Bá Chủ Thu Mua

Chương 69: Hai tỷ? Không bán!

Ngốc Tiểu Tứ

26/03/2015

" Khoa học kỹ thuật Lam Mị ", là.... là ngươi sáng tạo ra ? "Lam Phượng Hoàng dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Hác Mãnh, lượng tin tức này thật sự có chút lớn, làm cho nàng tạm thời không thể tiếp thu nổi.

Khoa học kỹ thuật Lam Mị có phần mềm ngữ âm trí năng, ' Trí năng Tiểu Lam ' lượng lắp đặt đã vượt qua 15 triệu, bao gồm cả nàng ở trong đó, trong khoảng thời gian này nàng đã quen với sự tồn tại của ' Tiểu Lam '. Mà ở ngày hôm qua khoa học kỹ thuật Lam Mị lại update ba cái phiên bản của trí năng Tiểu Lam lần lượt là các phiên bản tiếng anh, tiếng hàn và tiếng nhật, chính thức đánh dấu bước chân mở rộng khoa học kỹ thuật Lam Mị ra toàn cầu.

Chiều hôm qua, trong vòng mười ba phút, hai loại sản phẩm của khoa học kỹ thuật Lam Mị là ' Lam Mị 1 ' và ' Đồng hồ phong bạo ' đã tiêu thụ được 20 ngàn chiếc.

Dĩ nhiên những thứ này đều là các đơn đặt hàng, thời hạn giao hàng là trong vòng sáu tháng.

Lúc đầu Lam Phượng Hoàng còn có chút không giải thích được, tại sao lại muốn trong vòng sáu tháng mới giao hàng đây, hiện tại thì nàng đã biết rồi, nguyên nhân là do sản phẩm còn chưa có sản suất !

" Có thể nói như vậy ! "Hác Mãnh khà khà cười, dùng tay chụp lấy gang bàn chân.

Lam Phượng Hoàng nhìn hắn, từ đầu đến chân, đều không có điểm nào giống như dáng vẻ của một nhà phú hào ngàn tỉ, lẽ nào đây chính là chỗ khác người của khoa học kỹ thuật trong truyền thuyết?

Dựa theo lượng đặt mua tăng nhanh trên internet tối qua, đừng nói là 10 ngàn chiếc, coi như mười vạn chiếc, nói không chừng cũng chỉ trong ba giờ là được đặt mua hết!

Với số liệu như vậy, hoàn toàn có thể hợp tác cung cấp hàng cho các thương nhân lớn trên thế giới. Một năm tiêu thụ một triệu sản phẩm, đối với những nhà xưởng lớn mà nói, đó là sự hấp dẫn đến thế nào đây?

Lam Phượng Hoàng hít một hơi thật sâu, cười gượng: " Miệng của ngươi thật là kín như bưng à. Hành tỷ tỷ như thế, tỷ tỷ xem như là phục rồi ngươi, mà ngươi biết ở bên ngoài người ta định giá khoa học kỹ thuật Lam Mị đến bao nhiêu tiền không ? "

" Bao nhiêu à ! " Hác Mãnh cười hỏi.

"1 tỉ đô la mỹ ! "Lam Phượng Hoàng cười gượng nói.

Hác Mãnh lại lắc đầu, thản nhiên nói: " Ngày hôm trước ta để giá cả cổ phần là một trăm tỷ đô la mỹ. Nếu như công ty nào đồng ý lấy ra 2 tỉ đô la mỹ, ta sẽ đồng ý bán ra 20% cổ phần đi. Thế nhưng hiện tại, giá trị của khoa học kỹ thuật Lam Mị đã đến con số là 30 tỉ, 2 tỉ đô la mỹ, ta chỉ có thể nhượng ra 8% cổ phần mà thôi ! "

Nếu như không phải ngày hôm qua khoa học kỹ thuật Lam Mị nhận được đơn đặt hàng 20 ngàn chiếc điện thoại di động và đồng hồ, khẳng định nàng sẽ cười mắng Hác Mãnh vì hắn có những ý ngĩ điên rồ, thế nhưng hiện tại . . . mấy câu kia nàng không nói ra được.



Công ty Apple giá trị bảy trăm tỷ đô la mỹ !

