Bá Đạo Tổng Tài Theo Đuổi Vợ Cũ
Chương 32
Han Na
16/01/2024
“Kiều Kiều, con mau lại đây với mami nào” Tô Cảnh Nguyệt bế em bé trên
tay thì liền kêu Kiều Kiều đang ở trên tay mà nhìn cô mà tới bên mình,
“Mami… mẹ sao rồi ạ” Kiều Kiều được Từ Hàn Phong bồng trên tay, thì nghe Tô Cảnh Nguyệt kêu, anh liền nhanh chóng bỏ Kiều Kiều xuống và con bé từ từ đi đến bên cô cùng với gương mặt lo lắng mà hỏi,
"Mami không sao, Hàn Phong anh bế Kiều Kiều lên cạnh giường giùm em đi " Tô Cảnh Nguyệt nhìn thấy Kiều Kiều đứng kế bên giường mà ngước lên khó khăn, thì cô lập tức kêu Từ Hàn Phong ẵm nó lên ngồi cạnh giường với mình,
“Đây là em trai của con, có thấy dễ thương không, con thích em trai mà đúng không” Tô Cảnh Nguyệt liền đưa ra bé con để cho Kiều Kiều xem,
“Mami, em ấy đáng yêu quá, sau này Kiều Kiều sẽ chăm em giúp mami, và Kiều Kiều sẽ bảo vệ em ấy” Kiều Kiều liền ngước nhìn Tô Cảnh Nguyệt tay tạo thành nắm đấm mà quyết tâm là một người chị gái nên phải mạnh mẽ bảo vệ em trai mình,
“Kiều Kiều của mami rất là giỏi mami rất tự hào về con” Tô Cảnh Nguyệt liền cười mà xoa đầu Kiều Kiều,
“Bé con này, con là con gái lại muốn bảo vệ em trai, hãy để baba bảo vệ ba mẹ con nhé” Từ Hàn Phong đưa tay ra xoa xoa đầu Kiều Kiều mà mỉm cười nói,
“Tất nhiên con sẽ bảo vệ em trai mình, dù còn là con gái mami cũng dạy rất là kỉ mà phải không mami” Kiều Kiều nhìn Từ Hàn Phong hất mặt lên tự đại mà cười nói,
Kể từ lúc Tô Cảnh Nguyệt sinh con cũng đã được ba tháng cô là đang ở nhà chăm sóc cho con trai,
"Mami, hôm nay công ty của baba có tiệc, mẹ mau đi thay đồ đi ạ, baba hôm qua đưa cho mẹ chiếc váy rất đẹp đấy ạ, người mau đi thay đi ạ "Tô Cảnh Nguyệt đang bế bé con trên tay, thì đột nhiên Kiều Kiều từ trên lầu mặc váy xinh rất là đẹp mà đi xuống tay nắm tay cùng Cố Ngụy,
"Phải đó, em hãy mau đưa em bé cho anh, em hãy mau lên thay đồ đi, mau lên trễ giờ rồi " Cố Ngụy liền hối hả kêu cô đi thay đồ mau, kẻo trễ giờ tiệc ở công ty của Từ Hàn Phong, còn Tô Cảnh Nguyệt thì đột nhiên lại quên mất là vài ngày trước Từ Hàn Phong có nói qua chuyện này, hôm qua anh ta còn đưa anh bộ váy được thiết kế riêng cho cô nữa thế mà giờ cô lại quên mất,
"Nguyệt Nguyệt, em đẹp lắm " Tô Cảnh Nguyệt đã thay đồ xong, tóc tai gọn gàng trang điểm rất đẹp khuôn mặt cô không cần trang điểm gì nhiều cả vì cô vốn đã đẹp tự nhiên đẹp sẵn rồi nên không cần, Tô Cảnh Nguyệt lúc này từ trên lầu với bộ váy màu trắng bước từ từ xuống lầu, Cố Ngụy liền mỉm cười khen ngợi cô,
"Mami… Người đẹp quá " tiếp đó là tới Kiều Kiều khen, cả hai cứ mắt chữ O mồm Chữ A mà nhìn cô chằm chằm say đắm,
“Hai người không phải nói trễ giờ sao, mau đưa Tiểu Nghiêm đây cho em, rồi đi nhanh thôi nào” Tô Cảnh Nguyệt hơi ngại ngùng xấu hổ mà nói, cứ thế mà trên tay bế theo em bé mà đi ra xe, nhưng lúc này có điều Tô Cảnh Nguyệt thấy có gì đó không ổn lắm, vì hình như đây đâu phải đường tới công ty của Từ Hàn Phong, lúc này cô mới liền hỏi Cố Ngụy,
"A Ngụy đây không phải đường tới công ty của Từ Hàn Phong, anh đưa em đi đâu vậy " Tô Cảnh Nguyệt ngồi trên xe cứ thắc mắc,
"Đi đi rồi em sẽ biết " Cố Ngụy cứ ấp a ấp úng làm Tô Cảnh Nguyệt lo lắng, xe hơi hiệu Rolls Royce Cullinan màu trắng cuối cùng cũng tới nơi mà Cố Ngụy Đưa anh đến một nhà hàng rất sang trọng và to lớn,
“Đi vào thôi, em mau đưa Tiểu Nghiêm đây anh bế cho” Cố Ngụy liền lấy em bé từ tay cô còn tay kia thì dắt Kiều Kiều, rồi mới kêu cô cứ đi vào trước, vừa vào tới cửa Tô Cảnh Nguyệt mở cửa bên trong cô mới phát hiện đó là một nơi tổ chức lễ cưới Thánh đường, nhìn đơn giản nhưng rất là đẹp,
Hai bên phía còn có rất là nhiều người, cô đứng phí trước cửa thì xa xa đã thấy Từ Hàn Phong mặc bộ Âu phục màu trắng giống hệt màu bộ cô đang mặc váy, vì đó chín là đồ cưới của cả hai được thiết kế riêng, thì lúc này cô không khỏi ngạc nhiên mà tất cả mọi người đều vỗ tay,
Hai bên phía có rất nhiều người tới tham dự, có ba mẹ hai bên, có Chu Tây Mạn và Hạo Hiên, còn có Bạch Lộ, và Hải Khoan, Vu Luân, chú quản gia, người làm trong nhà và còn có luôn nhóm bạn của mình nữa,
“Mami…người đi theo Kiều Kiều nào, hôm nay là ngày lễ cưới của mami, baba và con làm cho người bất ngờ đấy” Kiều Kiều lúc này đột nhiên từ phía sau đi tới nắm tay Tô Cảnh Nguyệt mà dắt cô tiến tới chỗ Từ Hàn Phong, còn cô thì đang bất ngờ không biết gì hết đây là gì chuyện gì đã sảy ra, cô ngẩn người một hồi thì mới hiểu ra, là Từ Hàn Phong đã tổ chức lễ cưới cho cả hai,
“Hàn Phong đây là sao” Tô Cảnh Nguyệt tiến đến gần anh nhìn vào anh với thái độ vẫn còn đang bất ngờ mà lại hỏi anh,
“Nguyệt Nguyệt đây là bất ngờ anh tặng cho em, em không nhớ lúc anh cầu hôn em, anh đã nói sẽ cho em một cái lễ cưới đàng hoàng sao” Từ Hàn Phong mặt tươi cười mà giải thích,
“Hàn Phong, em rất hạnh phúc” Tô Cảnh Nguyệt đứng trước Từ Hàn Phong, mà xúc động nước mắt hạnh phúc này cứ rơi xuống,
"Nguyệt Nguyệt hôm nay em là nhân vật chính đấy, đừng khóc " Từ Hàn Phong đưa tay vuốt nhẹ giọt nước mắt trên mặt cô mà mỉm cười nói,
“Tại em hạnh phúc quá” Tô Cảnh Nguyệt vừa khóc vừa cười trong sự hạnh phúc mà nói,
"Hai con có đồng ý không " Cha sứ hỏi,
"Con đồng ý " Từ Hàn Phong trả lời,
"Con cũng đồng ý " Tô Cảnh Nguyệt tươi cười mà trả lời
“Ta tuyên bố hai con là vợ chồng của nhau” Cha sứ liền tuyên bố cả hai bay giờ là vợ chồng,
"Hôn Đi, Hôn Đi, Hôn Đi " tất cả mọi người ai nấy đều hô hoán, và cả hai bên phía trên cô dâu với chú rể liền ôm nhau mà hôn, cứ thế cả gia đình bốn người đều sống hạnh phúc,
______________________________________
"A a a… Hàn Phong, nhanh một chút thoải mái quá, nha nha nha… Ưa ưa ưa… Hàn Phong anh mau đỉnh phía trên ấy…a a ah "
"Hàn Phong á a a… Chúng ta dừng lại đi được không áh, Hàn Phong, đã làm bao nhiêu ah ưa a a lâu rồi á "
“Nguyệt Nguyệt, anh ra rồi nhưng vẫn còn cương đây này hay chúng ta làm thêm lần nữa nha” Tô Cảnh Nguyệt nhìn về phía anh cười nụ cười dần mất đi nhân tính, sau đó nhìn xuống phần thân dưới của anh cái đó cương lên rất to, lúc này cô chưa kịp lên tiếng đã bị anh ta đút vào bên trong cô thêm một lần nữa,
“Á á á… Không được Hàn Phong anh là đồ lưu manh, xấu xa… áh nhẹ chút á Hàn Phong” Cứ thế Tô Cảnh Nguyệt cứ hét trong sự U Mê sung sướng,
“Mami… mẹ sao rồi ạ” Kiều Kiều được Từ Hàn Phong bồng trên tay, thì nghe Tô Cảnh Nguyệt kêu, anh liền nhanh chóng bỏ Kiều Kiều xuống và con bé từ từ đi đến bên cô cùng với gương mặt lo lắng mà hỏi,
"Mami không sao, Hàn Phong anh bế Kiều Kiều lên cạnh giường giùm em đi " Tô Cảnh Nguyệt nhìn thấy Kiều Kiều đứng kế bên giường mà ngước lên khó khăn, thì cô lập tức kêu Từ Hàn Phong ẵm nó lên ngồi cạnh giường với mình,
“Đây là em trai của con, có thấy dễ thương không, con thích em trai mà đúng không” Tô Cảnh Nguyệt liền đưa ra bé con để cho Kiều Kiều xem,
“Mami, em ấy đáng yêu quá, sau này Kiều Kiều sẽ chăm em giúp mami, và Kiều Kiều sẽ bảo vệ em ấy” Kiều Kiều liền ngước nhìn Tô Cảnh Nguyệt tay tạo thành nắm đấm mà quyết tâm là một người chị gái nên phải mạnh mẽ bảo vệ em trai mình,
“Kiều Kiều của mami rất là giỏi mami rất tự hào về con” Tô Cảnh Nguyệt liền cười mà xoa đầu Kiều Kiều,
“Bé con này, con là con gái lại muốn bảo vệ em trai, hãy để baba bảo vệ ba mẹ con nhé” Từ Hàn Phong đưa tay ra xoa xoa đầu Kiều Kiều mà mỉm cười nói,
“Tất nhiên con sẽ bảo vệ em trai mình, dù còn là con gái mami cũng dạy rất là kỉ mà phải không mami” Kiều Kiều nhìn Từ Hàn Phong hất mặt lên tự đại mà cười nói,
Kể từ lúc Tô Cảnh Nguyệt sinh con cũng đã được ba tháng cô là đang ở nhà chăm sóc cho con trai,
"Mami, hôm nay công ty của baba có tiệc, mẹ mau đi thay đồ đi ạ, baba hôm qua đưa cho mẹ chiếc váy rất đẹp đấy ạ, người mau đi thay đi ạ "Tô Cảnh Nguyệt đang bế bé con trên tay, thì đột nhiên Kiều Kiều từ trên lầu mặc váy xinh rất là đẹp mà đi xuống tay nắm tay cùng Cố Ngụy,
"Phải đó, em hãy mau đưa em bé cho anh, em hãy mau lên thay đồ đi, mau lên trễ giờ rồi " Cố Ngụy liền hối hả kêu cô đi thay đồ mau, kẻo trễ giờ tiệc ở công ty của Từ Hàn Phong, còn Tô Cảnh Nguyệt thì đột nhiên lại quên mất là vài ngày trước Từ Hàn Phong có nói qua chuyện này, hôm qua anh ta còn đưa anh bộ váy được thiết kế riêng cho cô nữa thế mà giờ cô lại quên mất,
"Nguyệt Nguyệt, em đẹp lắm " Tô Cảnh Nguyệt đã thay đồ xong, tóc tai gọn gàng trang điểm rất đẹp khuôn mặt cô không cần trang điểm gì nhiều cả vì cô vốn đã đẹp tự nhiên đẹp sẵn rồi nên không cần, Tô Cảnh Nguyệt lúc này từ trên lầu với bộ váy màu trắng bước từ từ xuống lầu, Cố Ngụy liền mỉm cười khen ngợi cô,
"Mami… Người đẹp quá " tiếp đó là tới Kiều Kiều khen, cả hai cứ mắt chữ O mồm Chữ A mà nhìn cô chằm chằm say đắm,
“Hai người không phải nói trễ giờ sao, mau đưa Tiểu Nghiêm đây cho em, rồi đi nhanh thôi nào” Tô Cảnh Nguyệt hơi ngại ngùng xấu hổ mà nói, cứ thế mà trên tay bế theo em bé mà đi ra xe, nhưng lúc này có điều Tô Cảnh Nguyệt thấy có gì đó không ổn lắm, vì hình như đây đâu phải đường tới công ty của Từ Hàn Phong, lúc này cô mới liền hỏi Cố Ngụy,
"A Ngụy đây không phải đường tới công ty của Từ Hàn Phong, anh đưa em đi đâu vậy " Tô Cảnh Nguyệt ngồi trên xe cứ thắc mắc,
"Đi đi rồi em sẽ biết " Cố Ngụy cứ ấp a ấp úng làm Tô Cảnh Nguyệt lo lắng, xe hơi hiệu Rolls Royce Cullinan màu trắng cuối cùng cũng tới nơi mà Cố Ngụy Đưa anh đến một nhà hàng rất sang trọng và to lớn,
“Đi vào thôi, em mau đưa Tiểu Nghiêm đây anh bế cho” Cố Ngụy liền lấy em bé từ tay cô còn tay kia thì dắt Kiều Kiều, rồi mới kêu cô cứ đi vào trước, vừa vào tới cửa Tô Cảnh Nguyệt mở cửa bên trong cô mới phát hiện đó là một nơi tổ chức lễ cưới Thánh đường, nhìn đơn giản nhưng rất là đẹp,
Hai bên phía còn có rất là nhiều người, cô đứng phí trước cửa thì xa xa đã thấy Từ Hàn Phong mặc bộ Âu phục màu trắng giống hệt màu bộ cô đang mặc váy, vì đó chín là đồ cưới của cả hai được thiết kế riêng, thì lúc này cô không khỏi ngạc nhiên mà tất cả mọi người đều vỗ tay,
Hai bên phía có rất nhiều người tới tham dự, có ba mẹ hai bên, có Chu Tây Mạn và Hạo Hiên, còn có Bạch Lộ, và Hải Khoan, Vu Luân, chú quản gia, người làm trong nhà và còn có luôn nhóm bạn của mình nữa,
“Mami…người đi theo Kiều Kiều nào, hôm nay là ngày lễ cưới của mami, baba và con làm cho người bất ngờ đấy” Kiều Kiều lúc này đột nhiên từ phía sau đi tới nắm tay Tô Cảnh Nguyệt mà dắt cô tiến tới chỗ Từ Hàn Phong, còn cô thì đang bất ngờ không biết gì hết đây là gì chuyện gì đã sảy ra, cô ngẩn người một hồi thì mới hiểu ra, là Từ Hàn Phong đã tổ chức lễ cưới cho cả hai,
“Hàn Phong đây là sao” Tô Cảnh Nguyệt tiến đến gần anh nhìn vào anh với thái độ vẫn còn đang bất ngờ mà lại hỏi anh,
“Nguyệt Nguyệt đây là bất ngờ anh tặng cho em, em không nhớ lúc anh cầu hôn em, anh đã nói sẽ cho em một cái lễ cưới đàng hoàng sao” Từ Hàn Phong mặt tươi cười mà giải thích,
“Hàn Phong, em rất hạnh phúc” Tô Cảnh Nguyệt đứng trước Từ Hàn Phong, mà xúc động nước mắt hạnh phúc này cứ rơi xuống,
"Nguyệt Nguyệt hôm nay em là nhân vật chính đấy, đừng khóc " Từ Hàn Phong đưa tay vuốt nhẹ giọt nước mắt trên mặt cô mà mỉm cười nói,
“Tại em hạnh phúc quá” Tô Cảnh Nguyệt vừa khóc vừa cười trong sự hạnh phúc mà nói,
"Hai con có đồng ý không " Cha sứ hỏi,
"Con đồng ý " Từ Hàn Phong trả lời,
"Con cũng đồng ý " Tô Cảnh Nguyệt tươi cười mà trả lời
“Ta tuyên bố hai con là vợ chồng của nhau” Cha sứ liền tuyên bố cả hai bay giờ là vợ chồng,
"Hôn Đi, Hôn Đi, Hôn Đi " tất cả mọi người ai nấy đều hô hoán, và cả hai bên phía trên cô dâu với chú rể liền ôm nhau mà hôn, cứ thế cả gia đình bốn người đều sống hạnh phúc,
______________________________________
"A a a… Hàn Phong, nhanh một chút thoải mái quá, nha nha nha… Ưa ưa ưa… Hàn Phong anh mau đỉnh phía trên ấy…a a ah "
"Hàn Phong á a a… Chúng ta dừng lại đi được không áh, Hàn Phong, đã làm bao nhiêu ah ưa a a lâu rồi á "
“Nguyệt Nguyệt, anh ra rồi nhưng vẫn còn cương đây này hay chúng ta làm thêm lần nữa nha” Tô Cảnh Nguyệt nhìn về phía anh cười nụ cười dần mất đi nhân tính, sau đó nhìn xuống phần thân dưới của anh cái đó cương lên rất to, lúc này cô chưa kịp lên tiếng đã bị anh ta đút vào bên trong cô thêm một lần nữa,
“Á á á… Không được Hàn Phong anh là đồ lưu manh, xấu xa… áh nhẹ chút á Hàn Phong” Cứ thế Tô Cảnh Nguyệt cứ hét trong sự U Mê sung sướng,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.