Ba Mối Tình Và Kết Cục Của Một Dân Chơi
Chương 25
Đang cập nhật
06/11/2014
Chương 25: Một phép lạ thật kỳ diệu!
Thế cậu còn muốn bị sao nữa? Cậu bị sốt xuất huyết cũng kha khá nặng đấy, nhưng nằm điều trị dưới tay tôi là sẽ chóng khỏe thôi - Ông bác sỹ cười với hắn, quay sang nhìn Thu Hằng với đôi mắt trìu mến ....rồi bảo hắn:
- Người yêu của cậu đã ở bên cậu, lo lắng cho cậu suốt buổi tối hôm qua .....
Hắn ngạc nhiên trước vẻ mặt của Thu Hằng và ông bác sỹ, 2 vẻ mặt đó không lấy gì làm quá trầm trọng.....Buổi tối hôm đó hắn nhờ cô y tá cho xem kết quả xét nghiệm HIV trong máu bằng được: Kết quả xét nghiệm HIV âm tính sờ sờ trước mắt!!! Hắn không thể tin vào mắt mình trước kết quả này!!! Khi đã bình phục, hắn điều tra ra nguyên nhân, thì là do Cẩm Vân trong thời gian quan hệ tình dục với hắn, cô ta bị lao phổi nhẹ, nhưng không bị nhiễm HIV. Sau đó Vân tiếp tục quan hệ với gã râu quai nón Việt Kiều Úc - gã này đang mang trong mình mầm bệnh HIV rồi con virus chết người đó truyền sang Vân, kết hợp với bệnh lao phổi có sẵn trong người cô làm Vân chết rất nhanh trong vòng 6 tháng!!!. Còn kết quả xét nghiệm ở phòng khám tư nhân kia, là nhẫm lẫn! Biết tin đó, hắn hét toáng lên sung sướng, hắn nhẩy cẫng lên, hắn như phát rồ phát dại vì thoát chết! Một phép lạ thật kỳ diệu!!!.....Số phận của hắn, theo thuật ngữ của 'dân bay' thì quả đúng là 'bay lượn như phi công'!!.....Có lần, hắn ôm lấy Thu Hằng vừa khóc vừa cười làm nàng ngơ ngác không hiểu đã xảy ra chuyện gì?????:
- Anh sung sướng quá em ơi!!! Cuối cùng thì anh cũng đã nhìn thấy được tương lai của chúng mình rồi...
- Tương lai của chúng mình đang ở phía trước mà anh. Nhưng sao mà anh vừa cười vừa khóc thế?
Thấy Hằng hỏi vậy. Hắn đương nhiên không thể nói chuyện đã xảy ra cho nàng biết, bởi dẫu có sung sướng thoát chết, nhưng đó cũng là 1 quá khứ nhạy cảm không nên nói ra. Không hiểu sao, trong tâm tưởng, hắn luôn tin rằng chính Thu Hằng - bằng một phép lạ tâm linh - đã cứu giúp hắn, cứu lấy cái mạng hắn, điều đó làm hắn rất tôn thờ nàng. Nhưng cùng với sự tôn thờ đó là nỗi căm giận người yêu cũ Cẩm Vân, Vân đã chọn sai con đường!.
Câu chuyện cổ tích tình yêu đã diễn ra đúng như giấc mơ hắn hằng mong đợi....Hắn và Thu Hằng đã có những ngày tháng hạnh phúc ngập tràn bên nhau....Say trong men say của tình yêu và tuổi trẻ, ngủ quên trong tràn ngập hạnh phúc và tiếng cười.....Rồi 1 thời gian sau, hắn trúng học bổng du học Anh. Hắn định không đi nhưng chính Hằng đã khuyên nhủ hắn nên đi du học bởi nàng muốn hắn phát triển tài năng. Thế rồi ' Gái thủy chung son sắt, trai trọn nghĩa vẹn tình ' - 4 năm sau đó, khi cả hai đã có nghề nghiệp vững chắc, họ lấy nhau trong sự vui sướng tột độ...Đám cưới của cặp đôi ' trai tài, gái sắc ' được tổ chức long trọng và hoành tráng bậc nhất Hà Nội từ trước tới giờ. Trong đám cưới linh đình đó, hắn đã mời Thủy, người yêu đầu tiên của mình. Thủy ngày nào giờ cũng đã lấy chồng, nhưng nhan sắc không được như xưa bởi những lần phẫu thuật thẩm mỹ hỏng. Thấy người yêu cũ của mình được hạnh phúc, Thủy cũng rơm rớm nước mắt và trong bụng nghĩ thầm: ' Giá mà trước kia em không chọn sai con đường...'. Sau đám cưới 1 năm, Hằng mang bầu một bé gái cho hắn, hắn đã bao lần hôn chùn chụt lên cái bụng bầu của Hằng với niềm hạnh phúc vô bờ của một người đàn ông sắp được làm cha .......
Còn Cẩm Vân, lời hứa khi nào bình tĩnh lại, anh sẽ đến thăm mộ em của hắn có thành hiện thực không? 6 năm đã trôi qua kể từ ngày Vân mất, hắn khi biết được nguyên nhân cái chết của Vân đã rất tực giận Vân, nhưng rồi thì nỗi đau và sự tức giận đó cũng được vùi lấp dần bằng những tháng ngày hạnh phúc...Trong 1 lần gặp lại Phương, Phương đã cùng hắn đi đến nghĩa trang Mai Dịch, Vân nằm ở đó đã 4 năm nay rồi....Đó là vào một ngày mùa xuân, gần đến Ngày Lễ Tình Yêu, chiếc ô tô Mercedes đời mới chở vị giám đốc trẻ dừng lại trước cổng nghĩa trang Văn Điển, hắn bước xuống trong trang phục vest đen, giày đen bóng lộn, kính đen rất oách, tay hắn cầm bó hoa đẹp rực rỡ như ngày Valentine năm nào hắn tặng Cẩm Vân.....Hắn chầm chậm bước đi trên con đuờng vào khu nghĩa trang rộng thênh thang, thế giới của những con người đã đi qua cuộc đời này và vĩnh viễn yên nghỉ tại nơi đây....
- Vân ơi, anh đến thăm em này.....
Hắn đặt bó hoa hồng đẹp tuyệt nhẹ nhàng lên ngôi mộ của Vân làm bằng đá hoa cương, rồi xúc động khi nhìn lên bia mộ là di ảnh của Vân kèm dòng chữ: Quách Cẩm Vân: 26 - 3 - 1984 - 25 - 9 - 2006.
- Vân ơi, Vân...Hu...Hu....
Từng giọt mưa xuân nhẹ nhàng rơi xuống tóc hắn, từng giọt mưa xuân nhẹ nhàng làm hắn nhớ về mối tình sóng gió thưở đôi mươi một thời, hắn ôm lấy ngôi mộ lạnh lẽo khóc nấc lên từng hồi. Hắn vẫn nhớ đến hình ảnh Vân lần đầu gặp gỡ ở vũ trường New Century - giờ vũ trường ngày nào cũng đã theo thời gian không còn tồn tại.....Tương lai của chúng mình, là như thế này sao Vân?
Một dân chơi toàn diện nhất Hà Thành và 1 cô gái Sài Thành xinh đẹp nhất. Mối tình dân chơi năm xưa. Người còn, người mất. Người tìm được hạnh phúc đích thực. Kẻ vĩnh viễn nằm xuống. Đúng là ' cuộc vui nào rồi cũng sẽ có lúc tàn ', nếu như không biết điểm dừng trước những ham muốn, không tỉnh táo trước những cám dỗ thì kết cục sẽ không có hậu đối với bất cứ ai đang sống trên thế gian này - Hắn rút ra kết luận đau xót....
- Giá như thời gian đó, em không bỏ anh để đi theo Gã Râu Quai Nón, có lẽ giờ 2 ta đã hạnh phúc rồi phải không em? - Hắn nói khi nhìn vào gương mặt của Vân được khắc trên bia mộ.....
Phương đứng cạnh hắn lúc này chợt lên tiếng:
- Em quên chưa nói với anh rằng, thời gian đó Vân luôn mong được anh tha thứ....Vân trong đau đớn quằn quại đã có lúc hét lên rằng xin anh hãy tha thứ cho em ....
- Nhưng giờ thì anh tha thứ cho em rồi......Hắn thầm nói với Vân trong làn khói hương rồi hôn lên ngôi mộ của cô...Rồi những năm sau đó, cứ đến gần dịp Valentine là hắn lại ra thăm Vân, trên tay luôn mang theo bó hoa hồng đẹp như thưở nào.....
Cô con gái của hắn được đặt tên là Cẩm Vân, không ngờ rằng, Thu Hằng cũng rất thích cái tên này. Và tất nhiên, chuyện cũ về mối tình của một dân chơi, suốt đời hắn sẽ giấu tiệt đi, không cho nàng biết. Và nhất định hắn và Thu Hằng sẽ chăm sóc, giáo dục cô con gái Cẩm Vân này chu đáo để sớm trở nên xinh đẹp và giỏi giang, ít ra là bằng một nửa mẹ nó....Thế rồi, theo năm tháng, Cẩm Vân lớn dần lên và ngày một xinh đẹp, ngoan ngoãn, học giỏi. Vân đến tuổi trưởng thành con xinh đẹp và nết na hơn cả mẹ Thu Hằng của nó nữa....Điều đó làm cha mẹ Cẩm Vân rất hài lòng. Sau này Cẩm Vân cũng đã có một gia đình riêng thật hạnh phúc....
Thế cậu còn muốn bị sao nữa? Cậu bị sốt xuất huyết cũng kha khá nặng đấy, nhưng nằm điều trị dưới tay tôi là sẽ chóng khỏe thôi - Ông bác sỹ cười với hắn, quay sang nhìn Thu Hằng với đôi mắt trìu mến ....rồi bảo hắn:
- Người yêu của cậu đã ở bên cậu, lo lắng cho cậu suốt buổi tối hôm qua .....
Hắn ngạc nhiên trước vẻ mặt của Thu Hằng và ông bác sỹ, 2 vẻ mặt đó không lấy gì làm quá trầm trọng.....Buổi tối hôm đó hắn nhờ cô y tá cho xem kết quả xét nghiệm HIV trong máu bằng được: Kết quả xét nghiệm HIV âm tính sờ sờ trước mắt!!! Hắn không thể tin vào mắt mình trước kết quả này!!! Khi đã bình phục, hắn điều tra ra nguyên nhân, thì là do Cẩm Vân trong thời gian quan hệ tình dục với hắn, cô ta bị lao phổi nhẹ, nhưng không bị nhiễm HIV. Sau đó Vân tiếp tục quan hệ với gã râu quai nón Việt Kiều Úc - gã này đang mang trong mình mầm bệnh HIV rồi con virus chết người đó truyền sang Vân, kết hợp với bệnh lao phổi có sẵn trong người cô làm Vân chết rất nhanh trong vòng 6 tháng!!!. Còn kết quả xét nghiệm ở phòng khám tư nhân kia, là nhẫm lẫn! Biết tin đó, hắn hét toáng lên sung sướng, hắn nhẩy cẫng lên, hắn như phát rồ phát dại vì thoát chết! Một phép lạ thật kỳ diệu!!!.....Số phận của hắn, theo thuật ngữ của 'dân bay' thì quả đúng là 'bay lượn như phi công'!!.....Có lần, hắn ôm lấy Thu Hằng vừa khóc vừa cười làm nàng ngơ ngác không hiểu đã xảy ra chuyện gì?????:
- Anh sung sướng quá em ơi!!! Cuối cùng thì anh cũng đã nhìn thấy được tương lai của chúng mình rồi...
- Tương lai của chúng mình đang ở phía trước mà anh. Nhưng sao mà anh vừa cười vừa khóc thế?
Thấy Hằng hỏi vậy. Hắn đương nhiên không thể nói chuyện đã xảy ra cho nàng biết, bởi dẫu có sung sướng thoát chết, nhưng đó cũng là 1 quá khứ nhạy cảm không nên nói ra. Không hiểu sao, trong tâm tưởng, hắn luôn tin rằng chính Thu Hằng - bằng một phép lạ tâm linh - đã cứu giúp hắn, cứu lấy cái mạng hắn, điều đó làm hắn rất tôn thờ nàng. Nhưng cùng với sự tôn thờ đó là nỗi căm giận người yêu cũ Cẩm Vân, Vân đã chọn sai con đường!.
Câu chuyện cổ tích tình yêu đã diễn ra đúng như giấc mơ hắn hằng mong đợi....Hắn và Thu Hằng đã có những ngày tháng hạnh phúc ngập tràn bên nhau....Say trong men say của tình yêu và tuổi trẻ, ngủ quên trong tràn ngập hạnh phúc và tiếng cười.....Rồi 1 thời gian sau, hắn trúng học bổng du học Anh. Hắn định không đi nhưng chính Hằng đã khuyên nhủ hắn nên đi du học bởi nàng muốn hắn phát triển tài năng. Thế rồi ' Gái thủy chung son sắt, trai trọn nghĩa vẹn tình ' - 4 năm sau đó, khi cả hai đã có nghề nghiệp vững chắc, họ lấy nhau trong sự vui sướng tột độ...Đám cưới của cặp đôi ' trai tài, gái sắc ' được tổ chức long trọng và hoành tráng bậc nhất Hà Nội từ trước tới giờ. Trong đám cưới linh đình đó, hắn đã mời Thủy, người yêu đầu tiên của mình. Thủy ngày nào giờ cũng đã lấy chồng, nhưng nhan sắc không được như xưa bởi những lần phẫu thuật thẩm mỹ hỏng. Thấy người yêu cũ của mình được hạnh phúc, Thủy cũng rơm rớm nước mắt và trong bụng nghĩ thầm: ' Giá mà trước kia em không chọn sai con đường...'. Sau đám cưới 1 năm, Hằng mang bầu một bé gái cho hắn, hắn đã bao lần hôn chùn chụt lên cái bụng bầu của Hằng với niềm hạnh phúc vô bờ của một người đàn ông sắp được làm cha .......
Còn Cẩm Vân, lời hứa khi nào bình tĩnh lại, anh sẽ đến thăm mộ em của hắn có thành hiện thực không? 6 năm đã trôi qua kể từ ngày Vân mất, hắn khi biết được nguyên nhân cái chết của Vân đã rất tực giận Vân, nhưng rồi thì nỗi đau và sự tức giận đó cũng được vùi lấp dần bằng những tháng ngày hạnh phúc...Trong 1 lần gặp lại Phương, Phương đã cùng hắn đi đến nghĩa trang Mai Dịch, Vân nằm ở đó đã 4 năm nay rồi....Đó là vào một ngày mùa xuân, gần đến Ngày Lễ Tình Yêu, chiếc ô tô Mercedes đời mới chở vị giám đốc trẻ dừng lại trước cổng nghĩa trang Văn Điển, hắn bước xuống trong trang phục vest đen, giày đen bóng lộn, kính đen rất oách, tay hắn cầm bó hoa đẹp rực rỡ như ngày Valentine năm nào hắn tặng Cẩm Vân.....Hắn chầm chậm bước đi trên con đuờng vào khu nghĩa trang rộng thênh thang, thế giới của những con người đã đi qua cuộc đời này và vĩnh viễn yên nghỉ tại nơi đây....
- Vân ơi, anh đến thăm em này.....
Hắn đặt bó hoa hồng đẹp tuyệt nhẹ nhàng lên ngôi mộ của Vân làm bằng đá hoa cương, rồi xúc động khi nhìn lên bia mộ là di ảnh của Vân kèm dòng chữ: Quách Cẩm Vân: 26 - 3 - 1984 - 25 - 9 - 2006.
- Vân ơi, Vân...Hu...Hu....
Từng giọt mưa xuân nhẹ nhàng rơi xuống tóc hắn, từng giọt mưa xuân nhẹ nhàng làm hắn nhớ về mối tình sóng gió thưở đôi mươi một thời, hắn ôm lấy ngôi mộ lạnh lẽo khóc nấc lên từng hồi. Hắn vẫn nhớ đến hình ảnh Vân lần đầu gặp gỡ ở vũ trường New Century - giờ vũ trường ngày nào cũng đã theo thời gian không còn tồn tại.....Tương lai của chúng mình, là như thế này sao Vân?
Một dân chơi toàn diện nhất Hà Thành và 1 cô gái Sài Thành xinh đẹp nhất. Mối tình dân chơi năm xưa. Người còn, người mất. Người tìm được hạnh phúc đích thực. Kẻ vĩnh viễn nằm xuống. Đúng là ' cuộc vui nào rồi cũng sẽ có lúc tàn ', nếu như không biết điểm dừng trước những ham muốn, không tỉnh táo trước những cám dỗ thì kết cục sẽ không có hậu đối với bất cứ ai đang sống trên thế gian này - Hắn rút ra kết luận đau xót....
- Giá như thời gian đó, em không bỏ anh để đi theo Gã Râu Quai Nón, có lẽ giờ 2 ta đã hạnh phúc rồi phải không em? - Hắn nói khi nhìn vào gương mặt của Vân được khắc trên bia mộ.....
Phương đứng cạnh hắn lúc này chợt lên tiếng:
- Em quên chưa nói với anh rằng, thời gian đó Vân luôn mong được anh tha thứ....Vân trong đau đớn quằn quại đã có lúc hét lên rằng xin anh hãy tha thứ cho em ....
- Nhưng giờ thì anh tha thứ cho em rồi......Hắn thầm nói với Vân trong làn khói hương rồi hôn lên ngôi mộ của cô...Rồi những năm sau đó, cứ đến gần dịp Valentine là hắn lại ra thăm Vân, trên tay luôn mang theo bó hoa hồng đẹp như thưở nào.....
Cô con gái của hắn được đặt tên là Cẩm Vân, không ngờ rằng, Thu Hằng cũng rất thích cái tên này. Và tất nhiên, chuyện cũ về mối tình của một dân chơi, suốt đời hắn sẽ giấu tiệt đi, không cho nàng biết. Và nhất định hắn và Thu Hằng sẽ chăm sóc, giáo dục cô con gái Cẩm Vân này chu đáo để sớm trở nên xinh đẹp và giỏi giang, ít ra là bằng một nửa mẹ nó....Thế rồi, theo năm tháng, Cẩm Vân lớn dần lên và ngày một xinh đẹp, ngoan ngoãn, học giỏi. Vân đến tuổi trưởng thành con xinh đẹp và nết na hơn cả mẹ Thu Hằng của nó nữa....Điều đó làm cha mẹ Cẩm Vân rất hài lòng. Sau này Cẩm Vân cũng đã có một gia đình riêng thật hạnh phúc....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.