Quyển 1 - Chương 31: Lời nguyền của gia tộc Silverstone
Angelz
20/04/2013
Sau bữa sáng , Ryuji chào tạm biệt Sylvia , rồi cùng Gabriel đi tới thư viện tháp trung tâm , trên đường đi , trái với ngày thường , lúc này Gabriel giữ vẻ trầm mặc , cũng không huyên thuyên một hồi như mọi khi.
Thỉnh thoảng hắn dùng ánh mắt kinh dị liếc Ryuji , rồi sau đó cúi đầu lẩm nhẩm những lời mà chỉ cậu ta nghe được.
Đối với biểu hiện bất thường của Gabriel , Ryuji cũng từ chối cho ý kiến , Ryuji biết , Gabriel rất e ngại Sylvia , có lẽ cậu ta sợ cái lời nguyền gì đó có thể ảnh hưởng tới cậu ta chăng.
- Này Gab , cậu đang lo lắng điều gì vậy , sẽ không phải là những lời đồn đại về lời nguyền khủng khiếp mà gia tộc Silverstone phải gánh chịu đấy chứ.Tớ nghĩ cái thứ ngớ ngẩn này chỉ là lời bịa đặt nhảm nhí do ai đó không ưa gia tộc Silverstone làm ra thôi.Cậu thấy đấy , tớ trở thành bạn của Sylvia Silverstone , nói chuyện với cô ấy không chỉ một lần , đó được coi là hành động có quan hệ thân thiết với những thành viên của gia tộc Silverstone phải không , nhưng cũng đâu có lời nguyền nào giáng xuống đầu tớ đâu.
Ryuji mỉm cười vỗ vỗ vai Gabriel an ủi hắn.
- Ryuji , ai nói với cậu là tớ sợ cái thứ lời nguyền chết tiệt ấy chứ.Tớ …chỉ là …
Gabriel mặt hơi đỏ , lớn tiếng phản bác.
- Chỉ là …những gì cậu đang nói đều là thật chứ , cậu khẳng định lời nguyền ấy chỉ là thứ nhảm nhí do người ta bịa đặt ra chứ.Thề có chúa , cậu không được lừa dối tớ đâu nhé.
Gabriel hơi dừng lại một chút , sau đó hạ giọng nói tiếp , ánh mắt dáo dác đảo quanh như sợ có người nghe thấy.
Ryuji hơi ngạc nhiên , từ khi hắn tới học viện Shinez , chưa từng nghe thấy người ở đây nhắc đến chúa , hắn cũng đoán , tại Neitherland này tín ngưỡng cũng sẽ không giống với thế giới bên ngoài , ở đây họ không thờ phụng chúa trời , hắn cũng từng hỏi Cindy và được cô bé trả lời rằng , tín ngưỡng của Neitherland là các vị thần , mỗi một gia tộc hay một vương triều , một quốc gia tại Neitherland đều thờ phụng những vị thần riêng biệt , điển hình như gia tộc Silverstone , họ tín ngưỡng Thủy thần và tự coi mình là hậu duệ của vị thần này.Chính vì thế , khi nghe Gabriel vô tình nói một câu như vậy , Ryuji mới cảm thấy kì lạ , không biết Gabriel phải hay không có liên hệ với thế giới Un-Maer bên ngoài.
- Này , không phải vừa rồi cậu nói là cậu không sợ lời nguyền chết tiệt ấy sao , Gab.Nhưng tớ thấy bộ dạng của cậu giống như đang phát run lên đấy.Cậu có thể yên tâm , bởi vì tớ là người trải nghiệm điều này mà.
Thật ra , Ryuji cũng không chắc lắm về nhận định của mình , hắn khẳng định như vậy cũng là để Gabriel yên tâm hơn về lời nguyền đeo đẳng Sylvia và những thành viên của gia tộc sát thủ Silverstone.Sự việc xảy ra trong rừng Shinez hắn vẫn chưa quên , cuộc nói chuyện với Sylvia lúc đó , cô kể lại chuyện cũ cho hắn nghe , điều này chứng tỏ Sylvia tin tưởng hắn , chấp nhận hắn là bạn của cô , ngay sau đó , một cành cây cực lớn rơi xuống đúng vị trí mà Ryuji vừa mới ngồi trước đó mấy giây.Tuy trong lòng tự nhủ , có thể đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên , nhưng kỳ thực , Ryuji cũng không mấy tin tưởng vào suy nghĩ đó của mình.
Lời nguyền … nó có thật ư …
Ryuji và Gabriel đã tới trước cửa thư viện hoàng kim tháp trung tâm , đúng lúc này , một tiếng hét chói tai đầy kinh hãi chợt vang lên.
- CẨN THẬN , TRÁNH RA MAU ….
Ryuji và Gabriel bị tiếng hét đột ngột kia làm giật mình , còn chưa kịp phản ứng , liền cảm thấy thân thể bị một lực rất mạnh đẩy văng ra , ngã lăn trên sàn nhà.
Ngay sau đó , một âm thanh va chạm khủng khiếp vang lên ngay phía sau hai người bọn họ , Ryuji thậm chí còn cảm thấy có rất nhiều , rất nhiều vật cứng nhỏ bắn về phía người mình.Khi hắn tỉnh táo trở lại , quay về phía vừa phát ra âm thanh đổ vỡ kinh khủng kia , chỉ thấy trên sàn nhà , là một chùm đèn lớn tan nát , những mảnh vỡ và sáp nến vung vãi khắp nơi , nền nhà cũng lõm xuống một đoạn , có thể thấy sức nặng của chùm đèn này không hề nhỏ.
Ryuji chỉ cần liếc mắt một cái , liền hiểu ra vị trí chùm đèn vừa rơi xuống , chính là vị trí hắn và Gabriel vừa đứng ngay trước đó.Ryuji toát mồ hôi lạnh , sắc mặt tái nhợt , không kìm được một cơn sợ hãi tràn ngập tâm trí , khi hắn cố gắng đứng dậy , mới phát hiện ra đôi chân mình đang run rẩy kịch liệt , bên cạnh Ryuji , Gabriel cũng có biểu hiện giống hắn , chỉ khác một điều là dường như cậu ta vẫn còn chưa từ trong cú sốc này tỉnh lại , ánh mắt như dại ra nhìn chằm chằm vào chùm đèn vỡ nát trên nền nhà.
Những người có mặt ở đó đều trải qua một hồi khiếp sợ , ai cũng không dám tưởng tượng , nếu như bản thân mình đặt trong tình huống như vậy , không biết có thể may mắn thoát nạn như hai học viên tháp cây kia không.
Đứng gần chùm đèn rơi nhất lúc này là một cô gái trẻ , cô có mái tóc dài màu tím và một đôi mắt cũng màu tím đầy lôi cuốn , gương mặt của cô không tính là xinh đẹp , chỉ ở mức dễ nhìn , dáng người hơi gầy , có chút yếu ớt , trên vai áo đồng phục , một vệt máu đỏ tươi rực rỡ nổi bật trên nền vải trắng , càng khiến cho hình bóng cô gái trở nên yếu nhược , nhỏ bé hơn.Chỉ là ánh mắt của cô nhìn hai người Ryuji , Gabriel lại mang theo một tia nhẹ nhõm , trong mắt cô , ngoài sự kiên định ra , người ta thấy được sự trong sáng và thuần khiết như những gì người ta thường bắt gặp trong ánh mắt của một thiên thần.
Không ai có thể nghĩ , cô gái có vẻ ngoài gầy yếu ấy với nước da xanh xao này , lại chính là người vừa cứu Ryuji và Gabriel thoát khỏi bàn tay của tử thần.
Cô ấy bị thương rồi …
Đó là điều đầu tiên Ryuji nghĩ tới ngay khi thoát khỏi sự kinh hãi mà hắn vừa cảm nhận qua.
