Chương 6: Chứng cứ hắn ngoại tình.
Xann nila
01/08/2024
Bệnh viện.
Sau khi rời đi hắn liền đi đến bệnh viện tìm Tĩnh Hạ. Cô ta thấy Âu Trạch Dương đến thì mừng thầm, nhưng cô ta không để lộ cảm xúc ra ngời mà ra vẻ đáng thương nhìn hắn.
“Trạch Dương anh đến rồi à, cô Bạch cho anh qua đây sao? Cô ấy không gây rối với anh à?”
Âu Trạch Dương lại nhớ lại câu nói của Tử Du lúc nãy.
‘Nếu anh thương xót Tĩnh Hạ cô ta vẫn chưa đi xa đâu giờ anh ra ngoài đuổi theo vẫn còn kịp.’
- Cô ấy không gây rối trước đây cô ta nghe đến tên Tĩnh Hạ đều vô cớ gây sự, lần này lại không nói gì hết.
“Cô Tử Du biết anh đến đây không phải toàn nổi giận với anh sao? Anh Trạch Dương em chịu ấm ức cũng không sao không nên để cô Bạch hiểu lầm nữa.”
“Em không cần để tâm những điều này, có gì cần giúp đỡ em cứ việc nói.”
“Anh Trạch Dương, anh tốt với em quá!”
“Ông Tĩnh có ơn với nhà họ Âu đây là việc anh nên làm.”
“Nếu không vì ông anh sẽ mặc kệ em sao?”
Cô ta ấm ức ôm lấy hắn, hắn cũng không hề phản kháng mà để mặc cô ta ôm vậy, nhưng hai người họ không biết ở ngoài phòng bệnh đang có một người đàn ông lạ mặt chụp lén ảnh của hai người.
...
Ngày hôm sau khi Bạch Tử Du đang đi dạo trên đường thì có một người đàn ông lạ mặt đi theo cô, cô vội vàng rời đi nhưng vẫn không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi.
- Ban ngày ban mặt không phải là ăn cướp đấy chứ?
Cô chưa kịp chạy xa thì người đàn ông đã đi đến chỗ cô.
“Cô Bạch là tôi.”
Hai người ngồi với nhau trong một quán nước nhỏ hắn lấy trong túi mình ra một sấp ảnh đưa cho cô.
“Tôi chụp được chứng cứ Âu tổng ngoại tình rồi. Tối qua anh ta với cô Tĩnh Hạ đã ôm ấp nhau, ảnh Âu tổng tiếp xúc với người khác giới trong thời gian gần đây đều ở trong này cô Bạch cô xem bao giờ có thể thanh toán cho tôi.”
“Số ảnh này đều là anh chục trộm à?”
“Đừng nói khó nghe thế tôi là thám tử tư.”
Bạch Tử Du nhìn vào những tấm ảnh trên bàn không khỏi khó hiểu.
“Tại sao tôi lại bảo anh theo dõi lục Âu Trạch Dương?”
- Mình năm 23 tuổi lại thích theo dõi hắn thế cơ à? Thật không hiểu nổi mình đang làm gì nữa.
“Không phải cô bảo tôi theo dõi Âu Trạch Dương tìm ra chứng cứ anh ta ngoại tình sao? Đừng nói là cô không muốn trả tiền đấy nhé.”
Bạch Tử vội vàng phủ nhận rồi lấy điện thoại ra vừa lúc định thanh toán tiền cho người đàn ông thì cô phát hiện ra tài khoản mình không hề có nhiều tiền.
-Mình là phu nhân Tổng giám đốc cơ mà sao lại nghèo thế này còn chưa đầy 2 triệu nữa chứ.
“Thật ngại quá trong điện thoại tôi hết tiền rồi.”
“Có thể quẹt thẻ.”
Cô vừa quét xong thì điện thoại liền thông báo tài khoản của cô được liên kết với người thân.
-Mình liên kết tài khoản người thân của ai nhỉ?
...
Về đến nhà cô liền lôi những tấm ảnh lúc sáng sắp xếp ra bàn xem lại.
“Âu Trạch Dương quả nhiên đã đi tìm Tĩnh Hạ ngoại tình rồi còn muốn ngủ với mình. Đàn ông đúng là dễ dàng thay lòng.”
“Lẩm bẩm cái gì thế?”
“Không có gì.”
Âu Trạch Dương bước vào phòng tiến đến chỗ cô, Tử Du muốn che dấu những tấm ảnh đó nhưng không kịp nữa.
“Đưa đây.”
“Tôi đã nói là không có gì mà.”
Hắn cầm lấy những tấm ảnh khó chịu lên tiếng.
“Hôm nay cô tiêu 100.000 triệu là để thuê người theo dõi tôi. Bạch Tử Du cô rảnh quá hả?”
“À thẻ người thân là của anh à?”
“Anh không định giải thích tại sao anh với Tĩnh Hạ lại ôm nhau hay sao?”
