Chương 23: Rình coi qua mặt cửa kính
Tiểu Thuyết Chế Tạo Cơ
07/03/2019
Edit: Ruby
Beta: Su
Kiều Kiều đứng ngay cạnh máy giặt, trong đầu suy nghĩ, không biết nên ở lại hay đi.
Vòi sen phun nước tuy không trúng Kiều Kiều nhưng hơi nước lượn lờ cũng đã bám dọc theo mặt tường lam trắng gạch men sứ. Kiều Kiều liếc cái gương thì phát hiện khuôn mặt mình đã giống như một quả táo hồng. Thế nhưng vẫn không phát hiện ra là do mình hay bởi vì phía sau có Trình Tu mà trong lòng ngứa.
Cô trộm nghiêng người, không phát hiện tiếng nước chảy, chỉnh lại góc độ thì có thể thấy vòi sen ở trong phòng tắm.
Eo của người đàn ông thật sự mềm dẻo, anh nghiêng thân lau đùi, một vết sẹo dài giống con rết bám ở trên người của anh giống như một hình xăm, càng giống cái đồ đằng.
Kiều Kiều không nhìn thấy côn thịt của anh. Nhưng chính bởi vì như thế mà cô cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc.
Cô cũng không phải người trầm mê với chuyện làm tình. Kiều Kiều có thể cảm nhận được vui sướng từ bên trong, cô so với người khác còn rõ ràng hơn phải làm thế nào để mình đạt được loại vui sướng đó. Có đôi khi so với chuyện làm tình, Kiều Kiều còn ham thích đi dạo phố, nghe ca nhạc hơn. Cô không phải loại thiếu đàn ông thì liền tịch mịch không thể sống tốt.
Nhưng Trình Tu đúng thật sự là đối tượng thỏa mãn mọi ham muốn sở hữu của Kiều Kiều.
Đôi mắt cô cứ mãi ngắm vai, lưng, eo và cẳng chân của anh, không kiêng nể gì mà ngắm từ chân đến vành tai. Hàng ngày phải sống ở trong quân đội nên khiến người đàn ông ngay cả khi tắm rửa cũng đều làm theo trình tự không chút cẩu thả. Đầu tiên là gội đầu, sau đó lau mỗi một tấc làn da từ trên xuống dưới.
Hơi nước chồng chất ngày càng nhiều, âm thanh ong ong của máy giặt chui vào màng nhĩ, Kiều Kiều cảm giác mình như kẻ biến thái. Cô gắt gao nhìn chằm chằm mỗi một động tác của anh được phản chiếu qua tấm gương. Ngẫu nhiên theo người đàn ông để lộ côn thịt ra, Kiều Kiều có thể nhìn được hình dáng mơ hồ của nó. Cơ thể của Kiều Kiều sôi trào ngọn lửa tình dục, tia lửa văng khắp nơi, thân thể cô như bị chia năm xẻ bảy.
Vỡ vụn, để lộ ra nội hạch đỏ tươi ở bên trong, chết cũng không hối hận tiếp tục dụ dỗ.
Trình Tu tắm rửa rất nhanh. Kiều Kiều nhịn đến trán đổ mồ hôi, cuối cùng anh cũng xong.
Cũng may là máy giặt đã ngừng lại. Kiều Kiều đang chờ dùng máy giặt. Thấy máy giặt đã giặt xong, cô vội mở nắp rồi lấy quần áo của Trình Tu từ bên trong ra.
Chỉ một chốc, quần áo đã được hong khô.
“Anh Trình ——” Kiều Kiều ngẩng mặt. Cô vừa định nói quần áo đã xong thì liền không kịp phòng ngừa mà thấy cảnh Trình Tu không mặt quần áo đứng ở đối diện.
Côn thịt hùng tráng của Trình Tu, mũi nhọn còn đang rũ xuống chảy nước, đôi tinh hoàn cực đại ẩn ở phía sau, như là một cây cung giấu tài.
Kiều Kiều chớp mắt, nên nói cái gì cô hoàn toàn đã quên.
