Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 160
Tiểu Thiên
25/02/2021
Tay của Giang Lăng đang ăn cơm ở đối diện run lên một cái, miếng vịt đang gấp lên liền rơi trở về.Tô Kỳ nói xong cũng nhận ra lời nói của mình quá ám muội liền lập tức đổi chủ đề: “Dù sao thì cháu cũng phải nhớ chú, sang năm có thể đến thăm chú, tặng chú vài món quà để hiếu kính chú.”
Đương Duy vô cùng lanh lợi cười: “Cháu biết rồi, có phải chú thích mẹ cháu không?”
Tô Kỳ giống như ăn phải bom bật dậy khỏi chỗ ngồi, khuôn mặt tinh xảo hoảng loạn vì bị vạch trần: “Làm sao có thể! Chú có tiền, lại đẹp trai còn sợ không có ai thích à? Chú mới không thèm thích mẹ của cháu, cháu đừng có nghĩ nhiều!”
“Ô, vậy sao?” Đường Duy múc một thìa cháo đưa vào miệng: “Mẹ cháu cũng không thích chú đâu, chú yên tâm.”
Tô Kỳ cảm thấy trong ngực dường như bị trúng vài mũi tên.Giang Lăng ở bên cạnh cười đến không thở được: “Anh nói cho em nghe, chú Kỳ cũng là một tên tra nam, cũng giống như Bạc Dạ cha của em vậy, em đừng bị dáng vẻ nói chuyện tốt lành của cậu ta lừa.”
Tô Kỳ ném đũa qua: “Có người nào phá hỏng chuyện tốt của tôi như cậu không?”
Đường Duy liền gật gật đầu: “Em biết rồi! Mẹ em có nói chú cũng hay bắt nạt mẹ lắm.”
Đó… đó không phải là vì anh ta cảm thấy cô tay trói gà còn không chặt nên mới muốn bắt nạt cô một chút thôi… hơn nữa nhìn cô hoảng loạn trong lòng cũng có chút muốn đùa cô!”
Tô Kỳ mặt dày nói: “Chú chỉ là muốn thử xem tính cách của mẹ cháu thế nào thôi.”
“Chú từng làm cho mẹ cháu khóc.”
“…” Đừng nói nữa, cũng nói anh ta càng cảm thấy then…
“Mẹ cháu bây giờ không có ấn tượng tốt với chú, vậy nên nếu chú muốn theo đuổi mẹ cháu có lẽ rất khó đấy nhé.”
Đường Duy cắn đũa, biểu cảm trên mặt giống như việc nghiêm trọng: “Ai bảo ban đầu chú đối xử với mẹ cháu tệ như vậy.” Như vậy gọi là tệ à? Lúc anh ta tàn nhẫn tuyệt tình thì còn tàn nhẫn hơn vậy nữa, anh ta đối với Đường Thi như vậy là rất nhân từ rồi, anh ta còn chưa…. còn chưa làm gì cô nữa!
Tô Kỳ tự viện cớ cho bản thân, không biết là đang an ủi ai: “Người phụ nữ lúc nào cũng miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.”
Đương Duy vô cùng lanh lợi cười: “Cháu biết rồi, có phải chú thích mẹ cháu không?”
Tô Kỳ giống như ăn phải bom bật dậy khỏi chỗ ngồi, khuôn mặt tinh xảo hoảng loạn vì bị vạch trần: “Làm sao có thể! Chú có tiền, lại đẹp trai còn sợ không có ai thích à? Chú mới không thèm thích mẹ của cháu, cháu đừng có nghĩ nhiều!”
“Ô, vậy sao?” Đường Duy múc một thìa cháo đưa vào miệng: “Mẹ cháu cũng không thích chú đâu, chú yên tâm.”
Tô Kỳ cảm thấy trong ngực dường như bị trúng vài mũi tên.Giang Lăng ở bên cạnh cười đến không thở được: “Anh nói cho em nghe, chú Kỳ cũng là một tên tra nam, cũng giống như Bạc Dạ cha của em vậy, em đừng bị dáng vẻ nói chuyện tốt lành của cậu ta lừa.”
Tô Kỳ ném đũa qua: “Có người nào phá hỏng chuyện tốt của tôi như cậu không?”
Đường Duy liền gật gật đầu: “Em biết rồi! Mẹ em có nói chú cũng hay bắt nạt mẹ lắm.”
Đó… đó không phải là vì anh ta cảm thấy cô tay trói gà còn không chặt nên mới muốn bắt nạt cô một chút thôi… hơn nữa nhìn cô hoảng loạn trong lòng cũng có chút muốn đùa cô!”
Tô Kỳ mặt dày nói: “Chú chỉ là muốn thử xem tính cách của mẹ cháu thế nào thôi.”
“Chú từng làm cho mẹ cháu khóc.”
“…” Đừng nói nữa, cũng nói anh ta càng cảm thấy then…
“Mẹ cháu bây giờ không có ấn tượng tốt với chú, vậy nên nếu chú muốn theo đuổi mẹ cháu có lẽ rất khó đấy nhé.”
Đường Duy cắn đũa, biểu cảm trên mặt giống như việc nghiêm trọng: “Ai bảo ban đầu chú đối xử với mẹ cháu tệ như vậy.” Như vậy gọi là tệ à? Lúc anh ta tàn nhẫn tuyệt tình thì còn tàn nhẫn hơn vậy nữa, anh ta đối với Đường Thi như vậy là rất nhân từ rồi, anh ta còn chưa…. còn chưa làm gì cô nữa!
Tô Kỳ tự viện cớ cho bản thân, không biết là đang an ủi ai: “Người phụ nữ lúc nào cũng miệng nói một đường tâm nghĩ một nẻo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.