“Tôi giải thích với cô rất nhiều lần rồi, đừng vô cớ gây sự nữa được không? Cô đừng nghĩ nhiều cô ấy là cháu gái nhà người quen của ông, tôi nể mặt ông mới chăm sóc cô ấy, tôi với cô ấy không có gì hết Tử Du cô đừng đa nghi nữa.”
Hắn vừa nói xong đầu cô lại vô thức đau nhức, quá khứ trước kia lại một lần nữa hiện lên trong đầu cô.
“Chỉ là tiệc thương mại quá đỗi bình thường ngoài việc suốt ngày nghi ngờ tôi cô không còn việc gì khác để làm à, tôi bận lắm đừng có lôi mấy chuyện nhỏ này ra làm phiền tôi. Bạch Tử Du cút ra khỏi văn phòng tôi.”
“Lại tự tử chết chưa? Chưa chết thì đừng đến làm phiền tôi.”
- Chuyện gì thế này sao lại đau đầu vậy chứ lẽ nào đây chính là cảm giác đau lòng của Tử Du năm 23 tuổi?
“Bắt đầu từ hôm nay tất cả thẻ của cô sẽ bị khóa lúc nào ngẫm ra rồi lúc đó tôi sẽ khôi phục cho cô đừng làm mấy chuyện vô vị này nữa.”
Hắn nói rồi rời đi, mặc kệ cô đang thất thần ngồi đấy.
- Là Tử Du năm 23 tuổi đang đau lòng sao? Tính khí Âu Trạch Dương tệ hại thế này khác hẳn với nam thần mà mình tưởng tượng, mình của tương lai lại đi yêu người đàn ông như vậy sao. Cũng may bây giờ hình tượng trong lòng mình đã sụp đổ phải nhanh chóng ly hôn thôi.
...
“Đây là tin cực kỳ sốt dẻo, ra giá đi.”
Bạch Tử Du đặt những tấm ảnh mà thám tử tư đưa cho cô ngày hôm qua đưa cho cánh báo chí. Người kia thấy được những bức ảnh đó như không tin vào mắt mình vậy. Hắn cầm những tấm ảnh trên bàn, miệng không khỏi khen ngợi cô.
“Ngôi sao nữ đang nổi Tĩnh Hạ, tỷ phú trẻ tuổi nhất Âu Trạch Dương giỏi quá. Cô chụp được kiểu gì vậy?”
“Khỏi thắc mắc, nói đi bao nhiêu chốt giá luôn.”
“50 triệu.”
- Con đường làm giàu là đây chứ đâu. Hay là hoãn vài ngày rồi hãng ly hôn.
Sau khi rời đi hắn liền đi đến bệnh viện tìm Tĩnh Hạ. Cô ta thấy Âu Trạch Dương đến thì mừng thầm, nhưng cô ta không để lộ cảm xúc ra ngời mà ra vẻ đáng thương nhìn hắn.
“Trạch Dương anh đến rồi à, cô Bạch cho anh qua đây sao? Cô ấy không gây rối với anh à?”
Âu Trạch Dương lại nhớ lại câu nói của Tử Du lúc nãy.
‘Nếu anh thương xót Tĩnh Hạ cô ta vẫn chưa đi xa đâu giờ anh ra ngoài đuổi theo vẫn còn kịp.’
- Cô ấy không gây rối trước đây cô ta nghe đến tên Tĩnh Hạ đều vô cớ gây sự, lần này lại không nói gì hết.
“Cô Tử Du biết anh đến đây không phải toàn nổi giận với anh sao? Anh Trạch Dương em chịu ấm ức cũng không sao không nên để cô Bạch hiểu lầm nữa.”
“Em không cần để tâm những điều này, có gì cần giúp đỡ em cứ việc nói.”
“Anh Trạch Dương, anh tốt với em quá!”
“Ông Tĩnh có ơn với nhà họ Âu đây là việc anh nên làm.”
“Nếu không vì ông anh sẽ mặc kệ em sao?”
Cô ta ấm ức ôm lấy hắn, hắn cũng không hề phản kháng mà để mặc cô ta ôm vậy, nhưng hai người họ không biết ở ngoài phòng bệnh đang có một người đàn ông lạ mặt chụp lén ảnh của hai người.
...
Ngày hôm sau khi Bạch Tử Du đang đi dạo trên đường thì có một người đàn ông lạ mặt đi theo cô, cô vội vàng rời đi nhưng vẫn không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi.
- Ban ngày ban mặt không phải là ăn cướp đấy chứ?
Cô chưa kịp chạy xa thì người đàn ông đã đi đến chỗ cô.
“Cô Bạch là tôi.”
Hai người ngồi với nhau trong một quán nước nhỏ hắn lấy trong túi mình ra một sấp ảnh đưa cho cô.
“Tôi chụp được chứng cứ Âu tổng ngoại tình rồi. Tối qua anh ta với cô Tĩnh Hạ đã ôm ấp nhau, ảnh Âu tổng tiếp xúc với người khác giới trong thời gian gần đây đều ở trong này cô Bạch cô xem bao giờ có thể thanh toán cho tôi.”
