Ba Của Bảo Bảo Là Tổng Tài Khó Đối Phó
Chương 1416: Hợp tác với nhau để tìm kiếm tình yêu
Tiểu Thiên
07/06/2021
Tốc độ này cứ như đang đi tên lửa thết Đây là lần đầu tiên Tô Nhan cùng cậu ta đến gặp người lớn, sắp sửa phải bàn chuyện hôn nhân rồi!
Biểu cảm của Trì Liệt cứng đờ, mặt không cảm xúc, đến dáng vẻ dịu dàng, đáng tin cậy thường ngày cũng biến đâu mất. Một lúc lâu sau cậu ta mới nói một cách khô khan: “Cũng đâu phải bắt buộc phải đi theo quy trình này…
Con cũng đâu phải chỉ sống để kết hôn..”
“Nói chuyện kiểu gì thế hả?”
‘Vưu Kim chau mày và nói: “Học từ ai thế?
€ó phải cảm thấy tư tưởng của mình rất phóng khoáng không?”
“Không phải vậy, con thấy đời người đặt nặng quá trình quá, bây giờ con và Nhan Nhan ở bên nhau không có áp lực, rất thoải mái, việc gì cứ phải kết hôn “Không kết hôn tức là không có trách nhiệm!”
“Không kết hôn thì sẽ không có tương lai sao?” Trì Liệt hỏi ngược lại: “Lẽ nào một cuộc hôn nhân chỉ dựa vào việc kết hôn thì mới có tương lai sao? Điều này cũng có nghĩa là thật ra hai người ở bên nhau không đáng tin mà phải dựa vào việc kết hôn để cột chặt nhau lại hả? Trước đây lúc con đi học ở nước ngoài, có rất nhiều người không kết hôn nhưng họ vẫn có thể ở bên nhau dài lâu, cũng cùng nhau nuôi dạy con cái, dù không có chứng nhận kết hôn thì họ vẫn rất tự giác”
Đứa con trai này của anh ta ở nước ngoài lâu rồi không biết đã mang theo về thứ gì ở trong đầu nữa Khắc Lý Tư nghe thấy Trì Liệt nói như thế thì căng thẳng nhìn Tô Nhan, chỉ sợ Tô Nhan sẽ cảm thấy gia đình họ vô trách nhiệm. Ai ngờ, Tô Nhan nghe xong thì lại không có phản ứng gì mà còn khẽ mỉm cười và nói: “Cháu ủng hộ tất cả những suy nghĩ của Trì Liệt, dù sao thì cháu cũng không gấp, thời gian còn dài mà”
Chuyện này.
Ngược lại hai người đàn ông trung niên ‘Vưu Kim và Khắc Lý Tư không hiểu nỗi bọn trẻ bây giờ đang nghĩ gì nữa.
Mặc dù nói thì nói như vậy nhưng tối nay.
Tô Nhan vẫn ở lại nhà Trì Liệt. Tối đến, trước khi đi ngủ, cô đi tắm xong ra thì vừa hay nhìn thấy Trì Liệt đang ngồi một mình trong phòng ngủ, không biết đang ngây ra hay là đang suy nghĩ chuyện gì. . ngôn tình ngược
“Đang nghĩ gì thế?”
Tô Nhan hỏi một câu: “Vì chuyện hôm nay ba anh nhắc đến chuyện kết hôn sao? Anh yên tâm, em đã từng nói với anh, giữa chúng ta…”
“Cũng không phải” Trì Liệt quay người lạ cậu ta có mái tóc vàng kim và đôi mắt xanh cùng với thân hình cao ráo, cậu ta nói: “Anh đang nghĩ, nếu như chúng ta kết hôn thì có thể Đường Duy sẽ muốn giết anh”
“Sợ à?” Tô Nhan mỉm cười.
“Không, anh chỉ cảm thấy em sẽ sợ”
Trì Liệt không trốn tránh, cậu ta đưa cặp mắt của mình ra nhìn thẳng vào Tô Nhan và nói: “Em yêu cậu ta đến thế”
“Vậy anh thì sao?” Rất bất ngờ, Tô Nhan không hề phủ nhận hoặc cũng có thể nói, vào những lúc thế này, dù cho cô có phủ nhận bản thân yêu Đường Duy thì cũng chẳng qua là tự lừa mình lừa người mà thôi, cô nói: “Em yêu Đường Duy còn anh thì đang yêu ai?”
Trì Liệt lặng thỉnh.
Một lúc lâu sau, cậu ta thử dùng câu trần thuật để thuật lại lời một bài hát mà không biết cậu ta đã nghe thấy ở đâu để miêu tả cảm xúc của mình: “Ai mà biết được, người anh yêu là nam hay là nữ? Hay vốn dĩ anh không yêu cả thế gian rộng lớn này?”
Trì Liệt cảm thấy mình rất hiếm khi giống như Tô Nhan, thể hiện ra những tâm tư từ trong sâu thẳm đáy lòng, thậm chí cậu ta còn rất hiếm khi bộc lộ sự thay đổi về cảm xúc.
Thứ tình cảm được gọi là yêu nảy sinh giữa con người với nhau khiến cậu ta cảm thấy vừa lạ lắm lại vừa xa xôi.
Một ngoại hình xinh đẹp hay một tâm hồn thú vị cũng đều không có cách nào khiến cậu ta dừng chân trong giây lát.
Tô Nhan và cậu ta chỉ hợp tác với nhau, cùng giúp nhau tìm kiếm sự an ủi. Nhưng trên một mức độ cao hơn, cậu †a chẳng qua chỉ đang học từ Tô Nhan… Rốt cuộc thế nào là yêu Cậu ta tưởng rằng Tô Nhan bị ép đến mức này là vì Đường Duy không biết yêu, cậu ta muốn nhìn đồng loại của mình thử xem.
Nhưng bây giờ cậu ta nghĩ mình đã sai.
Đường Duy có…
Có một tình yêu nồng nàn, sâu đậm, rạo rực và âm ỉ bị giấu chặt dưới lớp nham thạch của núi lửa, bị giãng xé chẳng khác gì đang phải chịu cực hình dưới địa ngục.
Biểu cảm của Trì Liệt cứng đờ, mặt không cảm xúc, đến dáng vẻ dịu dàng, đáng tin cậy thường ngày cũng biến đâu mất. Một lúc lâu sau cậu ta mới nói một cách khô khan: “Cũng đâu phải bắt buộc phải đi theo quy trình này…
Con cũng đâu phải chỉ sống để kết hôn..”
“Nói chuyện kiểu gì thế hả?”
‘Vưu Kim chau mày và nói: “Học từ ai thế?
€ó phải cảm thấy tư tưởng của mình rất phóng khoáng không?”
“Không phải vậy, con thấy đời người đặt nặng quá trình quá, bây giờ con và Nhan Nhan ở bên nhau không có áp lực, rất thoải mái, việc gì cứ phải kết hôn “Không kết hôn tức là không có trách nhiệm!”
“Không kết hôn thì sẽ không có tương lai sao?” Trì Liệt hỏi ngược lại: “Lẽ nào một cuộc hôn nhân chỉ dựa vào việc kết hôn thì mới có tương lai sao? Điều này cũng có nghĩa là thật ra hai người ở bên nhau không đáng tin mà phải dựa vào việc kết hôn để cột chặt nhau lại hả? Trước đây lúc con đi học ở nước ngoài, có rất nhiều người không kết hôn nhưng họ vẫn có thể ở bên nhau dài lâu, cũng cùng nhau nuôi dạy con cái, dù không có chứng nhận kết hôn thì họ vẫn rất tự giác”
Đứa con trai này của anh ta ở nước ngoài lâu rồi không biết đã mang theo về thứ gì ở trong đầu nữa Khắc Lý Tư nghe thấy Trì Liệt nói như thế thì căng thẳng nhìn Tô Nhan, chỉ sợ Tô Nhan sẽ cảm thấy gia đình họ vô trách nhiệm. Ai ngờ, Tô Nhan nghe xong thì lại không có phản ứng gì mà còn khẽ mỉm cười và nói: “Cháu ủng hộ tất cả những suy nghĩ của Trì Liệt, dù sao thì cháu cũng không gấp, thời gian còn dài mà”
Chuyện này.
Ngược lại hai người đàn ông trung niên ‘Vưu Kim và Khắc Lý Tư không hiểu nỗi bọn trẻ bây giờ đang nghĩ gì nữa.
Mặc dù nói thì nói như vậy nhưng tối nay.
Tô Nhan vẫn ở lại nhà Trì Liệt. Tối đến, trước khi đi ngủ, cô đi tắm xong ra thì vừa hay nhìn thấy Trì Liệt đang ngồi một mình trong phòng ngủ, không biết đang ngây ra hay là đang suy nghĩ chuyện gì. . ngôn tình ngược
“Đang nghĩ gì thế?”
Tô Nhan hỏi một câu: “Vì chuyện hôm nay ba anh nhắc đến chuyện kết hôn sao? Anh yên tâm, em đã từng nói với anh, giữa chúng ta…”
“Cũng không phải” Trì Liệt quay người lạ cậu ta có mái tóc vàng kim và đôi mắt xanh cùng với thân hình cao ráo, cậu ta nói: “Anh đang nghĩ, nếu như chúng ta kết hôn thì có thể Đường Duy sẽ muốn giết anh”
“Sợ à?” Tô Nhan mỉm cười.
“Không, anh chỉ cảm thấy em sẽ sợ”
Trì Liệt không trốn tránh, cậu ta đưa cặp mắt của mình ra nhìn thẳng vào Tô Nhan và nói: “Em yêu cậu ta đến thế”
“Vậy anh thì sao?” Rất bất ngờ, Tô Nhan không hề phủ nhận hoặc cũng có thể nói, vào những lúc thế này, dù cho cô có phủ nhận bản thân yêu Đường Duy thì cũng chẳng qua là tự lừa mình lừa người mà thôi, cô nói: “Em yêu Đường Duy còn anh thì đang yêu ai?”
Trì Liệt lặng thỉnh.
Một lúc lâu sau, cậu ta thử dùng câu trần thuật để thuật lại lời một bài hát mà không biết cậu ta đã nghe thấy ở đâu để miêu tả cảm xúc của mình: “Ai mà biết được, người anh yêu là nam hay là nữ? Hay vốn dĩ anh không yêu cả thế gian rộng lớn này?”
Trì Liệt cảm thấy mình rất hiếm khi giống như Tô Nhan, thể hiện ra những tâm tư từ trong sâu thẳm đáy lòng, thậm chí cậu ta còn rất hiếm khi bộc lộ sự thay đổi về cảm xúc.
Thứ tình cảm được gọi là yêu nảy sinh giữa con người với nhau khiến cậu ta cảm thấy vừa lạ lắm lại vừa xa xôi.
Một ngoại hình xinh đẹp hay một tâm hồn thú vị cũng đều không có cách nào khiến cậu ta dừng chân trong giây lát.
Tô Nhan và cậu ta chỉ hợp tác với nhau, cùng giúp nhau tìm kiếm sự an ủi. Nhưng trên một mức độ cao hơn, cậu †a chẳng qua chỉ đang học từ Tô Nhan… Rốt cuộc thế nào là yêu Cậu ta tưởng rằng Tô Nhan bị ép đến mức này là vì Đường Duy không biết yêu, cậu ta muốn nhìn đồng loại của mình thử xem.
Nhưng bây giờ cậu ta nghĩ mình đã sai.
Đường Duy có…
Có một tình yêu nồng nàn, sâu đậm, rạo rực và âm ỉ bị giấu chặt dưới lớp nham thạch của núi lửa, bị giãng xé chẳng khác gì đang phải chịu cực hình dưới địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.