Ba Định Luật Của Pháp Sư

Quyển 4 - Chương 12: Rồng không phải rồng

Tiếu sư đạn kiếm

25/05/2016

"Thịt! Là mùi thịt!" Giọng nói âm vang như tiếng nổ lại vang lên, Sick ôm đầu ngồi xổm xuống, lúc hắn ngẩng đầu, mặt rồng Shalana đã chặn ngay phía trước bọn họ. Bảy con mắt nhìn chằm chằm vào ba miếng thịt nhỏ bé trước cửa động.

"Chị hai, đừng như vậy. Thịt người rất thối, không thể ăn ah." Ân nhân Mark đứng đầu đội ngũ, ông dương tay về phía rồng rồi nói.

"Ai là chị ngươi!" Rồng Shalana rống lên: "Không nên nhận bà con bừa bãi! Ta với ngươi nửa phần huyết thống cũng không dính! Ngươi không thích thì để ta ăn, mụ nhanh chết đói rồi!" Rồng Shalana vốn có thể đọc nội tâm, cho nên bọn họ không cần dùng ngôn ngữ, rồng Shalana cũng có thể hiểu được.

"Sao ngài lại đói đến mức này?" Ân nhân Mark hỏi: "Dùng lực lượng của ngài, kiếm ăn cũng không khó nha."

"Đám hải tặc khốn khiếp!" Rồng Shalana đong đưa cái đuôi đầy phẫn nộ, cả hang động đều lung lay, chỗ đá bị quật trúng lại có thêm mấy vết xướt. Có thể là do đất ở đây cứng hoặc là rồng Shalana rất suy yếu nên nơi này mới tồn tại đến nay. Rồng Shalana nói: "Bọn chúng nhốt ta ở đây! Bọn chúng cướp đảo của ta! Nơi này là sào huyệt của ta, bọn chúng lại dám can đảm đi tới đi lui trên đầu ta!"

Sick nhìn hoàn cảnh trong động qua khe hở, ngoại trừ một lối ra nhỏ, không có đường nào khác. Rồng Shalana không thể chui ra ngoài từ cái lỗ nhỏ như thể, nhưng làm sao nó vào đây? Có lẽ nó là ma thú, không thể phán đoán theo lẽ thường. Hoặc nó có biện pháp làm mình nhỏ lại nhưng khi vào đây thì không thể biến nữa.

Ân nhân Mark hỏi lại: "Rốt cuộc là có chuyện gì? Dùng lực lượng của ngài, rời đi cũng rất dễ mà."

"Bọn chúng lừa ta tới nơi này, còn dùng pháp trận phong ấn sức mạnh của ta!" Rồng Shalana rống lên: "Ta cũng không ăn thịt người thối đấy, nhưng mà không ăn sẽ không có sức rời đi, đưa hai tên kia cho ta!"

"Không được." Ân nhân Mark đổi giọng, uy hiếp: "Ngài không thể ăn hai người này. Ngài nên hiểu tình huống của mình, lúc này mà đánh nhau với tôi là quyết định không khôn ngoan."

Sick cảm thấy dù rồng Shalana kia không thể phát huy hết sức, nhưng chỉ cần vung cái đuôi tùy tiện là có thể làm thịt cả đám rồi. Chỉ là thịt băm ăn không ngon.

Nhưng rồng Shalana vẫn giằng co với ân nhân Mark, bảy con mắt đen chống lại một đôi mắt tím, mười lăm giây sau, nó quyết định nhượng bộ. Nó dịch đầu khỏi cửa động, thân thể cũng dịch chuyển chầm chậm để lộ ra một con đường cho đám Sick đi qua.

Bọn họ một đường tới lối ra. Phía sau, rồng Shalana lại truyền âm vào đầu bọn họ, tiếng khóc thê lương làm lòng người tê tái.

Even Joseph mở miệng: "Nếu như phóng thích Shalana, lại để nó thu hồi toà đảo này, có phải là sẽ giảm nạn hải tặc?"

Sick cũng nghĩ tới chuyện này, bất quá tình hình hiện tại không thực tế: "Làm không được. Chúng ta còn chưa lo cho thân mình xong...." Sick nghĩ một người khả dĩ: "Nếu như là đại nhân Loffi Division, nói không chừng có biện pháp? Thánh đô Ma pháp có vẻ rất lợi hại?"

"Cực kỳ lợi hại." Hàng long giả (*) Mark vẫn dẫn đội: "Thánh đô Ma pháp là nơi pháp sư Nocardia Manchester phải hành hương tới. Tiêu chuẩn ma pháp chỗ đó đã lên tầm nghệ thuật rồi. Toàn bộ pháp sư tinh anh ở Nocardia Manchester đều tụ tập ở đó. Ta có đi qua một lần, chỗ đó rất xinh đẹp , thành quách như trong cổ tích, còn có thể nhìn thấy sự kết hợp hoàn mỹ giữa ma thuật và khoa học kỹ thuật. Mỗi viên gạch đều như có lực lượng ma thuật và vật lý. Tóc đại nhân Loffi Division hình như màu lam, nghe nói đó là màu tóc của người sáng lập Thánh đô Ma pháp, cho nên rất thông dụng ở thánh đô."

"Người lợi hại như vậy sao lại đi làm chủ thuyền?" Sick cảm thấy lai lịch chủ thuyền Loffi Division rất hoành tráng, không có lý do gì phải đi làm công việc cực khổ này mới đúng?

"Lúc ta với ông nói chuyện phiếm cũng có đề cập. Hình như cấp trên giao cho ông nhiệm vụ tới biển Mê cho nên ông mới tới đây, không liên quan tới tiền. Chọn thuyền Sarangi Lehra là vì lịch sử Nocardia Manchester đã lâu, bọn họ cũng thích các quốc gia lâu đời. Mặc dù cái này cũng không liên quan lắm." Hàng long giả (*) Mark nói tiếp: "Ta khuyên các ngươi ngày nào cũng nên đi Thánh đô Ma pháp ngắm cảnh, cách nhìn đối với ma pháp sẽ đổi mới sâu sắc."

Sick thở dài: "Hộ chiếu Nocardia Manchester rất khó làm ah."

"Ha ha, năm đó ta cũng là bị làm khó dễ đủ điều. Bọn họ sợ người bên ngoài sẽ ——" Hàng long giả (*) Mark nói chưa xong, một cơn gió mạnh thổi tới từ phía trước. Bọn họ đẩy nhanh bước chân, Hàng long giả (*) Mark nói: "Chúng ta ra ngoài rồi!"

Bọn họ hiện đang ở giữa núi, bốn phía là hải dương mênh mông, một đám thực vật hình móc câu im lặng chờ đồ ăn trên biển. Bây giờ là ban ngày, thái dương vằng vặc.



Muốn dùng chân đi khỏi đảo là chuyện viễn vong.

"Chúng ta cần một chiếc thuyền." Even Joseph bình tĩnh.

"Còn cần ngươi nói." Sick càng thêm bình tĩnh.

"Tàu Mojie có lẽ ở đâu đó trên đảo, hay là đi nghe ngóng xung quanh một chút?" Even Joseph thò tay chỉ vào những căn nhà trên sườn núi. Những phòng ở đó được xây chấp vá, nguyên liệu cũng lấy từ những chiếc thuyền cũ, không một cái nào cao quá năm tầng.

Sick gật đầu. Cũng không có biện pháp khác.

Dưới núi là một bến cảng, xung quanh nó, dọc theo dốc núi thẳng lên trên là thành thị. Sick không có tiến vào bến cảng, từ xa nhìn lại, hắn thấy rất nhiều con thuyền kỳ quái. Một vài con thuyền khi chạy thì thả ra bong bóng. Vài con thuyền là một người đất màu đỏ khổng lồ cõng cả đội thuyền trên lưng. Vài con thuyền như là con tê giác. Lúc Sick còn trầm trồ cho răng tạo hình con thuyền như tê giác thật thì đột nhiên, con ‘tê giác’ há miệng nuốt một người gần đó, những người khác khẩn trương xông lại vặn miệng tê giác ra.