“Số ảnh này đều là anh chục trộm à?”
“Đừng nói khó nghe thế tôi là thám tử tư.”
Bạch Tử Du nhìn vào những tấm ảnh trên bàn không khỏi khó hiểu.
“Tại sao tôi lại bảo anh theo dõi lục Âu Trạch Dương?”
- Mình năm 23 tuổi lại thích theo dõi hắn thế cơ à? Thật không hiểu nổi mình đang làm gì nữa.
“Không phải cô bảo tôi theo dõi Âu Trạch Dương tìm ra chứng cứ anh ta ngoại tình sao? Đừng nói là cô không muốn trả tiền đấy nhé.”
Bạch Tử vội vàng phủ nhận rồi lấy điện thoại ra vừa lúc định thanh toán tiền cho người đàn ông thì cô phát hiện ra tài khoản mình không hề có nhiều tiền.
-Mình là phu nhân Tổng giám đốc cơ mà sao lại nghèo thế này còn chưa đầy 2 triệu nữa chứ.
“Thật ngại quá trong điện thoại tôi hết tiền rồi.”
“Có thể quẹt thẻ.”
Cô vừa quét xong thì điện thoại liền thông báo tài khoản của cô được liên kết với người thân.
-Mình liên kết tài khoản người thân của ai nhỉ?
...
Về đến nhà cô liền lôi những tấm ảnh lúc sáng sắp xếp ra bàn xem lại.
“Âu Trạch Dương quả nhiên đã đi tìm Tĩnh Hạ ngoại tình rồi còn muốn ngủ với mình. Đàn ông đúng là dễ dàng thay lòng.”
“Lẩm bẩm cái gì thế?”
“Không có gì.”
Âu Trạch Dương bước vào phòng tiến đến chỗ cô, Tử Du muốn che dấu những tấm ảnh đó nhưng không kịp nữa.
“Đưa đây.”
“Tôi đã nói là không có gì mà.”
Hắn cầm lấy những tấm ảnh khó chịu lên tiếng.
“Hôm nay cô tiêu 100.000 triệu là để thuê người theo dõi tôi. Bạch Tử Du cô rảnh quá hả?”
“À thẻ người thân là của anh à?”
“Anh không định giải thích tại sao anh với Tĩnh Hạ lại ôm nhau hay sao?”
“Tôi giải thích với cô rất nhiều lần rồi, đừng vô cớ gây sự nữa được không? Cô đừng nghĩ nhiều cô ấy là cháu gái nhà người quen của ông, tôi nể mặt ông mới chăm sóc cô ấy, tôi với cô ấy không có gì hết Tử Du cô đừng đa nghi nữa.”
Hắn vừa nói xong đầu cô lại vô thức đau nhức, quá khứ trước kia lại một lần nữa hiện lên trong đầu cô.
“Chỉ là tiệc thương mại quá đỗi bình thường ngoài việc suốt ngày nghi ngờ tôi cô không còn việc gì khác để làm à, tôi bận lắm đừng có lôi mấy chuyện nhỏ này ra làm phiền tôi. Bạch Tử Du cút ra khỏi văn phòng tôi.”
“Lại tự tử chết chưa? Chưa chết thì đừng đến làm phiền tôi.”
- Chuyện gì thế này sao lại đau đầu vậy chứ lẽ nào đây chính là cảm giác đau lòng của Tử Du năm 23 tuổi?
“Bắt đầu từ hôm nay tất cả thẻ của cô sẽ bị khóa lúc nào ngẫm ra rồi lúc đó tôi sẽ khôi phục cho cô đừng làm mấy chuyện vô vị này nữa.”
Hắn nói rồi rời đi, mặc kệ cô đang thất thần ngồi đấy.
- Là Tử Du năm 23 tuổi đang đau lòng sao? Tính khí Âu Trạch Dương tệ hại thế này khác hẳn với nam thần mà mình tưởng tượng, mình của tương lai lại đi yêu người đàn ông như vậy sao. Cũng may bây giờ hình tượng trong lòng mình đã sụp đổ phải nhanh chóng ly hôn thôi.
...
“Đây là tin cực kỳ sốt dẻo, ra giá đi.”
Bạch Tử Du đặt những tấm ảnh mà thám tử tư đưa cho cô ngày hôm qua đưa cho cánh báo chí. Người kia thấy được những bức ảnh đó như không tin vào mắt mình vậy. Hắn cầm những tấm ảnh trên bàn, miệng không khỏi khen ngợi cô.
“Ngôi sao nữ đang nổi Tĩnh Hạ, tỷ phú trẻ tuổi nhất Âu Trạch Dương giỏi quá. Cô chụp được kiểu gì vậy?”
“Khỏi thắc mắc, nói đi bao nhiêu chốt giá luôn.”
“50 triệu.”
- Con đường làm giàu là đây chứ đâu. Hay là hoãn vài ngày rồi hãng ly hôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.