Ba Mối Tình Và Kết Cục Của Một Dân Chơi
Chương 5: Đi chơi với người đẹp
Đang cập nhật
06/11/2014
Buổi tối hôm nay thật quá đỗi êm đềm với hắn, ngồi trong một nhà hàng chuyên đồ Nhật sang trọng và trước mặt là Cẩm Vân xinh đẹp.. Hôm nay cô ta mặc chiếc áo cổ lông màu hồng, váy hồng, chân đi đôi bốt trắng.Vân và hắn có 1 sở thích chung đó là ăn sushi, đặc biệt là Gunkan zushi - cơm được nặn theo hình cái chén nhỏ, bọc ngoài bằng rong biển và phủ bên trên là trứng cá!...Vừa ăn cao lương mỹ vị, mắt lại được ngắm nhìn người đẹp nên chẳng mấy chốc là no.Cài lại cúc áo vest, hắn khệnh khạng đứng dậy vẫy tay người phục vụ:
-Tính tiền!!!
Cẩm Vân nhìn bộ dạng của hắn mà cười khúc khích, nhắc hắn nhỏ mồm kẻo ở đây toàn khách Vip - không giống như những hàng quán bình thường khác rồi vừa cười vừa nói luôn: "Không cần đâu anh, em thanh toán rồi ". Hắn ngạc nhiên không hiểu vì sao Vân làm vậy. Rồi xoa xoa cái bụng, hắn đến cạnh cô ta thì thầm:
-Anh có đủ tiền để mua cả cái nhà hàng nay cho em ăn mà!
Vân cười lớn hơn, khoe chiếc răng xinh đính hạt kim cương lấp lánh rồi từ tốn nói:
-Anh không nhớ hôm nay là ngày gì à?
-Không - Hắn gãi đầu gãi tai.
-Hôm nay kỷ niệm 1 tháng anh và em gặp nhau trên New. Anh có còn nhớ chiếc cốc bị vỡ? Nó giống như những nỗi buồn của anh đã vỡ tan thành quá khứ và em đã mang đến cho anh 1 chiếc cốc mới - tượng trưng cho những niềm vui mới!!
Đôi mắt hắn rưng rưng xúc động. Hắn lặng người đi chẳng biết phải nói gì sau câu nói đầy ý nghĩa đó . Phải, quá khứ đã lùi xa mãi tít sau lưng và hiện tại của hắn là Vân - đang cười rất tươi lúc này...Còn tương lai, hắn mơ hồ rẳng tương lai của hắn sẽ tươi sáng hơn một chút....
Phóng xe máy thong dong trên đường Yên Phụ sau bữa tối, cặp đôi vẫn chuyện trò với nhau rôm rả. Suốt tháng qua, họ đã nói không biết bao nhiêu chuyện, từ sở thích ăn mặc, nước hoa, món ăn, kiểu tóc, âm nhạc, xe cộ...hầu như ngày nào cũng đi chơi khắp cái đất Hà Thành này. Nhưng trong lúc trò chuyện giữa im ắng của phố phường lúc này hắn lại đả động đến gia đình. Đơn giản hắn muốn moi thêm thông tin từ Vân, bởi bạn bè hắn có câu muốn đánh giá chính xác 1 cô gái trước tiên phải xét đến gia cảnh cô ta ra sao... Hắn tâm sự rằng gia đình mình rất hạnh phúc, chị gái đã lấy chồng, hắn rất được chiều và thich gì được nấy. Nhưng có đôi lần, hắn cảm thây mình hơi bất hiếu -vì chưa làm gì cả bằng chính bàn tay khối óc để cha mẹ vui lòng và tự hào - ngoài cái dáng vẻ đẹp trai đến mức bạn bè cha mẹ hắn đến nhà - ai cũng phải thốt lên!!!.. Lặng im 1 lúc,Vân mới dè dặt mở lời:
-Má em như thế nào thì anh biết rồi....
-Ba em làm bên bộ Ngoại Giao...Dạo nay em chán quá, ba em đang cặp kè với một con ranh con có khi còn nhỏ tuổi hơn cả em và dẫn nó về nhà.
-Nhưng em quen thế rồi, từ trước đến nay ba vẫn vậy...Ông đã lấy vợ hai đâu?
Giữa lúc trút bầu tâm sự, đột nhiên chuông điện thoại Vân reo, cảnh cô ta lúc nào cũng cầm bút gẩy gẩy vào cái màn hình O2 mini để nhắn tin và rút máy ra nghe điện đã quá quen với hắn.Từ lâu hắn rất ghét con gái lúc nào cũng kè kè di động nghe điện với nhắn tin như vậy. Nó làm ngáng chân nhưng câu chuyện hắn nói. Làm tụt cả cái cảm xúc hắn đang cao trào, và khiến hắn có đôi chút ghen...Nhưng vì chưa phải là người yêu của Vân nên hắn cũng không thể nhắc nhở..
-Dạ, lát em gọi lại sau nha...! Nhớ mua tặng em, anh hứa rồi đấy - Giọng Vân thật dễ thương với người bên kia máy.
- - - Mình đang nói đến đâu anh nhỉ? - Vân hỏi hắn tiếp rồi bỗng lảng sang 1 chuyện khác không liên quan: "" Trời hôm nay đẹp, em thích tiết trời thế này""
Họ dừng chân tại hàng ốc luộc trên một con phố vắng người qua lại... Vân rất thích ăn ốc, nhất là tại nơi này vì có nước chấm ngon. Cả 2 ngồi trên vỉa hè ăn một món dân dã khác với bữa tối vừa rồi. Vân vừa ăn vừa nói khẽ: "" Anh nhìn đôi vợ chồng này đi, người vợ thật tần tảo khéo tay. Còn ông chồng mải miết giúp vợ bưng bê từng sọt ốc, còn rửa cả bát nữa kìa...Hihi...2 đứa con gái sinh đôi chắc chỉ học lớp 5, lớp 6 cũng ra phụ giúp cha mẹ. Lần nào ra HN em cũng ngồi đây để ngắm họ.. - Nói đoạn Vân dừng lại, rồi nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: ""Gia đình họ hạnh phúc nhỉ, sau này em mong có được 1 niềm hạnh phúc như thế "" Khuôn mặt Vân ánh lên vẻ tươi tắn và hy vọng, đôi mắt càng thêm long lanh và đẹp hơn giữa những ánh đèn của buổi tối nay...
-Trời lạnh mà anh không mang mũ len à? Thôi để em quấn cái khăn quàng cổ lên đầu che 2 cái tai anh cho đỡ lạnh! - Vân nói với hắn khi đã đứng ở trước cổng nhà mình...
Nói rồi Vân khéo léo quấn chiếc khăn quàng của mình lên cổ hắn rồi quấn vòng lên che mất cặp tai hắn. Nhìn hắn lúc này trông thật buồn cười, Vân thích cái mặt hắn lúc này. ""Nó đáng yêu như một đứa trẻ con "" - Cẩm Vân nghĩ .
-Anh về nhà cẩn thận nha - Vân cười tươi 1 lần nữa trước khi hắn phóng xe đi. Lúc này đã 1h sáng...
Trở về với căn phòng riêng thân thuộc sau một tối đi chơi...Hắn nằm ôm gối và ngẫm nghĩ về tất cả những diễn biến xảy ra tối nay. Hắn đã hiểu thêm nhiều về Cẩm Vân, ẩn chứa trong con người cô ta là nặng trĩu những cảm xúc phức tạp bắt nguồn từ gia đình...Điều đó ảnh hưởng tới tính cách Vân, rất nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng đôi lúc bất cần!!! ... Vân rất ham vui, lúc nào cũng chỉ thích đi chơi và buôn điện thoại, không đi với hắn thì lại đi với một hội nào đó. Có hôm không gặp, 2h sáng hắn gọi điện cho Vân thì thấy bảo đang ăn uống cùng tụi bạn chưa về. Có lần hắn hỏi về công việc hiện tại thì cô ta nói: "" Em chán nên đã bỏ học ở trường Đại Học Mở rồi, sắp tới em sẽ mở cửa hàng quần áo "" Hắn nghĩ, Vân là một dân chơi đấy, nhưng không chuốc lấy cho mình sự sa đoạ. Bằng chứng là nhiều lần lên sàn, Vân ăn mặc hở hang và nhảy rất sexy, cuồng nhiệt!!! Hắn toàn đưa cho Vân thuốc lắc nhưng cô ta không "" cắn"". Song hắn băn khoăn rằng tại sao Vân khuyên không nên online nhiều vì thế giới ảo đầy những phù du,lừa lọc, mà lại không khuyên hắn bỏ nghiện thuốc lắc??????????
-Tính tiền!!!
Cẩm Vân nhìn bộ dạng của hắn mà cười khúc khích, nhắc hắn nhỏ mồm kẻo ở đây toàn khách Vip - không giống như những hàng quán bình thường khác rồi vừa cười vừa nói luôn: "Không cần đâu anh, em thanh toán rồi ". Hắn ngạc nhiên không hiểu vì sao Vân làm vậy. Rồi xoa xoa cái bụng, hắn đến cạnh cô ta thì thầm:
-Anh có đủ tiền để mua cả cái nhà hàng nay cho em ăn mà!
Vân cười lớn hơn, khoe chiếc răng xinh đính hạt kim cương lấp lánh rồi từ tốn nói:
-Anh không nhớ hôm nay là ngày gì à?
-Không - Hắn gãi đầu gãi tai.
-Hôm nay kỷ niệm 1 tháng anh và em gặp nhau trên New. Anh có còn nhớ chiếc cốc bị vỡ? Nó giống như những nỗi buồn của anh đã vỡ tan thành quá khứ và em đã mang đến cho anh 1 chiếc cốc mới - tượng trưng cho những niềm vui mới!!
Đôi mắt hắn rưng rưng xúc động. Hắn lặng người đi chẳng biết phải nói gì sau câu nói đầy ý nghĩa đó . Phải, quá khứ đã lùi xa mãi tít sau lưng và hiện tại của hắn là Vân - đang cười rất tươi lúc này...Còn tương lai, hắn mơ hồ rẳng tương lai của hắn sẽ tươi sáng hơn một chút....
Phóng xe máy thong dong trên đường Yên Phụ sau bữa tối, cặp đôi vẫn chuyện trò với nhau rôm rả. Suốt tháng qua, họ đã nói không biết bao nhiêu chuyện, từ sở thích ăn mặc, nước hoa, món ăn, kiểu tóc, âm nhạc, xe cộ...hầu như ngày nào cũng đi chơi khắp cái đất Hà Thành này. Nhưng trong lúc trò chuyện giữa im ắng của phố phường lúc này hắn lại đả động đến gia đình. Đơn giản hắn muốn moi thêm thông tin từ Vân, bởi bạn bè hắn có câu muốn đánh giá chính xác 1 cô gái trước tiên phải xét đến gia cảnh cô ta ra sao... Hắn tâm sự rằng gia đình mình rất hạnh phúc, chị gái đã lấy chồng, hắn rất được chiều và thich gì được nấy. Nhưng có đôi lần, hắn cảm thây mình hơi bất hiếu -vì chưa làm gì cả bằng chính bàn tay khối óc để cha mẹ vui lòng và tự hào - ngoài cái dáng vẻ đẹp trai đến mức bạn bè cha mẹ hắn đến nhà - ai cũng phải thốt lên!!!.. Lặng im 1 lúc,Vân mới dè dặt mở lời:
-Má em như thế nào thì anh biết rồi....
-Ba em làm bên bộ Ngoại Giao...Dạo nay em chán quá, ba em đang cặp kè với một con ranh con có khi còn nhỏ tuổi hơn cả em và dẫn nó về nhà.
-Nhưng em quen thế rồi, từ trước đến nay ba vẫn vậy...Ông đã lấy vợ hai đâu?
Giữa lúc trút bầu tâm sự, đột nhiên chuông điện thoại Vân reo, cảnh cô ta lúc nào cũng cầm bút gẩy gẩy vào cái màn hình O2 mini để nhắn tin và rút máy ra nghe điện đã quá quen với hắn.Từ lâu hắn rất ghét con gái lúc nào cũng kè kè di động nghe điện với nhắn tin như vậy. Nó làm ngáng chân nhưng câu chuyện hắn nói. Làm tụt cả cái cảm xúc hắn đang cao trào, và khiến hắn có đôi chút ghen...Nhưng vì chưa phải là người yêu của Vân nên hắn cũng không thể nhắc nhở..
-Dạ, lát em gọi lại sau nha...! Nhớ mua tặng em, anh hứa rồi đấy - Giọng Vân thật dễ thương với người bên kia máy.
- - - Mình đang nói đến đâu anh nhỉ? - Vân hỏi hắn tiếp rồi bỗng lảng sang 1 chuyện khác không liên quan: "" Trời hôm nay đẹp, em thích tiết trời thế này""
Họ dừng chân tại hàng ốc luộc trên một con phố vắng người qua lại... Vân rất thích ăn ốc, nhất là tại nơi này vì có nước chấm ngon. Cả 2 ngồi trên vỉa hè ăn một món dân dã khác với bữa tối vừa rồi. Vân vừa ăn vừa nói khẽ: "" Anh nhìn đôi vợ chồng này đi, người vợ thật tần tảo khéo tay. Còn ông chồng mải miết giúp vợ bưng bê từng sọt ốc, còn rửa cả bát nữa kìa...Hihi...2 đứa con gái sinh đôi chắc chỉ học lớp 5, lớp 6 cũng ra phụ giúp cha mẹ. Lần nào ra HN em cũng ngồi đây để ngắm họ.. - Nói đoạn Vân dừng lại, rồi nhìn thẳng vào mắt hắn, nói: ""Gia đình họ hạnh phúc nhỉ, sau này em mong có được 1 niềm hạnh phúc như thế "" Khuôn mặt Vân ánh lên vẻ tươi tắn và hy vọng, đôi mắt càng thêm long lanh và đẹp hơn giữa những ánh đèn của buổi tối nay...
-Trời lạnh mà anh không mang mũ len à? Thôi để em quấn cái khăn quàng cổ lên đầu che 2 cái tai anh cho đỡ lạnh! - Vân nói với hắn khi đã đứng ở trước cổng nhà mình...
Nói rồi Vân khéo léo quấn chiếc khăn quàng của mình lên cổ hắn rồi quấn vòng lên che mất cặp tai hắn. Nhìn hắn lúc này trông thật buồn cười, Vân thích cái mặt hắn lúc này. ""Nó đáng yêu như một đứa trẻ con "" - Cẩm Vân nghĩ .
-Anh về nhà cẩn thận nha - Vân cười tươi 1 lần nữa trước khi hắn phóng xe đi. Lúc này đã 1h sáng...
Trở về với căn phòng riêng thân thuộc sau một tối đi chơi...Hắn nằm ôm gối và ngẫm nghĩ về tất cả những diễn biến xảy ra tối nay. Hắn đã hiểu thêm nhiều về Cẩm Vân, ẩn chứa trong con người cô ta là nặng trĩu những cảm xúc phức tạp bắt nguồn từ gia đình...Điều đó ảnh hưởng tới tính cách Vân, rất nhẹ nhàng, dịu dàng nhưng đôi lúc bất cần!!! ... Vân rất ham vui, lúc nào cũng chỉ thích đi chơi và buôn điện thoại, không đi với hắn thì lại đi với một hội nào đó. Có hôm không gặp, 2h sáng hắn gọi điện cho Vân thì thấy bảo đang ăn uống cùng tụi bạn chưa về. Có lần hắn hỏi về công việc hiện tại thì cô ta nói: "" Em chán nên đã bỏ học ở trường Đại Học Mở rồi, sắp tới em sẽ mở cửa hàng quần áo "" Hắn nghĩ, Vân là một dân chơi đấy, nhưng không chuốc lấy cho mình sự sa đoạ. Bằng chứng là nhiều lần lên sàn, Vân ăn mặc hở hang và nhảy rất sexy, cuồng nhiệt!!! Hắn toàn đưa cho Vân thuốc lắc nhưng cô ta không "" cắn"". Song hắn băn khoăn rằng tại sao Vân khuyên không nên online nhiều vì thế giới ảo đầy những phù du,lừa lọc, mà lại không khuyên hắn bỏ nghiện thuốc lắc??????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.