Chương 60: Kinh dị liên hoàn (15)
Hí Tử Tế Tửu
17/11/2020
Cửa ải thứ ba: Trò chơi trốn tìm (3)
“Trò chơi bắt đầu.”
Tạ Trì làm theo lời đại gia kia chỉ dẫn, đặt búp bê xuống, trò chơi chính thức bắt đầu.
Cậu mập: “Tôi đi với cậu hay là chúng ta tách nhau ra trốn?”
Tạ Trì suy nghĩ một giây, bình tĩnh nói: “Tách ra.”
Trong trò chơi trốn tìm này nếu hai người đi với nhau rất gây sự chú ý, vả lại một khi bị bắt thì cả hai người đều “game over”, bây giờ tách nhau ra, quỷ cần tách ra tìm người, lúc quỷ đi tìm một người, người còn lại có cơ hội thở phào.
Tạ Trì không tin NPC cộng tác mà app cho anh, anh ghét người gây cản trở, mà trước đó cậu mập từng biểu hiện giật mình thất thố, anh sẽ không để một người cộng tác có thể phạm sai sót vào thời khắc mấu chốt ở bên cạnh mình.
Anh có anh trai là đủ rồi.
Cậu mập kinh ngạc mấy giây rồi hiểu ý của anh: “Ừ được rồi, tách nhau ra, một tiếng sau gặp lại ở cửa mê cung nhé.”
Cậu mập vẫn như trước không coi chuyện này ra gì, cười nói với màn hình livestream: “Vậy đại gia à, bọn tôi bắt đầu trốn đây. Cô mau bảo quỷ tới bắt chúng tôi đi khà khà.”
Tạ Trì không để ý tới anh ta, sau khi Tạ Tinh Lan khống chế thân thể, nhanh chóng đi vào sâu trong mê cung.
Bây giờ trong đầu anh có rất nhiều nghi vấn, nhưng chỉ có ba phút để tìm chỗ trốn, ba phút sau quỷ sẽ tới bắt bọn họ, anh còn không kịp suy nghĩ, cũng may mà anh có thể nhờ anh trai khống chế thân thể, sau đó suy nghĩ các vấn đề.
Có rất nhiều vấn đề, bình thường trò chơi trốn tìm không được tiến hành trong phòng riêng mà ở ngoài trời nơi có nhiều chỗ trốn, vậy mà họ lại đang ở trong một mê cung gương lộ bóng hình khắp nơi.
Đương nhiên cũng không phải không có điểm tốt, quỷ không thể nhìn xuyên thấu, như vậy trên gương sẽ có vô số bóng anh, đồng nghĩa quỷ cũng sẽ bị lừa dối, không nhận ra đâu là anh, đâu là bóng, từ đó anh có cơ hội thở phào.
Tương tự như vậy, lúc quỷ xuất hiện, anh cũng sẽ không phân biệt được đâu mới là vị trí thật của quỷ, từ đó lỡ mất cơ hội chạy trốn.
Có cả mặt lợi lẫn mặt hại, thực ra mê cung gương không phải địa điểm quá tệ hại, chỉ cần có thể lợi dụng tốt, không phải anh hoàn toàn ở thế yếu.
Tạ Trì suy nghĩ trong thoáng chốc, Tạ Tinh Lan sờ mặt gương bước nhanh như bay.
Trong bóng tối tĩnh lặng, đột nhiên “Rầm” một tiếng, Tạ Trì giật nảy mình, mạch suy nghĩ bị gián đoạn.
“Không sao đâu,” Tạ Tinh Lan trấn an anh, “Chắc là tay mập kia không thấy rõ đường hay kính, đụng đầu vào kính.”
Tạ Trì hơi giật mình: “Sao anh đi nhanh được như vậy?”
Lúc anh hỏi mới phát hiện ra Tạ Tinh Lan đang hoàn toàn nhắm mắt lại, dùng tay sờ mặt kính. Tạ Tinh Lan giải thích: “Nếu nhìn bằng mắt thường thì khó phân rõ đường đi, bản thân tự bị mắc lừa, cho nên anh nhắm mắt sờ gương để đi, dùng não ghi nhớ đường, tiện cho việc sau này lần theo trí nhớ để chạy trốn.”