- Cô gái đó là ai vậy ? Mọi chuyện xảy ra quá nhanh , thật là đáng sợ.
- Mình thề mình còn chưa kịp nhận biết chuyện gì đang xảy ra , chỉ thấy chùm đèn rơi xuống , nhưng hai học viên tháp cây lại thoát được trong gang tấc.Vậy cô gái tóc tím kia là người đã cứu họ sao ? Làm sao cô ấy có thể làm được điều đó nhỉ , nhìn xem , dáng người cô ấy trông thật yếu ớt.
- Ah , mình nhận ra cô ấy rồi !
Một học viên đưa tay gãi gãi đầu , đột nhiên giống như bừng tỉnh nói.
Lời cậu ta ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.
Rất nhiều người tò mò muốn biết điều này.
- Đó là Isabella Minerva năm 2 của tháp Tâm Linh.
Học viên đó giải đáp sự hiếu kỳ của mọi người.
- Minerva , bạn ấy là người có được năng lực tiên tri , người được nhận định là có tiềm năng rất lớn trở thành một Prophet vĩ đại đấy sao.
Một người đột nhiên nhớ ra , lên tiếng.
- Mình biết bạn ấy , đó mới thật sự là thuật tiên tri , không phải giống như mấy thứ nhảm nhí mà mụ già khó tính dạy môn tiên tri bên tháp tâm linh thường hay lải nhải.
Một đứa con gái đeo kính nhận xét.
- Bạn ấy cư xử với mọi người rất tốt , chỉ là mình nghe nói , những người nắm giữ năng lực tiên tri bởi vì một nguyên nhân nào đó , sức khỏe đều rất kém và tuổi thọ cũng không dài như người bình thường.Bạn Minerva thật đáng thương, bạn ấy là một cô gái lương thiện và hay giúp đỡ mọi người.
Một thằng nhóc mặc đồng phục mang huy hiệu tháp lửa cảm thán nói.
- Suỵt , cậu nói nhỏ thôi , Minerva nghe được , bạn ấy sẽ rất buồn đấy.
Một đứa khác vội ngăn không cho thằng nhóc tháp lửa nói tiếp.
Ryuji cũng không có nghe được những lời rì rầm bàn tán xung quanh , hắn chỉ biết một điều , nếu vừa rồi không phải Minerva đẩy hắn và Gabriel tránh ra , thì lúc này hắn và Gabriel có thể đã trở thành hai cái xác rồi.
Minerva vì cứu hai người bọn hắn mà bị thương , mặc dù vẫn còn cảm giác hãi hùng khi vừa thoát khỏi nguy hiểm đe dọa tính mạng , nhưng Ryuji vẫn còn đủ tỉnh táo để hiểu được hiện tại hắn nên làm gì.
Nguy hiểm trải qua trong vùng tối rừng Shinez khiến hắn trở nên kiên cường hơn , đối mặt với chuyện vừa xảy ra , hắn vẫn còn kiểm soát được lí trí của mình , không khiến nó trở nên hoảng hốt giống như Gabriel.
- Cám ơn bạn , nếu không phải vừa rồi bạn đẩy mình và người bạn kia ra , có lẽ lúc này hai đứa bọn mình đã …
Ryuji bước tới gần Isabella , mở miệng nói lời cảm ơn.
Isabella vội đưa ngón tay lên miệng , ra dấu cho Ryuji không cần phải nói nữa , gương mặt cô hơi ửng đỏ , lí nhí đáp , thanh âm rất nhỏ , nghe như tiếng muỗi kêu , cử chỉ có chút luống cuống.
- Ah , không cần cảm ơn mình đâu , mình ...mình …thấy được hình ảnh chùm đèn sắp rơi xuống từ trước đó , nên …nên mới có thể kịp thời đẩy 2 bạn ra , nếu mình không ..không thấy trước , mình cũng ..không thể …giúp hai bạn được…Nên …nên bạn không cần cảm ơn mình đâu…
Không nghĩ cô gái này lại hay xấu hổ như vậy , vừa rồi , nếu không phải tự mình trải qua , Ryuji , và cả mọi người xung quanh đều cảm thấy khó có thể tin được , một cô gái mảnh dẻ thoạt nhìn có chút yếu ớt như Isabella lại hành động một cách nhanh chóng và quyết đoán như vậy.Gần như chỉ trong khoảng khắc trước khi chùm đèn rơi xuống , Isabella đã xuất hiện bên cạnh Ryuji và Gabriel rồi đẩy bọn hắn ngã ra , ngay sau đó chính cô cũng kịp lùi lại tránh khỏi chùm đèn rơi xuống.Tính các của Isabella này , xem chừng có vài phần giống với Ryuji ngày đầu mới tới học viện Shinez , luôn tỏ ra ngượng ngùng khi tiếp xúc với người khác.
Sự quyết đoán và mạnh mẽ ấy mang lại cho người ta cảm giác mơ hồ khi đánh giá Isabella , biểu hiện của cô giống như thuộc về hai cá nhân khác nhau vậy.
Sắc mặt Isabella không được hồng hào như những cô gái bình thường khác , thay vào đó là nước da của cô hơi nhợt nhạt , có vài phần xanh xao giống như người bị ốm lâu ngày do thiếu máu , mà kỳ thực sức khỏe của cô cũng không được tốt giống như hầu hết những người nắm giữ năng lực tiên tri.
Nhìn vết máu đỏ tươi trên vai áo Isabella , Ryuji lo lắng hỏi.
- Bạn bị thương rồi , mình nghĩ bạn cần được chăm sóc y tế , mình đưa bạn tới phòng y tế nhé.
- Mình , mình …À…không cần đâu … chỉ là vết thương nhỏ thôi , mình bị mảnh vỡ của chùm đèn bắn trúng , mình có thể tự xử lý được mà , bạn không cần lo cho mình đâu , mình nghĩ …bạn và bạn của bạn cũng cần chăm sóc y tế đó.Dù sao chấn động tâm lý , cũng …cũng có ảnh hưởng không tốt nếu không kịp thời khắc phục.
Isabella nghe Ryuji nói muốn đưa mình tới phòng y tế , nét mặt liền thay đổi giống như vừa gặp quỷ , cuống quýt lắc đầu từ chối , có vẻ như cô rất sợ phải tới phòng y tế vậy.
- Ah , như vậy không được đâu , mình thấy sắc mặt bạn rất tệ đấy.
Ryuji cảm thấy bất đắc dĩ , cũng không rõ vì sao khi cô gái này nghe hắn nhắc đến phòng y tế liền thay đổi thái độ thành ra như vậy.
Điều này Ryuji không thể biết , và cũng rất ít người biết , bản thân Isabella hiểu rõ tình trạng sức khỏe của mình , mỗi khi tới phòng y tế kiểm tra , cô đều nhận được một loại kết quả đó là tình trạng sức khỏe của mình ngày một xấu đi , điều này khiến Isabella cảm thấy tuyệt vọng , chính vì thế , Isabella rất sợ phải tới phòng y tế , sợ phải nhận được những tin tức xấu về tình trạng sức khỏe của mình.
Ryuji còn muốn nói gì tiếp , chỉ là hắn còn chưa kịp lên tiếng , Isabella đứng trước mặt hắn đã ngã xuống đất ngất xỉu.
Ryuji thầm kinh hãi , vội vàng đỡ lấy Isabella , quay sang đám đông đang đứng bàn tán xung quanh , gần như hét lên.
- Có ai giúp mình với , cùng mình đưa bạn ấy tới phòng y tế …
Cho tới khi Isabella ngất đi , Ryuji mới chợt phát hiện , ngay cả tên cô gái đã cứu mình , hắn vẫn còn chưa kịp hỏi.Còn một điều nữa , trong lúc khẩn cấp Ryuji cũng không chú ý tới trong lời nói của Isabella , nhưng nếu hắn chú ý một chút , khẳng định sẽ cực kì kinh ngạc , bởi vì Isabella Minerva không ngờ có thể nhìn thấy trước việc chùm đèn sẽ rơi xuống.
Tiên tri – đó là quyền lực đặc biệt mà chỉ những Maer tâm linh hệ mới có thể sở hữu.
Prophet , chức nghiệp pháp thuật này hầu như trái ngược hoàn toàn với thần bí sử gia , bởi thần bí sử gia sinh mạng rất bất cứ lúc nào cũng có thể bị uy hiếp , còn với một Prophet , sự an toàn của họ luôn đứng ở vị trí đầu tiên tại Neitherland , cộng đồng Maer , thậm chí là những đại gia tộc cổ xưa luôn sẵn sàng trả giá thật lớn để bảo vệ một Prophet , nếu Prophet đó là thành viên trong gia tộc hay trong tổ chức chính quyền Maer.
Cũng không chờ Ryuji phải kêu gọi lần thứ hai , ngay khi Isabella ngã xuống , đã có thêm mấy người tiến lên giúp Ryuji đỡ lấy thân thể Isabella , cùng với hắn nhanh chóng đưa cô tới bệnh xá.
Gabriel lúc này cũng đã tỉnh táo trở lại , có điều vẻ mặt cậu ta vẫn còn tràn ngập kinh hãi xen lẫn một chút thẫn thờ tựa như vừa trải qua một cú sốc tâm lý rất mạnh.
Gabriel gần như vô thức bước theo sau Ryuji , vừa đi vừa cúi mặt lẩm bẩm.
- Lời nguyền … lời nguyền của gia tộc Silverstone , nhất định là nó …nhất định là nó…
Gabriel đột nhiên giật mình , ngay sau đó cậu ta quay người bỏ chạy về phía hành lang dẫn đến tháp cây , bộ dạng giống như bị ma đuổi , khiến mấy học viên đứng gần đó có người không kịp tránh bị hắn va trúng , ngã lăn lóc trên sàn nhà.
- Thằng nhóc kia sẽ không phải vì quá kinh hãi mà phát điên đó chứ…
Không ít học viên dùng ánh mắt thương hại và thông cảm nhìn theo bóng Gabriel vừa chạy đi.
Ryuji cảm thấy Gabriel có chút kì quặc nhưng hắn cũng không rảnh mà để ý tới nhiều như vậy , điều khiến hắn quan tâm trước mắt là cô gái thần bí này , cô ấy vì cứu hắn và Gabriel mà bị thương , thoạt nhìn có vẻ thương tổn cũng không lớn , song có trời mới biết cô ấy có gặp phải chuyện gì xấu hay không.
Hắn cũng chưa từng phát hiện ra rằng , từ sau khi trở về từ vùng tối của rừng Shinez , dường như đối mặt với những sự việc nguy hiểm , năng lực lấy lại bình tĩnh từ trong trạng thái hốt hoảng của hắn đã vượt xa trước đây.
************************************************** ************************************************** *********
Rời khỏi phòng ăn tháp trung tâm , Sylvia cũng không trở về tháp nước ngay , trong khoảng thời gian tới học viện Shinez này , tâm tình Sylvia rất ít khi thoải mái và vui vẻ như lúc này.Sau cuộc nói chuyện với Ryuji , mặc dù Sylvia cảm thấy Ryuji này hơi ngốc một chút , nhưng bản tính của Ryuji rất thành thực , Ryuji , không hề giống những kẻ đạo đức giả khác , trong mắt Ryuji , Sylvia có thể cảm nhận được sự chân thành , cậu ta thật sự muốn làm bạn với cô , không hề có sự giả dối trong đó , cũng không có một tia thương hại nào tồn tại , chỉ có sự quan tâm không vụ lợi , không điều kiện.
Ryuji không hề để ý tới những lời đồn đại , bàn tán xung quanh về cô , cũng không quan tâm tới lời nguyền mà cô mang theo , lại càng không quan tâm đến xuất thân của cô.Dường như với hắn , gia tộc Silverstone cũng tốt mà Augustine hay Shadowrage thì cũng đều giống vậy , căn bản hắn không có sự phân biệt , chỉ cần Ryuji coi người đó là bạn , thì hắn sẽ đối xử rất tốt.Sylvia có cảm giác , Ryuji giống như một tấm gương trong suốt không dính một hạt bụi , hắn thật sự quá đơn thuần , quá lương thiện cũng thật dễ tin người.
Những ưu điểm đó cũng chính là nhược điểm của hắn , nhưng phần tính cách ấy lại khiến Sylvia đối với hắn cảm thấy gần gũi và cũng khiến cô tin tưởng hắn.
Rốt cuộc , cô đã có một người bạn … một người bạn thật sự …
Ngày hôm nay cũng không tệ , Sylvia rời khỏi lâu đài Shinez , một mình tản bộ dọc theo con đường nhỏ dẫn vào rừng Shinez.
Tiết trời đã vào cuối thu , hai hàng dương liễu dọc hai bên con đường yên ả cũng bắt đầu rụng lá , ánh dương nhu hòa khẽ phủ lên mái tóc vàng óng của cô càng tôn thêm vẻ rạng rỡ , tươi trẻ tràn đầy sức sống.
Chợt , một chiếc lá vàng khẽ rụng xuống , rơi nhẹ trên bờ vai mảnh khảnh của Sylvia , cô chợt ngẩn người , cũng không biết đang suy tư gì , khóe môi tinh xảo thoáng hiện lên một nụ cười khe khẽ.
Song , nụ cười trên môi Sylvia đột nhiên cứng lại , nét mặt Sylvia nhanh chóng thay đổi , nét hồn nhiên vừa rồi đột ngột bị thay thế bởi vẻ lạnh lùng thường trực.
Bởi cô thấy được một bóng người xuất hiện trên con đường nhỏ vắng vẻ này , người đó từ phía đối diện thong thả bước về phía cô.
Đó là một thằng nhóc có gương mặt ưa nhìn , à , phải nói là khá đẹp trai với mái tóc bạch kim đầy ấn tượng , thoạt nhìn qua diện mạo của hắn , người ta đều có cảm giác , cậu ta là một cậu bé ngoan , hiền lành vô hại , chỉ là lúc này , vẻ mặt hắn có chút tái nhợt , lại thêm mấy phần tiều tụy giống như vừa mới ốm dậy.
Người này , Sylvia nhận biết , cậu ta là bạn của Ryuji Sander , một đứa cực kỳ bí hiểm , trong buổi lễ “Nghi thức của sự lựa chọn” , trước khi rời khỏi đại sảnh tháp trung tâm , Sylvia vẫn còn nhớ , khi người này quay sang nhìn cô và cười một tiếng , lúc ấy trong mắt nó lóe lên một tia sáng lạnh lẽo và nụ cười của nó không hiểu sao mang lại cho Sylvia cảm giác nguy hiểm.
Bản thân Sylvia cũng không hiểu sao cậu bạn này lại nhìn mình với ánh mắt như vậy , với lại , trong hoàn cảnh của Sylvia lúc đó , ai thèm quan tâm đến chuyện đó chứ , dù sao những cái nhìn kiểu như vậy cô cũng gặp qua không ít.
Louis Sazanami…
Nếu nói về sự thần bí , tại học viện Shinez này nếu mở một cuộc thi “Ai là người thần bí nhất ?” có lẽ người chiến thắng khẳng định không phải là đám học viên tháp tâm linh , mà chính là người đang đứng trước mặt Sylvia lúc này.
Louis Sazanami , hắn đã trở lại …
Louis không nhanh không chậm bước về phía Sylvia , cũng không thèm để ý tới gương mặt lạnh lẽo có chút cứng đờ của cô , dáng vẻ của hắn không hề che giấu sự mệt mỏi , còn có chút suy yếu.
Sắc mặt Louis thực sự rất tệ , càng tới gần càng có cảm giác hắn bước đi không vững , hiện tại phát sinh một loại ảo giác rằng một trận gió thổi qua dường như cũng có thể làm hắn ngã xuống.
Sylvia muốn nói gì đó đại loại như “Trông sắc mặt cậu không được tốt , nên tới bệnh xá đi.” , nhưng phát hiện ra mình không biết phải mở miệng như thế nào , có lẽ nếu người đối diện là Ryuji , lời đó nói ra sẽ dễ dàng hơn.Mà cũng không phải Sylvia đối với người khác có lòng tốt như vậy , mà chỉ bởi vì người này là bạn thân của Ryuji mà thôi.
Nhưng là , Louis lại làm như không nhìn thấy Sylvia , hắn thản nhiên đi qua nơi Sylvia đang đứng.
Khi thân hình có chút đơn bạc của hắn đi ngang qua Sylvia , Sylvia đột ngột cảm thấy một luồng hơi thở giá buốt phảng phất như từ bốn phương tám hướng xung quanh ào ạt kéo tới tràn ngập không gian khiến cô không kìm được khẽ run lên.
Bằng vào bản năng cảm ứng nguy hiểm rất mạnh tồn tại trong huyết mạch chảy xuôi của gia tộc ám sát truyền kỳ , Sylvia cảm nhận được một mối nguy hiểm cực độ toát ra từ bóng dáng có chút yếu nhược của Louis , vô thức , bàn tay mang M.T.I “Nước mắt nữ thần biển” gắt gao nắm chặt , một luồng sáng màu xanh nhạt chợt sáng lên.
Bất giác , tâm trạng Sylvia trở nên khẩn trương , cô hiểu được , thằng nhóc thoạt trông hiền lành , vô hại này thật sự không đơn giản như vẻ ngoài của hắn.
Louis Sazanami – hắn rất nguy hiểm.
- Không cần đề phòng như vậy , tôi cũng không có ý định làm tổn thương cô.
Một thanh âm lạnh lùng , khô khốc mang theo sắc thái bình thản vang lên , cùng lúc đó , Louis đã vượt qua Sylvia , cách cô mấy bước chân.
- Cậu muốn gì ?
Giọng nói của Sylvia thì ngược lại , cũng không vì một câu nói đơn giản của Louis mà bớt đi sự đề phòng đối với hắn.
- Không muốn gì cả , chỉ là tôi cảnh báo cô một điều.Không nên tiếp xúc quá gần với Ryuji , cho dù cậu ấy có muốn làm vậy.Cô có thể trở thành bạn của Ryuji , nhưng không cho phép cô mang đến nguy hiểm cho cậu ấy.Lời nguyền của gia tộc Silverstone , tốt nhất cô hãy nghĩ biện pháp đừng để nó tác động tới Ryuji , nếu không , Sylvia , cô và những thành viên của gia tộc Silverstone đều sẽ phải trả giá đắt vì điều đó.
Louis không dài dòng , âm điệu không hề mang theo một tia cảm xúc , đây là cảnh báo và cũng là một lời đe dọa.Dứt lời , đôi mắt vốn ảm đạm , đầy vẻ mỏi mệt của hắn đột nhiên mở lớn , chỉ trong khoảng khắc , linh hồn Sylvia liền cảm thấy chấn động và sợ hãi , cô tin chắc cái mình nhìn thấy không còn là đôi mắt của con người nữa.
Đồng tử trong mắt Louis dường như bị hòa tan trở thành một mảnh hắc ám vĩnh hằng khiến cho bất cứ kẻ nào nhìn vào đều có một loại ảo giác tựa như linh hồn mình hoàn toàn bị nhấn chìm trong bóng đêm bất diệt của lực lượng tà ác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.