Ba Kiếp Không May Đổi Lấy Một Kiếp Bạc Đầu
Chương 25: Phế Đế
Thẩm Hạ
23/07/2024
Ba năm sau, Hoàng Quý Phi như lời Quốc Sư ra lệnh dắt tam hoàng tử Mộ Chu đến, tiểu hoàng tử lao vào lòng
Quốc Sư ôm lấy đối phương, tiểu hoàng tử đã nghe mẫu phi nói, năm đó bản thân suýt nữa bị hại chết là Quốc Sư ra tay cứu một mạng, Hoàng Quý Phi cũng hay mang tiểu hoàng tử đến chỗ Quốc Sư chơi, tuy ngài có phần lạnh nhạt không ôm ấp đứa trẻ ấy bao giờ nhưng chưa từng hành hạ đánh đập đứa trẻ nào. Tiểu hoàng tử ôm chân
Quốc Sư, cung nữ của Quý Phi kinh hãi nhìn họ, Quốc Sư cúi người ăm tiểu hoàng tử lên, Hoàng Quý Phi khẽ cười rồi nói:"Cậy nhờ Quốc Sư"
Ngài khẽ gật đầu, Hoàng Quý Phi hôn nhẹ lên má đứa trẻ rồi bảo:"Ngoan ngoãn nghe lời sư phụ, chiều mẫu phi đến đón con"
Quốc Sư bế tiểu hoàng tử vào trong, tự tay ngài dạy, đến ngọ thiện, cung nữ mang thức ăn vào.
Tiểu hoàng tử không biết dùng đũa, dù sao vẫn luôn do Hoàng Quý Phi chiều chuộng cầm muỗng bón cho. Quốc Sư ép tiểu hoàng tử cầm đũa, đôi đũa rớt khỏi tay rất nhiều lần, y dùng ngọ thiện xong tiểu hoàng tử vẫn chưa ăn được gì, y ra lệnh: "Dọn xuống, đũa cũng không cầm được thì đừng dùng bữa với ta"
Chiều đến Hoàng Quý Phi đến đón, Quốc Sư nổi giận hỏi nàng:"Sao ngươi không dạy thằng bé dùng đũa?"
Hoàng Quý Phi bảo:"Chu nhi còn nhỏ, mới ba tuổi thôi, chưa cần đến"
Quốc Sư liền nói:"Vậy ít ra cũng phải để thằng bé từ dùng muỗng dùng bữa, ngươi không dạy nó tự tay bón cho nó ăn? Ngươi chiều nó như vậy sau này nó lớn rồi ngươi chết rồi ngươi bón nó ăn được nữa không? Không thể dạy từ từ, ta đã tính rồi, bệ hạ không thể trụ quá ba năm đâu, ngươi mau chóng dạy nó những thứ cơ bản như cầm đũa dùng muỗng đi"
"Không thể trụ quá ba năm" lời y nói đã lọt vào tai Hoàng Quý Phi, sắc mặt nàng trầm xuống, nàng nói:"Ta đã hiểu, Quốc Sư yên tâm, ta sẽ dạy Chu nhi cầm muỗng dùng đũa và những thứ cơ bản khác"
Lời y nói không sai, hoàng đế trúng đã rất nặng, độc sắp lan ra toàn bộ lục phủ ngũ tạng, nhờ thuốc cầm cự của
Hoàng Hậu, Hoàng Đế mới sống đến bay giờ nhưng độc đã lan ra rồi, chỉ hai năm sau sẽ chết.
Nhờ cả hai người dạy, tiểu hoàng tử thức đêm đọc sách luyện chữ từ khi mới ba tuổi, Nhã Quý Phi khó hiểu với quyết định của cả hai nhưng vẫn không nói gì, nàng cho dù là người Cố gia nhưng nàng không thể ra lệnh cho
Quốc Sư, đại ca y tức tổ tiên nàng còn là người dưới trướng Thái Tổ và Quốc Sư căn bản không có quyền mà có trên cũng không có quyền, người kia là Hoàng Quý Phi, Cố gia cao hơn Tống gia những mấy bậc, Cố gia đời đời làm thừa tướng, Tống gia chỉ là Lễ bộ thượng thư và các chức khác nhưng nàng ta là Hoàng Quý Phi giờ có hậu thuẫn của Quốc Sư không thể kiếm chuyện đòi hài tử về.
