh hơn 1/100 so với bình thường.

Mạc Ảnh Hàn tâm tình không tệ quyết định đi dạo ở học viện Anh Đào, lâu rồi nàng chưa có tới đây. Từ sau khi tốt nghiệp, chỉ đôi khi đến để tìm Mạc Thanh Hàn.

Hiếm thấy trở về, Mạc Ảnh Hàn vừa đi vừa suy nghĩ cộng thêm tâm tình không tệ. Cho đến khi nàng đi đến ký túc xá nữ thì, rất quỷ dị nghe được một tiếng động.

Nếu như đoán không lầm thì hẳn là tiếng mở cửa sổ.

Mạc Ảnh Hàn đột nhiên nghĩ đến một tình tiết trong phim, một nữ sinh mở cửa sổ, ôm chậu hất nước xuống dưới, nam chính đúng lúc đi ngang qua, sau đó tình tiết gì gì gì bắt đầu triển khai.



Nhưng mà nàng không phải nam chính.

Mạc Ảnh Hàn nghĩ như vậy đột nhiên có dự định kỳ lạ là dừng chân lại, ma xui quỷ khiến thế nào mà ngước mặt lên nhìn.

Quái vật khổng lồ!

*Bẹp!*

Mạc tiểu thư đáng thương của chúng ta a

ngay cả cơ hội để "Hự" một tiếng cũng không có, liền ngã xuống.

...

...

Chuyện tình quỷ dị xảy ra như thế, Phiền Tiểu Thử trước lúc mở cửa sổ đã chăm chú xác nhận dưới lầu không có ai qua lại, nhưng khi nàng mở cửa sổ nhảy xuống thì, đúng lúc thấy có người đứng dưới lầu... Người?! Tại sao phía dưới đột nhiên có người a a a!

"..."

Vị tiểu thư bị ta ngồi lên người ơi, ta thực sự không có cố ý đè ngươi a, chỉ là lúc ta phát hiện ra thì người ta đã ở giữa không trung rồi, ta bất lực a, ta thực sự bất lực a.

Ngồi trên người Mạc tiểu thư, Phiền Tiểu Thử nghĩ như vậy. Thuận tiện vỗ vỗ người dưới thân.

*Bẹp bẹp*

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Áp Đáo Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook