Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện

Chương 37: Nỗi đau nhớ mãi

Vũ Lạc Ái

20/11/2015

Nữa tháng đi làm trở lại ngoài việc xem xét hồ sơ các vụ án trên toàn thế giới thì không có việc gì làm, vụ án thường PW sẽ không nhận. Chúng tôi đang xem và loại bỏ những vụ án nhỏ. “Mấy vụ này mà cũng gửi cho PW” tôi lẩm bẩm loại bỏ tập hồ sơ đang cầm trên tay.

Trên bàn làm việc của tôi là một đĩa cóc, ổi, xoài chua cùng một chén muối ớt. Tôi đang ở phòng hồ sơ của PW, chuyên xem xét và loại bỏ những vụ án không đủ điều kiện nhận xử lý của PW. Hứa Yên, Tần Tuyết cũng làm ở đây, khu điều tra rảnh thì làm mấy việc này thôi. Chung phòng với chúng tôi có 3 người nữa. Họ chịu trách nhiệm nhập hồ sơ. Một người đã có chồng : Từ Nhu, một người có người yêu : Huỳnh La Di, một người là Gay : Đỗ Duẫn.

- Mọi người ăn trái cây! Tôi bổ xong hết trái cây trên đĩa vỗ tay gọi mấy vị “siêu nhân” người chat, người nhắn tin, người trang điểm...

- Được đó! Đỗ Duẫn lao tới bàn tôi.

- Chán thiệt, cả tuần nay không có án gì khó nghiêm trọng! Hứa Yên bỏ điện thoại tới bóc một miếng xoài lên miệng cắn.

- Oa, chua quá.... Hứa Yên nhăn mặt.

- Chán gì, không có án khó nghiêm trọng mới là tốt, tôi nói đúng không mọi người. Huỳnh La Di hướng mọi người nói to.

- Đúng rồi, chí lý! Từ Nhu búng tay một cái bóc.

- Oa, Ái Thi cô lợi hại thật. Không thấy chua hả? Đỗ Duẫn la lên khi thấy tôi ăn liên tục mấy miếng xoài chấm muối ớt.

- Không, ngon lắm! Tôi lắc đầu.

- Lợi hại! Từ Nhu giơ ngón tay cái lên với tôi.

- Ha ha.... Cả phòng hồ sơ tràn ngập tiếng cười.

15h.... Tầng 23.....

Lẽ ra tôi ở tầng 17 : phòng hồ sơ thì đi WC tầng 17 nhưng do mới lên tầng 23 đưa đĩa trái cây đã làm sẵn cho Lư Ngọc Đàn cùng mấy vị trong phòng Thông tin nên sẵn tiện vào WC tầng 23. Vừa vào tôi đã nghe mùi lạ, bắt đầu nôn liên tục. WC tầng này nước lau sàn khiến tôi không chịu được. Có tiếng mở cửa vang lên. Tôi quay đầu nhìn Cố Nhã Yến sau lưng mình.

- Chào sếp! Tôi khẽ gật đầu, sau đó xả nước rửa mặt.

Cố Nhã Yến không nói gì, tôi tiếp tục nôn nhưng nôn không ra. Nét mặt Cố Nhã Yến sa sầm nhìn tôi. Tôi sợ cô ta nghi ngờ, nếu không nhầm tôi bắt đầu có triệu chứng mang thai rồi. Tôi cúi đầu chào Cố Nhã Yến, nữ phụ độc ác này hiện tại tôi nên tránh xa cô ta.

- Lô Ái Thi, tôi đang rảnh tôi cùng cô xuống phòng lưu trữ hồ sơ tham quan chút nhé! Tiếng nữ phụ độc ác vang lên sau lưng tôi.

- Vâng ạ! Tôi quay đầu nhìn Cố Nhã Yến, làm sao ngăn được cô ta, cô ta là sếp mà.