Về chuyện Nhã Quý Phi, ngài đã tính sẵn rồi, giết nàng ta.
Hai năm sau, Hoàng Đế bệnh ngày càng nặng, ba ngày trước khi Hoàng Đế chết Quốc Sư ra lệnh cho cung nữ A Linh: "Giết Nhã Quý Phi đi, đừng để nàng ta ngán đường"
Cung nữ lập tức thi hành, chưa đầy hai canh giờ sau, tin tức náo loạn khắp cung, Nhã Quý Phi treo cổ chết. Quốc Sư bật cười bảo:"Treo cổ chết à? Ngươi dàn xếp hay thật đó"
Cung nữ đáp:"Không nên hướng mũi tên về phía ai, đại nhân dạy nô tì không dám quên"
Quốc Sư bảo nàng:"Giỏi"
Chỉ một chữ nhưng cũng đủ, nàng luôn phục vụ cho Quốc Sư cũng là sư phụ là ân nhân của nàng, không mong một ngày được khen chỉ mong một ngày hoàn thành tốt toàn bộ nhiệm vụ được giao được chết vì người này.
Ba ngày sau, Hoàng Đế băng hà, Thái Tử lên ngôi phong Hoàng Hậu thành Thái Hậu.
Thái Hậu vốn chướng mắt Quốc Sư, càng không để Quốc Pháp hay luật bảo hộ Quốc Sư ra gì, nàng bảo nhi tử:".
Nếu muốn giữ vững ngai vàng ngươi tốt nhất là phế Quốc Sư"
Tân Đế nghe lời ngay trên triều xuống chiếu phế Quốc Sư, triều thần hét toáng lên, mắng chửi tân đế. Hoàng Đế ra lệnh cắt lưỡi quan đại thần vì tội mắng mình, triều thần tức thì hét lên đầy phẫn nộ:"Bọn ta không sợ, cắt thì cắt đi, Quốc Sư là Quốc Sư, Quốc pháp không cho phế Quốc Sư, hoàng đế không có quyền phế Quốc Sư, Quốc Sư là đế sư, là người dạy bao nhiêu đời Hoàng Đế và quan đại thần ngươi chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa ngươi là cái thá gì mà đòi phế ngài ấy"
Tân Đế nổi giận hét lớn:"Cắt lưỡi chúng cho trẫm"
Không ai động đậy cả, phế Quốc Sư tội này ở nước khác không sao ở Hoa Quốc tội này nặng hơn cả tội hành thích vua. Thái Hậu nổi giận hét: "Hỗn xược, lời bệ hạ nói các ngươi lại coi như gió thoảng sao? Mang toàn bộ ra ngoài chém hết"
Toàn bộ không ai động đậy, họ là thần dân Hoa Quốc, mà Quốc Sư là đế sư, là sư phụ của giới Quý tộc, là thần sống của Hoa Quốc, với họ Quốc Sư là trời, Hoàng Đế chẳng là gì trong mắt họ. Hoa Quốc có một luật ngầm thế này:"nói nhỏ chửi vua thì được nhưng nói nhỏ chửi Quốc Sư là tội đáng chết ngàn vạn lần"
Tiếng hét vọng vào:"Quốc Sư đại nhân tới"
Quốc Sư từ từ tiến vào, toàn bộ triều thần tức thì hành lễ: "Bái kiến Quốc Sư đại nhân"
Quốc Sư giơ tay ra hiệu miễn lễ rồi hỏi:"Nghe nói bệ hạ muốn phế ta?"
Tân đế nói ngay:"Đúng trẫm muốn phế ngươi, trẫm chính là muốn phế ngươi"
Quốc Sư ra lệnh: "Giữ bệ hạ lại"
Quân lính tức thì xông vào, giữ chặt Hoàng Đế lại, Thái Hậu hét lên:"Quốc Sư ngươi hỗn xược ngươi đây là muốn làm gì?"
Quốc Sư nói:"Tội thứ nhất, hoàng đế không được phép nổi giận, vả"
Quân lính tức thì vung tay vả mạnh vào mặt hoàng đế. Quốc Sư nói tiếp:"Tội thứ hai, khinh trung thần, mắng chửi tiền bối, vả"
Quân lính lần nữa vung tay vả hoàng đế, Quốc Sư tiếp tục nói:"Tội thứ ba, đòi chém giết triều thần, cắt lưỡi toàn bộ quần thần khuyên ngăn trong đó bao gồm ngự sử, vả"
Chữ "vả" vang lên, quân lính lại vung tay lên. Thái Hậu hét lên phẫn nộ:"Quốc Sư, ngươi đây là muốn tạo phản?"
Quốc Sư hỏi ngược lại đối phương:"Tạo phản? Tạo phản làm gì? Lên làm Hoàng Đế có gì tốt, dù không phải là
Hoàng Đế thì toàn bộ quyền hành đã ở trong tay ta, trách nhiệm của ta là bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ hoàng tử công chúa và hoàng đế, đào tạo tân để và các trụ cột Hoa Quốc, ta có nhiệm vụ của ta tại sao ta phải tạo phản giành ngai vàng trèo lên?"
Nói xong ngài đưa mắt ra hiệu:"Thái Hậu hồ ngôn loạn ngữ, xúi giục bệ hạ làm chuyện trái đạo nghĩa, Hoàng Đế nay bị phế, gạch tên khỏi hoàng thất giáng làm dân thường cùng với Thái Hậu toàn bộ trả lại Phượng Quốc"
Quân lính tức thì lôi cả hai đi, Quốc Sư: "Tiên đế trước khi mất có năm người con, ba hoàng tử và hai công chúa, một người đã bị gạch khỏi hoàng thất, một hoàng tử sớm đã chết yểu kéo theo sinh mẫu, công chúa không thể kế vị vậy tam hoàng tử Mộ Chu sẽ là tân đế ba ngày sau đăng cơ."
Quốc Sư ôm lấy đối phương, tiểu hoàng tử đã nghe mẫu phi nói, năm đó bản thân suýt nữa bị hại chết là Quốc Sư ra tay cứu một mạng, Hoàng Quý Phi cũng hay mang tiểu hoàng tử đến chỗ Quốc Sư chơi, tuy ngài có phần lạnh nhạt không ôm ấp đứa trẻ ấy bao giờ nhưng chưa từng hành hạ đánh đập đứa trẻ nào. Tiểu hoàng tử ôm chân
Quốc Sư, cung nữ của Quý Phi kinh hãi nhìn họ, Quốc Sư cúi người ăm tiểu hoàng tử lên, Hoàng Quý Phi khẽ cười rồi nói:"Cậy nhờ Quốc Sư"
Ngài khẽ gật đầu, Hoàng Quý Phi hôn nhẹ lên má đứa trẻ rồi bảo:"Ngoan ngoãn nghe lời sư phụ, chiều mẫu phi đến đón con"
Quốc Sư bế tiểu hoàng tử vào trong, tự tay ngài dạy, đến ngọ thiện, cung nữ mang thức ăn vào.
Tiểu hoàng tử không biết dùng đũa, dù sao vẫn luôn do Hoàng Quý Phi chiều chuộng cầm muỗng bón cho. Quốc Sư ép tiểu hoàng tử cầm đũa, đôi đũa rớt khỏi tay rất nhiều lần, y dùng ngọ thiện xong tiểu hoàng tử vẫn chưa ăn được gì, y ra lệnh: "Dọn xuống, đũa cũng không cầm được thì đừng dùng bữa với ta"
Chiều đến Hoàng Quý Phi đến đón, Quốc Sư nổi giận hỏi nàng:"Sao ngươi không dạy thằng bé dùng đũa?"
Hoàng Quý Phi bảo:"Chu nhi còn nhỏ, mới ba tuổi thôi, chưa cần đến"
Quốc Sư liền nói:"Vậy ít ra cũng phải để thằng bé từ dùng muỗng dùng bữa, ngươi không dạy nó tự tay bón cho nó ăn? Ngươi chiều nó như vậy sau này nó lớn rồi ngươi chết rồi ngươi bón nó ăn được nữa không? Không thể dạy từ từ, ta đã tính rồi, bệ hạ không thể trụ quá ba năm đâu, ngươi mau chóng dạy nó những thứ cơ bản như cầm đũa dùng muỗng đi"
"Không thể trụ quá ba năm" lời y nói đã lọt vào tai Hoàng Quý Phi, sắc mặt nàng trầm xuống, nàng nói:"Ta đã hiểu, Quốc Sư yên tâm, ta sẽ dạy Chu nhi cầm muỗng dùng đũa và những thứ cơ bản khác"
Lời y nói không sai, hoàng đế trúng đã rất nặng, độc sắp lan ra toàn bộ lục phủ ngũ tạng, nhờ thuốc cầm cự của
Hoàng Hậu, Hoàng Đế mới sống đến bay giờ nhưng độc đã lan ra rồi, chỉ hai năm sau sẽ chết.
Nhờ cả hai người dạy, tiểu hoàng tử thức đêm đọc sách luyện chữ từ khi mới ba tuổi, Nhã Quý Phi khó hiểu với quyết định của cả hai nhưng vẫn không nói gì, nàng cho dù là người Cố gia nhưng nàng không thể ra lệnh cho
Quốc Sư, đại ca y tức tổ tiên nàng còn là người dưới trướng Thái Tổ và Quốc Sư căn bản không có quyền mà có trên cũng không có quyền, người kia là Hoàng Quý Phi, Cố gia cao hơn Tống gia những mấy bậc, Cố gia đời đời làm thừa tướng, Tống gia chỉ là Lễ bộ thượng thư và các chức khác nhưng nàng ta là Hoàng Quý Phi giờ có hậu thuẫn của Quốc Sư không thể kiếm chuyện đòi hài tử về.
Về chuyện Nhã Quý Phi, ngài đã tính sẵn rồi, giết nàng ta.
Hai năm sau, Hoàng Đế bệnh ngày càng nặng, ba ngày trước khi Hoàng Đế chết Quốc Sư ra lệnh cho cung nữ A Linh: "Giết Nhã Quý Phi đi, đừng để nàng ta ngán đường"
Cung nữ lập tức thi hành, chưa đầy hai canh giờ sau, tin tức náo loạn khắp cung, Nhã Quý Phi treo cổ chết. Quốc Sư bật cười bảo:"Treo cổ chết à? Ngươi dàn xếp hay thật đó"
Cung nữ đáp:"Không nên hướng mũi tên về phía ai, đại nhân dạy nô tì không dám quên"
Quốc Sư bảo nàng:"Giỏi"
Chỉ một chữ nhưng cũng đủ, nàng luôn phục vụ cho Quốc Sư cũng là sư phụ là ân nhân của nàng, không mong một ngày được khen chỉ mong một ngày hoàn thành tốt toàn bộ nhiệm vụ được giao được chết vì người này.
Ba ngày sau, Hoàng Đế băng hà, Thái Tử lên ngôi phong Hoàng Hậu thành Thái Hậu.
Thái Hậu vốn chướng mắt Quốc Sư, càng không để Quốc Pháp hay luật bảo hộ Quốc Sư ra gì, nàng bảo nhi tử:".
Nếu muốn giữ vững ngai vàng ngươi tốt nhất là phế Quốc Sư"
Tân Đế nghe lời ngay trên triều xuống chiếu phế Quốc Sư, triều thần hét toáng lên, mắng chửi tân đế. Hoàng Đế ra lệnh cắt lưỡi quan đại thần vì tội mắng mình, triều thần tức thì hét lên đầy phẫn nộ:"Bọn ta không sợ, cắt thì cắt đi, Quốc Sư là Quốc Sư, Quốc pháp không cho phế Quốc Sư, hoàng đế không có quyền phế Quốc Sư, Quốc Sư là đế sư, là người dạy bao nhiêu đời Hoàng Đế và quan đại thần ngươi chỉ là thằng nhóc miệng còn hôi sữa ngươi là cái thá gì mà đòi phế ngài ấy"
Tân Đế nổi giận hét lớn:"Cắt lưỡi chúng cho trẫm"
Không ai động đậy cả, phế Quốc Sư tội này ở nước khác không sao ở Hoa Quốc tội này nặng hơn cả tội hành thích vua. Thái Hậu nổi giận hét: "Hỗn xược, lời bệ hạ nói các ngươi lại coi như gió thoảng sao? Mang toàn bộ ra ngoài chém hết"
Toàn bộ không ai động đậy, họ là thần dân Hoa Quốc, mà Quốc Sư là đế sư, là sư phụ của giới Quý tộc, là thần sống của Hoa Quốc, với họ Quốc Sư là trời, Hoàng Đế chẳng là gì trong mắt họ. Hoa Quốc có một luật ngầm thế này:"nói nhỏ chửi vua thì được nhưng nói nhỏ chửi Quốc Sư là tội đáng chết ngàn vạn lần"
Tiếng hét vọng vào:"Quốc Sư đại nhân tới"
Quốc Sư từ từ tiến vào, toàn bộ triều thần tức thì hành lễ: "Bái kiến Quốc Sư đại nhân"
Quốc Sư giơ tay ra hiệu miễn lễ rồi hỏi:"Nghe nói bệ hạ muốn phế ta?"
Tân đế nói ngay:"Đúng trẫm muốn phế ngươi, trẫm chính là muốn phế ngươi"
Quốc Sư ra lệnh: "Giữ bệ hạ lại"
Quân lính tức thì xông vào, giữ chặt Hoàng Đế lại, Thái Hậu hét lên:"Quốc Sư ngươi hỗn xược ngươi đây là muốn làm gì?"
Quốc Sư nói:"Tội thứ nhất, hoàng đế không được phép nổi giận, vả"
Quân lính tức thì vung tay vả mạnh vào mặt hoàng đế. Quốc Sư nói tiếp:"Tội thứ hai, khinh trung thần, mắng chửi tiền bối, vả"
Quân lính lần nữa vung tay vả hoàng đế, Quốc Sư tiếp tục nói:"Tội thứ ba, đòi chém giết triều thần, cắt lưỡi toàn bộ quần thần khuyên ngăn trong đó bao gồm ngự sử, vả"
Chữ "vả" vang lên, quân lính lại vung tay lên. Thái Hậu hét lên phẫn nộ:"Quốc Sư, ngươi đây là muốn tạo phản?"
Quốc Sư hỏi ngược lại đối phương:"Tạo phản? Tạo phản làm gì? Lên làm Hoàng Đế có gì tốt, dù không phải là
Hoàng Đế thì toàn bộ quyền hành đã ở trong tay ta, trách nhiệm của ta là bảo vệ Hoa Quốc, bảo vệ hoàng tử công chúa và hoàng đế, đào tạo tân để và các trụ cột Hoa Quốc, ta có nhiệm vụ của ta tại sao ta phải tạo phản giành ngai vàng trèo lên?"
Nói xong ngài đưa mắt ra hiệu:"Thái Hậu hồ ngôn loạn ngữ, xúi giục bệ hạ làm chuyện trái đạo nghĩa, Hoàng Đế nay bị phế, gạch tên khỏi hoàng thất giáng làm dân thường cùng với Thái Hậu toàn bộ trả lại Phượng Quốc"
Quân lính tức thì lôi cả hai đi, Quốc Sư: "Tiên đế trước khi mất có năm người con, ba hoàng tử và hai công chúa, một người đã bị gạch khỏi hoàng thất, một hoàng tử sớm đã chết yểu kéo theo sinh mẫu, công chúa không thể kế vị vậy tam hoàng tử Mộ Chu sẽ là tân đế ba ngày sau đăng cơ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.