Bấy giờ trong đầu Tạ Tinh Lan đã có tuyến đường hắn vừa đi.
Tạ Trì cảm thấy hết sức yên tâm.
“Anh à, nói chuyện không ảnh hưởng tới anh chứ?”
“Không đâu.”
Tạ Trì lập tức nói: “Em đoán đại khái, có lẽ độ khó của cửa ải này không cân bằng, tất cả đều quá bất lợi với chúng ta.”
Bọn họ có hai người, nhưng tới cửa ải này vẫn có thể cảm nhận được áp lực rất lớn, những người khác qua cửa ải này chỉ có thể tệ hơn họ, chứ không thể khá hơn họ.
Tạ Tinh Lan chau mày gật đầu. Hắn cũng cảm thấy như vậy, bình thường trong phim ảnh mà nói, cứ mỗi một điểm kì lạ lại tương ứng với một cách đảo ngược, nhưng bộ phim này chỗ nào cũng kỳ lạ, nói rõ chỗ nào cũng là đáp án và cách xoay ngược tình thế, độ khó của nó quá cao so với người bình thường, càng không nói tới phải vừa chạy trốn vừa nghĩ cách giải đố, họ có thể phân công việc cho nhau, nhưng những người khác thì sao?
Đang nghĩ tới điều này, chiếc điện thoại Tạ Tinh Lan nắm chặt trong tay đột nhiên rung lên.
Tạ Tinh Lan tạm thời dừng lại, mở mắt ra nhìn.
【Thời gian đang tạm dừng, bởi vì người mới Du Cảnh chọn trúng bộ phim “Trò chơi trốn tìm” có độ khó cao nhất trong gian phòng, bây giờ sẽ hiển thị manh mối với các người chơi mới để giảm độ khó, đảm bảo tỉ lệ sống sót cho người mới.】
Tạ Trì thầm cảm thán một tiếng quả nhiên trong lòng, cửa ải này xem ra rất khó khăn, app muốn thông qua cách này để trung hòa lại độ khó.
【Manh mối của phim ngắn là: Thông minh quá sẽ bị thông minh hại.】
【Có hai cách để qua phim ngắn này: 1. Sống sót qua một tiếng chơi. 2. Đánh bại quỷ trong phim.】
【Nhắc nhở thân thiện: Chỉ có một cách duy nhất để đánh bại quỷ trong bộ phim này, mời diễn viên tự thăm dò tìm kiếm.】
【Không liên quan tới búp bê, búp bê chỉ là vật dẫn vào trò chơi, không cần tốn thời gian nghĩ về phía búp bê mà hãy giải quyết vấn đề khác. Búp bê chỉ dẫn tới một con quỷ, các diễn viên không cần phải lo lắng.】
【App có giới hạn độ khó với chương trình thực tế, độ khó trung bình các cửa ải được chọn không được quá 60, “Ngón tay bị cắt đứt” có độ khó là 50, “Vũ hội quỷ nữ” có độ khó là 40, “Trò chơi trốn tìm” có độ khó là 90, độ khó trung bình của ba cửa ải đã chạm ngưỡng 60, cho nên đây là cửa ải cuối cùng của show thực tế, xin các diễn viên không ngừng cố gắng, nhanh chóng hoàn thành.】
“Thông minh quá sẽ bị thông minh hại?” Tạ Tinh Lan nghiền ngẫm ý nghĩa của câu nói này.
Tạ Trì cảm thấy đau đầu. Chiếu theo ý trên mặt chữ, càng thông minh lại càng dễ thất bại trong “Trò chơi trốn tìm”, nghĩa là nghĩ nhiều quá không tốt phải không? Hoặc giả cách giải đố rất đơn giản?
Chỉ có một con quỷ, trước mắt với họ mà nói đây là một tin tốt, một con quỷ bắt hai người, lại thêm quỷ không thể nhìn xuyên thấu, xem ra quỷ bắt người tốn không ít công sức, điều này cũng giúp giảm đi phần nào áp lực cho anh.
