Chương 9: Lần đầu tiên vượt qua bài kiểm tra
Thỏ Nhĩ Tề
01/11/2022
Hạ Thi Kết cúp máy rồi thở ra một hơi, cô quay về phòng, đi tới bên cạnh An An.
Cô muốn nhìn xem bây giờ An An đang làm gì, nhưng khi nhìn vào màn hình và động tác của con bé, cô lập tức ngơ ngẩn, thậm chị không nhịn được mà ngừng thở, sợ quấy rầy đến con bé.
Lúc này, An An vậy mà đang viết chữ trên máy tính bảng!
Không biết là vui mừng hay cảm xúc nào đó, Hạ Thi Kết chỉ cảm thấy xoang mũi đột nhiên chua xót.
Tuy con gái của cô được chẩn đoán là bị bệnh tự kỷ, là một đứa trẻ khiếm khuyết trong mắt người ngoài. Nhưng từ nhỏ, biểu hiện của An An chứng minh cô bé là người rất thông minh, cô bé biểu hiện ra sức quan sát và trí nhớ vượt xa người bình thường, ba tuổi là có thể tự học viết chữ.
Nhưng sau khi bệnh tình chuyển biến xấu, An An không muốn đọc sách, không muốn viết chữ nữa, cho dù cô dùng phương pháp nào cũng không có hiệu quả.
Một năm qua, số lần cô thấy con gái mình viết chữ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng giây phút này, tuy động tác của An An rất cứng ngắc, lạ lẫm, nhưng thật sự là đang thử viết từng nét chữ trên máy tính bảng!
Hạ Thi Kết không nhịn được nhìn về phía màn hình, muốn nhìn xem là thứ gì có thể làm con bé muốn bắt đầu viết chữ.
Vì thế, cô lại nhìn thấy giao diện hệ thống quen thuộc kia.
‘Chúc mừng bạn đã kích hoạt APP Khách Sạn Mèo thành công, xin hãy điền họ tên của người sở hữu khách sạn.’
Mà lúc này, An An đang thử viết ba chữ “Hạ An An” lên bên trên.
Đã lâu cô bé chưa viết chữ, cho dù là tên của mình cũng có vẻ khó khăn dị thường.
Thậm chí Hạ Thi Kết đã chuẩn bị sẵn, nếu vì quá khó khăn nên An An từ bỏ thi cô sẽ khuyên bảo, an ủi con bé như thế nào.
Nhưng lần này, niềm vui An An mang tới cho cô lại vượt qua sức tưởng tượng của cô.
Tuy mỗi một nét đều xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng An An vẫn kiên định viết xong tên của mình.
Khi nét cuối cùng rơi xuống, Hạ Thi Kết cũng không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm.
Cô không khỏi đánh giá căn phòng này, không ngờ sau khi dọn tới đây, bệnh tình vẫn luôn chuyển biến xấu của An An lại có tiến triển nhanh như vậy. Không chừng đổi sang một hoàn cảnh sống khác, An An thật sự có thể tốt lên thì sao?
Đôi mắt Hạ Thi Kết loé lên sự mong đợi.
Cùng lúc đó, An An đưa tên của mình vào xong, giao diện tiếp theo lại xuất hiện.
‘Hệ thống đã hoàn thành, người sở hữu khách sạn: Hạ An An, cấp bậc của khách sạn: cấp 0. Sau khi khách sạn tăng lên cấp 1 sẽ mở ra chức năng dừng chân, xin hãy nhanh chóng tăng cấp.’
Cô muốn nhìn xem bây giờ An An đang làm gì, nhưng khi nhìn vào màn hình và động tác của con bé, cô lập tức ngơ ngẩn, thậm chị không nhịn được mà ngừng thở, sợ quấy rầy đến con bé.
Lúc này, An An vậy mà đang viết chữ trên máy tính bảng!
Không biết là vui mừng hay cảm xúc nào đó, Hạ Thi Kết chỉ cảm thấy xoang mũi đột nhiên chua xót.
Tuy con gái của cô được chẩn đoán là bị bệnh tự kỷ, là một đứa trẻ khiếm khuyết trong mắt người ngoài. Nhưng từ nhỏ, biểu hiện của An An chứng minh cô bé là người rất thông minh, cô bé biểu hiện ra sức quan sát và trí nhớ vượt xa người bình thường, ba tuổi là có thể tự học viết chữ.
Nhưng sau khi bệnh tình chuyển biến xấu, An An không muốn đọc sách, không muốn viết chữ nữa, cho dù cô dùng phương pháp nào cũng không có hiệu quả.
Một năm qua, số lần cô thấy con gái mình viết chữ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng giây phút này, tuy động tác của An An rất cứng ngắc, lạ lẫm, nhưng thật sự là đang thử viết từng nét chữ trên máy tính bảng!
Hạ Thi Kết không nhịn được nhìn về phía màn hình, muốn nhìn xem là thứ gì có thể làm con bé muốn bắt đầu viết chữ.
Vì thế, cô lại nhìn thấy giao diện hệ thống quen thuộc kia.
‘Chúc mừng bạn đã kích hoạt APP Khách Sạn Mèo thành công, xin hãy điền họ tên của người sở hữu khách sạn.’
Mà lúc này, An An đang thử viết ba chữ “Hạ An An” lên bên trên.
Đã lâu cô bé chưa viết chữ, cho dù là tên của mình cũng có vẻ khó khăn dị thường.
Thậm chí Hạ Thi Kết đã chuẩn bị sẵn, nếu vì quá khó khăn nên An An từ bỏ thi cô sẽ khuyên bảo, an ủi con bé như thế nào.
Nhưng lần này, niềm vui An An mang tới cho cô lại vượt qua sức tưởng tượng của cô.
Tuy mỗi một nét đều xiêu xiêu vẹo vẹo, nhưng An An vẫn kiên định viết xong tên của mình.
Khi nét cuối cùng rơi xuống, Hạ Thi Kết cũng không nhịn được mà thở phào nhẹ nhõm.
Cô không khỏi đánh giá căn phòng này, không ngờ sau khi dọn tới đây, bệnh tình vẫn luôn chuyển biến xấu của An An lại có tiến triển nhanh như vậy. Không chừng đổi sang một hoàn cảnh sống khác, An An thật sự có thể tốt lên thì sao?
Đôi mắt Hạ Thi Kết loé lên sự mong đợi.
Cùng lúc đó, An An đưa tên của mình vào xong, giao diện tiếp theo lại xuất hiện.
‘Hệ thống đã hoàn thành, người sở hữu khách sạn: Hạ An An, cấp bậc của khách sạn: cấp 0. Sau khi khách sạn tăng lên cấp 1 sẽ mở ra chức năng dừng chân, xin hãy nhanh chóng tăng cấp.’
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.