Người đàn ông không nhìn cô, mặt lạnh lùng tiếp nhận quần áo của mình rồi vẫy vẫy xong mặc áo thun vào.
Kiều Kiều nghe thấy Tần Thụy Thành kêu cô, nhưng cho dù có nỗ lực mấy thì cô cũng không hoạt động được chân mình.
Đến khi Tần Thụy Thành mở cửa nhà vệ sinh ra thì Kiều Kiều mới tỉnh táo xoay đầu lại nhìn.
Trình Tu đứng ở bên cạnh vừa mặc quần vào rồi quen đường cũ lấy dao cạo râu ra từ sau tấm kính.
“Tiểu Kiều, sao em lại ở chỗ này?” Tần Thụy Thành vẻ mặt phức tạp. Anh duỗi tay lấy rổ quần áo dơ của Kiều Kiều. “Dung lượng của máy giặt này nhỏ, anh mang em tới chỗ có cái lớn hơn.”
Kiều Kiều đi theo phía sau Tần Thụy Thành. Tần Thụy Thành bước đi vài bước xong quay lại nhìn về phía Trình Tu đang cạo râu. “Lát nữa cậu tự kiếm đồ ăn đi. Tôi và cô ấy ra ngoài ăn rồi. Còn nữa, nhớ kêu người làm sạch sô pha cho tôi.”
“Ân.” Trình Tu rửa tay, âm thanh nghe không ra cảm xúc: “Tôi lập tức phải về chuẩn bị cơm chiều cho cậu chủ Giản, cậu có quần áo dài tay không?”
Trình Tu muốn che cánh tay bị thương sao? Kiều Kiều có chút khó hiểu.
“Quần áo của tôi đều ở phòng ngủ, chính cậu tự chọn một bộ để mặc đi.” Tần Thụy Thành thấy nhiều nhưng không trách mà xua xua tay. “Trước khi đi phải nhớ đóng cửa.”
Rồi lôi kéo Kiều Kiều ra ngoài.
“Sao mặt em hồng như vậy?” Tần Thụy Thành nhướng mày. “Chẳng lẽ em bị Trình Tu làm cho nổi "tính phấn" à?”
Bị nói trúng tâm tư a!
“Đừng có nằm mơ, em sẽ không có cơ hội được hợp tác với Trình Tu đâu.” Tần Thụy Thành vừa thấy biểu tình của Kiều Kiều thì liền biết mình đã đoán trúng. Anh không cao hứng nói. “Cậu ta là bảo mẫu kiêm bảo tiêu của Giản Bạch Du. Nghe nói cậu ta xuất thân từ một quân khu bộ đội đặc chủng. Anh đã quen biết với cậu ta lâu như vậy rồi nên biết cuộc sống khi không đóng phim của cậu ta quả thực chính là tăng khổ hạnh. Đừng nói là chạm vào phụ nữ, ngay đến rượu cũng không dính một giọt.”
“Đóng phim?” Kiều Kiều kinh ngạc. “Anh ấy không phải bảo tiêu sao?”
“Phương diện này quá mức phức tạp.” Tần Thụy Thành nhún vai. “Tóm lại là Giản Bạch Du bảo cậu ta làm cái gì thì cậu ta sẽ làm cái đó.”
“Vậy... Vậy hôm nay anh ấy bị thương cũng là vì ——”
“Ừm.”
Kiều Kiều giống như phát hiện ra cái gì, cô hỏi thêm một vấn đề: “Vậy Giản Bạch Du là người thế nào a?”
“Cậu chủ của một nhà thế gia quân chính nào đó ở Bắc Âu thì phải?” Tần Thụy Thành không quá xác định. “Dù sao thì Giản Bạch Du cũng rất ăn chơi trác táng. Em đừng bị gương mặt kia lừa. Cậu ta kỳ thật rất biến thái. Em xem Trình Tu mỗi ngày đều bị cậu ta lăn lộn đến cái dạng thảm hại kia thì sẽ biết.”
Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại ——” Tần Thụy Thành bỏ rổ quần áo dơ xuống, sau đó thừa dịp Kiều Kiều không phòng bị thì đẩy cô vào phòng bên. Ót của Kiều Kiều liền đụng vào cánh cửa ở đằng sau, nhưng có tay Tần Thụy Thành che chở nên cô thật ra cũng không cảm thấy đau.
Tần Thụy Thành dí mặt lại gần cô, cười đến đắc ý: “Tính phấn liền phải được thư giải a, bằng không nếu nghẹn thì đối với thân thể rất không tốt a.”
Anh cúi đầu ngửi ngửi hõm vai của Kiều Kiều rồi tận hết sức đẩy mạnh tiêu thụ cho bản thân: “Hàng to xài tốt, bảo đảm vừa lòng, không hài lòng lại bồi thêm 10 lần.”
Nói thật, Kiều Kiều đúng là rất ngứa, trong thân thể cô có ngọn lửa đang bùng cháy.
“Nhưng chẳng phải lát nữa sẽ đi ra ngoài ăn cơm sao?” Kiều Kiều do dự.
“Đó tính cái gì!” Tần Thụy Thành hôn sườn mặt của Kiều Kiều. “Vốn dĩ đã đặt sẵn rồi, bảo họ ship đến công ty cũng giống nhau cả thôi. Chờ em đói bụng thì anh dọn lên giúp em rồi đút từng muỗng một cho em ăn.”
“Không cần… Em không phải bệnh nhân.” Kiều Kiều vươn tay ôm cổ Tần Thụy Thành. “Anh nói bao vừa lòng nga, không thoải mái thì em liền đi tìm người khác.”
Tần Thụy Thành vui mừng. Anh bế Kiều Kiều lên rồi đá văng cửa phòng ra xong ném cô lên giường.
Tần Thụy Thành thân hình cao lớn, thường tập thể hình, hơn nữa còn cẩn thận duy trì dáng người nên khiến anh nhìn rất có mùi đàn ông. Tần Thụy Thành cúi người nhìn chằm chằm Kiều Kiều. Anh phủ thân hình to lớn lên thân hình nhỏ nhắn của cô.
Kiều Kiều bò dậy rồi cởi giày của mình ra.
“Không được không được…” Tần Thụy Thành đột nhiên đứng lên, anh ôm lấy Kiều Kiều rồi hôn trán cô. “Hai ta chưa hề làm tình ngoài lúc quay chụp đâu. Đây là lần đầu tiên của hai ta, anh muốn trịnh trọng đối đãi.”
“Em hôm nay mới vừa kết thúc quay chụp, cơm chiều thì chưa ăn. Nếu vận động thì khẳng định anh sẽ không dễ dàng buông tha cho em. Chúng ta vẫn nên đi ăn cơm trước.”
“Trời ạ, Tần Tần.” Kiều Kiều thất kinh, thân mình không tự giác mà ngồi thẳng. “Em chưa từng nghĩ tới anh cư nhiên lại là một người đàn ông ôn nhu như thế này. Em trước kia vẫn luôn cho rằng anh chính là gậy mát xa hình người cơ, ai đến cũng không cự tuyệt đâu.”
Tần Thụy Thành: "......"
“Em đúng là vật nhỏ đang ở trong phúc mà không biết hưởng!” Tần Thụy Thành nghiến răng.
“Em cho rằng anh ngầm cùng nữ nghệ sĩ nào làm giống như thế này?!!”
“Nhưng đây xác thật không phải phong cách của anh a……”
Tần Thụy Thành không cười. Anh buồn bực thẳng thắn. “Được rồi, anh thừa nhận, em xem Trình Tu đến mức sinh ra tính phấn làm anh có chút khó chịu. Anh sợ em chỉ là bởi vì nhu cầu sinh lý nên mới đồng ý anh, điều này làm anh cảm thấy thực thất bại.”
“……”
“Lần này là Trình Tu, cậu ta không làm thì là cậu ta tổn thất, lần sau nếu là anh thì anh sẽ không bỏ qua cho em.” Tần Thụy Thành xoa nhẹ ngực Kiều Kiều.
“Cầu anh cũng vô dụng."
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Mn yew team hog >< Cute ><
Beta: Su
Kiều Kiều đứng ngay cạnh máy giặt, trong đầu suy nghĩ, không biết nên ở lại hay đi.
Vòi sen phun nước tuy không trúng Kiều Kiều nhưng hơi nước lượn lờ cũng đã bám dọc theo mặt tường lam trắng gạch men sứ. Kiều Kiều liếc cái gương thì phát hiện khuôn mặt mình đã giống như một quả táo hồng. Thế nhưng vẫn không phát hiện ra là do mình hay bởi vì phía sau có Trình Tu mà trong lòng ngứa.
Cô trộm nghiêng người, không phát hiện tiếng nước chảy, chỉnh lại góc độ thì có thể thấy vòi sen ở trong phòng tắm.
Eo của người đàn ông thật sự mềm dẻo, anh nghiêng thân lau đùi, một vết sẹo dài giống con rết bám ở trên người của anh giống như một hình xăm, càng giống cái đồ đằng.
Kiều Kiều không nhìn thấy côn thịt của anh. Nhưng chính bởi vì như thế mà cô cảm thấy miệng lưỡi mình khô khốc.
Cô cũng không phải người trầm mê với chuyện làm tình. Kiều Kiều có thể cảm nhận được vui sướng từ bên trong, cô so với người khác còn rõ ràng hơn phải làm thế nào để mình đạt được loại vui sướng đó. Có đôi khi so với chuyện làm tình, Kiều Kiều còn ham thích đi dạo phố, nghe ca nhạc hơn. Cô không phải loại thiếu đàn ông thì liền tịch mịch không thể sống tốt.
Nhưng Trình Tu đúng thật sự là đối tượng thỏa mãn mọi ham muốn sở hữu của Kiều Kiều.
Đôi mắt cô cứ mãi ngắm vai, lưng, eo và cẳng chân của anh, không kiêng nể gì mà ngắm từ chân đến vành tai. Hàng ngày phải sống ở trong quân đội nên khiến người đàn ông ngay cả khi tắm rửa cũng đều làm theo trình tự không chút cẩu thả. Đầu tiên là gội đầu, sau đó lau mỗi một tấc làn da từ trên xuống dưới.
Hơi nước chồng chất ngày càng nhiều, âm thanh ong ong của máy giặt chui vào màng nhĩ, Kiều Kiều cảm giác mình như kẻ biến thái. Cô gắt gao nhìn chằm chằm mỗi một động tác của anh được phản chiếu qua tấm gương. Ngẫu nhiên theo người đàn ông để lộ côn thịt ra, Kiều Kiều có thể nhìn được hình dáng mơ hồ của nó. Cơ thể của Kiều Kiều sôi trào ngọn lửa tình dục, tia lửa văng khắp nơi, thân thể cô như bị chia năm xẻ bảy.
Vỡ vụn, để lộ ra nội hạch đỏ tươi ở bên trong, chết cũng không hối hận tiếp tục dụ dỗ.
Trình Tu tắm rửa rất nhanh. Kiều Kiều nhịn đến trán đổ mồ hôi, cuối cùng anh cũng xong.
Cũng may là máy giặt đã ngừng lại. Kiều Kiều đang chờ dùng máy giặt. Thấy máy giặt đã giặt xong, cô vội mở nắp rồi lấy quần áo của Trình Tu từ bên trong ra.
Chỉ một chốc, quần áo đã được hong khô.
“Anh Trình ——” Kiều Kiều ngẩng mặt. Cô vừa định nói quần áo đã xong thì liền không kịp phòng ngừa mà thấy cảnh Trình Tu không mặt quần áo đứng ở đối diện.
Côn thịt hùng tráng của Trình Tu, mũi nhọn còn đang rũ xuống chảy nước, đôi tinh hoàn cực đại ẩn ở phía sau, như là một cây cung giấu tài.
Kiều Kiều chớp mắt, nên nói cái gì cô hoàn toàn đã quên.
Người đàn ông không nhìn cô, mặt lạnh lùng tiếp nhận quần áo của mình rồi vẫy vẫy xong mặc áo thun vào.
Kiều Kiều nghe thấy Tần Thụy Thành kêu cô, nhưng cho dù có nỗ lực mấy thì cô cũng không hoạt động được chân mình.
Đến khi Tần Thụy Thành mở cửa nhà vệ sinh ra thì Kiều Kiều mới tỉnh táo xoay đầu lại nhìn.
Trình Tu đứng ở bên cạnh vừa mặc quần vào rồi quen đường cũ lấy dao cạo râu ra từ sau tấm kính.
“Tiểu Kiều, sao em lại ở chỗ này?” Tần Thụy Thành vẻ mặt phức tạp. Anh duỗi tay lấy rổ quần áo dơ của Kiều Kiều. “Dung lượng của máy giặt này nhỏ, anh mang em tới chỗ có cái lớn hơn.”
Kiều Kiều đi theo phía sau Tần Thụy Thành. Tần Thụy Thành bước đi vài bước xong quay lại nhìn về phía Trình Tu đang cạo râu. “Lát nữa cậu tự kiếm đồ ăn đi. Tôi và cô ấy ra ngoài ăn rồi. Còn nữa, nhớ kêu người làm sạch sô pha cho tôi.”
“Ân.” Trình Tu rửa tay, âm thanh nghe không ra cảm xúc: “Tôi lập tức phải về chuẩn bị cơm chiều cho cậu chủ Giản, cậu có quần áo dài tay không?”
Trình Tu muốn che cánh tay bị thương sao? Kiều Kiều có chút khó hiểu.
“Quần áo của tôi đều ở phòng ngủ, chính cậu tự chọn một bộ để mặc đi.” Tần Thụy Thành thấy nhiều nhưng không trách mà xua xua tay. “Trước khi đi phải nhớ đóng cửa.”
Rồi lôi kéo Kiều Kiều ra ngoài.
“Sao mặt em hồng như vậy?” Tần Thụy Thành nhướng mày. “Chẳng lẽ em bị Trình Tu làm cho nổi "tính phấn" à?”
Bị nói trúng tâm tư a!
“Đừng có nằm mơ, em sẽ không có cơ hội được hợp tác với Trình Tu đâu.” Tần Thụy Thành vừa thấy biểu tình của Kiều Kiều thì liền biết mình đã đoán trúng. Anh không cao hứng nói. “Cậu ta là bảo mẫu kiêm bảo tiêu của Giản Bạch Du. Nghe nói cậu ta xuất thân từ một quân khu bộ đội đặc chủng. Anh đã quen biết với cậu ta lâu như vậy rồi nên biết cuộc sống khi không đóng phim của cậu ta quả thực chính là tăng khổ hạnh. Đừng nói là chạm vào phụ nữ, ngay đến rượu cũng không dính một giọt.”
“Đóng phim?” Kiều Kiều kinh ngạc. “Anh ấy không phải bảo tiêu sao?”
“Phương diện này quá mức phức tạp.” Tần Thụy Thành nhún vai. “Tóm lại là Giản Bạch Du bảo cậu ta làm cái gì thì cậu ta sẽ làm cái đó.”
“Vậy... Vậy hôm nay anh ấy bị thương cũng là vì ——”
“Ừm.”
Kiều Kiều giống như phát hiện ra cái gì, cô hỏi thêm một vấn đề: “Vậy Giản Bạch Du là người thế nào a?”
“Cậu chủ của một nhà thế gia quân chính nào đó ở Bắc Âu thì phải?” Tần Thụy Thành không quá xác định. “Dù sao thì Giản Bạch Du cũng rất ăn chơi trác táng. Em đừng bị gương mặt kia lừa. Cậu ta kỳ thật rất biến thái. Em xem Trình Tu mỗi ngày đều bị cậu ta lăn lộn đến cái dạng thảm hại kia thì sẽ biết.”
Kiều Kiều ngoan ngoãn gật đầu.
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại ——” Tần Thụy Thành bỏ rổ quần áo dơ xuống, sau đó thừa dịp Kiều Kiều không phòng bị thì đẩy cô vào phòng bên. Ót của Kiều Kiều liền đụng vào cánh cửa ở đằng sau, nhưng có tay Tần Thụy Thành che chở nên cô thật ra cũng không cảm thấy đau.
Tần Thụy Thành dí mặt lại gần cô, cười đến đắc ý: “Tính phấn liền phải được thư giải a, bằng không nếu nghẹn thì đối với thân thể rất không tốt a.”
Anh cúi đầu ngửi ngửi hõm vai của Kiều Kiều rồi tận hết sức đẩy mạnh tiêu thụ cho bản thân: “Hàng to xài tốt, bảo đảm vừa lòng, không hài lòng lại bồi thêm 10 lần.”
Nói thật, Kiều Kiều đúng là rất ngứa, trong thân thể cô có ngọn lửa đang bùng cháy.
“Nhưng chẳng phải lát nữa sẽ đi ra ngoài ăn cơm sao?” Kiều Kiều do dự.
“Đó tính cái gì!” Tần Thụy Thành hôn sườn mặt của Kiều Kiều. “Vốn dĩ đã đặt sẵn rồi, bảo họ ship đến công ty cũng giống nhau cả thôi. Chờ em đói bụng thì anh dọn lên giúp em rồi đút từng muỗng một cho em ăn.”
“Không cần… Em không phải bệnh nhân.” Kiều Kiều vươn tay ôm cổ Tần Thụy Thành. “Anh nói bao vừa lòng nga, không thoải mái thì em liền đi tìm người khác.”
Tần Thụy Thành vui mừng. Anh bế Kiều Kiều lên rồi đá văng cửa phòng ra xong ném cô lên giường.
Tần Thụy Thành thân hình cao lớn, thường tập thể hình, hơn nữa còn cẩn thận duy trì dáng người nên khiến anh nhìn rất có mùi đàn ông. Tần Thụy Thành cúi người nhìn chằm chằm Kiều Kiều. Anh phủ thân hình to lớn lên thân hình nhỏ nhắn của cô.
Kiều Kiều bò dậy rồi cởi giày của mình ra.
“Không được không được…” Tần Thụy Thành đột nhiên đứng lên, anh ôm lấy Kiều Kiều rồi hôn trán cô. “Hai ta chưa hề làm tình ngoài lúc quay chụp đâu. Đây là lần đầu tiên của hai ta, anh muốn trịnh trọng đối đãi.”
“Em hôm nay mới vừa kết thúc quay chụp, cơm chiều thì chưa ăn. Nếu vận động thì khẳng định anh sẽ không dễ dàng buông tha cho em. Chúng ta vẫn nên đi ăn cơm trước.”
“Trời ạ, Tần Tần.” Kiều Kiều thất kinh, thân mình không tự giác mà ngồi thẳng. “Em chưa từng nghĩ tới anh cư nhiên lại là một người đàn ông ôn nhu như thế này. Em trước kia vẫn luôn cho rằng anh chính là gậy mát xa hình người cơ, ai đến cũng không cự tuyệt đâu.”
Tần Thụy Thành: "......"
“Em đúng là vật nhỏ đang ở trong phúc mà không biết hưởng!” Tần Thụy Thành nghiến răng.
“Em cho rằng anh ngầm cùng nữ nghệ sĩ nào làm giống như thế này?!!”
“Nhưng đây xác thật không phải phong cách của anh a……”
Tần Thụy Thành không cười. Anh buồn bực thẳng thắn. “Được rồi, anh thừa nhận, em xem Trình Tu đến mức sinh ra tính phấn làm anh có chút khó chịu. Anh sợ em chỉ là bởi vì nhu cầu sinh lý nên mới đồng ý anh, điều này làm anh cảm thấy thực thất bại.”
“……”
“Lần này là Trình Tu, cậu ta không làm thì là cậu ta tổn thất, lần sau nếu là anh thì anh sẽ không bỏ qua cho em.” Tần Thụy Thành xoa nhẹ ngực Kiều Kiều.
“Cầu anh cũng vô dụng."
Ấn ngôi sao và cmt ủng hộ đy nả >< Mn yew team hog >< Cute ><
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.