Cố Nhã Yến theo tôi xuống phòng hồ sơ, trên đường đi dù đã kìm chế nhưng tôi vẫn thấy ngột ngạt vì mùi nước hoa trên người cô ấy tôi đã nốn trên 3 lần nhưng chẳng được gì. Tôi vốn sợ thang máy nay vì con mà cố gắng lắm rồi.

Phòng hồ sơ

Cố Nhã Yến vừa đi vào mọi người trố mắt nhìn rồi nhanh chóng đứng lên “Chào sếp”. Cố Nhã Yến gật đầu, nở nụ cười thật tươi.

- Sếp đến muộn rồi, lúc nảy Ái Thi mua rất nhiều trái cây chua, chúng tôi ăn hết rồi! Đỗ Duẫn lên tiếng.

- Đúng đó, có xoài, mận, cóc, ổi! Từ Nhu gật đầu.

- Sếp ngồi đi ạ! Huỳnh La di mặc dù rất ghét Cố Nhã Yến nhưng vẫn đon đã.

Cố Nhã Yến ngồi xuống ghế đưa mắt nhìn tôi, vẻ mặt cô ta rất khó tả. Cô ta đang nghi ngờ tôi. Tôi mỉm cười với cô ta “Còn vài tuần nữa tôi nghĩ rồi, nếu không thì nghĩ liền vậy sợ cô ta làm gì” Đột nhiên tôi sờ bụng mình cảm giác rất sợ nữ phụ độc ác này.

Cố Nhã Yến nhìn xuống tay tôi, mỉm cười đầy thâm ý.

Phân cách tuyến...

Chẳng hiểu sao trong lòng tôi lo lắng quá, sáng chiều rồi đến tối cứ bồn chồn ôm bụng. Buổi tối về nhà sếp Diệp ôm lấy tôi mà tôi vẫn bất an.

- Em đừng căng thẳng, như vậy cũng không tốt cho con đâu! Sếp Diệp ôm lấy tôi từ phía sau.

- Nhưng đột nhiên em thấy lo quá hà! Tôi nắm lấy tay anh, đầu tựa vào ngực anh.

- Thả lỏng đi! Sếp Diệp xoa xoa bụng tôi.

- Ông xã, em yêu anh chết mất! Tôi xoay người ôm lấy anh.

- Anh biết! Anh đãng yêu mà! Diệp Gia Thành nhe răng.

- Thấy ghét! Tôi véo mũi anh.

Phân cách tuyến......

PW có 25 tầng, tầng lẻ toilet nữ, chẵn toilet nam. WC tầng 23.

Kha Trân Tâm nhìn Cố Nhã Yến

- Cô nói thật chứ? Sao cô xác định được?

- Tôi có thể lầm sao? Trực giác của tôi luôn đúng! Cố Nhã Yến có vẻ rất giận dữ.

- Khốn kiếp, con khốn! Kha Trân Tâm tức giận đánh vào tường một cái thật mạnh.

- Từ đầu tôi đã nói với cô nó và Gia Thành có gì mờ ám nhưng cô không chịu nghe...hừ.... Cố Nhã Yến khinh bỉ nhìn Kha Trân Tâm.

- Nó ngang nhiên dám dùng cái vẻ ngoài ngây thơ, non nớt ấy...... Kha Trân Tâm day trán.

- Nếu tôi đoán không nhầm nó mang thai, cái thai trong bụng nó là của người cô yêu : Diệp Gia Thành.... Cố Nhã Yến nhếch môi.

- Nó vào PW chưa được bao lâu đã mang thai, 4 lần tôi thấy nó lên xe sếp Diệp! Cô thử nghĩ đi, sao nó lại được trọng dụng như thế? Có thể ra vào phòng sếp tổng như phòng bình thường? Cố Nhã Yến liếc mắt nhìn Kha Trân Tâm đang tức tối.

- Bọ họ đã lên giường! Diệp Gia Thành đã lên giường với Lô Ái Thi! Cố Nhã Yến khoanh hai tay nghiến răng.

- Con khốn, tao nhất định không tha cho mày! Kha Trân Tâm hừng hực lửa.



- Cám ơn cô đã cho tôi biết! Kha Trân Tâm nhìn Cố Nhã Yến rồi đi ra khỏi WC.

“Cám ơn? Ha....con nhỏ ngây thơ, mày tưởng tao không có ý đồ gì à? Đơn giản giúp mày sao? Mày sai rồi, người cuối cùng thắng cuộc sẽ là tao, là tao...Cố Nhã Yến. Chờ mày làm đệm cho tao bước lên mà đi thôi”.

Phòng sếp tổng

Cố Nhã Yến ngồi trên sô pha nhìn người đàn ông đang ngồi trên bàn làm việc đôi mắt cụp xuống nhìn tài liệu trên tay, long mi cong vút mê người. “Anh chỉ có thể là của em, anh là của em” lòng Cố Nhã Yến gào thét. Chẳng bao lâu nữa người đàn ông này sẽ là của cô, chỉ mình cô. “Lô Ái Thi chết đi, Kha Trân Tâm cũng biến đi”.

Hơn một tiếng trôi qua Diệp Gia Thành vẫn xem tài liệu, Cố Nhã Yến nhịn hết nỗi rồi.

- Anh Thành! Cố Nhã Yến nhỏ nhẹ gọi.

- Có chuyện gì? Diệp Gia Thành ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy long lanh làm tim Cố Nhã Yến như ngừng đập.

- Em....lần sau cho em được theo anh phá án có được không? Cố Nhã Yến gương mặt xinh đẹp tủi thân.

- Theo Ngạn Quân cũng được mà! Diệp Gia Thành lạnh nhạt.

- Nhưng...em muốn theo anh học hỏi kinh nghiệm từ anh! Cố Nhã Yến vẫn cố chèo kéo.

Diệp Gia Thành nhìn Cố Nhã Yến một lúc sau đó cúi đầu nhìn tài liệu, thốt lên hai chữ:

- Cũng được!

- Em cám ơn anh! Cố Nhã Yến cười tươi “thành công rồi”

4h30 phong hồ sơ.

Kha Trân Tâm đột nhiên bước vào phòng hồ sơ khiến tôi sửng sốt, “cô ta tới đây làm gì?”. Cả phòng đứng dậy chào cô ta một tiếng rồi mời cô ta ngồi, tôi tiếp tục chiến đấu với đám trái cây chua bên cạnh mình, cả phòng ai cũng ngán chỉ mình tôi chưa thấy ngán.

Kha Trân Tâm rồng ghé nhà tôm ah, chắc chẳng tốt lành gì. Tôi đề phòng nhìn nữ phụ ác độc số 2.

- Ái Thi, cô đến đây! Kha Trân Tâm vẫy tay gọi tôi sang bàn đối diện, cô ta đang ngồi đó.

- Vâng.... Tôi đành đi qua, trên đường nhìn dưới đất thật cẩn thận vì sợ giẫm phải giấy rơi mà trượt chân té, may là không có gì dưới đất.

- Cô xem, đẹp không, tôi mới mua đó! Kha Trân Tâm đưa một sợi dây chuyền mặt hình cầu long lanh cho tôi xem.

- Oh, rất đẹp! Tôi trả lời cho có lệ.

- Cô về chổ đi, phiền cô rồi, tôi chỉ ở chơi một lát thôi! Kha Trân Tâm đột nhiên tốt bụng lạ ghê.

- Vâng! Tôi mỉm cười định vòng qua chiếc bàn đối diện đi về chổ mình thì việc ngoài ý muốn mà suốt cuộc đời tôi không thể quên được đã xảy ra với tôi.

Vì chỉ ngồi không đánh máy nên phòng tôi tạm thời mặc đồ thường, hôm nay tôi mặc áo sơ mi xanh với váy đen, mang giày bệt. Tôi chưa kịp về đến chổ thì chân phải dường như đạp phải vật gì đó, cả người tôi đổ ầm lên mặt bàn trước mắt. Vì khoảng cách quá gần tôi phản ứng không kịp, bàn cũng lớn nên khó tránh khỏi. Tay tôi chụp lên mặt bàn, bụng tôi va vào cạnh bàn. Bàn gỗ quý hiếm vô cùng cứng. “Bụng tôi, con tôi”, tôi đưa tay ôm bụng, trong lòng đau xót vô cùng.

Cảm giác đau đớn như muốn vỡ tung truyền đến từ phía dưới bụng khiến tôi rơi nước mắt, Kha Trân Tâm chạy lại đỡ tôi:

- Cô có sao không? Cô ta vẻ mặt lo lắng, mọi người trong phòng cũng chạy đến.

- Tránh ra, cô tránh ra! Tôi gào lên, dùng chút khí lực yếu ớt hất tay Kha Trân Tâm ra khỏi người mình. Kha Trân Tâm nhếch mép.

- Tiểu Thi, cô không sao chứ? Hứa Yên chạy đến nắm tay tôi.

- Ah....máu..... Tần Tuyết hốt hoảng la lên.

Xung quanh như ngưng đọng, tôi cúi đầu nhìn máu từ chân mình chảy ra sàn mà lòng đau như ai xé, “con tôi, con của tôi....” Giây phút ấy tôi chỉ muốn ông xã, muốn ông xã thôi....

- Gọi...sếp....Diệp....Tôi yếu ớt bám lấy cánh tay Hứa Yên.

- Cô ấy.... Đỗ Duẫn run rẩy khi thấy tôi chảy quá nhiều máu, giờ này mọi người chắc ai cũng biết tôi có thai rồi.

- Gọi...Diệp...Gia...Thành.... Tôi bấu tay Tần Tuyết.

- Được....được.... Mặc dù Đỗ Duẫn không biết việc tôi thì có liên quan gì đến sếp tổng nhưng vẫn gọi lên tầng 25.

Thư ký bên ngoài nhận điện, sau khi Diệp Gia Thành chạy xuống thì tôi đang nằm trong lòng Hứa Yên. Mấy anh em sếp Diệp thấy hắn chạy như điên cũng chạy theo sau. Diệp Gia Thành vừa bước vào đập vào mắt hắn là gương mặt yếu ớt của bà xã yêu đang ngồi trên vũng máu.

Nhanh chóng chạy lại, tim Diệp Gia Thành như muốn chui ra khỏi lồng ngực, đưa hai tay bắt lấy tay tôi:

- Em sao vậy? Sao lại thế này! Diệp Gia Thành hoảng hốt.

- Em...chị ta.....gạt chân em! Tôi quay sang nhìn Kha Trân Tâm “Kha Trân Tâm là cô ép tôi, đồ đàn bà độc ác, cô giết con tôi”

Diệp Gia Thành đứng dậy, Kha Trân Tâm cũng hoảng hồn đứng lên “Cô gạt chân Lô Ái Thi khi nào, cô chỉ để viên bi trên mặt đất cho cô ta té ngã thôi mà”. Kha Trân Tâm lắc lắc đầu, nhìn sắc mặt lãnh khốc của Diệp Gia Thành cô liên tục lùi ra sau..

Chát....... Diệp Gia Thành dùng một lực thật mạnh tát lên mặt Kha Trân Tâm một cái khiến cô ta loạn choạng ngã ra sau đụng vào cái bàn sau lưng mình.

- Gia Thành, có gì để tính sau, bây giờ đưa cô ta đi bệnh viện trước là hơn! La Thúc Khiêm nắm tay Diệp Gia Thành rồi nhìn sang tôi.

Diệp Gia Thành quay đầu lại, bế tôi lên. Tôi bấu chặt tay anh “Đau lắm, con ơi.....mẹ xin lỗi con”. Nước mắt tôi không kìm được mà cứ rơi, lòng sếp Diệp giờ đây chắc nóng như lửa đốt.

Tôi bị sảy thai.... con tôi mới thành hình... Vậy mà tôi và sếp Diệp vẫn luôn nghĩ tới khi con sinh ra sẽ là trai hay gái, chắc sẽ rất dễ thương! Được ôm con vào lòng mềm mại thì hay biết mấy. Tôi buồn thật buồn, đứa bé lúc đầu chúng tôi chưa muốn sinh nhưng có nó là ngoài ý muốn. Nhưng sau đó chúng tôi vẫn luôn mong nó chào đời kia mà, vì sao nó lại nỡ ra đi, nó giận chúng tôi sao?

Tôi đã chuẩn bị tất cả cho việc làm mẹ, tôi mong muốn nó ra đời biết nhường nào! “Con ơi, con của mẹ!” Khóc suốt mấy ngày tôi mới bình tĩnh lại được, có những hôm tôi khóc đến ngất đi luôn.

1 tuần sau, phòng sếp tổng

Diệp Gia thành ngồi trên ghế gương mặt đầy sát khí, lạnh lùng và tàn nhẫn.



- Một là đưa Kha Trân Tâm ra khỏi PW, đi khuất mắt tôi! Nếu không tôi sẽ giết cô ta! Hắn có thê giết người mà không ai biết, biết cũng không làm gì được hắn.

- Gia Thành, Kha Trân Tâm là thành viên cấp cao của PW! Đã ở cùng chúng ta gần 10 năm rồi! La Thúc Khiêm lên tiếng.

- 10 năm? Dù là 20, 30, 100 hay 1000 năm thì cũng như nhau thôi! Diệp Gia Thành trầm lãnh nhìn La Thúc Khiêm.

- Tự dưng hại con người ta sảy thai làm chi không biết! Trịnh Vĩ Bình lắc đầu.

- Chắc có thù hay ganh ghét! Thật tội cho cô ấy! Trịnh Vĩ Bình lại nói tiếp.

- Tội cho ai? Trần Ngạn Quân nhíu mi “không ngờ Lô Ái Thi lại mang thai, nhưng mà mang thai với ai, người trẻ tuổi xinh đẹp như vậy....aizzz”

- Cho cái cô bị sảy thai á! Trịnh Vĩ Bình nhìn Trần Ngạn Quân.

- Giết cô ta đi! Hay mang đến đảo Kansol bỏ cô ta ở đó cho cô ta tự sinh tự diệt (Kansol: một hòn đảo hoang vu đầy rắn TK 22) Kỷ Ngự Trình đột nhiên lên tiếng.

- Ngự Trình, sao làm thế được! La Thúc Khiêm tỏ vẻ bất mãn nhìn thằng em út.

- Dám làm chết cháu của chúng ta! Tội có đáng không? Kỷ Ngự Trình trợn to mắt, âm lãnh “mấy tên ngốc này, chậm tiêu quá, đến giờ mà không nhìn ra sự thật”.

- Hả??? sáu đôi mắt nhìn Kỷ Ngự Trình.

Kha Trân Tâm bị đày tới đảo Kansol. Cô ta ra đi trong phẫn uất, lòng không cam tâm. Diệp Gia Thành chưa điều tra mà đã hạ lệnh tử đối với cô, chỉ dựa vào lời nói từ một phía của Lô Ái Thi mà đã muốn giết cô. Không ngờ hắn lại yêu Lô Ái Thi đến điên cuồng như thế! Kha Trân Tâm 26 năm thành công chỉ thất bại một phút mà đã phải giã từ cuộc sống.....ahhhh.... .....

Phân cách tuyến....

