Chương 40: Huyết Mạch (2)
Khai Hoang
09/02/2023
Có lẽ phu xe cũng cảm thấy không đúng, vén rèm xe lên để quan sát một chút, lại phát hiện không có gì dị thường, hắn liền lạnh lẽo nói: “Đây là nhà xe Phú Long, ông chủ chính là Trương điển sử Trương đại nhân của quận nha! Các ngươi đừng gây chuyện, làm hỏng mối làm ăn của nhà chúng ta thì các ngươi đừng hòng dễ chịu.”
Sau khi cảnh cáo một câu, hắn lại bắt đầu đánh xe ngựa đi ra khỏi cửa thành.
Tầm mắt của Sở Hi Thanh cũng chuyển ra ngoài cửa sổ, trong con ngươi hiện lên vẻ phức tạp.
Sau khi xe ngựa ra khỏi thành, có thể nhìn những gian nhà được xây bằng tường đất và cỏ lau ở hai bên đường. Sau đó là một mảnh ruộng nước mênh mông vô bờ, từng cái từng cái thôn trang to to nhỏ nhỏ được tô điểm ở giữa đám ruộng nước này.
Nhìn giống như một bức tranh ở vùng sông nước Giang Nam thời cổ đại vậy.
Sở Hi Thanh đã nhìn thấy vô số lần khi đi áp tiêu, ban đầu hắn còn thấy mới mẻ, cảm thấy bầu không khí chưa bị ô nhiễm này vô cùng tươi mới và mát mẻ.
Nhưng mà bây giờ, hắn càng ngày càng nhớ đến thế giới kia của mình.
Xe ngựa đi dọc theo con đường về phía đông, sau khi đi được khoảng bảy mươi dặm, phong cảnh ở bên ngoài cửa sổ bắt đầu thay đổi.
Trước đó là vùng sông nước Giang Nam, hiện giờ là hoang mạc ở Tây Bắc.
Không chỉ có nhiệt độ tăng nhiều, càng ngày càng trở nên nóng bức hơn, mà mặt đất cũng biến thành sa mạc không có một ngọn cỏ.
Đây chính là Hỏa Cốt Quật, năm dặm quanh đây đều là như vậy.
Còn có thể nhìn thấy một thành trấn phồn hoa ở trên đỉnh núi phía xa xa.
Nơi này không chỉ là nơi sản xuất Dương Dương Thảo, mà còn là nơi sản xuất linh dược nổi tiếng nhất ở phạm vi trăm dặm quanh quận Tú Thủy này.
Rất nhiều người đều đến đây hái thuốc để kiếm sống, cũng hội tụ rất nhiều thế lực trong quận Tú Thủy.
Xe ngựa đi đến nơi cách thành trấn khoảng một dặm thì bảo tất cả mọi người xuống xe, Sở Hi Thanh chỉ có thể vác hành lý, đi bộ với Lục Loạn Ly.
Sở Hi Thanh vừa đi vừa dò hỏi: “Lục sư muội muốn tu luyện pháp thuật gì ở Hỏa Cốt Quật? Cần gì địa phương nào, lại mất bao nhiêu thời gian? Ta phải nói trước với ngươi, ta phải đi rất nhiều chỗ, thời gian phải từ ba đến năm ngày, sau khi tìm thấy thuốc thì sẽ đi ngay. Nói đi nói lại, rốt cuộc ngươi muốn tu luyện loại pháp thuật gì mà phải chạy đến Hỏa Cốt Quật?”
“Ta muốn tu luyện Hỏa Linh Vu Thần Chú, chắc hẳn là ngươi chưa từng nghe đến.” Lục Loạn Ly đi ở phía sau Sở Hi Thanh, thuận miệng trả lời: “Môn pháp thật này của ta, chỉ cần vào Hỏa Cốt Quật là có thể tu hành, không cần hoàn cảnh đặc thù nào. Vì lẽ đó, ngươi đi đâu thì ta sẽ đi đó.”
Sở Hi Thanh nhất thời quay đầu lại, nhìn Lục Loạn Ly với ánh mắt nghi ngờ.
Hắn nghi ngờ cô gái này đang nói ba hoa, mục đích chính là để đi theo mình.
Hắn không khỏi sờ sờ mặt của mình, nghĩ thầm mình lại cuốn hút và quyến rũ như thế cơ à?
Mặt Lục Loạn Ly đỏ lên, nàng chính là tìm cớ để đi theo Sở Hi Thanh mà thôi, nhưng mà không thể nói như vậy được.
Nàng hừ nhẹ một tiếng: “Đây là một loại thần chú thỉnh thần, ngươi có biết lai lịch của Hỏa Cốt Quật này không?”
“Không biết.” Sở Hi Thanh lắc đầu, hắn không có hứng thú với mấy thứ này.
Hắn chỉ biết trong này có Dương Dương Thảo mà mình cần là được.
“Hỏa Cốt Quật là do hài cốt của một thượng cổ cự thần hóa thành, là đồng tộc với tổ tiên Bàn Cổ của chúng ta.” Lục Loạn Ly vừa giải thích vừa nhìn về phía sườn núi với ánh mắt dị dạng: “Vị cự thần này vốn là thuộc hạ của Hỏa Thần – Diễm Dung, đi theo Diễm Dung phạt thiên, cuối cùng bại vong trên sông Tú Thủy, sau khi chết thì hài cốt từ từ hóa thành Hỏa Cốt Quật.”
“Vậy bên trong Hỏa Cốt Quật này còn chôn một thưởng cổ cự thần?” Sở Hi Thanh có chút giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy lai lịch của Hỏa Cốt Quật.
Thượng cổ cự thần chính là tiên thiên thần linh thời viễn cổ của thế giới này, có người nói trời sinh đã có sức mạnh của võ tu tam phẩm, bọn họ cũng là tổ tiên chung của nhân loại, yêu thần, Cự linh và Cự vu trên thế giới này.
“Tất nhiên, bằng không thì vì sao Dương Dương Thảo kia có thể trở thành tài liệu chính của bí dược tầng thứ hai Dưỡng Nguyên Công? Dương Dương Thảo được sinh ra từ sức mạnh còn sót lại của thi hài cự thần, nó có thể giúp người ta giải phóng phong ấn trong huyết mạch.”
“Võ tu nguyên công có cửu phẩm và mười tám cấp, tổng cộng có mười tám tầng bí dược, nói cho cùng chính là từng bước phá tan gông xiềng trong huyết mạch của chúng ta, giải trừ phong ấn trong huyết mạch của chúng ta.”
Lục Loạn Ly bắt đầu giải thích giống như thật: “Hỏa Linh Vu Thần Chú mà ta muốn tu luyện, chính là mời một tia tàn linh của vị cự thần này đến, ngày sau có thể làm việc cho ta.”
Lúc này, giọng nói của nàng hơi ngưng lại.
Hai người đã đi đến trước tòa thành trấn kia.
Lục Loạn Ly đã thấy lối vào ở trên phố, thình lình có hơn bảy mươi cái cọc gỗ.
Cách sáu bước lại có một cái, trên mỗi một cái cọc gỗ đều có một bộ thi thể. Tất cả đều chết từ lâu, da thịt trắng xanh, một đám ruồi bọ vờn quanh, trên cọc gỗ còn có vết máu đã khô màu nâu nhạt.
Sở Hi Thanh nhìn những cọc gỗ này lại kinh ngạc không thôi, nội tâm cũng theo đó mà trầm xuống.
Sau khi cảnh cáo một câu, hắn lại bắt đầu đánh xe ngựa đi ra khỏi cửa thành.
Tầm mắt của Sở Hi Thanh cũng chuyển ra ngoài cửa sổ, trong con ngươi hiện lên vẻ phức tạp.
Sau khi xe ngựa ra khỏi thành, có thể nhìn những gian nhà được xây bằng tường đất và cỏ lau ở hai bên đường. Sau đó là một mảnh ruộng nước mênh mông vô bờ, từng cái từng cái thôn trang to to nhỏ nhỏ được tô điểm ở giữa đám ruộng nước này.
Nhìn giống như một bức tranh ở vùng sông nước Giang Nam thời cổ đại vậy.
Sở Hi Thanh đã nhìn thấy vô số lần khi đi áp tiêu, ban đầu hắn còn thấy mới mẻ, cảm thấy bầu không khí chưa bị ô nhiễm này vô cùng tươi mới và mát mẻ.
Nhưng mà bây giờ, hắn càng ngày càng nhớ đến thế giới kia của mình.
Xe ngựa đi dọc theo con đường về phía đông, sau khi đi được khoảng bảy mươi dặm, phong cảnh ở bên ngoài cửa sổ bắt đầu thay đổi.
Trước đó là vùng sông nước Giang Nam, hiện giờ là hoang mạc ở Tây Bắc.
Không chỉ có nhiệt độ tăng nhiều, càng ngày càng trở nên nóng bức hơn, mà mặt đất cũng biến thành sa mạc không có một ngọn cỏ.
Đây chính là Hỏa Cốt Quật, năm dặm quanh đây đều là như vậy.
Còn có thể nhìn thấy một thành trấn phồn hoa ở trên đỉnh núi phía xa xa.
Nơi này không chỉ là nơi sản xuất Dương Dương Thảo, mà còn là nơi sản xuất linh dược nổi tiếng nhất ở phạm vi trăm dặm quanh quận Tú Thủy này.
Rất nhiều người đều đến đây hái thuốc để kiếm sống, cũng hội tụ rất nhiều thế lực trong quận Tú Thủy.
Xe ngựa đi đến nơi cách thành trấn khoảng một dặm thì bảo tất cả mọi người xuống xe, Sở Hi Thanh chỉ có thể vác hành lý, đi bộ với Lục Loạn Ly.
Sở Hi Thanh vừa đi vừa dò hỏi: “Lục sư muội muốn tu luyện pháp thuật gì ở Hỏa Cốt Quật? Cần gì địa phương nào, lại mất bao nhiêu thời gian? Ta phải nói trước với ngươi, ta phải đi rất nhiều chỗ, thời gian phải từ ba đến năm ngày, sau khi tìm thấy thuốc thì sẽ đi ngay. Nói đi nói lại, rốt cuộc ngươi muốn tu luyện loại pháp thuật gì mà phải chạy đến Hỏa Cốt Quật?”
“Ta muốn tu luyện Hỏa Linh Vu Thần Chú, chắc hẳn là ngươi chưa từng nghe đến.” Lục Loạn Ly đi ở phía sau Sở Hi Thanh, thuận miệng trả lời: “Môn pháp thật này của ta, chỉ cần vào Hỏa Cốt Quật là có thể tu hành, không cần hoàn cảnh đặc thù nào. Vì lẽ đó, ngươi đi đâu thì ta sẽ đi đó.”
Sở Hi Thanh nhất thời quay đầu lại, nhìn Lục Loạn Ly với ánh mắt nghi ngờ.
Hắn nghi ngờ cô gái này đang nói ba hoa, mục đích chính là để đi theo mình.
Hắn không khỏi sờ sờ mặt của mình, nghĩ thầm mình lại cuốn hút và quyến rũ như thế cơ à?
Mặt Lục Loạn Ly đỏ lên, nàng chính là tìm cớ để đi theo Sở Hi Thanh mà thôi, nhưng mà không thể nói như vậy được.
Nàng hừ nhẹ một tiếng: “Đây là một loại thần chú thỉnh thần, ngươi có biết lai lịch của Hỏa Cốt Quật này không?”
“Không biết.” Sở Hi Thanh lắc đầu, hắn không có hứng thú với mấy thứ này.
Hắn chỉ biết trong này có Dương Dương Thảo mà mình cần là được.
“Hỏa Cốt Quật là do hài cốt của một thượng cổ cự thần hóa thành, là đồng tộc với tổ tiên Bàn Cổ của chúng ta.” Lục Loạn Ly vừa giải thích vừa nhìn về phía sườn núi với ánh mắt dị dạng: “Vị cự thần này vốn là thuộc hạ của Hỏa Thần – Diễm Dung, đi theo Diễm Dung phạt thiên, cuối cùng bại vong trên sông Tú Thủy, sau khi chết thì hài cốt từ từ hóa thành Hỏa Cốt Quật.”
“Vậy bên trong Hỏa Cốt Quật này còn chôn một thưởng cổ cự thần?” Sở Hi Thanh có chút giật mình, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy lai lịch của Hỏa Cốt Quật.
Thượng cổ cự thần chính là tiên thiên thần linh thời viễn cổ của thế giới này, có người nói trời sinh đã có sức mạnh của võ tu tam phẩm, bọn họ cũng là tổ tiên chung của nhân loại, yêu thần, Cự linh và Cự vu trên thế giới này.
“Tất nhiên, bằng không thì vì sao Dương Dương Thảo kia có thể trở thành tài liệu chính của bí dược tầng thứ hai Dưỡng Nguyên Công? Dương Dương Thảo được sinh ra từ sức mạnh còn sót lại của thi hài cự thần, nó có thể giúp người ta giải phóng phong ấn trong huyết mạch.”
“Võ tu nguyên công có cửu phẩm và mười tám cấp, tổng cộng có mười tám tầng bí dược, nói cho cùng chính là từng bước phá tan gông xiềng trong huyết mạch của chúng ta, giải trừ phong ấn trong huyết mạch của chúng ta.”
Lục Loạn Ly bắt đầu giải thích giống như thật: “Hỏa Linh Vu Thần Chú mà ta muốn tu luyện, chính là mời một tia tàn linh của vị cự thần này đến, ngày sau có thể làm việc cho ta.”
Lúc này, giọng nói của nàng hơi ngưng lại.
Hai người đã đi đến trước tòa thành trấn kia.
Lục Loạn Ly đã thấy lối vào ở trên phố, thình lình có hơn bảy mươi cái cọc gỗ.
Cách sáu bước lại có một cái, trên mỗi một cái cọc gỗ đều có một bộ thi thể. Tất cả đều chết từ lâu, da thịt trắng xanh, một đám ruồi bọ vờn quanh, trên cọc gỗ còn có vết máu đã khô màu nâu nhạt.
Sở Hi Thanh nhìn những cọc gỗ này lại kinh ngạc không thôi, nội tâm cũng theo đó mà trầm xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.