Vậy thì tại sao khoa học kỹ thuật Lam Mị không đáng đến 50 tỷ đô la mỹ đây!

"Keng: Tin tức khẩn cấp, tin nhắn của Lam Lam, xin ông chủ kiểm tra nhanh lên một chút ! "

Đang nói chuyện thì điện thoại di động của Hác Mãnh đột nhiên phát ra tiếng động làm gián đoạn cuộc nói chuyện của hai người. Hác Mãnh lấy điện thoại di động ra, mở khóa màn hình, sau đó nhìn Lam Lam trên màn ảnh, cười hỏi: " Có việc gì mà khẩn cấp đến vậy ? Nói đi ! "

Lam Lam đem toàn bộ thân thể chiếm hết màn hình của điện thoại di động, trong đôi mắt như có hai ngôi sao nói: " Chào ông chủ, tin tức khẩn cấp là, công ty vi nhuyễn ở nước Mỹ, đồng ý tri trả cho chúng ta 2 tỷ đô la mỹ, để thu mua 20% cổ phần của khoa học kỹ thuật Lam Mị, bây giờ ông chủ xem có nên bán hay không "

Hác Mãnh sửng sốt một chút, 2 tỉ đô la mỹ, lại như một cái khối gạch lớn màu vàng, to đùng, đập lên đầu hắn như thế, làm cho đầu óc hắn có chút quay cuồng, đừng xem lúc trước hắn vừa mới nói chuyện với Lam Phượng Hoàng rất bá đạo như vậy, nhất là cái lúc nói về khoa học kỹ thuật Lam Mị giá trị nhiều hơn bao nhiêu tiền, cái đó thuần túy là chém gió đấy, ngược lại giá trị của nó bây giờ không đến thế, nhưng đột nhiên có người chỉ ra 2 tỷ hơn nữa còn là đô la mỹ, để thu mua 20% cổ phần của khoa học kỹ thuật Lam Mị, đối với hắn đây tuyệt đối là một cái thử thách to lớn !

Nếu như nói khó nghe một chút , thì sở hữu 2 tỷ đô la Mỹ trong tay, nửa đời sau của hắn không cần phải vất vả làm việc, ngồi ăn chờ chết, mặc sức tiêu xài, làm đẹp cho bản thân, là quá đủ rồi!

Lam Phượng Hoàng cũng nghe được Lam Lam nói, cũng tương tự Hác Mãnh thân thể run cầm cập, kích động nhìn Hác Mãnh, đó là 2 tỉ đô la mỹ à, nếu như bán thì giá trị bản thân của người em kết nghĩa của mình lập tức liền đến mười tỉ, có thể nói là giàu nứt đố đổ vách ra, vậy ít nhất trong những nhà phú hào đỉnh cấp cũng có thể coi nhân vật hàng đầu nha !

" Có bán hay không ? " Hác Mãnh nhìn chằm chằm Lam Phượng Hoàng, nuốt nước bọt một cái rồi hỏi. Hiện tại hắn đang cần gấp một người có thể bàn bạc với hắn một chút, cho hắn chút ý kiến để tham khảo, mà không nghi ngờ gì Lam Phượng Hoàng là người thích hợp ở hiện tại.

Lam Phượng Hoàng đồng dạng cảm thấy miệng có chút khô lưỡi khô, há miệng, vừa định nói: " Bán . . . ! "

" Ông chủ, không bán, không phải ngươi nói khoa học kỹ thuật Lam Mị đều nói giá trị 50 tỷ sao, bây giờ mới có 2 tỉ thôi mà đã bán đi một phần năm, như thế là ném tiền qua cửa sổ đó ông chủ ! "Thiết Ngưu đang ngồi xổm ở góc tường giọng ồm ồm nói, chen ngang câu mà Lam Phượng Hoàng chưa kịp nói hết.

Mà câu nói của Thiết Ngưu , lại như tạt một chậu nước lạnh vào mặt của Hác Mãnh, làm cho hắn từ bên trong cơn hoa mắt vì 2 tỷ đô la mỹ mà tỉnh táo lại. Tùng tùng tùng tim hắn đập rất nhanh, tuy nhiên Hác Mãnh thừa nhận Thiết Ngưu nói rất đúng, hiện tại bán đi chính là lỗ vốn, nhưng nói đi cũng phải nói lại tuy bây giờ bán là lỗ nhưng đây cũng là một cơ hội hiếm có, nếu như không nắm thì không biết bao giờ mới có cơ hội nữa.

Bán hay là không bán ?



" Hàng thật thì không sợ ế, hàng cũ giá hợp lý thì bán, trước đây mẹ ta cũng bán một hàng ăn và đó chính là câu mà mẹ thường nói về nguyên tắc kinh doanh của mình. " Thiết Ngưu sau khi nói xong, im lặng không lên tiếng nữa.

Hác Mãnh nhíu nhíu mày, nhìn Lam Phượng Hoàng rồi cười gượng mà nói: " Việc này hay là hỏi ý kiến của giám đốc công ty một chút đi ! "

" Khoa học kỹ thuật Lam Mị đã có CEO ? "Lam Phượng Hoàng lại lần nữa sững sờ, vừa nãy cũng không nghe thấy hắn nói, khoa học kỹ thuật Lam Mị hiện tại đã là một công ty kinh doanh đa năng sao ? "

Hác Mãnh gật đầu, nhưng không có lên tiếng, lấy điện thoại di động gọi cho Trần Vũ Tình. Mà hiện tại Trần Vũ Tình đang cùng một công ty bất động sản thỏa luận trong một văn phòng thuê để bàn công việc trên một đoạn đường ở trong thành phố phồn hoa.

" Nói tóm tắt nha, là công ty vi nhuyễn muốn chi ra 2 tỉ đô la mỹ để thu mua 20% cổ phần khoa học kỹ thuật Lam Mị, nên bán hay không bán ! "

Trần Vũ Tình nghe xong, sau đó trầm mặc một lúc lâu mới kiên định trả lời: " Không bán ! "

" Không bán ? "Hác Mãnh hỏi lặp lại một lần nữa, lúc đầu hắn cho rằng Trần Vũ Tình nhất định sẽ đồng ý bán.

"Đúng, không bán ! " Sau khi nói xong, Trần Vũ Tình lập tức cúp máy. Tuy nhiên trên mặt đã nở nụ cười, chứng minh rằng tâm tình của nàng bây giờ là vô cùng tốt !

Hác Mãnh cầm điện thoại, cười gượng nhìn Lam Lam trên màn ảnh của điện thoại di động, nói: " Vừa nãy Trần tổng nói, ngươi cũng nghe được cả rồi, vậy đi từ chối vi nhuyễn đi, bảo với họ hiện tại chúng ta đổi ý không bán, 2 tỉ đô la mỹ chỉ có thể mua được 5% cổ phần của khoa học kỹ thuật Lam Mị ! "

"Ông chủ sáng suốt, đây là một lựa chọn rất sáng suốt ! " Lam Lam cười nhẹ nhàng rồi nịnh nọt một cái, sau đó xoay người rời đi.

Ở bên cạnh Lam Phượng Hoàng đã nhìn đến trợn mắt há mồm, đây chính là chuyện làm ăn 2 tỉ đô la mỹ đó nha, cứ từ chối một cách đơn giản thế hả ? Kiểu này giống như là một trò đùa quá đi thôi ! "

Hiện tại Hác Mãnh đã triệt để tỉnh táo lại, Thiết Ngưu nói không sai, hàng thật thì không lo ế, hàng cũ trả giá hợp lý thì bán, khoa học kỹ thuật Lam Mị nếu thật sự không có chỗ hấp dẫn hơn người thì làm sao bên phía vi nhuyễn sẽ chịu chi ra 2 tỷ sao ?

Nói cách khác tầm nhìn của minh còn quá hạn hẹp, 2 tỉ đô la mỹ đã làm cho mình đầu óc quay cuồng, hoa hết cả mắt lên rồi, phải biết ' Hệ thống điện thoại di động trí năng Lam Mị ' chỉ là một phần thưởng của khen thưởng trung cấp mà thôi, chỉ cần trong tay mình vẫn còn ' trạm thu mua ', thì chính mình hoàn toàn tạo ra mười cái, một trăm, như công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị vậy.

Gan của mình vẫn quá nhỏ đi à nha, phải lớn lên một chút mới được !

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Chủ Thu Mua

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook