Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống

Chương 45: Sáng sớm (2)

Dạ Gia Nhị Thiếu

22/10/2020

Nguyên Du chậm rãi rút dương v*t của mình ra khỏi khe ngực của Cơ Thanh Huyền, kéo theo một vệt tinh dịch đi dọc theo khe ngực của nàng. Hắn nâng cằm Cơ Thanh Huyền khiến nàng miễn cưỡng khép miệng lại, vô cùng không tình nguyện nuốt hết tinh dịch của hắn. Sau khoảng mười giây hắn mới chậm rãi mở miệng nàng ra, trong khoang miệng nàng dù đã nuốt hết t*ng trùng nhưng vẫn còn dính lại một ít bên trong cổ họng và lưỡi của nàng. Cơ Thanh Huyền đôi mắt hơi đỏ, rướm lệ nhìn về phía nam nhân của mình, nàng hiện tại có hơi hối hận về quyết định đêm qua của mình. Nguyên Du nhìn đôi mắt rướm lệ kia, bất chợt nổi lên một chút hứng thú trêu chọc Cơ Thanh Huyền, hai tay chậm rãi xoa bóp ngực nàng, xấu xa hỏi:

"Mùi vị thế nào?"

"Kinh tởm, vừa mặn vừa tanh lại khó nuốt." Nghe thấy lời Nguyên Du nói Cơ Thanh Huyền không chút nể tình nói ra, đồng thời còn biểu hiện ra vẻ sẽ nôn bất cứ lúc nào. Nguyên Du nghe nàng nói, đôi tay lại dùng sức xoa bóp lấy ngực nàng khoảng hai phút sau đó mới nở một nụ cười, vòng tay ra sau cổ Cơ Thanh Huyền, kéo nàng dậy sau đó hôn trán nàng một cái, cười nhẹ nói:

"Được rồi, không trêu nàng nữa, đến lúc ra khỏi nơi này rồi."

"Ngươi định ra ngoài với bộ dạng xộc xệch đó sao?" Cơ Thanh Huyền nhìn tổng quan hắn từ trên xuống dưới sau đó hờ hững nỏi ra. Nguyên Du nghe nàng nói cũng hơi kiểm tra quần áo một chút, sau đó cười nói:

"Vậy nàng có quần áo cho đàn ông sao?" Cơ Thanh Huyền nghe hắn nói liền trả lời:

"Không có." Nguyên Du nghe nàng nói mặt hắn liền áp sát vào mặt nàng, khuôn mặt cả hai cách nhau chưa tới 3cm, hắn thậm chí có thể ngửi thấy hơi thở thơm tho tỏa ra từ mũi và miệng nàng. Cơ Thanh Huyền bị hắn áp sát đến mức có thể ngửi thấy từng mùi hương tỏa ra trên cơ thể hắn, nàng nhìn thẳng vào mắt hắn vài giây sau đó liền đỏ mặt quay đi, tên này có ý gì đây? Đó là suy nghĩ trong đầu nàng, thấy hắn cứ nhìn chằm chằm mình như vậy, nàng không thể không lên tiếng:

"Có...có chuyện gì sao?"

"Không có gì, ta chỉ là ngắm nữ nhân của mình một chút mà thôi." Nguyên Du cười đáp, sau đó quay đầu vẫy tay chào nàng một cái rồi đi ra cửa hang, bỏ lại đang ngơ ngác Cơ Thanh Huyền, tên này lại có ý gì đây?

Nguyên Du hai tay kê đầu, tâm trạng thoải mái đi ra cửa hang, chờ đợi Cơ Thanh Huyền đi ra. Đi khoảng vài phút rốt cuộc tới cửa, mấy cái xác tối hôm qua đều đã được Lâm Vũ Thần dọn dẹp sạch sẽ nhưng nhìn quanh một lúc Nguyên Du lại không thấy hình dáng tiểu tử đó ở đâu. Đi ra cửa hang, nhìn ngó một chút, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy tiểu tử Lâm Vũ Thần kia. Tiểu tử kia hiện tại hai tay nắm mấy con cá lớn, hớt ha hớt hải chạy tới chỗ Nguyên Du, vừa nhìn thấy hắn, tiểu tử kia đã vội lên tiếng chào hỏi dù khoảng cách hai người còn khá xa:

"Nguyên Du ca, buổi sáng tốt!" Nguyên Du nghe thấy, gật đầu dáp lại mặc dù không biết tiểu tử kia có thấy hay không. Quay trở lại hang, hắn bắt đầu học theo Lâm Vũ Thần, điều chỉnh nhịp thở, hai tay xếp bằng, bắt đầu cảm nhận thế giới xung quanh. Tuy hắn có một cái hệ thống nhưng ai biết được một ngày nào đó nó sẽ bất chợt biến mất? Tuy khá là khó xảy ra đến mức gần như không thể nhưng hắn vẫn phải tập cho mình một số thứ phòng khi điều đó thật sự xảy ra, và điều hắn đang làm cũng là một trong những điều ấy.



Ngồi tĩnh tâm khoảng hai phút, Nguyên Du chậm rãi cảm nhận được những dòng năng lượng liên tục lưu chuyển xung quanh cơ thể mình, cảm nhận kĩ càng hơn một chút hắn cảm thấy từng dòng từng dòng linh khí xung quanh không bị bản thân thu hút. Thử hấp thụ một tia linh khí vào cơ thể, Nguyên Du không cảm thấy gì đặc biệt xảy ra với cơ thể mình, hắn đoản có lẽ là do số lượng quá ít nên không cảm nhận thấy thứ gì. Chậm rãi mở mắt, Nguyên Du rời khỏi trạng thái tu luyện, bắt đầu tập một số bài tập tăng cường cơ thể. Sau khi tập khoảng gần mười phút thì tiểu tử kia mới rốt cuộc đến nơi. Hắn nhìn lấy những động tác Nguyên Du đang tập cũng không hỏi nhiều, đây là mấy động tác Nguyên Du vẫn hay làm buổi sáng nên hắn cũng không hỏi, chỉ thông báo cho Nguyên Du một câu:

"Nguyên Du ca, buổi sáng ăn cá không có vấn đề gì a?"

"Không sao." Nguyên Du chậm rãi đáp lời. Nhận được đáp án tử Nguyên Du, Lâm Vũ Thần ngay lập tức lấy cây xiên qua những con cá, nhìn hình ảnh này rồi nhớ lại cảnh tượng tối qua khiến Lâm Vũ Thần cảm thấy có hơi nhợn. Nhìn bộ dạng của Lâm Vũ Thần, Nguyên Du cũng là đồng cảm, mới giết người, đặc biệt tối qua còn gặp cảnh xiên người thì sáng nay xiên cá không nhợn tay mới lạ. Bỏ dỡ bài tập của mình, Nguyên Du chủ động đi lên tiếp việc, quay đầu đối với Lâm Vũ Thần nói:

"Đi vào kêu Đại Tẩu của ngươi ra đi, nàng ấy chắc cũng đói rồi." Lâm Vũ Thần nghe thấy mặt không khỏi hơi đỏ một chút, đêm qua hai người này rất chi là điên cuồng, mặc dù là ở sâu trong hang nhưng tiếng rên rỉ của Cơ Thanh Huyền hắn vẫn là nghe được mặc dù không lớn lắm nhưng chính điều này khiến hắn một đêm gần như mất ngủ. Nhận được lệnh, hắn lập tức đi vào thông báo cho đại tẩu của mình, lệnh do Nguyên Du nói hắn làm sao dám chối.

Thấy Lâm Vũ Thần đã đi, Nguyên Du bắt đầu lu bù lên. Xiên cá, tạo đống lửa, Nguyên Du rất thành thục hoàn thành hết tất cả. Chưa tới mấy phút sau, mùi cá nướng lập tức thu hút một số yêu thú cấp thấp nhưng tất cả đều bị Nguyên Du rất nhanh chóng tiêu diệt, đây là bữa sáng cho vợ ta, để các ngươi ăn không phải là mất mặt sao. Nguyên Du nhìn đám yêu thú hắn lúc này mới nhất thời nhớ tới một việc, hắn ném Tiểu Lang đi đâu rồi? Lục lọi trí nhớ một chút, sau khi phóng đến nơi này hắn vẫn một mực ôm tiểu lang trong lòng nhưng sau khi hành sự thì nó đã biến mất một cách vô cùng vi diệu, rốt cuộc là hắn đã ném nó đi đâu. Mãi không thấy câu trả lời Nguyên Du đành phải hỏi hệ thống:

"Hệ thống, ta ném Tiểu Lang đi đâu rồi?" Có một điều hắn chắc chắn là Tiểu Lang chưa chết bởi thanh máu của nó vẫn còn đầy và không có dấu hiệu suy giảm.

"Trong túi đồ." Hệ thống trả lời lại, câu trả lời của hệ thống khiến Nguyên Du nhất thời sững người, nếu hắn nhớ không làm thì không gian túi đồ thường không thể chứa vật sống, vậy tiểu lang chui vào đó bằng cách nào? Hiểu được nghi hoặc của Nguyên Du hệ thống nhanh chóng trả lời:

"Tiểu Lang là một dạng sống vẫn chưa hoàn chỉnh, đối với túi đồ có cấp độ hiện tại của kí chủ vẫn có thể chứa một số dạng sống không hoàn chỉnh hoặc một số dạng sống đã cận kề cái chết. Đối với túi đồ có cấp độ cao. hoàn toàn có thể chứa một số sinh vật sống trong một khoảng thời gian nhất định. Đêm qua để tránh gây phiền nhiễu trong quá trình giao hợp, hệ thống đã tự ý đưa Tiểu Lang vào trong túi đồ." Nguyên Du nghe câu trả lời liền gật gù, quả nhiên là hệ thống đôi khi rất hiểu chuyện, nhưng đôi lúc thì không, đặc biệt là tối qua. Không nghĩ về mấy chuyện đó, Nguyên Du truy cập vào giao diện túi đồ, rất nhanh hắn đã tìm thấy Tiểu Lang đang nằm yên vị trong một ô chứa đồ, nhấp vào ô đó, ngay lập tức Tiểu Lang đã xuất hiện trong tay hắn.

Đặt Tiểu Lang sang một bên, Nguyên Du tiếp tục lật cá, mùi cá nướng thật sự rất thơm a, bụng hắn sau một đêm chiến đấu dũng mãnh cũng có dấu hiệu hơi reo lên. Nhấc lên một xiên cá, trong đầu hắn chợt nhớ về một số thứ, nhanh chóng lắc đầu xua tan tâm thần khỏi mấy sự kiện ngớ ngẩn đó, hắn vô cùng nhanh chóng tìm thấy vài cái lá đủ to để đặt cá lên. Một bữa sáng vậy là xong.

- --------------------------------------------------

Mấy chương tiếp theo có thể hơi chán, nhưng vẫn mong các bác tiếp tục ủng hộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bá Chủ Vạn Linh Chi Hệ Thống

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook