Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 1210
Tiểu Thiên
29/04/2021
Sinh nhật của Tô Kỳ, mặc dù khiêm tốn, nhưng phô trương cũng không nhỏ. Một nhóm bạn cũ đều đến, Tô Nghiêu và Bạc Nhan đứng ở cửa giúp ba mình tiếp đãi khách khứa.
Nhìn thấy Kỳ Mặc và Lạc Phàm đi vào, Bạc Nhan cười, Kỳ Mặc tiến lên chào hỏi: “Oa. Bạc Nhan đã lớn thế này rồi sao? Con gái mười tám tuổi thật là thay đổi mà, thật xinh đẹp”
Lạc Phàm vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, giống như ngoại trừ Kỳ Mặc thì không quan tâm đến ai vậy. Anh ta hơi gật đầu chào hỏi với Bạc Nhan, trên mặt cũng coi như có chút thay đổi. “Mang cho cháu và em cháu chút quà “Hai bọn cháu cũng có phần sao?”
Bạc Nhan ngạc nhiên nói: “Cảm ơn chú “Cảm ơn cái gì chứ, nhóc ngốc.
Kỳ Mặc xoa đầu Bạc Nhan: “Hồi nhỏ sống sót được, lớn rồi nhất định phải sống vì mình biết chưa?”
Tâm tư Kỳ Mặc rộng mở, biết Đường Duy và Bạc Nhan hồi nhỏ gặp phải quá nhiều thứ mà những đứa trẻ bình thường không gặp phải, cả tam quan của bọn họ cũng chịu phải ảnh hưởng rất lớn, thậm chí còn ảnh hưởng đến tương lai của bọn họ. Đây là sự thật không thể thay đổi được.
Ân oán của thế hệ trước, không thể hoàn toàn không liên quan đến thế hệ sau. Đam Mỹ Hay
Cho nên, Kỳ Mặc chỉ hy vọng Bạc Nhan có thể tự buông tha mình, có lẽ như thể mới có được một nhân cách vẹn toàn.
Sau khi hai người bọn họ đi vào, sau đó là đến xe của Bạc Dạ, có ba người xuống xe
Đường Duy cũng ở trong đầy.
Vẻ mặt của Bạc Nhan vốn dĩ đang cười, khi nhìn thấy Đường Duy, gương mặt cứng đờ lại.
Cô biết, cô biết Đường Duy không thể nào không đến đây được. Bạc Dạ và Tô Kỳ quen biết nhau lâu như vậy, nhất định sẽ mang Đường Duy đến.
Nếu như vậy, cô nên làm biểu tỉnh gì chứ?
Bạc Nhan làm ra động tác chào đón
Cười, cười là được rồi. Cho dù trong lòng đau đớn thế nào, cô, đều phải cười.
Đường Duy lạnh nhạt nhìn qua Bạc Nhan, nhanh chóng nhìn lướt qua bộ váy hôm nay Bạc Nhan mặc, cộng thêm đôi giày cao gót, trông dáng vẻ rất giống một cô chủ nhà giàu. Cô đứng ở đấy, tiếp nhận mọi ánh mắt đánh giá, đứng thẳng lưng cười tươi.
Trang điểm xinh đẹp, môi đỏ, mắt long lanh, mọi thứ đều quyến rũ hơn một phần, bớt đi một phần nhạt nhẽo, mà cô đúng lúc lại nằm được đúng chuẩn mực giữa hai cái này, vừa xinh đẹp lạnh lùng, lại mang vẻ quyến rũ khiến người ta mơ hồ ngứa ngáy.
Đường Duy nghĩ, một người phụ nữ như vậy, có ai biết được dáng vẻ cô ở trên giường khiến đàn ông phát cuồng thể nào chú?
Trong lòng cậu như bị người ta châm ngòi vậy, nếu như ảnh mắt cậu có thể bốc lửa, giờ phút này Bạc Nhan chắc chắn sẽ bị lửa thiệu toàn thân.
Cô cảm thấy có người nhìn mình với ánh mắt nóng bỏng, không một chút che đậy, một ham muốn mạnh mẽ tràn ra từ mắt cậu, dúng ánh mắt như muốn xâm chiếm cô vậy.
Sau lưng Bạc Nhan lạnh toát, cô gạt đi mồ hôi lạnh, cô cổ gắng mỉm cười nhìn lại, Đường Duy giả vờ không có chuyện gì tiến vào chào hỏi, để lại một mình Bạc Nhan đứng ở cửa bị gió thổi, trong lòng vẫn còn run rẩy.
Quá đáng sợ rồi… vừa rồi ánh mặt đó
Bởi vì quan hệ của Tô Kỳ và Lam Minh cũng rất tốt, cho nên người nhà họ Lam cũng được mời đến, tất nhiên Lam Thất Thất cũng sẽ đến.
Bạn nam của cô ấy nếu như không ngoài ý muốn chính là Từ Thánh Mẫn, dù sao hai người bọn họ mặc dù chán ghét nhau, nhưng trước cảnh tượng lớn như vậy, trước mặt những người xung quanh, bọn họ vẫn phải thể hiện mặt tốt nhất. Cô ấy khoác tay Từ Thánh Mẫn tiến vào, khi nhìn thấy
Đường Duy thì ngạc nhiên: “Sao anh cũng ở đây? Đường Duy nhìn Từ Thánh Mẫn: “Tôi còn muốn hỏi hai người đấy.”
Nhìn thấy Kỳ Mặc và Lạc Phàm đi vào, Bạc Nhan cười, Kỳ Mặc tiến lên chào hỏi: “Oa. Bạc Nhan đã lớn thế này rồi sao? Con gái mười tám tuổi thật là thay đổi mà, thật xinh đẹp”
Lạc Phàm vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, giống như ngoại trừ Kỳ Mặc thì không quan tâm đến ai vậy. Anh ta hơi gật đầu chào hỏi với Bạc Nhan, trên mặt cũng coi như có chút thay đổi. “Mang cho cháu và em cháu chút quà “Hai bọn cháu cũng có phần sao?”
Bạc Nhan ngạc nhiên nói: “Cảm ơn chú “Cảm ơn cái gì chứ, nhóc ngốc.
Kỳ Mặc xoa đầu Bạc Nhan: “Hồi nhỏ sống sót được, lớn rồi nhất định phải sống vì mình biết chưa?”
Tâm tư Kỳ Mặc rộng mở, biết Đường Duy và Bạc Nhan hồi nhỏ gặp phải quá nhiều thứ mà những đứa trẻ bình thường không gặp phải, cả tam quan của bọn họ cũng chịu phải ảnh hưởng rất lớn, thậm chí còn ảnh hưởng đến tương lai của bọn họ. Đây là sự thật không thể thay đổi được.
Ân oán của thế hệ trước, không thể hoàn toàn không liên quan đến thế hệ sau. Đam Mỹ Hay
Cho nên, Kỳ Mặc chỉ hy vọng Bạc Nhan có thể tự buông tha mình, có lẽ như thể mới có được một nhân cách vẹn toàn.
Sau khi hai người bọn họ đi vào, sau đó là đến xe của Bạc Dạ, có ba người xuống xe
Đường Duy cũng ở trong đầy.
Vẻ mặt của Bạc Nhan vốn dĩ đang cười, khi nhìn thấy Đường Duy, gương mặt cứng đờ lại.
Cô biết, cô biết Đường Duy không thể nào không đến đây được. Bạc Dạ và Tô Kỳ quen biết nhau lâu như vậy, nhất định sẽ mang Đường Duy đến.
Nếu như vậy, cô nên làm biểu tỉnh gì chứ?
Bạc Nhan làm ra động tác chào đón
Cười, cười là được rồi. Cho dù trong lòng đau đớn thế nào, cô, đều phải cười.
Đường Duy lạnh nhạt nhìn qua Bạc Nhan, nhanh chóng nhìn lướt qua bộ váy hôm nay Bạc Nhan mặc, cộng thêm đôi giày cao gót, trông dáng vẻ rất giống một cô chủ nhà giàu. Cô đứng ở đấy, tiếp nhận mọi ánh mắt đánh giá, đứng thẳng lưng cười tươi.
Trang điểm xinh đẹp, môi đỏ, mắt long lanh, mọi thứ đều quyến rũ hơn một phần, bớt đi một phần nhạt nhẽo, mà cô đúng lúc lại nằm được đúng chuẩn mực giữa hai cái này, vừa xinh đẹp lạnh lùng, lại mang vẻ quyến rũ khiến người ta mơ hồ ngứa ngáy.
Đường Duy nghĩ, một người phụ nữ như vậy, có ai biết được dáng vẻ cô ở trên giường khiến đàn ông phát cuồng thể nào chú?
Trong lòng cậu như bị người ta châm ngòi vậy, nếu như ảnh mắt cậu có thể bốc lửa, giờ phút này Bạc Nhan chắc chắn sẽ bị lửa thiệu toàn thân.
Cô cảm thấy có người nhìn mình với ánh mắt nóng bỏng, không một chút che đậy, một ham muốn mạnh mẽ tràn ra từ mắt cậu, dúng ánh mắt như muốn xâm chiếm cô vậy.
Sau lưng Bạc Nhan lạnh toát, cô gạt đi mồ hôi lạnh, cô cổ gắng mỉm cười nhìn lại, Đường Duy giả vờ không có chuyện gì tiến vào chào hỏi, để lại một mình Bạc Nhan đứng ở cửa bị gió thổi, trong lòng vẫn còn run rẩy.
Quá đáng sợ rồi… vừa rồi ánh mặt đó
Bởi vì quan hệ của Tô Kỳ và Lam Minh cũng rất tốt, cho nên người nhà họ Lam cũng được mời đến, tất nhiên Lam Thất Thất cũng sẽ đến.
Bạn nam của cô ấy nếu như không ngoài ý muốn chính là Từ Thánh Mẫn, dù sao hai người bọn họ mặc dù chán ghét nhau, nhưng trước cảnh tượng lớn như vậy, trước mặt những người xung quanh, bọn họ vẫn phải thể hiện mặt tốt nhất. Cô ấy khoác tay Từ Thánh Mẫn tiến vào, khi nhìn thấy
Đường Duy thì ngạc nhiên: “Sao anh cũng ở đây? Đường Duy nhìn Từ Thánh Mẫn: “Tôi còn muốn hỏi hai người đấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.