Chương 32: Tổ chức đánh thuê 2
Tề Hiểu Linh
26/03/2022
Bên kia đã bắt đầu nao núng trong lòng rồi, cấp trên yêu cầu bọn họ phải lấy được loại vũ khí công nghệ mới này trước tất cả những tổ chức khác
từ đó bán cho những nơi khác với giá cao cũng nâng tầm tổ chức bọn họ
lên vị thế mới.
Biểu cảm gương mặt bọn họ trong nháy mắt nói lên tất cả ánh mắt họ trở nên sắc bén, Quách Nam Khiết cũng coi như tỏ tường.
" Thì ra Âu Viễn chỉ là cái cớ để dụ tôi sao ? " - thanh âm cô ngân dài đánh thẳng vào lòng bọn họ, ánh mắt hờ hững như có như không mà phát uy cực độ.
Âu Viễn cũng coi như thấy được mặt khác của cô, mỗi lần anh gặp cô cũng chỉ thấy được vẻ kiên cường, lưu manh của cô, nay lại thấy được một mặt khát máu, khí thế tản mát lạnh cảm này lại tự thấy thẹn bản thân mình chưa đủ cường đại sánh ngang với cô.
" Nam Khiết, cô cũng biết trong giới chúng ta lợi ích là trên hết. " - Brian hổ thẹn không dám lên tiếng, người đàn ông ngoại quốc gọi là Zame đó nhếch mép cười vô lại nói.
Quách Nam Khiết đứng lên dáng vẻ cao quý nữ vương đó từ từ tiến lên phía trước mặt ba người bọn họ thẳng lưng chắp tay ra phía sau, đưa tay làm một loạt ám hiệu với Mạn Phong, rồi lại cúi người ngồi trên chiếc bàn trước mặt bọn họ.
" Mấy người nghe kĩ, hôm nay tôi đã đến cũng có thể đi, dù là Âu Viễn hay vũ khí sau này các người cũng đừng mơ tưởng. " - mỗi câu mỗi từ đều được cô nói rõ ràng bằng tiếng ngoại quốc, đôi mày sắc bén cũng nhếch lên.
Aliss ngồi bên cạnh bộ dạng cao ngạo cũng tức giận đứng lên cười nói : " Cô nghĩ chỉ dựa vào mình 3 người các người có thể thoát sao, đây là địa bàn của chúng tôi, có trách thì trách cô quá đa tình, suy nghĩ không chu toàn."
Tay Quách Nam Khiết để ở phía sau ám hiệu cho Âu Viễn cùng Mạn Phong đứng lên hành động, đoán chừng bên phía đối đầu của tổ chức này cũng đã nhận được tin tức giả mà Mạn Phong truyền đến, theo tính toán chỉ cần cầm cự tầm 20 phút bên kia sẽ đến.
Quách Nam Khiết một thân bình tĩnh cười đến ma mị, đôi môi đỏ mọng trên làn da trắng như một nữ phù thủy ma quái, cười đến quỷ dị.
" Cô nghĩ chúng tôi đến mà không chuẩn bị à ? " - nói rồi đưa tay vỗ vỗ mặt Aliss mỉa mai đến lạ.
Âu Viễn và Mạn Phong cũng đã tiến dần đến trước mặt bọn họ. Sáu người mặt đối mặt trong căn phòng lớn, đều đã ở tư thế sẵn sàng.
" Tôi nói Brian, tôi và anh khá thân anh nghĩ thế nào nếu hôm nay tổ chức các anh bị xóa sổ ? " - Quách Nam Khiết không ngần ngại rút khẩu súng nhỏ ở phía sau lưng ra, tuy nhỏ nhưng uy lực rất lớn nhất là ở vị trí gần này, chĩa súng về phía Brian mặt không chút biểu cảm.
" Trong phòng này không có ai có súng ngoài tôi cả. Kể ra thì các người cũng suy nghĩ không chu toàn rồi. " - trước khi tiến vào cô đã cẩn thẩn quan sát qua bọn họ một lượt, cũng đã chào hỏi thân thiết một lượt nên trên cơ thể họ chứa gì cô đều biết.
" Nam Khiết chúng ta đến mức này sao ? Không phải giao ra công nghệ à được sao ? " - Brian không hoảng loạn, mặt cũng không biến sắc giọng nói trầm trầm không rõ cảm xúc thế nào.
" Chúng ta cũng chỉ là quan hệ người mua kẻ bán không thân thiết gì. Huống hồ công sức anh em tôi bỏ ra nào có cho không được. "
" Động thủ đi." - Quách Nam Khiết ra lệnh rồi đưa súng bắn nhanh ba người ba phát súng vào chân trong chớp mắt vô cùng chuẩn xác.
Ba phát súng này không lấy mạng họ mà cô cũng không muốn xuống tay, tiếng súng vang lên lập tức động tĩnh bên ngoài ập vào, Mạn Phong cùng Âu Viễn đã kiểm soát được hai người kia.
Mấy chục người đều cầm súng hướng về phía bọn họ, chỉ cần sơ suất người bọn họ lập tứ liền thành tổ ong vò vẽ.
Mạn Phong thấy nguy không gấp " Các người tốt nhất chớ nên manh động, tướng chết quân rã các người hiểu không ?"
cậu lại nói tiếp " Tôi cũng đã phát tín hiệu cho các tổ chức lân cận rằng đang giao dịch lô vũ khí công nghệ mới tại đây, bây giờ các người nói xem, đi một mình hay thế nào khác."
Âu Viễn một đòn đánh ngất Zame không chớp mắt, súng đồng loạt cũng chỉ về phía anh.
" Chúng ta chỉ còn 10 phút để rời khỏi." - anh quay qua nói với Quách Nam Khiết.
" Ha 10 phút, các người nghĩ cũng đừng nghĩ, liền chết ở đây luôn đi . " - Aliss cười lớn giường trên gương mặt xinh đẹp kia dữ tợn hơn bao giờ hết - " Các người còn chờ gì lập tức nổ súng cho tôi. "
Dứt lời một phát súng nổ ra, máu tuôn không ngừng trên đôi chân dài trắng nõn kia, gương mặt lập tức đau đớn vạn phần gào thét lớn. Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh kinh tởm.
" Nào vẫn muốn manh động thì các người tự tìm chết rồi. " - " Âu Viễn , Mạn Phong hai người dẫn bọn họ ra ngoài.
Hai bên hai động tĩnh, bên cô vẫn còn nắm thế chủ động, đôi chân Aliss không ngừng nhỏ máu suốt quãng đường tạo thành những đường kéo lê dài ngoằng. Trên mặt cô ta trắng bệch nhưng vẫn kiên cường không hổ là người được đào tạo qua, đau đớn chỉ là nhất thời, giữ mạng mới là tiên quyết.
Mấy người bọn họ đến chỗ trực thăng Quách Nam Khiết vào kiểm tra qua một lượt, lúc cô bước xuống liền bị Brian tung cước đá bay khẩu súng ra xa không ngờ chỉ trong chớp mắt Brian đã dùng sức lực lớn như vậy vùng khỏi Âu Viễn dường như cả quá trình anh ta im lặng chỉ chờ khoảnh khắc này.
Âu Viễn đánh với anh ta vài chiêu liền kẹp lấy cổ anh ta, Quách Nam Khiết lập tức khởi động trực thăng.
" Nổ súng, không cần quan tâm tôi là ai." - Brian bị Âu Viễn ghìm chặt cổ trên mặt hằn rõ cách mạch lớn khuôn mặt đỏ rực dùng sức hét lớn. Anh ta không quan tâm đến mạng sống mình nữa rồi, nhiệm vụ thất bại anh ta không chết thì cũng bị tổ chức trừng phạt liền muốn để bản thân chịu thiệt còn dễ ăn nói.
Biểu cảm gương mặt bọn họ trong nháy mắt nói lên tất cả ánh mắt họ trở nên sắc bén, Quách Nam Khiết cũng coi như tỏ tường.
" Thì ra Âu Viễn chỉ là cái cớ để dụ tôi sao ? " - thanh âm cô ngân dài đánh thẳng vào lòng bọn họ, ánh mắt hờ hững như có như không mà phát uy cực độ.
Âu Viễn cũng coi như thấy được mặt khác của cô, mỗi lần anh gặp cô cũng chỉ thấy được vẻ kiên cường, lưu manh của cô, nay lại thấy được một mặt khát máu, khí thế tản mát lạnh cảm này lại tự thấy thẹn bản thân mình chưa đủ cường đại sánh ngang với cô.
" Nam Khiết, cô cũng biết trong giới chúng ta lợi ích là trên hết. " - Brian hổ thẹn không dám lên tiếng, người đàn ông ngoại quốc gọi là Zame đó nhếch mép cười vô lại nói.
Quách Nam Khiết đứng lên dáng vẻ cao quý nữ vương đó từ từ tiến lên phía trước mặt ba người bọn họ thẳng lưng chắp tay ra phía sau, đưa tay làm một loạt ám hiệu với Mạn Phong, rồi lại cúi người ngồi trên chiếc bàn trước mặt bọn họ.
" Mấy người nghe kĩ, hôm nay tôi đã đến cũng có thể đi, dù là Âu Viễn hay vũ khí sau này các người cũng đừng mơ tưởng. " - mỗi câu mỗi từ đều được cô nói rõ ràng bằng tiếng ngoại quốc, đôi mày sắc bén cũng nhếch lên.
Aliss ngồi bên cạnh bộ dạng cao ngạo cũng tức giận đứng lên cười nói : " Cô nghĩ chỉ dựa vào mình 3 người các người có thể thoát sao, đây là địa bàn của chúng tôi, có trách thì trách cô quá đa tình, suy nghĩ không chu toàn."
Tay Quách Nam Khiết để ở phía sau ám hiệu cho Âu Viễn cùng Mạn Phong đứng lên hành động, đoán chừng bên phía đối đầu của tổ chức này cũng đã nhận được tin tức giả mà Mạn Phong truyền đến, theo tính toán chỉ cần cầm cự tầm 20 phút bên kia sẽ đến.
Quách Nam Khiết một thân bình tĩnh cười đến ma mị, đôi môi đỏ mọng trên làn da trắng như một nữ phù thủy ma quái, cười đến quỷ dị.
" Cô nghĩ chúng tôi đến mà không chuẩn bị à ? " - nói rồi đưa tay vỗ vỗ mặt Aliss mỉa mai đến lạ.
Âu Viễn và Mạn Phong cũng đã tiến dần đến trước mặt bọn họ. Sáu người mặt đối mặt trong căn phòng lớn, đều đã ở tư thế sẵn sàng.
" Tôi nói Brian, tôi và anh khá thân anh nghĩ thế nào nếu hôm nay tổ chức các anh bị xóa sổ ? " - Quách Nam Khiết không ngần ngại rút khẩu súng nhỏ ở phía sau lưng ra, tuy nhỏ nhưng uy lực rất lớn nhất là ở vị trí gần này, chĩa súng về phía Brian mặt không chút biểu cảm.
" Trong phòng này không có ai có súng ngoài tôi cả. Kể ra thì các người cũng suy nghĩ không chu toàn rồi. " - trước khi tiến vào cô đã cẩn thẩn quan sát qua bọn họ một lượt, cũng đã chào hỏi thân thiết một lượt nên trên cơ thể họ chứa gì cô đều biết.
" Nam Khiết chúng ta đến mức này sao ? Không phải giao ra công nghệ à được sao ? " - Brian không hoảng loạn, mặt cũng không biến sắc giọng nói trầm trầm không rõ cảm xúc thế nào.
" Chúng ta cũng chỉ là quan hệ người mua kẻ bán không thân thiết gì. Huống hồ công sức anh em tôi bỏ ra nào có cho không được. "
" Động thủ đi." - Quách Nam Khiết ra lệnh rồi đưa súng bắn nhanh ba người ba phát súng vào chân trong chớp mắt vô cùng chuẩn xác.
Ba phát súng này không lấy mạng họ mà cô cũng không muốn xuống tay, tiếng súng vang lên lập tức động tĩnh bên ngoài ập vào, Mạn Phong cùng Âu Viễn đã kiểm soát được hai người kia.
Mấy chục người đều cầm súng hướng về phía bọn họ, chỉ cần sơ suất người bọn họ lập tứ liền thành tổ ong vò vẽ.
Mạn Phong thấy nguy không gấp " Các người tốt nhất chớ nên manh động, tướng chết quân rã các người hiểu không ?"
cậu lại nói tiếp " Tôi cũng đã phát tín hiệu cho các tổ chức lân cận rằng đang giao dịch lô vũ khí công nghệ mới tại đây, bây giờ các người nói xem, đi một mình hay thế nào khác."
Âu Viễn một đòn đánh ngất Zame không chớp mắt, súng đồng loạt cũng chỉ về phía anh.
" Chúng ta chỉ còn 10 phút để rời khỏi." - anh quay qua nói với Quách Nam Khiết.
" Ha 10 phút, các người nghĩ cũng đừng nghĩ, liền chết ở đây luôn đi . " - Aliss cười lớn giường trên gương mặt xinh đẹp kia dữ tợn hơn bao giờ hết - " Các người còn chờ gì lập tức nổ súng cho tôi. "
Dứt lời một phát súng nổ ra, máu tuôn không ngừng trên đôi chân dài trắng nõn kia, gương mặt lập tức đau đớn vạn phần gào thét lớn. Trong không khí tràn ngập mùi máu tanh kinh tởm.
" Nào vẫn muốn manh động thì các người tự tìm chết rồi. " - " Âu Viễn , Mạn Phong hai người dẫn bọn họ ra ngoài.
Hai bên hai động tĩnh, bên cô vẫn còn nắm thế chủ động, đôi chân Aliss không ngừng nhỏ máu suốt quãng đường tạo thành những đường kéo lê dài ngoằng. Trên mặt cô ta trắng bệch nhưng vẫn kiên cường không hổ là người được đào tạo qua, đau đớn chỉ là nhất thời, giữ mạng mới là tiên quyết.
Mấy người bọn họ đến chỗ trực thăng Quách Nam Khiết vào kiểm tra qua một lượt, lúc cô bước xuống liền bị Brian tung cước đá bay khẩu súng ra xa không ngờ chỉ trong chớp mắt Brian đã dùng sức lực lớn như vậy vùng khỏi Âu Viễn dường như cả quá trình anh ta im lặng chỉ chờ khoảnh khắc này.
Âu Viễn đánh với anh ta vài chiêu liền kẹp lấy cổ anh ta, Quách Nam Khiết lập tức khởi động trực thăng.
" Nổ súng, không cần quan tâm tôi là ai." - Brian bị Âu Viễn ghìm chặt cổ trên mặt hằn rõ cách mạch lớn khuôn mặt đỏ rực dùng sức hét lớn. Anh ta không quan tâm đến mạng sống mình nữa rồi, nhiệm vụ thất bại anh ta không chết thì cũng bị tổ chức trừng phạt liền muốn để bản thân chịu thiệt còn dễ ăn nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.