Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 431
Tiểu Thiên
25/02/2021
Nhắc đến chuyện cũ, R7CKY nói rất nhẹ. Đường Duy cũng im lặng, thật lâu sao mới nói: “Anh Lam Minh trông không giống người xấu. Có lẽ… Có lẽ là có lý do khó nói nào đó.”
Giọng R7CKY khô khan: “Bất kể có hay không, Tham Lam đều đã chết.”
Đúng thế, Tham Lam đã trả giá bằng máu tươi vì toàn bộ Thất Tông Tội, không phải bốn chữ “lý do khó nói” có thể tha thứ. Đó là một cái mạng người, là tảng đá đè trên vai sáu người. Thù này không trả, không đội trời chung.
Thì ra mọi người đều mang theo bí mật. Rõ ràng bình thường cười nói ngả ngớn, nhưng sự thật đều có những vết thương ăn sâu trong tâm hồn không thể chạm vào.
R7CKY cười xoa đầu Đường Duy: “Không sao đâu đồ đệ, có thầy ở đây, thầy sẽ không để em chịu thiệt thòi.” Anh ta không thể chịu nổi cảnh tượng đồng bọn rời đi lần thứ hai.
Ventus lái xe tiến vào biệt thự tư nhân của Bạc Dạ. Vừa xuống xe, Lâm Từ chờ ở cửa lập tức thấy họ, tiến lên nghênh đón, khom lưng nói với Đường Duy “Chào buổi sáng”
“Chào buổi sáng, anh Lâm Từ.” Đường Duy được R7CKY dắt tay: “Đây là thầy em, anh có thể gọi anh ấy là Bảy. Đây là đồng bọn của thầy, tên là Ventus.”
“Chào anh Bảy” Lâm Từ hơi khom lưng: “Cậu Dạ đang ở bên trong chờ mọi người, mời mọi người vào nhà.
Nói xong, cậu ta dẫn mọi người đi ngang qua đình đài lầu các phồn hoa, bước vào biệt thự. Bạc Dạ đang ngồi trong phòng khách, trước mặt là cửa sổ sát đất. Ánh mặt trời chiếu vào soi sáng cả không gian.
Anh ngồi thẳng lưng trên chiếu tatami, từ mặt bên có thể thấy sống mũi cao thẳng, đôi mắt lạnh lùng, đôi môi bạc tình. Đây là gương mặt có thể khiến phụ nữ ở Hải Thành đều điên cuồng.
Nghe thấy tiếng động, Bạc Dạ ngẩng đầu lên, thấy Đường Duy được người khác dắt vào, đó là một người đàn ông mặc đồ trắng, diện mạo cũng rất tuấn tú. Hai người đàn ông đồng thời ngẩng đầu nhìn nhau, ảnh mắt lặng lẽ so chiêu.
“Anh ấy chính là R7CKY.” Đường Duy dẫn sư phụ đến trước mặt Bạc Dạ, sau đó lại nói: “Người đi theo sau kia là anh Ventus. Hai người họ là đồng bọn.”
Lúc trước bị người của Tùng Hị đuổi giết, họ lái xe chạy trốn, chính R7CKY và Ventus đã dứt khoát cầm giúp ngắm giúp họ giải quyết hậu hoạn, phối hợp vô cùng ăn ý.
Để làm được như vậy cần hai bên đều có khả năng tập trung cực mạnh cùng lý trí thì mới đạt đến, không thì một khi họ bóp cò súng quá sớm, hoặc là Bạc Dạ tính sai thời gian thì đều sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Năng lực của hai người đàn ông này không phải dạng vừa.
Bạc Dạ híp mắt, sau đó bày ra tư thế mời: “Nghe danh đã lâu, Ngạo Mạn và Bạo Mộ.”
“Không ngờ cậu Bạc lại biết biệt hiệu của chúng tôi.”
R7CKY và Ventus cũng không giả vờ khách sáo, thay giày rồi ngồi xuống nệm tatami trước mặt Bạc Dạ. Đường Duy cũng chọn tư thế thoải mái ngồi khoanh chân, Lâm Từ bưng trà lên đặt trước mặt họ.
“Cảm ơn anh Lâm Từ
“Đừng khách sáo.”
Lâm Từ lại hâm hai xâu bánh gạo, rưới nước đường đặt trước mặt Đường Duy, sợ buổi sáng cậu bé bị đói. Đường Duy lấy hộp cơm do Hàn Nhượng nấu, bày đồ ăn ra rồi ngẩng đầu nhìn Bạc Dạ.
“Cậu Dạ.” Đường Duy nhìn thẳng vào mắt Bạc Dạ. “Có lẽ ông nên nói cho chúng tôi biết
Bạc Dạ dùng ánh mắt ra hiệu, Lâm Từ lập tức bật máy chiếu, cửa sổ đều bị đóng lại, ánh nắng bị chặn bên ngoài rèm cửa. Bạc Dạ mở máy tính, cắm USB, chẳng mấy chốc hàng loạt tư liệu đã xuất hiện trên màn hình. Đường Duy và R7CKY ngẩng đầu nhìn màn hình, Bạc Dạ nói: “Đây là tư liệu mà hiện tại chúng tôi đang nắm giữ.
“Có kẻ đã đụng chạm vào thân phận chân thật của Đường Thi, nhưng tôi đã điều tra được chân tướng.” Bạc Dạ kiên định nói: “Tôi tin chắc rằng người đã đụng vào bối cảnh của Đường Thi có liên quan tới Tùng Lâm. Ban đầu tôi tưởng là Tùng Hi, chính là để Tùng Tranh không phát hiện Đường Thi là người của Tùng Lâm. Nhưng bây giờ tôi phát hiện mình đã nhầm.”
Bạc Dạ đánh dấu tích vào đoạn trọng điểm: “Nếu vậy thì thực ra Tùng Hi có cách khác tiện lợi hơn, chỉ cần giết chết Đường Thi là được. Đường Thi chết thì cô ấy có phải là người nhà họ Tùng hay không đều không quan trọng. Tại sao Tùng Hi lại tốn bao nhiêu công sức để thay đổi tư liệu của Đường Thi, còn trăm phương nghìn kế đuổi giết cô ấy sau khi thay đổi? Hiển nhiên không giống bình thường. Cho nên…”
Đường Duy nhanh chóng hiểu ý của Bạc Dạ: “Cho nên thực ra ngay từ đầu, Tùng Hi chỉ muốn xóa bỏ tư liệu của mẹ, nhưng phát hiện có kẻ nhanh chân hơn nên ông ta cảm thấy bị đe dọa, bởi vì người này rất có khả năng biết thân phận thật của mẹ, từ đó nâng đỡ mẹ làm ảnh hưởng Tùng Hi. Nếu không thể đụng vào tư liệu thì Tùng Hi dứt khoát chọn cách giết chết mẹ, đúng thế không?”
“Con rất thông minh.” Bạc Dạ nhìn cậu bé: “Về chuyện bảo vệ Đường Thi, mục đích của ba và con đều nhất trí. Cho nên ba cũng đã điều tra là ai đứng sau lưng thay đổi tư liệu của Đường Thi. Ba phát hiện ra Tùng Sam”
Đường Duy kinh ngạc: “Tùng Sam…?”
Không, có lẽ Tùng Sam… Từ ban đầu thật sự là… Câu của mình. Đường Duy cảm thấy khủng hoảng. Đột nhiên có nhiều tin tức làm đảo điên thường thức của mình khiến đầu óc cậu bé rối bời. Rõ ràng mình là người nhà họ Đường, tại sao. Tại sao lại như vậy? Mẹ là người Tùng Lâm, vậy thì rốt cuộc ông bà nội của mình là ai?
“Việc trước mắt cần làm là đánh thức Tùng Tranh, sau đó giải quyết Tùng Hi. Đương nhiên, tôi muốn hai vị giúp tôi trấn áp Tùng Hi, cho nên mới kêu Đường Duy đưa hai vị đến đây, làm phiền hai anh rồi.” Bạc Dạ nói một cách bình thản, khiến R7CKY rất thưởng thức: “Không sao. Chuyện liên quan tới học trò của tôi chính là liên quan tới tôi.”
Bạc Dạ nhìn thoáng qua Đường Duy, thầm nghĩ thằng bé tìm được người thầy rất giỏi, có thể giúp mẹ con họ che gió che mưa.
Ventus khàn giọng lên tiếng: “Tùng Lâm thật sự xảy ra chuyện lớn. Gần đây tôi đã không nhận được tin tức từ Tùng Lâm, trừ Tùng Tranh, còn có Đọa Lạc.”
Đọa Lạc, cũng chính là Lười Biếng, một trong Thất Tông Tội. Họ thần bí khó dò, nhưng tới bây giờ vẫn là anh em sóng vai bên nhau.
“Không… Vẫn còn một người…” Còn một người bị quên mất. Mọi người đều dồn sự chú ý vào Tùng Tranh, lại không nghĩ tới chuyện tại sao Tùng Hi lại đột nhiên xuất hiện? Tùng Sam đâu? Nếu Tùng Sam không xảy ra chuyện gì, Tùng Hi muốn vượt qua anh ta đối phó với Tùng Tranh, quả thực là khó như lên trời.
“Tùng Sam… Anh Tùng Sam đã xảy ra chuyện!” Sắc mặt Đường Duy thay đổi: “Không thì Tùng Hi sẽ không thể kiêu ngạo như thế. Chắc chắn Tùng Tranh và Tùng Sam đồng thời xảy ra chuyện, cho nên Tùng Lâm mới còn một mình Tùng Hi nắm quyền!”
Giọng R7CKY khô khan: “Bất kể có hay không, Tham Lam đều đã chết.”
Đúng thế, Tham Lam đã trả giá bằng máu tươi vì toàn bộ Thất Tông Tội, không phải bốn chữ “lý do khó nói” có thể tha thứ. Đó là một cái mạng người, là tảng đá đè trên vai sáu người. Thù này không trả, không đội trời chung.
Thì ra mọi người đều mang theo bí mật. Rõ ràng bình thường cười nói ngả ngớn, nhưng sự thật đều có những vết thương ăn sâu trong tâm hồn không thể chạm vào.
R7CKY cười xoa đầu Đường Duy: “Không sao đâu đồ đệ, có thầy ở đây, thầy sẽ không để em chịu thiệt thòi.” Anh ta không thể chịu nổi cảnh tượng đồng bọn rời đi lần thứ hai.
Ventus lái xe tiến vào biệt thự tư nhân của Bạc Dạ. Vừa xuống xe, Lâm Từ chờ ở cửa lập tức thấy họ, tiến lên nghênh đón, khom lưng nói với Đường Duy “Chào buổi sáng”
“Chào buổi sáng, anh Lâm Từ.” Đường Duy được R7CKY dắt tay: “Đây là thầy em, anh có thể gọi anh ấy là Bảy. Đây là đồng bọn của thầy, tên là Ventus.”
“Chào anh Bảy” Lâm Từ hơi khom lưng: “Cậu Dạ đang ở bên trong chờ mọi người, mời mọi người vào nhà.
Nói xong, cậu ta dẫn mọi người đi ngang qua đình đài lầu các phồn hoa, bước vào biệt thự. Bạc Dạ đang ngồi trong phòng khách, trước mặt là cửa sổ sát đất. Ánh mặt trời chiếu vào soi sáng cả không gian.
Anh ngồi thẳng lưng trên chiếu tatami, từ mặt bên có thể thấy sống mũi cao thẳng, đôi mắt lạnh lùng, đôi môi bạc tình. Đây là gương mặt có thể khiến phụ nữ ở Hải Thành đều điên cuồng.
Nghe thấy tiếng động, Bạc Dạ ngẩng đầu lên, thấy Đường Duy được người khác dắt vào, đó là một người đàn ông mặc đồ trắng, diện mạo cũng rất tuấn tú. Hai người đàn ông đồng thời ngẩng đầu nhìn nhau, ảnh mắt lặng lẽ so chiêu.
“Anh ấy chính là R7CKY.” Đường Duy dẫn sư phụ đến trước mặt Bạc Dạ, sau đó lại nói: “Người đi theo sau kia là anh Ventus. Hai người họ là đồng bọn.”
Lúc trước bị người của Tùng Hị đuổi giết, họ lái xe chạy trốn, chính R7CKY và Ventus đã dứt khoát cầm giúp ngắm giúp họ giải quyết hậu hoạn, phối hợp vô cùng ăn ý.
Để làm được như vậy cần hai bên đều có khả năng tập trung cực mạnh cùng lý trí thì mới đạt đến, không thì một khi họ bóp cò súng quá sớm, hoặc là Bạc Dạ tính sai thời gian thì đều sẽ gây ra hậu quả khôn lường. Năng lực của hai người đàn ông này không phải dạng vừa.
Bạc Dạ híp mắt, sau đó bày ra tư thế mời: “Nghe danh đã lâu, Ngạo Mạn và Bạo Mộ.”
“Không ngờ cậu Bạc lại biết biệt hiệu của chúng tôi.”
R7CKY và Ventus cũng không giả vờ khách sáo, thay giày rồi ngồi xuống nệm tatami trước mặt Bạc Dạ. Đường Duy cũng chọn tư thế thoải mái ngồi khoanh chân, Lâm Từ bưng trà lên đặt trước mặt họ.
“Cảm ơn anh Lâm Từ
“Đừng khách sáo.”
Lâm Từ lại hâm hai xâu bánh gạo, rưới nước đường đặt trước mặt Đường Duy, sợ buổi sáng cậu bé bị đói. Đường Duy lấy hộp cơm do Hàn Nhượng nấu, bày đồ ăn ra rồi ngẩng đầu nhìn Bạc Dạ.
“Cậu Dạ.” Đường Duy nhìn thẳng vào mắt Bạc Dạ. “Có lẽ ông nên nói cho chúng tôi biết
Bạc Dạ dùng ánh mắt ra hiệu, Lâm Từ lập tức bật máy chiếu, cửa sổ đều bị đóng lại, ánh nắng bị chặn bên ngoài rèm cửa. Bạc Dạ mở máy tính, cắm USB, chẳng mấy chốc hàng loạt tư liệu đã xuất hiện trên màn hình. Đường Duy và R7CKY ngẩng đầu nhìn màn hình, Bạc Dạ nói: “Đây là tư liệu mà hiện tại chúng tôi đang nắm giữ.
“Có kẻ đã đụng chạm vào thân phận chân thật của Đường Thi, nhưng tôi đã điều tra được chân tướng.” Bạc Dạ kiên định nói: “Tôi tin chắc rằng người đã đụng vào bối cảnh của Đường Thi có liên quan tới Tùng Lâm. Ban đầu tôi tưởng là Tùng Hi, chính là để Tùng Tranh không phát hiện Đường Thi là người của Tùng Lâm. Nhưng bây giờ tôi phát hiện mình đã nhầm.”
Bạc Dạ đánh dấu tích vào đoạn trọng điểm: “Nếu vậy thì thực ra Tùng Hi có cách khác tiện lợi hơn, chỉ cần giết chết Đường Thi là được. Đường Thi chết thì cô ấy có phải là người nhà họ Tùng hay không đều không quan trọng. Tại sao Tùng Hi lại tốn bao nhiêu công sức để thay đổi tư liệu của Đường Thi, còn trăm phương nghìn kế đuổi giết cô ấy sau khi thay đổi? Hiển nhiên không giống bình thường. Cho nên…”
Đường Duy nhanh chóng hiểu ý của Bạc Dạ: “Cho nên thực ra ngay từ đầu, Tùng Hi chỉ muốn xóa bỏ tư liệu của mẹ, nhưng phát hiện có kẻ nhanh chân hơn nên ông ta cảm thấy bị đe dọa, bởi vì người này rất có khả năng biết thân phận thật của mẹ, từ đó nâng đỡ mẹ làm ảnh hưởng Tùng Hi. Nếu không thể đụng vào tư liệu thì Tùng Hi dứt khoát chọn cách giết chết mẹ, đúng thế không?”
“Con rất thông minh.” Bạc Dạ nhìn cậu bé: “Về chuyện bảo vệ Đường Thi, mục đích của ba và con đều nhất trí. Cho nên ba cũng đã điều tra là ai đứng sau lưng thay đổi tư liệu của Đường Thi. Ba phát hiện ra Tùng Sam”
Đường Duy kinh ngạc: “Tùng Sam…?”
Không, có lẽ Tùng Sam… Từ ban đầu thật sự là… Câu của mình. Đường Duy cảm thấy khủng hoảng. Đột nhiên có nhiều tin tức làm đảo điên thường thức của mình khiến đầu óc cậu bé rối bời. Rõ ràng mình là người nhà họ Đường, tại sao. Tại sao lại như vậy? Mẹ là người Tùng Lâm, vậy thì rốt cuộc ông bà nội của mình là ai?
“Việc trước mắt cần làm là đánh thức Tùng Tranh, sau đó giải quyết Tùng Hi. Đương nhiên, tôi muốn hai vị giúp tôi trấn áp Tùng Hi, cho nên mới kêu Đường Duy đưa hai vị đến đây, làm phiền hai anh rồi.” Bạc Dạ nói một cách bình thản, khiến R7CKY rất thưởng thức: “Không sao. Chuyện liên quan tới học trò của tôi chính là liên quan tới tôi.”
Bạc Dạ nhìn thoáng qua Đường Duy, thầm nghĩ thằng bé tìm được người thầy rất giỏi, có thể giúp mẹ con họ che gió che mưa.
Ventus khàn giọng lên tiếng: “Tùng Lâm thật sự xảy ra chuyện lớn. Gần đây tôi đã không nhận được tin tức từ Tùng Lâm, trừ Tùng Tranh, còn có Đọa Lạc.”
Đọa Lạc, cũng chính là Lười Biếng, một trong Thất Tông Tội. Họ thần bí khó dò, nhưng tới bây giờ vẫn là anh em sóng vai bên nhau.
“Không… Vẫn còn một người…” Còn một người bị quên mất. Mọi người đều dồn sự chú ý vào Tùng Tranh, lại không nghĩ tới chuyện tại sao Tùng Hi lại đột nhiên xuất hiện? Tùng Sam đâu? Nếu Tùng Sam không xảy ra chuyện gì, Tùng Hi muốn vượt qua anh ta đối phó với Tùng Tranh, quả thực là khó như lên trời.
“Tùng Sam… Anh Tùng Sam đã xảy ra chuyện!” Sắc mặt Đường Duy thay đổi: “Không thì Tùng Hi sẽ không thể kiêu ngạo như thế. Chắc chắn Tùng Tranh và Tùng Sam đồng thời xảy ra chuyện, cho nên Tùng Lâm mới còn một mình Tùng Hi nắm quyền!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.