Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 1203
Tiểu Thiên
28/04/2021
Nhưng thật ra Bạc Nhan không để ý nhiều, sau đó Lam Thất Thất đến ngôi cạnh Bạc Nhân, cầm menu gọi một vài món ăn, rồi mới quay đầu nhìn về phía Bạc Nhan nói: “Sao cậu lại có thời gian rảnh rỗi ra ngoài ăn cơm cùng bạn trai cũ vậy?”
“Nói ra thì rất dài.”
Bạc Nhan kéo dài giọng điệu, phiền não nghịch vài sợi tóc, nói: “Tớ sẽ nói chuyện riêng với cậu sau. Sao cậu và Từ Thánh Mân lại cùng nhau đến đây?”
Trên mặt Từ Thánh Mẫn hiện lên vẻ khó chịu: “Bà cô này không tìm được ai đi dạo phố cùng liền trực tiếp gọi điện cho mẹ tôi, mẹ tôi bắt tôi đưa cô ấy đi dạo phố.”
“Bố mẹ hai người quen nhau à?”
“Chuyện này còn phải nói sao. Hơn thế mẹ của bọn tôi còn là chị em tốt nữa.”
Từ Thánh Mẫn tỏ vẻ khinh thường: “Nếu không thì tôi tội gì phải đưa cô ấy đi dạo phố, bình thường tôi cũng chẳng đưa người yêu đi dạo phố bao giờ.”
“Ôi, nói vậy thì có phải tớ nên cảm thấy bản thân mình vinh hạnh không?”
Lam Thất Thất không một chút kiêng dè đáp trả: “Cậu không đưa người yêu đi dạo phố đó là bởi vì cậu có nhiều người yêu, lỡ đưa một người đi dạo phố lại bị một người khác phát hiện thì có phải xong đời rồi không?”
Từ Thánh Mẫn nghe xong trầm mặc một lúc, còn thán nhiên thừa nhận: “Tại sao cậu lại biết chuyện này? Đàn ông khốn nạn không hổ là bạn tốt của nhau.
Bạc Nhan và Lam Thất Thất liếc mắt nhìn nhau một cái, cùng lắc đầu “Phong thuỷ thay nhau biến đổi, sớm muộn gì cũng đến lượt cậu.”
Vinh Sở ở một bên cười, Lam Thất Thất liên quay lại nhìn về hướng Vinh Sở vẫy tay: “Chào anh đẹp trai, tôi cảm thấy nhìn anh rất quen, chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa?” Vĩnh Sở cũng trêu đùa nói: “Xin chào, tên tôi là Vinh Sở.
Vinh trong vinh quang, Sở trong trung thực. Có phải cô nhìn tôi quen mất như nhìn thấy một người mới gặp hay không?”
“Không phải ”
Lam Thất Thất nói thậm: “Thật sự nhìn anh rất quen. Nhưng tôi nhất thời quên mất là trông giống ai.”
Rốt cuộc giống ai?
Vinh Sở chỉnh lại bản thân: “Tôi không nên mang một khuôn mặt phố thông như vậy, đúng không?”
“Khuôn mặt phổ thông không thể nào đẹp trai như anh được.”
Lam Thất Thất liếc nhìn Bạc Nhan một cái. Tại sao anh và
Bạc Nhan lại gặp được nhau? Tự nhiên thành người yêu cũ Thật đáng tiếc. Bạc Nhan của chúng tôi hiện tại vẫn đang độc thân, hai người không thể quay lại sao?”
“Chuyện tình cảm có thể nói quay lại là quay lại được sao?”
Bạc Nhan túm lấy Lam Thất Thất, nhỏ giọng giáo huấn “Đừng nói nữa, tớ không muốn quay lại.”
“Tại sao lại vậy, anh ta làm tổn thương tới cậu sao?”
Lam Thất Thất vừa nghe, chuyện này còn có nguyên nhân gì phía sau sao?
Mặc kệ là người đẹp trai ra sao, chỉ cần làm tổn thương
Bạc Nhan, cô ấy đều không bỏ qua.
Kết quả nhìn thấy Bạc Nhan lắc đầu, biểu cảm mang theo chút ẩn ý: “Chuyện tình cảm phức tạp lắm, coi như hết rồi đi. Hiện tại bọn tớ đã trở thành bạn tốt của nhau.”
“Lúc trước tại sao cậu và Đường Duy lại không được yên bình như này.” Lam Thất Thất lại nói thầm “Tớ và Đường Duy chưa bao giờ ở bên nhau.”
Giọng Bạc Nhan lạnh đi vài phần, sau đó nói thêm: Trước kia tớ cảm thấy bản thân mình không có phúc, nhưng hiện tại lại khác, cảm thấy đó là một loại may mắn”
“Cậu cảm thấy ổn là tốt rồi.”
Lâm Thất Thất nhìn vào đống đồ ăn trên bàn, sau đó nâng chiếc đĩa lên, gấp một miếng thịt bỏ bỏ vào trong bát của Bạc Nhan nói: “Cậu ấy nha, phải ăn nhiều để béo hơn đi. Nhìn xem, hiện tại cậu gầy như thế. Chắc chắn Đường Duy nhìn thấy sẽ nghĩ là cậu vì anh ta nên mới trở nên gầy như vậy. Đừng để cho anh ta đắc ý, tinh thần của cậu phải càng ngày càng tốt lên, đợi cho Đường Duy không đắc ý được nữa, anh ta sẽ tự suy nghĩ về bản thân”
“Một miếng, một miếng
Bạc Nhanh cười bỏ thịt vào miệng, nuốt xuống, sau đó nói: “Sắp tới sinh nhật của ba tớ, tớ phải bắt đầu chuẩn bị quả.
“Nói ra thì rất dài.”
Bạc Nhan kéo dài giọng điệu, phiền não nghịch vài sợi tóc, nói: “Tớ sẽ nói chuyện riêng với cậu sau. Sao cậu và Từ Thánh Mân lại cùng nhau đến đây?”
Trên mặt Từ Thánh Mẫn hiện lên vẻ khó chịu: “Bà cô này không tìm được ai đi dạo phố cùng liền trực tiếp gọi điện cho mẹ tôi, mẹ tôi bắt tôi đưa cô ấy đi dạo phố.”
“Bố mẹ hai người quen nhau à?”
“Chuyện này còn phải nói sao. Hơn thế mẹ của bọn tôi còn là chị em tốt nữa.”
Từ Thánh Mẫn tỏ vẻ khinh thường: “Nếu không thì tôi tội gì phải đưa cô ấy đi dạo phố, bình thường tôi cũng chẳng đưa người yêu đi dạo phố bao giờ.”
“Ôi, nói vậy thì có phải tớ nên cảm thấy bản thân mình vinh hạnh không?”
Lam Thất Thất không một chút kiêng dè đáp trả: “Cậu không đưa người yêu đi dạo phố đó là bởi vì cậu có nhiều người yêu, lỡ đưa một người đi dạo phố lại bị một người khác phát hiện thì có phải xong đời rồi không?”
Từ Thánh Mẫn nghe xong trầm mặc một lúc, còn thán nhiên thừa nhận: “Tại sao cậu lại biết chuyện này? Đàn ông khốn nạn không hổ là bạn tốt của nhau.
Bạc Nhan và Lam Thất Thất liếc mắt nhìn nhau một cái, cùng lắc đầu “Phong thuỷ thay nhau biến đổi, sớm muộn gì cũng đến lượt cậu.”
Vinh Sở ở một bên cười, Lam Thất Thất liên quay lại nhìn về hướng Vinh Sở vẫy tay: “Chào anh đẹp trai, tôi cảm thấy nhìn anh rất quen, chúng ta đã gặp nhau ở đâu chưa?” Vĩnh Sở cũng trêu đùa nói: “Xin chào, tên tôi là Vinh Sở.
Vinh trong vinh quang, Sở trong trung thực. Có phải cô nhìn tôi quen mất như nhìn thấy một người mới gặp hay không?”
“Không phải ”
Lam Thất Thất nói thậm: “Thật sự nhìn anh rất quen. Nhưng tôi nhất thời quên mất là trông giống ai.”
Rốt cuộc giống ai?
Vinh Sở chỉnh lại bản thân: “Tôi không nên mang một khuôn mặt phố thông như vậy, đúng không?”
“Khuôn mặt phổ thông không thể nào đẹp trai như anh được.”
Lam Thất Thất liếc nhìn Bạc Nhan một cái. Tại sao anh và
Bạc Nhan lại gặp được nhau? Tự nhiên thành người yêu cũ Thật đáng tiếc. Bạc Nhan của chúng tôi hiện tại vẫn đang độc thân, hai người không thể quay lại sao?”
“Chuyện tình cảm có thể nói quay lại là quay lại được sao?”
Bạc Nhan túm lấy Lam Thất Thất, nhỏ giọng giáo huấn “Đừng nói nữa, tớ không muốn quay lại.”
“Tại sao lại vậy, anh ta làm tổn thương tới cậu sao?”
Lam Thất Thất vừa nghe, chuyện này còn có nguyên nhân gì phía sau sao?
Mặc kệ là người đẹp trai ra sao, chỉ cần làm tổn thương
Bạc Nhan, cô ấy đều không bỏ qua.
Kết quả nhìn thấy Bạc Nhan lắc đầu, biểu cảm mang theo chút ẩn ý: “Chuyện tình cảm phức tạp lắm, coi như hết rồi đi. Hiện tại bọn tớ đã trở thành bạn tốt của nhau.”
“Lúc trước tại sao cậu và Đường Duy lại không được yên bình như này.” Lam Thất Thất lại nói thầm “Tớ và Đường Duy chưa bao giờ ở bên nhau.”
Giọng Bạc Nhan lạnh đi vài phần, sau đó nói thêm: Trước kia tớ cảm thấy bản thân mình không có phúc, nhưng hiện tại lại khác, cảm thấy đó là một loại may mắn”
“Cậu cảm thấy ổn là tốt rồi.”
Lâm Thất Thất nhìn vào đống đồ ăn trên bàn, sau đó nâng chiếc đĩa lên, gấp một miếng thịt bỏ bỏ vào trong bát của Bạc Nhan nói: “Cậu ấy nha, phải ăn nhiều để béo hơn đi. Nhìn xem, hiện tại cậu gầy như thế. Chắc chắn Đường Duy nhìn thấy sẽ nghĩ là cậu vì anh ta nên mới trở nên gầy như vậy. Đừng để cho anh ta đắc ý, tinh thần của cậu phải càng ngày càng tốt lên, đợi cho Đường Duy không đắc ý được nữa, anh ta sẽ tự suy nghĩ về bản thân”
“Một miếng, một miếng
Bạc Nhanh cười bỏ thịt vào miệng, nuốt xuống, sau đó nói: “Sắp tới sinh nhật của ba tớ, tớ phải bắt đầu chuẩn bị quả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.