Mặc dù tôi căm hận Kha Trân Tâm đã giết chết con tôi nhưng khi nghe tin cô ta bị đày đến Kansol thì tôi nổi da gà, thấy thương tiếc. Nơi đó chỉ có con đường chết mà thôi, chết dần chết mòn, phơi xác nơi hoang đảo. Diệp Gia Thành quả là tàn nhẫn. Tên nam chính “phản diện” này thật dã man mà. Trong truyện Diệp Gia Thành vì nữ chính Diêu Khúc Lan bị ám hại mà bắn chết nữ phụ, còn hiện tại nữ phụ này đã giết chết con hắn, là con hắn đó. Sếp Diệp làm như thế mới đúng là sếp Diệp.

Vì tránh cho tàu thuyền đi ngang cứu Kha Trân Tâm sếp Diệp còn tiêm cho cô ta một liều thuốc độc khiến cô ta mất hết sức lực chỉ nằm chờ rắn cắn xé mà chết. Tôi ôm chăn chỉ cần nghĩ tới rắn là tôi thấy sợ rồi.

Tôi đang mơ màng thì sếp Diệp đi vào:

- Bà xã....em đừng buồn, cứ xem như con không có duyên với chúng ta, hay lần sau con sẽ lại đầu thai vào bụng của em! Diệp Gia Thành năm xuống giường ôm lấy tôi.

- Em hiểu rồi! Em không sao! Nước mắt tôi lại chảy ra.

- Bà xã..... anh cũng rất đau lòng! Sếp Diệp ôm lấy tôi vỗ về.

- Ông xã!!! Tôi ôm lấy anh. Đúng thế, cả hai đều rất đau lòng vì con là kết tinh tình yêu của chúng tôi, là con chúng tôi kia mà.

Sau khi mối quan hệ của Diệp Gia Thành và Lô Ái Thi được Diệp Gia Thành chính thức thừa nhận thì Cố Nhã Yến đã điên tiết. Lúc Diệp Gia Thành nói Lô Ái Thi là vợ hắn Cố Nhã Yến chỉ muốn giết ngay con khốn Lô Ái Thi.

Điên cuồng đập hết đồ trong nhà! Khóc suốt một ngày Cố Nhã Yến vẫn hạ quyết tâm cướp lấy Diệp Gia Thành về tay mình.

2 tháng sau....

Tôi đã đi làm trở lại, sức khỏe tốt hơn rất nhiều. Trong trụ sở PW giờ không ai không biết mối quan hệ giữa tôi và sếp Diệp. Trong hai tháng này có hai chuyên án xảy ra và đã được giải quyết. Hôm nay có chuyên án mới, vừa lúc nó sẽ làm tôi vơi bớt nỗi buồn trong lòng. Không ai dám nói gì, tôi từ một thành viên mới bay lên thế chỗ Kha Trân Tâm. Đây chính là sự lạm dụng chức quyền trắng trợn của sếp Diệp. Không chỉ riêng Diệp Gia Thành mà còn có sự góp mặt của 5 anh em hắn.

Phòng họp....tầng 24

Anh cả La Thúc Khiêm hiền lành nhường chổ cho tôi ngồi ngay bên cạnh tay phải sếp Diệp, tôi cũng mỉm cười, chợt sếp Diệp nói:

- Ngồi gần anh, đầu bàn vẫn rộng mà!

Tôi nhìn anh “Trời ạ, ngồi gần vua ah....” sau đó mang ghế đến ngồi bên phải anh. Tình hình là chỉ có tôi và sếp Diệp ngồi ở đầu bàn họp rộng lớn.

Chuyến án TT804 : một chuyên án nghiêm trọng đã hai năm chưa phá được án, thế mà nước B vẫn cứ giấu giếm. Hôm nay người dân kiện tới PW, chuyên án này rất đặc biệt được người dân gọi là “Ngôi trường chết”.

Mọi người đâu vào đó, chúng tôi bắt đầu cuộc họp. Như mọi khi Trợ lý Bế đi phát tài liệu trong tay.

- Chắc mọi người trước khi đến đã tìm hiểu kỹ chuyên án này? Diệp Gia Thành giọng nói trầm lãnh.

- Trường Mekinso, đào tạo từ THPT, tồn tại đã 60 năm, là một ngôi trường nổi tiếng nhất nước B. Nhưng cách đây 2 năm có một vụ tự sát một lượt bốn người trong một ngày, cùng giờ, cùng địa điểm. Kỷ Ngự Trình giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

- Bốn người, trong đó có hai nam và hai nữ! Ngày tự sát chết là ngày 13 tháng 9 năm 20XX, nhằm ngày thứ sáu! Trịnh Vĩ Bình tiếp lời.

“Thứ sáu ngày 13?” Nghe ghê thật, ngày đó từ thời xưa người ta nói là ngày rất xui, đến nay vẫn thế.

- Ngôi trường này có rất nhiều điều kỳ lạ xảy ra kể từ khi bốn học sinh tự sát. Ví dụ như đèn điện tự nhiên lại bật tắc, vòi nước tự chảy, ban đêm có tiếng cười nói, có tiếng bước chân... Trần Ngạn Quân mỉm cười thú vị.

- Hai nữ, một nữ tên Trần Thuần : 16 tuổi, lớp 10. Người còn lại tên An Vi Vi : 18 tuổi, lớp 12. Hai nam, một nam tên Thẩm Thiên Trí : 18 tuổi, lớp 12 và Cố Thiếu Dân : 18 tuổi, hai nam là bạn học cùng lớp. Mạch Chỉ Đình tiếp lời.

- Tiếp đi! Diệp Gia Thành vẫn giữ tư thế yên lặng lên tiếng.

- Sau khi bốn học sinh này tự vẫn, trong hai năm gần đây liên tục có học sinh nhảy lầu, té lầu, chết đột ngột.... đa phần là học sinh nữ. Tổng cộng có 63 người, 58 nữ, 5 nam. Cố Nhã Yến giọng mềm mại.

“Trời ạ, đây chính là vụ án lúc tôi đọc truyện tôi kinh sợ vô cùng, vụ án kinh dị....có....ah....” Vụ án này vô cùng hấp dẫn, cảnh H vô cùng dày, khiến tôi trào máu mũi đây mà. Hung thủ là Hiệu trưởng mới nhậm chức cách đây 2 năm, là một tên biến thái tột đỉnh. Là con trai chủ nhân trường Mekinso, vì Mekinso là trường tư nên sau khi hắn dựa vào đầu óc IQ cao sinh ra biến thái của mình đạt được bằng tiến sĩ, giáo sư thì lên làm hiệu trưởng.

Sau đó thì kinh khủng hơn, hắn bắt đầu cuồng dâm, cưỡng bức học sinh nữ. Khi con người ta không chịu được tự vẫn thì hắn dùng tiền và đe dọa gia đình nạn nhân khiến sự thật bị vùi lấp vì không ai đứng ra kiện tụng hắn. Hắn là giáo sư trẻ nhất nước B : 31 tuổi.

Trở lại hiện tại...

Diệp Gia Thành nhìn xung quanh.

- Để điều tra rõ ràng chúng ta cần xâm nhập vào trường Mekinso, Ngự Trình, Vĩ Bình, Ái Thi và tôi sẽ hợp thành bộ tứ xâm nhập vào trường.

- Gia Thành, còn em và những người còn lại? Cố Nhã Yến to mắt.

- Em có gương mặt baby thì tôi có thể cho em đi, ba người đàn ông chúng tôi nếu cải trang sẽ tạm giống như học sinh THPT. Còn Ái Thi thì không cần cải trang vẫn giống! Sếp Diệp nhìn Cố Nhã Yến.

- Tất cả những thành viên còn lại điều tra gia đình nạn nhân! Chuẩn bị ngày mai bay sang B. Tan họp! Giọng nói vang dội của sếp Diệp vang lên đầy khí thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ba Bé Bi Là Nam Chính Phản Diện

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook