Bá Chủ Hắc Đạo - The King And Nữ Vương Hắc Đạo - The Queen
Chương 31: tiểu nhân là anh
tieuhoanghau12
18/06/2017
Hàn Vũ tỏ thái độ bất hợp tác, lảm nhảm
" Cô ấy còn đang chơi dở game với cháu"
Anh nhìn Hàn Vũ một lúc, cười nhẹ nói
" Ta thay cô ấy chơi" rồi ngồi xuống, cầm máy chơi game lên, bốc miếng bim bim lên
Hàn VŨ cười to, chưa bao giờ hắn thấy chú hắn chơi game cả, chắc chắn là vì không biết chơi nên không dám chơi , hahah
Nó nhìn anh , ánh mắt hỏi xem anh có thực sự biết chơi không, nếu như chơi về tài chính, võ nghệ, Hàn Vũ không phải đối thủ của anh nhưng game thì có phần hơi lo ngại
" Start" tiếng máy kêu, cả hai người ra sức bấm, dùng những chiến thuật cho là ghê gớm nhất
15p sau, Hàn Vũ cười lăn quay , tay ôm bụng nói
" Lúc đầu cứ tưởng là đại nhân, ai ngờ là tiểu nhân"
" NGươi nói ai tiểu nhân" anh gầm nhẹ, vành tai đỏ ửng
Nó cười nhưng không dám cười to, chỉ bụm miệng lại , anh nhìn nó thấy thế thì có vẻ mặt hơi hờn dỗi, sau rồi nghiêm nghị lại, bế nó lên ngang vai, nói
" Lát nữa Kien sẽ qua,chúng tôi về trước"
Nó nhìn anh, đập nhẹ vào lưng anh rồi nói
" Anh bỏ em xuống"
Anh nhìn nó cười tà, mặc cho nó vùng vẫy, anh vẫn quyết đem con mèo hoang nhỏ này về nhà
" Bỏ em xuống đi mà, Thiên Kỳ đại nhân"
" Nam tử hán đại trượng phu, sẽ không bắt nạt nữ tử chứ"
Nó gào thét trong vô vọng, anh đã gần như ôm nó đến trước cửa biệt thự, tiến vào trong làm nó càng căng thẳng hơn, mùi bạc hà của anh cứ xộc thẳng lên mũi, khó chịu
Trong bếp có tiếng mở tủ lạnh, một thân ảnh mặc quần sooc áo phông, tóc để xõa , được nhuộm màu tím than, Hana đang mở tủ lấy bánh và nước trái cây, có vẻ như chuẩn bị ăn khuya
Thấy tiếng chân người đi qua, Hana ôm hộp bánh và nước trái cây tiến tới, thì thấy Thiên Kỳ bổng nó trên vai, tiến tới phòng của anh ở trên tầng 2, phòng cuối
" ANh, sao lại mang cô ta về đây"
" Hana ngủ sớm đi, anh còn có việc" Thiên Kỳ nhẹ nhàng bước qua , khuôn mặt lạnh lùng lên cầu thang rồi mất hút
Hana bực tức , chui ngay vào phòng, gọi điện cho Khởi Mị, kể lể đầu đuôi câu chuyện, hai người trao đổi , trong giọng điệu có chút bực tức
NÓ đứng người khi anh trả lời lại Hana như thế, có việc gì chứ, đơn giản chỉ là ..ngủ thôi mà, vô cùng trong sáng, sao mà nó lại nghĩ linh tinh thế nhỉ,
" Sao má em đỏ vậy, sốt à?" anh đặt nó xuống, hỏi han
" KHông..không có gì" nó cười nhẹ, tiến vào phòng
Phòng của anh được sơn màu xám tro với đen lạnh, có một chiếc giường ngủ màu xám, ghế sofa màu xám, buồng tắm, bước vào đã cảm nhận được hàn khí lạnh , y như con người anh
" Em sẽ ngủ ở đâu?" nó hỏi
" em ngủ trên giường" anh nói tiến đến tủ quần áo , ném cho cô một áo sơ mi
" Làm gì vậy , em có áo rồi" nó cầm áo sơ mi trong tay, hỏi
" Anh không thích em mặc đồ của người khác, thay ra đi" anh nói,
' Anh quả thực có tính chiếm hữu nga"
Anh nghe thấy thì tiến đến gần, cúi xuống, mũi cao chạm vào mũi nó, nói
" Còn rất cao là đằng khác"
" Cô ấy còn đang chơi dở game với cháu"
Anh nhìn Hàn Vũ một lúc, cười nhẹ nói
" Ta thay cô ấy chơi" rồi ngồi xuống, cầm máy chơi game lên, bốc miếng bim bim lên
Hàn VŨ cười to, chưa bao giờ hắn thấy chú hắn chơi game cả, chắc chắn là vì không biết chơi nên không dám chơi , hahah
Nó nhìn anh , ánh mắt hỏi xem anh có thực sự biết chơi không, nếu như chơi về tài chính, võ nghệ, Hàn Vũ không phải đối thủ của anh nhưng game thì có phần hơi lo ngại
" Start" tiếng máy kêu, cả hai người ra sức bấm, dùng những chiến thuật cho là ghê gớm nhất
15p sau, Hàn Vũ cười lăn quay , tay ôm bụng nói
" Lúc đầu cứ tưởng là đại nhân, ai ngờ là tiểu nhân"
" NGươi nói ai tiểu nhân" anh gầm nhẹ, vành tai đỏ ửng
Nó cười nhưng không dám cười to, chỉ bụm miệng lại , anh nhìn nó thấy thế thì có vẻ mặt hơi hờn dỗi, sau rồi nghiêm nghị lại, bế nó lên ngang vai, nói
" Lát nữa Kien sẽ qua,chúng tôi về trước"
Nó nhìn anh, đập nhẹ vào lưng anh rồi nói
" Anh bỏ em xuống"
Anh nhìn nó cười tà, mặc cho nó vùng vẫy, anh vẫn quyết đem con mèo hoang nhỏ này về nhà
" Bỏ em xuống đi mà, Thiên Kỳ đại nhân"
" Nam tử hán đại trượng phu, sẽ không bắt nạt nữ tử chứ"
Nó gào thét trong vô vọng, anh đã gần như ôm nó đến trước cửa biệt thự, tiến vào trong làm nó càng căng thẳng hơn, mùi bạc hà của anh cứ xộc thẳng lên mũi, khó chịu
Trong bếp có tiếng mở tủ lạnh, một thân ảnh mặc quần sooc áo phông, tóc để xõa , được nhuộm màu tím than, Hana đang mở tủ lấy bánh và nước trái cây, có vẻ như chuẩn bị ăn khuya
Thấy tiếng chân người đi qua, Hana ôm hộp bánh và nước trái cây tiến tới, thì thấy Thiên Kỳ bổng nó trên vai, tiến tới phòng của anh ở trên tầng 2, phòng cuối
" ANh, sao lại mang cô ta về đây"
" Hana ngủ sớm đi, anh còn có việc" Thiên Kỳ nhẹ nhàng bước qua , khuôn mặt lạnh lùng lên cầu thang rồi mất hút
Hana bực tức , chui ngay vào phòng, gọi điện cho Khởi Mị, kể lể đầu đuôi câu chuyện, hai người trao đổi , trong giọng điệu có chút bực tức
NÓ đứng người khi anh trả lời lại Hana như thế, có việc gì chứ, đơn giản chỉ là ..ngủ thôi mà, vô cùng trong sáng, sao mà nó lại nghĩ linh tinh thế nhỉ,
" Sao má em đỏ vậy, sốt à?" anh đặt nó xuống, hỏi han
" KHông..không có gì" nó cười nhẹ, tiến vào phòng
Phòng của anh được sơn màu xám tro với đen lạnh, có một chiếc giường ngủ màu xám, ghế sofa màu xám, buồng tắm, bước vào đã cảm nhận được hàn khí lạnh , y như con người anh
" Em sẽ ngủ ở đâu?" nó hỏi
" em ngủ trên giường" anh nói tiến đến tủ quần áo , ném cho cô một áo sơ mi
" Làm gì vậy , em có áo rồi" nó cầm áo sơ mi trong tay, hỏi
" Anh không thích em mặc đồ của người khác, thay ra đi" anh nói,
' Anh quả thực có tính chiếm hữu nga"
Anh nghe thấy thì tiến đến gần, cúi xuống, mũi cao chạm vào mũi nó, nói
" Còn rất cao là đằng khác"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.