【Trời má! Manh mối này khiến tui cảm thấy lần này đại lão khó xử rồi đây, trong nhóm người mới thì đại lão là người thông minh nhất, ai dè manh mối lại là “thông minh quá sẽ bị thông minh hại”.】
【Thiểu năng như em đây liệu có thể giúp đại lão giải đố không nhỉ?】
【Bây giờ cần làm rõ các vấn đề: Một là thân phận của đại gia, rốt cuộc mục đích đại gia dẫn nhân vật tới mê cung gương chơi trốn tìm là gì; hai là còn nghi vấn về diện tích của mê cung gương, rốt cuộc diện tích này chỉ cái gì, ba là ý nghĩa tồn tại của quy tắc vỗ tay, rốt cuộc là tốt hay xấu; bốn là rốt cuộc phương pháp chiến thắng quỷ là gì, tôi cảm thấy vẫn còn vấn đề thứ năm thứ sáu, nhưng tôi không nghĩ ra được, chắc hẳn đại lão Trì đều biết những vấn đề này, dù sao đều do anh ấy thăm dò ra, bạn có thể cảm thấy rõ anh ấy đang thăm dò.】
【Lầu trên giỏi quá.】
【Đợi đại lão giải quyết cục diện này đi, xem bên này cảm thấy an toàn hơn hẳn, phía Du Cảnh cứ cuống cuồng lên làm người ta sợ theo à.】
【Tôi cảm thấy cửa ải này sẽ có rất nhiều người chết.】
Tạ Tinh Lan mở lại kênh livestream, lúc này kênh livestream đang sôi trào, khán giả nhao nhao kêu gào, có người bị dọa khiếp vía, có người lại hưng phấn đến mức nói nhảm, hiển nhiên hình thức livestream này quá kích thích với họ.
Ba phút nhoáng cái đã trôi qua.
Đôi chân con búp bê nằm trước cổng mê cung đột nhiên cử động, rõ ràng vẫn là một con búp bê, nhưng trên mặt kính xanh thẫm lại xuất hiện một quỷ nữ thân cao mét sáu!!
Quỷ nữ tóc tai bù xù, gương mặt ẩn sau mái tóc dài đen nhánh nên không trông thấy rõ ràng, đôi tay trắng bệch nắm chặt một cây kéo.
Cùng lúc này, trên từng tầng tầng lớp lớp kính xuất hiện một chiếc bóng quỷ.
Bấy giờ Tạ Tinh Lan đã nhớ được cơ bản đường đi trong mê cung, hắn mở mắt ra, đúng lúc trông thấy bộ dạng méo mó xiêu vẹo của quỷ nữ trên gương.
Dường như quỷ nữ đang bắt đầu tìm kiếm, cái bóng không ngừng lay chuyển trên gương.
Tạ Tinh Lan đứng bất động, tựa lưng vào mặt gương.
Hắn nghe thấy tiếng bước chân nhỏ xíu từ xa xa vọng lại, trước đó Tạ Tinh Lan để ý bước chân của cậu mập nặng nề mà chậm chạp, còn bước chân này nhẹ mà nhanh.
“Xem ra lúc quỷ nữ tìm kiếm sẽ có tiếng bước chân.” Tạ Tinh Lan nói.
Tạ Trì khẽ đáp một tiếng, chuyện này với họ mà nói là một tin tốt, Tạ Tinh Lan nghe thấy tiếng bước chân tới gần có thể kịp thời tránh né nguy hiểm.
Quỷ nữ đang tìm kiếm, cô ta không hề chạm vào mặt gương xung quanh, nhưng ở mặt gương sau lưng cô, chiếc bóng lại từ từ đặt tay lên gương, nhấn thành ấn tay quỷ nhàn nhạt.
Giống như việc soát vé ở khu vui chơi, chứng tỏ trò chơi chính thức bắt đầu. Lại cũng giống như sự trào phúng trong lặng câm đối với kẻ tham gia trò chơi này, chúc mừng trước một sự chiến thắng nào đó.
【Trời má, vụ này là sao?? Tui xem mà kiểu ngớ người ra luôn ý!!】
【Ủa sao động tác cái bóng lại khác với quỷ nữ vậy??】
Phía cậu mập, anh ta đang trốn trong một khúc cua, nhìn bóng quỷ lảo đảo, bấy giờ anh ta đã hoàn toàn hoảng loạn, mồ hôi lạnh ứa trên trán, cả người run lẩy bẩy.
Không có quỷ thật đâu phải không?! Không, anh ta lắc đầu nguầy nguậy, nhất định có người giả thần giả quỷ, nói không chừng là đại gia kia thuê người tới đùa cợt bọn họ!
Nhưng liệu mình có phải tuân thủ quy tắc trò chơi kia không?
Tuân thủ một chút có lẽ cũng không sao đâu nhỉ? Dù sao thà tin rằng có còn hơn không. Cậu mập không dám cử động lung tung, nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, màn hình sáng rõ, anh ta lập tức cảm thấy hết sức an toàn. Đọc truyện tại
Mập cười gượng, nhìn bình luận chạy nhanh như bay, cảm thấy vô cùng gần gũi.
Anh ta nghĩ chỉ cần sống sót qua một giờ là được rồi, lập tức thoải mái hơn nhiều, mặc dù một mình ở nơi quái quỷ này, nhưng vẫn còn nhiều khán giả đang theo dõi như vậy, nếu sợ hãi chỉ cần ngồi yên tại chỗ giao lưu cùng khán giả là được rồi.
Anh ta nghĩ vậy rồi ngậm chặt miệng lại, tắt micro và loa báo, bắt đầu nhắn tin giao lưu với các khán giả theo dõi.
Một phút trôi qua, không có chuyện gì xảy ra cả.
Mập lại càng tin đây chỉ là một trò chơi đóng giả, đương nhiên đã nhận tiền rồi thì anh phải diễn cho tốt, không thể vạch trần trò chơi khiến đại gia khó xử, cho nên anh ta vẫn ngoan ngoãn im lặng bất động tại chỗ.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Mập ở đây à?
Mập sửng sốt.
Trên màn hình livestream, đại gia nãy giờ không nói gì đột nhiên gửi tin nhắn qua bình luận với anh.
Bởi vì đại gia tặng không ít quà cho bọn họ trong khi livestream, nên lúc này tên đã đổi thành màu tím, trông hết sức bắt mắt giữa những hàng tên màu trắng, đen trên màn hình, vừa nhìn đã thấy rõ.
Mập không dám thất lễ, lập tức trả lời: Đây, đang chơi theo như lời đại gia hướng dẫn nè.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Tôi đang xem cậu livestream này, cậu ở đâu vậy, tôi hoàn toàn không nhìn ra được vị trí của cậu, cậu đang ở vị trí nào trong mê cung.
Mập không suy nghĩ nhiều, anh ta không dám để đại gia mất hứng, cũng cảm thấy nếu chỉ chơi một mình, không giải thích với khán giả thì không được hay cho lắm, thế là anh ta hết ngó đông rồi lại ngó tây, vắt óc nghĩ xem nên miêu tả vị trí của mình thế nào.
Để đề phòng mình bị lạc đường, mỗi lúc gặp ngã ba, anh ta đều rẽ sang bên trái.
Thế là anh ta trả lời trên bình luận: Mỗi lần gặp ngã ba tôi đều rẽ trái.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Cậu thông minh thật đấy, tôi không nghĩ ra cách này.
Tạ Tinh Lan nấp ở một vị trí khác, phân biệt tiếng bước chân nhỏ bé trong mê cung, đồng thời vẫn luôn theo sát màn hình livestream, đương nhiên hắn cũng đọc được đoạn đối thoại giữa mập và đại gia.
Một giây sau, ánh mắt Tạ Tinh Lan khựng lại.
Tiếng bước chân khoan thai rời đi, quỷ nữ trên gương vốn đang đối diện với hắn, đột nhiên lại quay lưng rẽ về một hướng khác.
Dường như quỷ nữ chuyển phương hướng.
Tạ Tinh Lan nghĩ tới điều gì đó, cúi đầu nhìn đoạn nói chuyện giữa cậu mập và đại gia, không nói nhiều lời lập tức cởi chiếc áo khoác trên người xuống, che màn hình điện thoại lại.
Ở phía cậu mập, anh ta đang ngồi xổm tám nhảm quên trời quên đất với khán giả, ngẩng đầu lên lại trông thấy một chiếc bóng trắng cách đó không xa.
“Trò chơi bắt đầu.”
Tạ Trì làm theo lời đại gia kia chỉ dẫn, đặt búp bê xuống, trò chơi chính thức bắt đầu.
Cậu mập: “Tôi đi với cậu hay là chúng ta tách nhau ra trốn?”
Tạ Trì suy nghĩ một giây, bình tĩnh nói: “Tách ra.”
Trong trò chơi trốn tìm này nếu hai người đi với nhau rất gây sự chú ý, vả lại một khi bị bắt thì cả hai người đều “game over”, bây giờ tách nhau ra, quỷ cần tách ra tìm người, lúc quỷ đi tìm một người, người còn lại có cơ hội thở phào.
Tạ Trì không tin NPC cộng tác mà app cho anh, anh ghét người gây cản trở, mà trước đó cậu mập từng biểu hiện giật mình thất thố, anh sẽ không để một người cộng tác có thể phạm sai sót vào thời khắc mấu chốt ở bên cạnh mình.
Anh có anh trai là đủ rồi.
Cậu mập kinh ngạc mấy giây rồi hiểu ý của anh: “Ừ được rồi, tách nhau ra, một tiếng sau gặp lại ở cửa mê cung nhé.”
Cậu mập vẫn như trước không coi chuyện này ra gì, cười nói với màn hình livestream: “Vậy đại gia à, bọn tôi bắt đầu trốn đây. Cô mau bảo quỷ tới bắt chúng tôi đi khà khà.”
Tạ Trì không để ý tới anh ta, sau khi Tạ Tinh Lan khống chế thân thể, nhanh chóng đi vào sâu trong mê cung.
Bây giờ trong đầu anh có rất nhiều nghi vấn, nhưng chỉ có ba phút để tìm chỗ trốn, ba phút sau quỷ sẽ tới bắt bọn họ, anh còn không kịp suy nghĩ, cũng may mà anh có thể nhờ anh trai khống chế thân thể, sau đó suy nghĩ các vấn đề.
Có rất nhiều vấn đề, bình thường trò chơi trốn tìm không được tiến hành trong phòng riêng mà ở ngoài trời nơi có nhiều chỗ trốn, vậy mà họ lại đang ở trong một mê cung gương lộ bóng hình khắp nơi.
Đương nhiên cũng không phải không có điểm tốt, quỷ không thể nhìn xuyên thấu, như vậy trên gương sẽ có vô số bóng anh, đồng nghĩa quỷ cũng sẽ bị lừa dối, không nhận ra đâu là anh, đâu là bóng, từ đó anh có cơ hội thở phào.
Tương tự như vậy, lúc quỷ xuất hiện, anh cũng sẽ không phân biệt được đâu mới là vị trí thật của quỷ, từ đó lỡ mất cơ hội chạy trốn.
Có cả mặt lợi lẫn mặt hại, thực ra mê cung gương không phải địa điểm quá tệ hại, chỉ cần có thể lợi dụng tốt, không phải anh hoàn toàn ở thế yếu.
Tạ Trì suy nghĩ trong thoáng chốc, Tạ Tinh Lan sờ mặt gương bước nhanh như bay.
Trong bóng tối tĩnh lặng, đột nhiên “Rầm” một tiếng, Tạ Trì giật nảy mình, mạch suy nghĩ bị gián đoạn.
“Không sao đâu,” Tạ Tinh Lan trấn an anh, “Chắc là tay mập kia không thấy rõ đường hay kính, đụng đầu vào kính.”
Tạ Trì hơi giật mình: “Sao anh đi nhanh được như vậy?”
Lúc anh hỏi mới phát hiện ra Tạ Tinh Lan đang hoàn toàn nhắm mắt lại, dùng tay sờ mặt kính. Tạ Tinh Lan giải thích: “Nếu nhìn bằng mắt thường thì khó phân rõ đường đi, bản thân tự bị mắc lừa, cho nên anh nhắm mắt sờ gương để đi, dùng não ghi nhớ đường, tiện cho việc sau này lần theo trí nhớ để chạy trốn.”
Bấy giờ trong đầu Tạ Tinh Lan đã có tuyến đường hắn vừa đi.