Không thấy tàu Mojie.

Bọn họ xác nhận không có bỏ lỡ con thuyền nào, sau đó chuyển hướng sang thanh trấn trên sườn núi.

Bất cứ thứ gì ở đây cũng đều dinh dính đấy. Không khí rất tệ, khắp nơi đều tràn ngập mùi thúi. Không chỉ là mùi uế vật, còn có mùi rác thải, mùi thuốc cũ gay mũi. Sick còn ngửi thấy mùi hủ thúi của da thịt. Ngay lập tức hắn tìm ra nguồn gốc mùi này. Nó đến từ một nô lệ bị thương hết thuốc chỡ, tay đeo gông nằm đó chờ chết. Người qua đường chẳng buồn liếc mắt.

Mọi người ở đây đều mang vũ khí, lúc nào cũng cảnh giác người khác.

Nơi này là đảo tội phạm.

Sick cùng Even Joseph kẹp Hàng long giả (*) Mark ở giữa, miễn cho ông bị ám toán.

Vấn đề quan trọng nhất bây giờ là, bọn họ không biết ngôn ngữ ở đây. Mặc dù ngẫu nhiên có người dùng tiếng yêu ma, nhưng cũng rất ít thấy. Còn tiếng Aidonatello thì hoàn toàn không thấy.

Nếu Sick nói tiếng yêu ma, lập tức cũng sẽ bị phát hiện là người từ ngoài đến. Chỉ sợ còn có thể bị phát hiện bọn họ không phải tự tới đây đấy, thậm chí bị phát hiện là nô lệ bỏ trốn, không có hậu thuẫn, không thuộc tổ chức nào, chưa quen thuộc cái thế giới này cho dù là bẫy rập vụng về nhất, lập tức sẽ có một đám người muốn sở hữu bọn họ. Riêng Even Joseph vừa nhìn đã biết không phải tội phạm, bộ dáng Hàng long giả (*) Mark càng như một ông bác nhà bên, những người đang quan sát bọn họ, chỉ là suy nghĩ pháp sư tà ác Sick.Trick mạnh cỡ nào mới chưa động thủ.

Tình cảnh của bọn hắn rất hỏng bét.

Sick còn đang suy tư, Even Joseph đâm đâm bả vai hắn, che miệng nói nhỏ bên tai Sick: "Ta nhìn thấy Agathion của Nanaimo."

"À? Vậy à?" Sick nghĩ lại, tuy Nanaimo lăn lộn ở chợ đêm cả ngày, nhưng ngay cả bản thân hắn cũng có thể làm trợ lý ma mồi, Even Joseph cũng đã xuất hiện, Nanaimo đương nhiên càng có khả năng xuất hiện. Mặc dù xác suất gặp hai người quen liên tục rất bất thường, nhưng mà trước mắt, từ lúc Even Joseph lên thuyền liền bắt đầu phát sinh đại sự, Sick đã không tin vào xác suất rồi.

Even Joseph kéo hai người tới một góc, đã qua ba đầu phố, bọn họ nhìn thấy một dáng người tươi mát giữa con phố dơ bẩn.

Lys Na đưa lưng về phía bọn họ, cái đuôi màu đen vung vẩy rất gấp. Nàng mặc một cái áo chẽn màu cà phê, bên trong là áo sơ mi trắng cao cổ. Một cái vày kiểu Gothic. Cặp đùi đẹp bao trong tất chân màu trắng, chân mang giày cao gót. Tóc buộc thành hai cái đuôi ngựa, đuôi tóc kéo đến trước ngực.



Sick tới gần nàng, cái đuôi của nàng thôi vung vẩy, đột nhiên quay đầu lại. Vừa nhìn thấy Sick, nước mắt của nàng liền rơi xuống.

Lys Na chạy qua đường, bổ nhào vào trong ngực Sick, vừa khóc vừa nói: "Chủ nhân hắn, hắn rớt xuống biển!"

"Nanaimo rớt xuống biển rồi hả?" Sick vội hỏi: "Bao lâu rồi?"

"Không phải ngươi ăn hắn chứ?" Even Joseph cũng hỏi.

Lys Na xóa đi nước mắt trên mặt, bỏ qua Even Joseph: "Đã năm ngày rồi. Đại vương Agnes Morrow công kích thuyền của chúng ta, chủ nhân trong lúc chiến đầu thì bị rơi xuống biển, không có nổi lên... Rất nhiều thuyền đều hư mất, chìm rồi..." Nước mắt Lys Na lại tràn ra: "Ô ô... Chủ nhân là đồ đần..."

Sick cảm thấy Nanaimo không có nhiều cơ hội: "Tiếp theo có ý định gì không?"

"Chủ nhân nếu như không có chuyện gì, có lẽ sẽ tới nơi này. Nếu như đợi không được hắn, ta cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp trở lại Ma giới... Năm ngày đều không có cảm ứng được..."

Sick ôm Lys Na. Năm giây sau, Sick nói: "Ngươi trước theo chúng ta, chúng ta đang suy nghĩ biện pháp trở lại thuyền của mình. Nếu như có thể tìm được thuyền của chúng ta sẽ trở lại Sarangi Lehra, ngươi có thể sẽ tìm chủ nhân mới, hoặc là từ nơi ấy trở lại Ma giới."

Lys Na rưng rưng gật đầu.

"Đúng rồi, ngươi hiểu ngôn ngữ ở đây sao?" Sick hỏi. Hắn thấy lông vũ trên mũ Lys Na đều gãy, cũng lem luốc. Đây là chuyện trước nay chưa từng có. Nanaimo tuyệt đối sẽ không để cho Lys Na ăn mặc quần áo bẩn. Điều này càng chứng minh, hiện tại không có Nanaimo chiếu cố Lys Na rồi.

Lys Na lau mặt, ngẩng đầu nhìn Sick, gật đầu kiên định: "Ta biết."

Có Lys Na phiên dịch, Sick cuối cùng có thể nghe hiểu dân bản xứ đang nói cái gì rồi.

Nanaimo có cho Lys Na tiền xài vặt, những số tiền này có thể sử dụng ở chỗ này. Mặt khác Even Joseph quan sát đám người một lúc, dẫn vài tên vào ngõ tối, lúc đi ra thì trên tay cũng có thêm một khoản tiền.

Sick lo lắng Even Joseph sẽ chọc vào phiền toái: "Ngươi không sợ bị trả thù? Vạn nhất phía sau bọn họ có tổ chức thì xử lý thế nào?"

"Yên tâm đi. Ta nhìn được." Even Joseph nhún nhún vai: "Kỵ sĩ còn rành chuyện này hơn tội phạm. Muốn tránh hậu hoạn thế nào, muốn chọn đối tượng thế nào , ta rành hơn ngươi nhiều."

"Nếu như ở trong nước, ngươi làm như thế là phạm tội đó." Sick mếu máo.

"Vũ lực là pháp luật duy nhất ở đây." Even Joseph không để ý. Những người kia cũng không phải thứ tốt đẹp gì, bọn họ hoàn toàn không phải bình dân kỵ sĩ nên bảo hộ.

"Ta cũng tán thành nhập gia tuỳ tục, bất quá ——" Sick liếc Even Joseph. Hắn còn tưởng rằng, việc này phải Sick hoặc Lys Na giựt giây thì Even Joseph mới động thủ. Không nghĩ tới thằng này tự thân hoạt động rồi.

"Sao?" Even Joseph mở to con mắt vô tội nhìn Sick.

"Không có việc gì." Sick nói. Đây cũng là trưởng thành sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ba Định Luật Của Pháp Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook