Chương 133: trận đấu mỹ thực
Xấu Tới Linh Hồn
13/04/2017
- Bà bà còn nói luyện hóa viên thượng cổ kỳ thạch này cùng với nuốt dùng đan dược không hề giống nhau, cũng sẽ không ảnh hưởng tới tu hành, hao
tổn thiên phú ngày sau của ta. Chỉ cần luyện hóa khối thượng cổ kỳ thạch này là ta có thể một bước lên trời, thành tựu đại nghiệp Tiên Thiên.
Khi còn ở Hậu Thiên, Đế Huyền không phải đối thủ của ta, đến Tiên Thiên, hắn vẫn như trước không phải là đối thủ của ta.
Lý Thanh Thanh dí dỏm chớp chớp mắt:
- Ngày mai đi xem trận thi đấu mỹ thực, sau khi trở về ta liền bắt tay luyện hóa khối thượng cổ kỳ thạch này.
Yêu thú đột nhiên bật cười:
- Thanh Thanh tiểu thư, ngươi thực sự là nghịch ngợm.
Sáng sớm hôm sau.
Phong Vân Vô Ngân từ trên giường đứng lên, duỗi duỗi người rồi nhảy xuống đất, đơn giản rửa mặt mũi một phen, sau đó liền đi về phía quảng trường tổ chức thi đấu.
Đến quảng trường, chỉ thấy trên 27 thạch thai đã có 26 thiếu đương gia đứng đó. Đế Huyền cũng đã có mặt.
Trên 26 thạch thai, phân biệt bày ra đủ các loại thịt của mãnh thú Tiên Thiên đã được thái sẵn, còn có vô số các loại gia vỊ.
Bên ngoài quảng trường có thiết lập một khu vực ghế ngồi. Những tùy tùng Tiên Thiên của đám thiếu đương gia này đều yên ôn ngồi ở đó để quan sát.
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân khẽ nhếch lên, đi tới đứng trên thạch thai thuộc về mình. Hắn cũng không vội và đem thịt viên bày ra, mà lại có chút hăng hái nhìn ngó đám thiếu đương gia khác.
Đúng lúc này, phía cuối quảng trường bỗng nhiên bụi mù cuồn cuộn, cát bay tứ phía, một tiếng nổ vang vọng khắp trời đất.
Một tòa thành bảo đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Trên đầu thành, ở giữa là Thao Thiết bà bà hình thế to béo đang ngồi cười ha hả, khuôn mặt nung núc mỡ thịt rung lên như sóng.
Bên trái Thao Thiết bà bà chính là Lý Vạn Tiên anh dũng bất quần, thoát tục xuất trần ngồi đó. Khi Lý Vạn Tiên đưa mắt nhìn quanh, uy nghiêm bắn ra bốn phía, chẳng qua khi ánh mắt hắn lặng lẽ quét về phía Phong Vân Vô Ngân thì lại mỉm cười rất hòa ái.
Bên phải Thao Thiết bà bà là một thiếu nữ áo trắng, dung mạo đẹp đến mức khó có thể tả nổi, vẻ đẹp của nàng tựa như quỳnh tiên ngọc thụ, hoàn toàn không có một chút tục khí nào.
Toàn bộ thiếu đương gia cùng với tùy tùng Tiên Thiên ở bên ngoài quảng trường đều như ngây dại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo trắng kia, không rời được chút nào.
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cùng đều thấy si mê.
Lý Thanh Thanh! Lý Thanh Thanh quả nhiên đích thân tới tới hiện trường trận thi đấu mỹ thực.
Lý Thanh Thanh vừa mới xuất hiện, có thể dùng một câu "sáng rực toàn trường" để hình dung. Mọi người đều ngừng thở! Hồn lâng lâng đến tận mây!
Ngay cả những tùy tùng Tiên Thiên đã tu thành võ đạo, tiến quân lên được đại đạo Tiên Thiên vô thượng, dốc sức truy cầu võ đạo, truy cầu trường sinh cũng đều ngây ngây ngốc ngốc, ảnh mắt đờ đẫn.
Khối thân thể này của Phong Vân Vô Ngân tuy rằng chỉ có 12 tuổi, nhưng hắn có được kinh nghiệm nhân sinh, từng trải cuộc sống trong hai mươi mấy năm của kiếp trước, cho nên cũng không gây được trở ngại cho hắn khi đưa ra một đánh giá khách quan đối với một nữ nhân.
Lý Thanh Thanh bộ dáng yểu điệu, càng nhìn càng thấy đẹp gấp mười lần, gấp trăm lần. Đây là một vẻ đẹp khiến người ta không đành lòng khinh nhờn, chỉ dám đứng từ xa quan sát, không dám tiến lại gần.
Thảo nào Đế Huyền kiêu ngạo là vậy, nhưng vẫn vô cùng mong chờ từ Thần Kiếm đế quốc vội vã quay trở về, tham gia đại hội tuyển rể lần này.
Toàn trường yên tĩnh!
Ở trên đầu thành, Lý Thanh Thanh ngồi ngay ngắn, không nói cười. Kỳ thực nàng đã sớm quan sát toàn bộ 27 thiếu niên có mặt ở đây, nhanh như chớp đưa ra một đánh giá:
- Ài! Những thiếu đương gia này cũng chẳng có gì đặc biệt. Chẳng có một ai xuất chúng. Đế Huyền thì vẫn là cái bộ dạng tự cao tự đại kia, tự coi mình là phong lưu tiêu sái. Tiên Thiên Cương Khí cảnh thì có sao? Làm như minh cao lắm.
Mấy hơi thở sau, một thiếu đương gia ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Đáng giá! Hôm nay đã được nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Lý Thanh Thanh tiểu thư, tuy ràng không thể âu yếm, nhưng cũng không uổng phí công sức tham gia đại hội tuyển rể này. Cho dù chết cũng không hối tiếc!
Một đám thiếu đương gia đều thổn thức cảm khái. Vừa thèm muốn lại vừa bất đắc dĩ. Bọn họ quay lại nhìn Đế Huyền đang giả vờ lạnh nhạt, toàn thân tiên thiên cương khí dao động, trong lòng đều than thở:
- Tiện nghi cho Đế Huyền! Lý Thanh Thanh tiểu thư xinh đẹp như thiên nhân, thực sự là tiện nghi cho Đế Huyền!
- Thanh Thanh tiểu thư!
Lúc này Đế Huyền cao giọng lên tiếng, biểu tình trên mặt giả vờ như không hề kiêu ngạo, khí tức Tiên Thiên phóng ra khỏi thân thể, khiến cho quanh thân quang hoa lắp lánh, như được ngâm người trong tiên khí:
- Thanh Thanh tiểu thư lần trước được tương phùng, thật là chuyện may mắn lớn nhất suốt đời Đế Huyền. Sau khi chia tay, Đế Huyền đối với Thanh Thanh tiểu thư vô cùng mong nhớ, cảm thấy tình căn sâu đậm. Lần này Lý Vạn Tiên đại nhân tổ chức đại hội tuyển rể, Đế Huyền vạn dặm xa xôi, từ Thần Kiếm tông quay trở về chính là để đánh bại toàn bộ đối thủ cạnh tranh, cùng với Thanh Thanh tiểu thư kết thành thần tiên quyến lữ, cử án tề mi! Thanh Thanh tiểu thư, Đế Huyền hôm qua cảm ngộ thiên đạo, phá tan rào cản Hậu Thiên, tiến lên Tiên Thiên vô thượng! Thiên phú của Đế Huyền ở tại giới tán tu đế quốc Chiến Tần cũng không ai vượt qua được. Chính là người phù hợp nhất với Thanh Thanh tiểu thư.
Nói xong, trong mắt Đế Huyền nhu tình tràn ngập, nhìn thẳng về phía Lỳ Thanh Thanh.
Lý Thanh Thanh khuôn mặt như giếng cổ không chút rung động, không nói lời nào. Trong lòng thầm nghĩ:
- Giờ cứ mặc cho ngươi nói sướng miệng, chờ sau khi bản tiểu thư luyện hóa xong thượng cổ kỳ thạch, sẽ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất! Muốn làm nam nhân của bản tiểu thư, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Lý Vạn Tiên lại càng tức giận ngập trời, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng khinh bỉ Đế Huyền đã đạt tới trình độ tột cùng:
- Gia hỏa này thực là dối trá! Nuốt đan dược tự tổn hại thiên phú bản thân, mạnh mẽ nghịch thiên để thành tựu Tiên Thiên Cương Khí cảnh, vậy mà lại dám công bố bản thân cảm ngộ thiên đạo đột phá rào cản Hậu Thiên. Ngươi cho rằng Lý Vạn Tiên ta là ngu ngốc sao? Không cảm nhận được khí tức đan dược nồng nặc trong thể nội ngươi sao? Con gái của ta nếu như gả cho loại người gian dối ngả ngớn như ngươi, chẳng phải là tự mình nhảy vào hố lửa!
- Thao Thiết bà bà, có thể bắt đầu rồi!
Lý Vạn Tiên trầm mặt nói với Thao Thiết bà bà.
Thao Thiết bà bà từ lâu đã không kiềm chế nổi nữa, lớn tiếng phân phó:
- Được rồi! Bất đầu nấu nướng!
Thời gian là 3 tiếng đồng hồ! Sau 3 tiếng, kẻ nào chưa nấu xong được mỹ thực trực tiếp loại bỏ! Còn những món được nấu xong thì hãy đưa lên đây, để lão bà tử, Lý Vạn Tiên cùng với bảo bối Thanh Thanh nhà ta ba người liên hợp đánh giá! Chọn ra bốn người đứng đầu! Còn lại toàn bộ bị loại hết! Nghe kĩ chưa? Toàn bộ loại hết!
- Hừ! Đã có Lý Vạn Tiên đại nhân cùng Thanh Thanh tiểu thư tham gia đánh giá. Ta muốn đoạt được vị trí đứng đầu trận thi đấu mỹ thực này là cái chắc. Nếu như chỉ có một mình Thao Thiết Đại Yêu này nếm thử ai biết ngươi như hùm như sói, có thể phân biệt được mùi vị hay không.
Đế Huyền cười cười. Sau đó ngựa không ngừng vó bắt tay vào nấu nướng đồ ăn.
Lý Thanh Thanh dí dỏm chớp chớp mắt:
- Ngày mai đi xem trận thi đấu mỹ thực, sau khi trở về ta liền bắt tay luyện hóa khối thượng cổ kỳ thạch này.
Yêu thú đột nhiên bật cười:
- Thanh Thanh tiểu thư, ngươi thực sự là nghịch ngợm.
Sáng sớm hôm sau.
Phong Vân Vô Ngân từ trên giường đứng lên, duỗi duỗi người rồi nhảy xuống đất, đơn giản rửa mặt mũi một phen, sau đó liền đi về phía quảng trường tổ chức thi đấu.
Đến quảng trường, chỉ thấy trên 27 thạch thai đã có 26 thiếu đương gia đứng đó. Đế Huyền cũng đã có mặt.
Trên 26 thạch thai, phân biệt bày ra đủ các loại thịt của mãnh thú Tiên Thiên đã được thái sẵn, còn có vô số các loại gia vỊ.
Bên ngoài quảng trường có thiết lập một khu vực ghế ngồi. Những tùy tùng Tiên Thiên của đám thiếu đương gia này đều yên ôn ngồi ở đó để quan sát.
Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân khẽ nhếch lên, đi tới đứng trên thạch thai thuộc về mình. Hắn cũng không vội và đem thịt viên bày ra, mà lại có chút hăng hái nhìn ngó đám thiếu đương gia khác.
Đúng lúc này, phía cuối quảng trường bỗng nhiên bụi mù cuồn cuộn, cát bay tứ phía, một tiếng nổ vang vọng khắp trời đất.
Một tòa thành bảo đột ngột từ mặt đất mọc lên.
Trên đầu thành, ở giữa là Thao Thiết bà bà hình thế to béo đang ngồi cười ha hả, khuôn mặt nung núc mỡ thịt rung lên như sóng.
Bên trái Thao Thiết bà bà chính là Lý Vạn Tiên anh dũng bất quần, thoát tục xuất trần ngồi đó. Khi Lý Vạn Tiên đưa mắt nhìn quanh, uy nghiêm bắn ra bốn phía, chẳng qua khi ánh mắt hắn lặng lẽ quét về phía Phong Vân Vô Ngân thì lại mỉm cười rất hòa ái.
Bên phải Thao Thiết bà bà là một thiếu nữ áo trắng, dung mạo đẹp đến mức khó có thể tả nổi, vẻ đẹp của nàng tựa như quỳnh tiên ngọc thụ, hoàn toàn không có một chút tục khí nào.
Toàn bộ thiếu đương gia cùng với tùy tùng Tiên Thiên ở bên ngoài quảng trường đều như ngây dại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào thiếu nữ áo trắng kia, không rời được chút nào.
Ngay cả Phong Vân Vô Ngân cùng đều thấy si mê.
Lý Thanh Thanh! Lý Thanh Thanh quả nhiên đích thân tới tới hiện trường trận thi đấu mỹ thực.
Lý Thanh Thanh vừa mới xuất hiện, có thể dùng một câu "sáng rực toàn trường" để hình dung. Mọi người đều ngừng thở! Hồn lâng lâng đến tận mây!
Ngay cả những tùy tùng Tiên Thiên đã tu thành võ đạo, tiến quân lên được đại đạo Tiên Thiên vô thượng, dốc sức truy cầu võ đạo, truy cầu trường sinh cũng đều ngây ngây ngốc ngốc, ảnh mắt đờ đẫn.
Khối thân thể này của Phong Vân Vô Ngân tuy rằng chỉ có 12 tuổi, nhưng hắn có được kinh nghiệm nhân sinh, từng trải cuộc sống trong hai mươi mấy năm của kiếp trước, cho nên cũng không gây được trở ngại cho hắn khi đưa ra một đánh giá khách quan đối với một nữ nhân.
Lý Thanh Thanh bộ dáng yểu điệu, càng nhìn càng thấy đẹp gấp mười lần, gấp trăm lần. Đây là một vẻ đẹp khiến người ta không đành lòng khinh nhờn, chỉ dám đứng từ xa quan sát, không dám tiến lại gần.
Thảo nào Đế Huyền kiêu ngạo là vậy, nhưng vẫn vô cùng mong chờ từ Thần Kiếm đế quốc vội vã quay trở về, tham gia đại hội tuyển rể lần này.
Toàn trường yên tĩnh!
Ở trên đầu thành, Lý Thanh Thanh ngồi ngay ngắn, không nói cười. Kỳ thực nàng đã sớm quan sát toàn bộ 27 thiếu niên có mặt ở đây, nhanh như chớp đưa ra một đánh giá:
- Ài! Những thiếu đương gia này cũng chẳng có gì đặc biệt. Chẳng có một ai xuất chúng. Đế Huyền thì vẫn là cái bộ dạng tự cao tự đại kia, tự coi mình là phong lưu tiêu sái. Tiên Thiên Cương Khí cảnh thì có sao? Làm như minh cao lắm.
Mấy hơi thở sau, một thiếu đương gia ngửa mặt lên trời thở dài nói:
- Đáng giá! Hôm nay đã được nhìn thấy dung nhan tuyệt thế của Lý Thanh Thanh tiểu thư, tuy ràng không thể âu yếm, nhưng cũng không uổng phí công sức tham gia đại hội tuyển rể này. Cho dù chết cũng không hối tiếc!
Một đám thiếu đương gia đều thổn thức cảm khái. Vừa thèm muốn lại vừa bất đắc dĩ. Bọn họ quay lại nhìn Đế Huyền đang giả vờ lạnh nhạt, toàn thân tiên thiên cương khí dao động, trong lòng đều than thở:
- Tiện nghi cho Đế Huyền! Lý Thanh Thanh tiểu thư xinh đẹp như thiên nhân, thực sự là tiện nghi cho Đế Huyền!
- Thanh Thanh tiểu thư!
Lúc này Đế Huyền cao giọng lên tiếng, biểu tình trên mặt giả vờ như không hề kiêu ngạo, khí tức Tiên Thiên phóng ra khỏi thân thể, khiến cho quanh thân quang hoa lắp lánh, như được ngâm người trong tiên khí:
- Thanh Thanh tiểu thư lần trước được tương phùng, thật là chuyện may mắn lớn nhất suốt đời Đế Huyền. Sau khi chia tay, Đế Huyền đối với Thanh Thanh tiểu thư vô cùng mong nhớ, cảm thấy tình căn sâu đậm. Lần này Lý Vạn Tiên đại nhân tổ chức đại hội tuyển rể, Đế Huyền vạn dặm xa xôi, từ Thần Kiếm tông quay trở về chính là để đánh bại toàn bộ đối thủ cạnh tranh, cùng với Thanh Thanh tiểu thư kết thành thần tiên quyến lữ, cử án tề mi! Thanh Thanh tiểu thư, Đế Huyền hôm qua cảm ngộ thiên đạo, phá tan rào cản Hậu Thiên, tiến lên Tiên Thiên vô thượng! Thiên phú của Đế Huyền ở tại giới tán tu đế quốc Chiến Tần cũng không ai vượt qua được. Chính là người phù hợp nhất với Thanh Thanh tiểu thư.
Nói xong, trong mắt Đế Huyền nhu tình tràn ngập, nhìn thẳng về phía Lỳ Thanh Thanh.
Lý Thanh Thanh khuôn mặt như giếng cổ không chút rung động, không nói lời nào. Trong lòng thầm nghĩ:
- Giờ cứ mặc cho ngươi nói sướng miệng, chờ sau khi bản tiểu thư luyện hóa xong thượng cổ kỳ thạch, sẽ đánh cho ngươi răng rơi đầy đất! Muốn làm nam nhân của bản tiểu thư, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Lý Vạn Tiên lại càng tức giận ngập trời, nghiến răng nghiến lợi, trong lòng khinh bỉ Đế Huyền đã đạt tới trình độ tột cùng:
- Gia hỏa này thực là dối trá! Nuốt đan dược tự tổn hại thiên phú bản thân, mạnh mẽ nghịch thiên để thành tựu Tiên Thiên Cương Khí cảnh, vậy mà lại dám công bố bản thân cảm ngộ thiên đạo đột phá rào cản Hậu Thiên. Ngươi cho rằng Lý Vạn Tiên ta là ngu ngốc sao? Không cảm nhận được khí tức đan dược nồng nặc trong thể nội ngươi sao? Con gái của ta nếu như gả cho loại người gian dối ngả ngớn như ngươi, chẳng phải là tự mình nhảy vào hố lửa!
- Thao Thiết bà bà, có thể bắt đầu rồi!
Lý Vạn Tiên trầm mặt nói với Thao Thiết bà bà.
Thao Thiết bà bà từ lâu đã không kiềm chế nổi nữa, lớn tiếng phân phó:
- Được rồi! Bất đầu nấu nướng!
Thời gian là 3 tiếng đồng hồ! Sau 3 tiếng, kẻ nào chưa nấu xong được mỹ thực trực tiếp loại bỏ! Còn những món được nấu xong thì hãy đưa lên đây, để lão bà tử, Lý Vạn Tiên cùng với bảo bối Thanh Thanh nhà ta ba người liên hợp đánh giá! Chọn ra bốn người đứng đầu! Còn lại toàn bộ bị loại hết! Nghe kĩ chưa? Toàn bộ loại hết!
- Hừ! Đã có Lý Vạn Tiên đại nhân cùng Thanh Thanh tiểu thư tham gia đánh giá. Ta muốn đoạt được vị trí đứng đầu trận thi đấu mỹ thực này là cái chắc. Nếu như chỉ có một mình Thao Thiết Đại Yêu này nếm thử ai biết ngươi như hùm như sói, có thể phân biệt được mùi vị hay không.
Đế Huyền cười cười. Sau đó ngựa không ngừng vó bắt tay vào nấu nướng đồ ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.