Tạ Trì cảm thấy hết sức yên tâm.
“Anh à, nói chuyện không ảnh hưởng tới anh chứ?”
“Không đâu.”
Tạ Trì lập tức nói: “Em đoán đại khái, có lẽ độ khó của cửa ải này không cân bằng, tất cả đều quá bất lợi với chúng ta.”
Bọn họ có hai người, nhưng tới cửa ải này vẫn có thể cảm nhận được áp lực rất lớn, những người khác qua cửa ải này chỉ có thể tệ hơn họ, chứ không thể khá hơn họ.
Tạ Tinh Lan chau mày gật đầu. Hắn cũng cảm thấy như vậy, bình thường trong phim ảnh mà nói, cứ mỗi một điểm kì lạ lại tương ứng với một cách đảo ngược, nhưng bộ phim này chỗ nào cũng kỳ lạ, nói rõ chỗ nào cũng là đáp án và cách xoay ngược tình thế, độ khó của nó quá cao so với người bình thường, càng không nói tới phải vừa chạy trốn vừa nghĩ cách giải đố, họ có thể phân công việc cho nhau, nhưng những người khác thì sao?
Đang nghĩ tới điều này, chiếc điện thoại Tạ Tinh Lan nắm chặt trong tay đột nhiên rung lên.
Tạ Tinh Lan tạm thời dừng lại, mở mắt ra nhìn.
【Thời gian đang tạm dừng, bởi vì người mới Du Cảnh chọn trúng bộ phim “Trò chơi trốn tìm” có độ khó cao nhất trong gian phòng, bây giờ sẽ hiển thị manh mối với các người chơi mới để giảm độ khó, đảm bảo tỉ lệ sống sót cho người mới.】
Tạ Trì thầm cảm thán một tiếng quả nhiên trong lòng, cửa ải này xem ra rất khó khăn, app muốn thông qua cách này để trung hòa lại độ khó.
【Manh mối của phim ngắn là: Thông minh quá sẽ bị thông minh hại.】
【Có hai cách để qua phim ngắn này: 1. Sống sót qua một tiếng chơi. 2. Đánh bại quỷ trong phim.】
【Nhắc nhở thân thiện: Chỉ có một cách duy nhất để đánh bại quỷ trong bộ phim này, mời diễn viên tự thăm dò tìm kiếm.】
【Không liên quan tới búp bê, búp bê chỉ là vật dẫn vào trò chơi, không cần tốn thời gian nghĩ về phía búp bê mà hãy giải quyết vấn đề khác. Búp bê chỉ dẫn tới một con quỷ, các diễn viên không cần phải lo lắng.】
【App có giới hạn độ khó với chương trình thực tế, độ khó trung bình các cửa ải được chọn không được quá 60, “Ngón tay bị cắt đứt” có độ khó là 50, “Vũ hội quỷ nữ” có độ khó là 40, “Trò chơi trốn tìm” có độ khó là 90, độ khó trung bình của ba cửa ải đã chạm ngưỡng 60, cho nên đây là cửa ải cuối cùng của show thực tế, xin các diễn viên không ngừng cố gắng, nhanh chóng hoàn thành.】
“Thông minh quá sẽ bị thông minh hại?” Tạ Tinh Lan nghiền ngẫm ý nghĩa của câu nói này.
Tạ Trì cảm thấy đau đầu. Chiếu theo ý trên mặt chữ, càng thông minh lại càng dễ thất bại trong “Trò chơi trốn tìm”, nghĩa là nghĩ nhiều quá không tốt phải không? Hoặc giả cách giải đố rất đơn giản?
Chỉ có một con quỷ, trước mắt với họ mà nói đây là một tin tốt, một con quỷ bắt hai người, lại thêm quỷ không thể nhìn xuyên thấu, xem ra quỷ bắt người tốn không ít công sức, điều này cũng giúp giảm đi phần nào áp lực cho anh.
【Trời má! Manh mối này khiến tui cảm thấy lần này đại lão khó xử rồi đây, trong nhóm người mới thì đại lão là người thông minh nhất, ai dè manh mối lại là “thông minh quá sẽ bị thông minh hại”.】
【Thiểu năng như em đây liệu có thể giúp đại lão giải đố không nhỉ?】
【Bây giờ cần làm rõ các vấn đề: Một là thân phận của đại gia, rốt cuộc mục đích đại gia dẫn nhân vật tới mê cung gương chơi trốn tìm là gì; hai là còn nghi vấn về diện tích của mê cung gương, rốt cuộc diện tích này chỉ cái gì, ba là ý nghĩa tồn tại của quy tắc vỗ tay, rốt cuộc là tốt hay xấu; bốn là rốt cuộc phương pháp chiến thắng quỷ là gì, tôi cảm thấy vẫn còn vấn đề thứ năm thứ sáu, nhưng tôi không nghĩ ra được, chắc hẳn đại lão Trì đều biết những vấn đề này, dù sao đều do anh ấy thăm dò ra, bạn có thể cảm thấy rõ anh ấy đang thăm dò.】
【Lầu trên giỏi quá.】
【Đợi đại lão giải quyết cục diện này đi, xem bên này cảm thấy an toàn hơn hẳn, phía Du Cảnh cứ cuống cuồng lên làm người ta sợ theo à.】
【Tôi cảm thấy cửa ải này sẽ có rất nhiều người chết.】
Tạ Tinh Lan mở lại kênh livestream, lúc này kênh livestream đang sôi trào, khán giả nhao nhao kêu gào, có người bị dọa khiếp vía, có người lại hưng phấn đến mức nói nhảm, hiển nhiên hình thức livestream này quá kích thích với họ.
Ba phút nhoáng cái đã trôi qua.
Đôi chân con búp bê nằm trước cổng mê cung đột nhiên cử động, rõ ràng vẫn là một con búp bê, nhưng trên mặt kính xanh thẫm lại xuất hiện một quỷ nữ thân cao mét sáu!!
Quỷ nữ tóc tai bù xù, gương mặt ẩn sau mái tóc dài đen nhánh nên không trông thấy rõ ràng, đôi tay trắng bệch nắm chặt một cây kéo.
Cùng lúc này, trên từng tầng tầng lớp lớp kính xuất hiện một chiếc bóng quỷ.
Bấy giờ Tạ Tinh Lan đã nhớ được cơ bản đường đi trong mê cung, hắn mở mắt ra, đúng lúc trông thấy bộ dạng méo mó xiêu vẹo của quỷ nữ trên gương.
Dường như quỷ nữ đang bắt đầu tìm kiếm, cái bóng không ngừng lay chuyển trên gương.
Tạ Tinh Lan đứng bất động, tựa lưng vào mặt gương.
Hắn nghe thấy tiếng bước chân nhỏ xíu từ xa xa vọng lại, trước đó Tạ Tinh Lan để ý bước chân của cậu mập nặng nề mà chậm chạp, còn bước chân này nhẹ mà nhanh.
“Xem ra lúc quỷ nữ tìm kiếm sẽ có tiếng bước chân.” Tạ Tinh Lan nói.
Tạ Trì khẽ đáp một tiếng, chuyện này với họ mà nói là một tin tốt, Tạ Tinh Lan nghe thấy tiếng bước chân tới gần có thể kịp thời tránh né nguy hiểm.
Quỷ nữ đang tìm kiếm, cô ta không hề chạm vào mặt gương xung quanh, nhưng ở mặt gương sau lưng cô, chiếc bóng lại từ từ đặt tay lên gương, nhấn thành ấn tay quỷ nhàn nhạt.
Giống như việc soát vé ở khu vui chơi, chứng tỏ trò chơi chính thức bắt đầu. Lại cũng giống như sự trào phúng trong lặng câm đối với kẻ tham gia trò chơi này, chúc mừng trước một sự chiến thắng nào đó.
【Trời má, vụ này là sao?? Tui xem mà kiểu ngớ người ra luôn ý!!】
【Ủa sao động tác cái bóng lại khác với quỷ nữ vậy??】
Phía cậu mập, anh ta đang trốn trong một khúc cua, nhìn bóng quỷ lảo đảo, bấy giờ anh ta đã hoàn toàn hoảng loạn, mồ hôi lạnh ứa trên trán, cả người run lẩy bẩy.
Không có quỷ thật đâu phải không?! Không, anh ta lắc đầu nguầy nguậy, nhất định có người giả thần giả quỷ, nói không chừng là đại gia kia thuê người tới đùa cợt bọn họ!
Nhưng liệu mình có phải tuân thủ quy tắc trò chơi kia không?
Tuân thủ một chút có lẽ cũng không sao đâu nhỉ? Dù sao thà tin rằng có còn hơn không. Cậu mập không dám cử động lung tung, nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, màn hình sáng rõ, anh ta lập tức cảm thấy hết sức an toàn. Đọc truyện tại
Mập cười gượng, nhìn bình luận chạy nhanh như bay, cảm thấy vô cùng gần gũi.
Anh ta nghĩ chỉ cần sống sót qua một giờ là được rồi, lập tức thoải mái hơn nhiều, mặc dù một mình ở nơi quái quỷ này, nhưng vẫn còn nhiều khán giả đang theo dõi như vậy, nếu sợ hãi chỉ cần ngồi yên tại chỗ giao lưu cùng khán giả là được rồi.
Anh ta nghĩ vậy rồi ngậm chặt miệng lại, tắt micro và loa báo, bắt đầu nhắn tin giao lưu với các khán giả theo dõi.
Một phút trôi qua, không có chuyện gì xảy ra cả.
Mập lại càng tin đây chỉ là một trò chơi đóng giả, đương nhiên đã nhận tiền rồi thì anh phải diễn cho tốt, không thể vạch trần trò chơi khiến đại gia khó xử, cho nên anh ta vẫn ngoan ngoãn im lặng bất động tại chỗ.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Mập ở đây à?
Mập sửng sốt.
Trên màn hình livestream, đại gia nãy giờ không nói gì đột nhiên gửi tin nhắn qua bình luận với anh.
Bởi vì đại gia tặng không ít quà cho bọn họ trong khi livestream, nên lúc này tên đã đổi thành màu tím, trông hết sức bắt mắt giữa những hàng tên màu trắng, đen trên màn hình, vừa nhìn đã thấy rõ.
Mập không dám thất lễ, lập tức trả lời: Đây, đang chơi theo như lời đại gia hướng dẫn nè.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Tôi đang xem cậu livestream này, cậu ở đâu vậy, tôi hoàn toàn không nhìn ra được vị trí của cậu, cậu đang ở vị trí nào trong mê cung.
Mập không suy nghĩ nhiều, anh ta không dám để đại gia mất hứng, cũng cảm thấy nếu chỉ chơi một mình, không giải thích với khán giả thì không được hay cho lắm, thế là anh ta hết ngó đông rồi lại ngó tây, vắt óc nghĩ xem nên miêu tả vị trí của mình thế nào.
Để đề phòng mình bị lạc đường, mỗi lúc gặp ngã ba, anh ta đều rẽ sang bên trái.
Thế là anh ta trả lời trên bình luận: Mỗi lần gặp ngã ba tôi đều rẽ trái.
Em gái Sayaka của chị gái Sadako: Cậu thông minh thật đấy, tôi không nghĩ ra cách này.
Tạ Tinh Lan nấp ở một vị trí khác, phân biệt tiếng bước chân nhỏ bé trong mê cung, đồng thời vẫn luôn theo sát màn hình livestream, đương nhiên hắn cũng đọc được đoạn đối thoại giữa mập và đại gia.
Một giây sau, ánh mắt Tạ Tinh Lan khựng lại.
Tiếng bước chân khoan thai rời đi, quỷ nữ trên gương vốn đang đối diện với hắn, đột nhiên lại quay lưng rẽ về một hướng khác.
Dường như quỷ nữ chuyển phương hướng.
Tạ Tinh Lan nghĩ tới điều gì đó, cúi đầu nhìn đoạn nói chuyện giữa cậu mập và đại gia, không nói nhiều lời lập tức cởi chiếc áo khoác trên người xuống, che màn hình điện thoại lại.
Ở phía cậu mập, anh ta đang ngồi xổm tám nhảm quên trời quên đất với khán giả, ngẩng đầu lên lại trông thấy một chiếc bóng trắng cách đó không xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.