Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Chương 77: Lần đầu gặp mặt

Thẩm Hạ

23/07/2024

Chiều hôm ấy, hai đứa trẻ một đứa sáu một đứa mười quay về nhà. Mẹ của cả hai từ trên lầu bước xuống với chiếc váy xanh dài quét đất, tay bế theo Tử Phong. Bà gọi:"Di Trạch"

Đứa lớn nhất liền đáp:"Vâng, mẹ con mới về"

Đứa nhỏ bên cạnh liền nói:"Mẹ con mới về"

Bà đến cạnh đối phương, đặt Tử Phong xuống đất rồi hỏi:"Ba năm trước ta đã ấn định hôn ước, con còn nhớ không?"

Di Trạch đáp:" Vâng, còn nhớ ạ"

Bà đẩy Tử Phong vào lòng Di Trạch rồi nói:"Đây là đứa trẻ trong bụng cô Diệp, hiện tại đã ba tuổi, là hôn phu của con, con nhớ phải bảo vệ thằng bé thật tốt, tên của thằng bé là Tử Phong"

Di Trạch gật đầu đáp:"Vâng, con biết rồi ạ"

Lúc này bố của hai đứa trẻ bước xuống, ông nói với Di Trạch:"Di Trạch, tối nay bố mẹ có việc, con chăm sóc hai em thật tốt, phòng Tử Phong là phòng bên cạnh con"

Di Trạch đáp:"Vâng, con hiểu rồi"

Cả hai rời đi, Tử Phong ngẩng đầu nhìn Di Trạch rồi né ra xa. Đứa nhỏ sáu tuổi liền ôm lấy Tử Phong nói:"Anh dâu, em là Di Sâm, là em chồng của anh"

Tử Phong né tránh cả Di Sâm, Di Trạch liền nói:"Em đang khiến em ấy sợ cả hai chúng ta đấy Di Sâm, cẩn thận chút đi"



Di Sâm bất mãn hỏi:"Anh thì biết cái gì chứ?"

Di Trạch tức thì đáp: "Biết em ấy là hôn phu của anh"

Di Sâm triệt để câm nín không dám nói gì thêm, lập tức bỏ lên phòng. Di Trạch hỏi cậu:"Mẹ cho em ăn chưa?"

Tử Phong gật gật đầu, Di Trạch liền nói:"Đợi anh một lát"

Cậu gật gật đầu, hắn bước lên lầu, mở cửa phòng tiến vào, đặt cặp lên bàn rồi mở tủ lấy ra một con gấu bông nhỏ mang xuống, không quên đóng khép cửa phòng lại, hắn đưa nó cho cậu rồi nói:"Anh không biết em đến, trước đây đã chuẩn bị sẵn, muốn tặng em từ lâu nhưng không có cơ hội"

Tử Phong vương cánh tay ngắn ngủn nhận lấy rồi nói:"Cảm....cảm ơn"

Di Trạch xoa xoa đầu cậu nói:"Ngoan ngoãn ngồi trong nhà, đừng ra ngoài nhé"

Tử Phong gật gật đầu, Di Trạch mở cửa lớn biệt thự ra ngoài kiểm tra cửa cổng rồi mới vào nhà, đóng chặt cửa khóa lại rồi tiếp đến kiểm tra cửa sổ. An ninh khu này rất tốt nhưng vẫn khó tránh được vài chuyện chẳng hay ban đêm nên phải đóng cửa tất cả an toàn. Hắn kéo rèm cửa sổ lại rồi mới quay lại chỗ Tử Phong, cầm lấy điều khiển

TV đưa cho cậu nói: "Em muốn coi gì thì ở đây coi đi, lát anh xuống gọi em lên ngủ"

Tử Phong buông gấu bông sang một bên, vương cánh tay đến ôm lấy Di Trạch, hắn khó hiểu sau đó lại nghĩ dù sao hôm nay cũng là ngày đầu tiên em ấy đến nhà này, chắc là sợ ở một mình. Anh đặt điều khiển xuống, gỡ tay cậu ra bế lên, tay còn lại cầm lấy gấu bông đưa cho cậu ôm rồi bế cậu lên lầu mang về phòng mình.

Hắn đặt cậu trên giường rồi dặn:"Ngồi đây, anh đi tắm, chỉ một chút thôi"



Tử Phong buông gấu bông, hai tay ôm chặt lấy hắn không buông. Di Trạch thực sự khó hiếu rồi, lúc đầu rõ ràng hôn phu của hắn còn sợ hắn né xa, sau khi được hắn tặng cho một con gấu bông liền bám dính hắn không rời.

Hắn thở dài nói:"Ngoan nào nhóc con, anh chỉ là đi tắm chút thôi mà, em đợi một chút là được mà"

Tử Phong ngẩng đầu nhìn anh, Di Trạch bất lực nói:"Anh mở cửa, em có thể ngồi ở cửa đợi, nhưng đừng ôm anh lúc anh tắm, em sẽ bị ước, rõ chưa nhóc con?"

Tử Phong lúc này mới buông hắn ra để hắn đi tắm. Cửa phòng tắm thực sự được mở không khóa lại, hắn bên trong tăm, cậu ngồi ngay cửa nhìn hắn chăm chăm.

Anh vừa ra ngoài ngắt vòi nước vận đồ lên người xong thì Tử Phong đã ôm lấy. Anh lấy khăn quăng lên đầu rồi quay sang bế cậu lên mang ra đặt lên giường. Tử Phong ngồi trên giường ôm gấu bông anh tặng im lặng chăm chú nhìn anh, anh đứng gần đó cầm máy sấy bắt đầu sấy khô tóc.

Mãi một lúc sau, tóc khô, anh rút điện để máy sấy qua một bên, ngồi xuống bàn học bắt đầu làm bài tập về nhà.

Tử Phong ngồi bên cạnh chăm chú nhìn anh không dời mắt. Di Trạch thấy vậy không nhịn được rời mắt khỏi cuốn vở trên bàn, đưa mắt gọi cậu:"Qua đây"

Tử Phong nhảy xuống giường, quăng gấu bông sang một bên, đến ngay bên cạnh hắn. Di Trạch bế cậu lên để cậu ngồi vào lòng anh, rồi tiếp tục làm bài tập về nhà.

Ngày hôm sau, mẹ cậu quay lại vào sáng sớm, bà mở cửa phòng Tử Phong trước, nhưng bên trong lại không có ai, bà liền qua mở cửa phòng cậu con trai lớn của mình, trên giường con trai lớn của bà đang ngủ say, trong lòng là một cậu nhóc ba tuổi đang ôm chặt không buông. Nhìn thấy bà không khỏi bật cười thành tiếng.

Đến sáng, hai đứa con của bà đều tỉnh dậy, xuống nhà ăn sáng, cậu con trai lớn con cõng theo đứa nhóc ba tuổi trên vai. Bà nói với Tử Phong: "tiểu Phong, hôm nay con phải đến trường mẫu giáo, Di Trạch Di Sâm, chiều về con đến trường đón tiểu Phong về nhé, trường mẫu giáo hai đứa từng học đấy"

Cả hai liền đáp:"Vâng mẹ"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook