Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen
Chương 28: Bắt gặp (1)
tieuhoanghau12
11/06/2017
Nếu bây giờ anh mà bắt gặp nó đi cùng với nam nhân khác như này, thì
chắc chắn sẽ bị ăn một lọ giấm chua mất, nên chỉ mong anh đừng gặp nó,
thế là ổn
KHu chung cư của tên này cũng không đến nỗi tệ, trông khá gọn gàng và sạch sẽ, nó đặt anh ta trên ghế sofa, sau khi băng bó sơ qua, vết thương không đến nỗi nặng lắm, chắc chỉ choáng thôi, lát nữa sẽ tỉnh
Nó liền đưa tên áo đen vào một phòng cuối của chung cư, buộc vào ghế để tra khảo, lúc này tên đó cũng đã dậy rồi, nó tiến ra , hỏi
" Có đau không?"
Anh ta nhìn nó một lúc, mở miệng nói
" Không bình thường, sao cô tìm được về nhà tôi vậy"
" TRong người anh" nó đáp ngắn gọn, ngồi nhâm nhi ly champach
" Cảm ơn đã đưa tôi về, cô tên là.." anh ta đang định hỏi thì nó trả lời
" Tôi là Sở Kiều, còn anh"
" Tôi là Hàn Vũ" anh ta cười nói
" Hôm nay tôi sẽ ở lại đây, anh chuẩn bị phòng đi, tôi còn một vị khách ở trong căn cuối"
Hàn VŨ bước đến căn phòng cuối thì thấy người đàn ông áo đen bị trói chặt trên ghế, có vẻ sắp tỉnh
" Đây chính là người đã tấn công cô?"
" Đúng" nó đáp
" Vậy khi nào gã dậy cô định xử lý như nào?" Hàn Vũ hơi ngạc nhiên, một cô gái trông nhỏ nhắn thế này mà lại vướng nhiều rắc rối như thế
" Tôi có cách của tôi" nó đi ra, Hàn Vũ đi theo, anh ta chui tọp vào phòng tắm
" Nhát " nó cười nhẹ, nhìn người con trai tóc vàng vội vã chui vào phòng mình
" Alo, bác Smthi"
" Cô chủ, bây giờ 12h rồi, cô chủ chưa về sao?"
" Mai tôi sẽ về, tối nay ở tạm nhà bạn"
" Vâng" bác Smthi cụp máy
Nó ngồi uống cạn ly rượu vang thì Hàn Vũ cũng ra, thân hình vô cùng đẹp , mặc áo phông xanh và quần xám, đặc biệt tàn nhang mất hết, mái tóc vàng được vuốt lên, để lộ khuôn mặt thiên sứ, cao tầm 1m75
" Anh, không ngờ cũng đẹp trai đấy chứ" nó cười nhẹ nói
" Tất nhiên" Hàn Vũ đắc ý, trong tiếng nói có sự sung sướng
" đây, mặc tạm sơ mi của tôi" anh ta đưa cho nó một cái sơ mi thùng thình, nó gật đầu rồi chạy vào buồng tắm, trang phục công sở làm nó cảm thấy bức bối , mặc dù nó mặc vô cùng thoải mái nhưng không bao giờ nó chịu mặc đồ lâu như vậy
" Ping pong" tiếng chuông cửa vang lên, Hàn Vũ đang bật tivi chạy ra, mở cửa
" CHú" Hàn Vũ nụ cười run run, nhìn thân ảnh đối diện, tay chân run rẩy với thần thái mà ông chú hắn tỏ ra
" Bố mẹ cháu bảo ta sang xem giúp cháu xem có việc gì không?" Thân ảnh cười nhạt , mái tóc đen được vuốt gọn, đôi mắt đen láy nhìn về thằng cháu nhỏ, đang suýt khóc
" Không có gì, chú có thể về rồi" Hàn Vũ ra sức đẩy người chú mình ra, nếu như để phát hiện trong nhà có tận 2 vị khách, không chừng chú ta sẽ mách mẹ
" có vẻ hấp tấp thế, có chuyện gì sao?" hắn nhìn cậu cháu mình, cười nhẹ, tai nghe thấy tiếng nước chảy trong buồng, hướng mắt về phòng Hàn Vũ
" Chú à, chú về đi" Hàn Vũ khóc dở mếu dở, nhìn ông chú mình
Đúng lúc nó cũng vừa mới tắm xong, mái tóc nâu lạnh được búi lên , để 2 sợi nhỏ xoăn nhẹ , mặc áo sơ mi với quần thun, trông vô cùng thoải mái lại dễ thương, nhìn về phía cửa
Hắn ngửi thấy mùi hoa hồng quen thuộc, nhìn về phía sau Hàn VŨ, Hàn Vũ cố tình rướn người lên che đi thân ảnh nhỏ nhắn phía sau
KHu chung cư của tên này cũng không đến nỗi tệ, trông khá gọn gàng và sạch sẽ, nó đặt anh ta trên ghế sofa, sau khi băng bó sơ qua, vết thương không đến nỗi nặng lắm, chắc chỉ choáng thôi, lát nữa sẽ tỉnh
Nó liền đưa tên áo đen vào một phòng cuối của chung cư, buộc vào ghế để tra khảo, lúc này tên đó cũng đã dậy rồi, nó tiến ra , hỏi
" Có đau không?"
Anh ta nhìn nó một lúc, mở miệng nói
" Không bình thường, sao cô tìm được về nhà tôi vậy"
" TRong người anh" nó đáp ngắn gọn, ngồi nhâm nhi ly champach
" Cảm ơn đã đưa tôi về, cô tên là.." anh ta đang định hỏi thì nó trả lời
" Tôi là Sở Kiều, còn anh"
" Tôi là Hàn Vũ" anh ta cười nói
" Hôm nay tôi sẽ ở lại đây, anh chuẩn bị phòng đi, tôi còn một vị khách ở trong căn cuối"
Hàn VŨ bước đến căn phòng cuối thì thấy người đàn ông áo đen bị trói chặt trên ghế, có vẻ sắp tỉnh
" Đây chính là người đã tấn công cô?"
" Đúng" nó đáp
" Vậy khi nào gã dậy cô định xử lý như nào?" Hàn Vũ hơi ngạc nhiên, một cô gái trông nhỏ nhắn thế này mà lại vướng nhiều rắc rối như thế
" Tôi có cách của tôi" nó đi ra, Hàn Vũ đi theo, anh ta chui tọp vào phòng tắm
" Nhát " nó cười nhẹ, nhìn người con trai tóc vàng vội vã chui vào phòng mình
" Alo, bác Smthi"
" Cô chủ, bây giờ 12h rồi, cô chủ chưa về sao?"
" Mai tôi sẽ về, tối nay ở tạm nhà bạn"
" Vâng" bác Smthi cụp máy
Nó ngồi uống cạn ly rượu vang thì Hàn Vũ cũng ra, thân hình vô cùng đẹp , mặc áo phông xanh và quần xám, đặc biệt tàn nhang mất hết, mái tóc vàng được vuốt lên, để lộ khuôn mặt thiên sứ, cao tầm 1m75
" Anh, không ngờ cũng đẹp trai đấy chứ" nó cười nhẹ nói
" Tất nhiên" Hàn Vũ đắc ý, trong tiếng nói có sự sung sướng
" đây, mặc tạm sơ mi của tôi" anh ta đưa cho nó một cái sơ mi thùng thình, nó gật đầu rồi chạy vào buồng tắm, trang phục công sở làm nó cảm thấy bức bối , mặc dù nó mặc vô cùng thoải mái nhưng không bao giờ nó chịu mặc đồ lâu như vậy
" Ping pong" tiếng chuông cửa vang lên, Hàn Vũ đang bật tivi chạy ra, mở cửa
" CHú" Hàn Vũ nụ cười run run, nhìn thân ảnh đối diện, tay chân run rẩy với thần thái mà ông chú hắn tỏ ra
" Bố mẹ cháu bảo ta sang xem giúp cháu xem có việc gì không?" Thân ảnh cười nhạt , mái tóc đen được vuốt gọn, đôi mắt đen láy nhìn về thằng cháu nhỏ, đang suýt khóc
" Không có gì, chú có thể về rồi" Hàn Vũ ra sức đẩy người chú mình ra, nếu như để phát hiện trong nhà có tận 2 vị khách, không chừng chú ta sẽ mách mẹ
" có vẻ hấp tấp thế, có chuyện gì sao?" hắn nhìn cậu cháu mình, cười nhẹ, tai nghe thấy tiếng nước chảy trong buồng, hướng mắt về phòng Hàn Vũ
" Chú à, chú về đi" Hàn Vũ khóc dở mếu dở, nhìn ông chú mình
Đúng lúc nó cũng vừa mới tắm xong, mái tóc nâu lạnh được búi lên , để 2 sợi nhỏ xoăn nhẹ , mặc áo sơ mi với quần thun, trông vô cùng thoải mái lại dễ thương, nhìn về phía cửa
Hắn ngửi thấy mùi hoa hồng quen thuộc, nhìn về phía sau Hàn VŨ, Hàn Vũ cố tình rướn người lên che đi thân ảnh nhỏ nhắn phía sau
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.