Chương 13: Ông dám không?
Khang Pom
24/06/2021
Thẩm Ninh đỏ mặt, sao anh có thể dùng câu nói quất mã truy phong để nói cô chứ? Không lẽ giấc mơ đêm qua...
"Vậy là rõ rồi nha, Thẩm Ninh có tật giật mình."
"Sao cậu lại ở đây?" Lăng Mặc đặt đồ ăn sáng xuống bàn, phòng này không có bếp nên anh đã xuống dưới mua đồ ăn sáng cho cô.
"Không biết lão hồ ly Kim gia kia làm thế nào, chuyển hạng mục chúng ta huỷ sang kí với Lăng thị, hôm nay họ sẽ ký hợp đồng. Đúng là tránh vỏ dưa lại cứ thích đâm đầu vào vỏ dừa."
"Chuẩn bị xe, 10 phút nữa chúng ta đến Lăng thị." Lăng Mặc nói xong, đang định đi thay đồ lại thấy cô đang ngây ngốc mình mình. Chút nữa anh đã quên mất cô đang ở đây.
"Em ăn xong thì đợi anh ở đây."
Thẩm Ninh gật gật đầu. Lăng Mặc trước sau gì cũng là người thừa kế Lăng thị nhưng hình như mấy năm trước, anh cãi nhau một trận với ông nội sau đó tự mình xây dựng Hoàng Đằng, chẳng mấy chốc đã có thể đuổi kịp tập đoàn nhà mình.
Nghe tin Lăng Mặc sẽ đến Lăng thị, đám nhân viên vội vàng sửa soạn mọi thứ, ngay cả nhân viên vệ sinh cũng dọn dẹp lại cho thật sạch. Chiếc xe sang trọng dừng lại trước cửa Lăng thị, bảo vệ vừa nhìn biển số xe đã vội vàng chạy vào thông báo, mấy giây sau, đám người cấp cao liền chạy ra, nhân viên cũng xếp hàng dài nghiêm túc nghênh đón người thừa kế tương lai.
Lăng Mặc bước xuống xe, đi đến đâu liền khiến mọi người thấy áp lực đến đó, chỉ sợ sai xót một chút sẽ bị đuổi việc.
"Tiên sinh, Lăng tổng đang ở phòng làm việc." người dẫn đầu cúi người nói.
Bước chân dài đi đến phòng tổng giám đốc, lúc này Kim gia chủ đang không ngừng cười nói với Lăng gia chủ. Ông ta thất bại ở Hoàng Đằng nhưng vẫn có thể bám vào Lăng thị, chỉ cần ba ông ta ra mặt nói một chút liền có thể ký được hợp đồng với Lăng thị.
"Lăng tổng đã xem xét kỹ chưa? Hạng mục này đảm bảo sẽ kiếm được rất nhiều tiền, sẽ không để Lăng tổng phải thất vọng đâu." Kim Nghị cười ha hả nói.
"Đúng là một hạng mục tốt. Được rồi, tôi sẽ ký."
Rầm.... vừa đặt bút xuống còn chưa kịp ký, cánh cửa phòng đã bị mở mạnh. Lăng Mặc khí chất hơn người đi vào, vừa nhìn thấy Kim Nghị cũng ở đây thì nở nụ cười nhạt.
"Sao con lại đến đây? Cũng không biết phép tắc, vào mà không gõ cửa." Lăng gia chủ không hài lòng nói.
Kim Nghị liếc Lăng Mặc một cái, ông ta không đoán được Lăng Mặc lại đến đây lúc này, ông ta có dự cảm không lành. Quả nhiên...
"Hợp đồng này, Lăng thị không ký."
"Con nói cái gì?"
"Tôi nói, hợp đồng này Lăng thị không ký." Lăng Mặc tiến đến cầm hợp đồng lên, vừa nói vừa xé bỏ hợp đồng ngay trước mặt mọi người.
Kim Nghị nắm chặt tay, quả nhiên Lăng Mặc xuất hiện ở đâu, ở đó nhất định sẽ có chuyện. Rõ ràng sắp ký được hợp đồng quan trọng lại bị phá ngay vào phút chót.
"Lăng Mặc." Lăng gia chủ tức giận đập bàn đứng dậy. Hành động này chẳng khác nào đang xem thường ông ta, không coi ông ta ra gì.
"Lăng tổng, ngài là tổng giám đốc Lăng thị, sao có thể để chuyện này xảy ra?" Kim Nghị đổ thêm dầu vào lửa.
Lăng Mặc cười lạnh, xem ra Kim Nghị vẫn chưa học được bài học nhớ đời. Ông ta có phải cảm thấy anh ra tay quá nhẹ nên quên mất Lăng Mặc anh là người như thế nào sao? Nếu không phải ông Kim cứu anh, Kim thị sớm đã bị Hoàng Đằng thâu tóm rồi, làm gì còn có chuyện ông ta ở đây nữa?
"Lăng Mặc, mau xin lỗi Kim tổng ngay."
"Ông đang nói đùa với tôi sao?"
"Hợp đồng này là Kim thị ký với Lăng thị, con có liên quan gì mà tới đây gây rối?" Lăng gia chủ biết Lăng Mặc sẽ không xin lỗi, đành hướng sang chủ đề khác.
"Liên quan hay không, ông là người biết rõ nhất."
"Ta là tổng giám đốc Lăng thị, là người có quyền cao nhất ở đây. Ký hay không đó là quyền của ta". Lăng gia chủ tức giận nói.
"Vậy sao? Vậy ông thử ký xem, ông dám không?" Lăng Mặc nhìn thẳng ba mình thách thức, nói xong liền quay người rời đi.
Lăng gia chủ trong lòng tức giận đến muốn đánh người nhưng ông ta vẫn phải kiềm chế. Ông ta đúng là tổng giám đốc, là người có quyền cao nhất ở đây nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, cổ phần trong tay ông ta không bằng Lăng Mặc, ngay cả ba cũng đã dặn ông ta giữa lợi ích Lăng thị và Lăng Mặc thì nhất định phải chọn Lăng Mặc.
"Lăng tổng, vậy...."
"Kim tổng, hợp đồng này, tôi phải xin lỗi ông rồi. Nếu có cơ hội hợp tác lần nữa, tôi nhất định sẽ xem xét."
Lâm Triết đi theo sau anh, suy nghĩ một chút liền quay sang hỏi.
"Lăng tổng thật sự sẽ không ký sao?" nhìn bộ dạng tức giận đến xì khói như vậy, chắc hẳn rất ưng hợp đồng đó.
"Ông ta không dám." Lăng Mặc nhếch môi cười.
Kim Nghị về tới nhà, nhịn không được đạp đổ chậu hoa phòng khách. Lăng Mặc chết tiệt, lại muốn đuổi cùng giết tận, không cho ông ta một cơ hội. Không ký được với Hoàng Đằng đã đành, bây giờ ngay cả Lăng thị cũng không thể ký. Lăng Quân vô dụng kia, đến con trai mình cũng không quản được, lại dễ dàng bị qua mặt như vậy.
"Ông xã, anh đừng nóng, không ký với Lăng thị thì chúng ta ký với tập đoàn khác. Tập đoàn lớn thiếu gì, đâu chỉ có mình Hoàng Đằng và Lăng thị." Kim phu nhân an ủi chồng mình, mỗi lần Kim Nghị tức giận, ông ta đều muốn đập đồ, dạo này đồ trong nhà đã bị đập không biết bao nhiêu cái.
"Nói thì dễ. Hạng mục đó công ty nhỏ không đủ trình, công ty lớn thì chưa đâu phải ai cũng dễ dàng ký."
Nếu không phải ba ông ta mở lời, Lăng Quân kia cũng đâu dễ dàng đồng ý ký nhanh như vậy. Chỉ tiếc, còn thiếu một chút nữa.
"Không phải còn Lệ thị và Cố thị sao?"
"Thằng nhóc Cố Tinh Trần đó vừa nhìn liền nói không có hứng thú với hạng mục này. Lệ thị cũng khó như Hoàng Đằng thôi, nghe nói người thừa kế Lệ thị mới về nước, tính tình ranh ma không khác Lăng Mặc đâu." Kim Nghị sầu não nói.
Kim phu nhân vừa nghe đến người thừa kế Lệ thị, trong mắt lại hiện lên vô vàn tính toán. Con gái theo đuổi Lăng Mặc không thành, vậy cũng có thể quay sang tấn công công tử Lệ gia. Nếu như thành công, vậy chẳng phải một bước lên mây sao?
"Thật sự không còn cách nào sao?"
"Nếu như nắm được điểm yếu của Lăng Mặc, vậy thì hay rồi. Nhưng thằng nhóc đó rất tinh ranh, không để lộ điểm yếu của bản thân."
Kim Cẩm Nhi nấp một bên, nghe vậy liền vội vàng chạy vào như thể vừa mới về.
"Ba, mẹ, hai người nghe tin gì chưa?"
"Sao vậy Cẩm Nhi?"
"Lăng Mặc có vợ sắp cưới rồi, nghe nói là một người không danh không phận. Cũng không biết có điểm nào tốt, lại được Lăng Mặc yêu thương như vậy." Kim Cẩm Nhi ấm ức ôm cánh tay Kim phu nhân.
"Con nói vợ sắp cưới của thằng nhóc đó không danh không phận sao?" Kim Nghị nhíu mày hỏi lại.
"Đúng vậy. Trước đây cô ta là con nuôi Hạ gia, nhưng đã bị Hạ gia đuổi ra ngoài, cắt đứt quan hệ rồi."
Kim gia chủ nở nụ cười nham hiểm. Nếu Lăng Mặc đã không nể mặt ông ta như vậy, vậy thì đừng trách ông ta chạm vào cô vợ mỏng manh kia. Kim Cẩm Nhi trong lòng vô cùng vui vẻ, nếu Thẩm Ninh rơi vào tay ba cô ta, vậy thì đúng là vui vẻ rồi.
Hoàng Đằng, cuộc họp quan trọng đang diễn ra, bảo vệ lại thông báo có người đến gây sự, muốn tìm Lăng Mặc bằng được. Anh nhíu mày, kêu Lâm Triết xuống giải quyết nhưng anh ta vừa đi chưa được 10 phút đã vội vàng quay lại.
"Lăng Mặc, Thẩm Ninh mất tích rồi."
"Vậy là rõ rồi nha, Thẩm Ninh có tật giật mình."
"Sao cậu lại ở đây?" Lăng Mặc đặt đồ ăn sáng xuống bàn, phòng này không có bếp nên anh đã xuống dưới mua đồ ăn sáng cho cô.
"Không biết lão hồ ly Kim gia kia làm thế nào, chuyển hạng mục chúng ta huỷ sang kí với Lăng thị, hôm nay họ sẽ ký hợp đồng. Đúng là tránh vỏ dưa lại cứ thích đâm đầu vào vỏ dừa."
"Chuẩn bị xe, 10 phút nữa chúng ta đến Lăng thị." Lăng Mặc nói xong, đang định đi thay đồ lại thấy cô đang ngây ngốc mình mình. Chút nữa anh đã quên mất cô đang ở đây.
"Em ăn xong thì đợi anh ở đây."
Thẩm Ninh gật gật đầu. Lăng Mặc trước sau gì cũng là người thừa kế Lăng thị nhưng hình như mấy năm trước, anh cãi nhau một trận với ông nội sau đó tự mình xây dựng Hoàng Đằng, chẳng mấy chốc đã có thể đuổi kịp tập đoàn nhà mình.
Nghe tin Lăng Mặc sẽ đến Lăng thị, đám nhân viên vội vàng sửa soạn mọi thứ, ngay cả nhân viên vệ sinh cũng dọn dẹp lại cho thật sạch. Chiếc xe sang trọng dừng lại trước cửa Lăng thị, bảo vệ vừa nhìn biển số xe đã vội vàng chạy vào thông báo, mấy giây sau, đám người cấp cao liền chạy ra, nhân viên cũng xếp hàng dài nghiêm túc nghênh đón người thừa kế tương lai.
Lăng Mặc bước xuống xe, đi đến đâu liền khiến mọi người thấy áp lực đến đó, chỉ sợ sai xót một chút sẽ bị đuổi việc.
"Tiên sinh, Lăng tổng đang ở phòng làm việc." người dẫn đầu cúi người nói.
Bước chân dài đi đến phòng tổng giám đốc, lúc này Kim gia chủ đang không ngừng cười nói với Lăng gia chủ. Ông ta thất bại ở Hoàng Đằng nhưng vẫn có thể bám vào Lăng thị, chỉ cần ba ông ta ra mặt nói một chút liền có thể ký được hợp đồng với Lăng thị.
"Lăng tổng đã xem xét kỹ chưa? Hạng mục này đảm bảo sẽ kiếm được rất nhiều tiền, sẽ không để Lăng tổng phải thất vọng đâu." Kim Nghị cười ha hả nói.
"Đúng là một hạng mục tốt. Được rồi, tôi sẽ ký."
Rầm.... vừa đặt bút xuống còn chưa kịp ký, cánh cửa phòng đã bị mở mạnh. Lăng Mặc khí chất hơn người đi vào, vừa nhìn thấy Kim Nghị cũng ở đây thì nở nụ cười nhạt.
"Sao con lại đến đây? Cũng không biết phép tắc, vào mà không gõ cửa." Lăng gia chủ không hài lòng nói.
Kim Nghị liếc Lăng Mặc một cái, ông ta không đoán được Lăng Mặc lại đến đây lúc này, ông ta có dự cảm không lành. Quả nhiên...
"Hợp đồng này, Lăng thị không ký."
"Con nói cái gì?"
"Tôi nói, hợp đồng này Lăng thị không ký." Lăng Mặc tiến đến cầm hợp đồng lên, vừa nói vừa xé bỏ hợp đồng ngay trước mặt mọi người.
Kim Nghị nắm chặt tay, quả nhiên Lăng Mặc xuất hiện ở đâu, ở đó nhất định sẽ có chuyện. Rõ ràng sắp ký được hợp đồng quan trọng lại bị phá ngay vào phút chót.
"Lăng Mặc." Lăng gia chủ tức giận đập bàn đứng dậy. Hành động này chẳng khác nào đang xem thường ông ta, không coi ông ta ra gì.
"Lăng tổng, ngài là tổng giám đốc Lăng thị, sao có thể để chuyện này xảy ra?" Kim Nghị đổ thêm dầu vào lửa.
Lăng Mặc cười lạnh, xem ra Kim Nghị vẫn chưa học được bài học nhớ đời. Ông ta có phải cảm thấy anh ra tay quá nhẹ nên quên mất Lăng Mặc anh là người như thế nào sao? Nếu không phải ông Kim cứu anh, Kim thị sớm đã bị Hoàng Đằng thâu tóm rồi, làm gì còn có chuyện ông ta ở đây nữa?
"Lăng Mặc, mau xin lỗi Kim tổng ngay."
"Ông đang nói đùa với tôi sao?"
"Hợp đồng này là Kim thị ký với Lăng thị, con có liên quan gì mà tới đây gây rối?" Lăng gia chủ biết Lăng Mặc sẽ không xin lỗi, đành hướng sang chủ đề khác.
"Liên quan hay không, ông là người biết rõ nhất."
"Ta là tổng giám đốc Lăng thị, là người có quyền cao nhất ở đây. Ký hay không đó là quyền của ta". Lăng gia chủ tức giận nói.
"Vậy sao? Vậy ông thử ký xem, ông dám không?" Lăng Mặc nhìn thẳng ba mình thách thức, nói xong liền quay người rời đi.
Lăng gia chủ trong lòng tức giận đến muốn đánh người nhưng ông ta vẫn phải kiềm chế. Ông ta đúng là tổng giám đốc, là người có quyền cao nhất ở đây nhưng đó chỉ là vẻ bề ngoài, cổ phần trong tay ông ta không bằng Lăng Mặc, ngay cả ba cũng đã dặn ông ta giữa lợi ích Lăng thị và Lăng Mặc thì nhất định phải chọn Lăng Mặc.
"Lăng tổng, vậy...."
"Kim tổng, hợp đồng này, tôi phải xin lỗi ông rồi. Nếu có cơ hội hợp tác lần nữa, tôi nhất định sẽ xem xét."
Lâm Triết đi theo sau anh, suy nghĩ một chút liền quay sang hỏi.
"Lăng tổng thật sự sẽ không ký sao?" nhìn bộ dạng tức giận đến xì khói như vậy, chắc hẳn rất ưng hợp đồng đó.
"Ông ta không dám." Lăng Mặc nhếch môi cười.
Kim Nghị về tới nhà, nhịn không được đạp đổ chậu hoa phòng khách. Lăng Mặc chết tiệt, lại muốn đuổi cùng giết tận, không cho ông ta một cơ hội. Không ký được với Hoàng Đằng đã đành, bây giờ ngay cả Lăng thị cũng không thể ký. Lăng Quân vô dụng kia, đến con trai mình cũng không quản được, lại dễ dàng bị qua mặt như vậy.
"Ông xã, anh đừng nóng, không ký với Lăng thị thì chúng ta ký với tập đoàn khác. Tập đoàn lớn thiếu gì, đâu chỉ có mình Hoàng Đằng và Lăng thị." Kim phu nhân an ủi chồng mình, mỗi lần Kim Nghị tức giận, ông ta đều muốn đập đồ, dạo này đồ trong nhà đã bị đập không biết bao nhiêu cái.
"Nói thì dễ. Hạng mục đó công ty nhỏ không đủ trình, công ty lớn thì chưa đâu phải ai cũng dễ dàng ký."
Nếu không phải ba ông ta mở lời, Lăng Quân kia cũng đâu dễ dàng đồng ý ký nhanh như vậy. Chỉ tiếc, còn thiếu một chút nữa.
"Không phải còn Lệ thị và Cố thị sao?"
"Thằng nhóc Cố Tinh Trần đó vừa nhìn liền nói không có hứng thú với hạng mục này. Lệ thị cũng khó như Hoàng Đằng thôi, nghe nói người thừa kế Lệ thị mới về nước, tính tình ranh ma không khác Lăng Mặc đâu." Kim Nghị sầu não nói.
Kim phu nhân vừa nghe đến người thừa kế Lệ thị, trong mắt lại hiện lên vô vàn tính toán. Con gái theo đuổi Lăng Mặc không thành, vậy cũng có thể quay sang tấn công công tử Lệ gia. Nếu như thành công, vậy chẳng phải một bước lên mây sao?
"Thật sự không còn cách nào sao?"
"Nếu như nắm được điểm yếu của Lăng Mặc, vậy thì hay rồi. Nhưng thằng nhóc đó rất tinh ranh, không để lộ điểm yếu của bản thân."
Kim Cẩm Nhi nấp một bên, nghe vậy liền vội vàng chạy vào như thể vừa mới về.
"Ba, mẹ, hai người nghe tin gì chưa?"
"Sao vậy Cẩm Nhi?"
"Lăng Mặc có vợ sắp cưới rồi, nghe nói là một người không danh không phận. Cũng không biết có điểm nào tốt, lại được Lăng Mặc yêu thương như vậy." Kim Cẩm Nhi ấm ức ôm cánh tay Kim phu nhân.
"Con nói vợ sắp cưới của thằng nhóc đó không danh không phận sao?" Kim Nghị nhíu mày hỏi lại.
"Đúng vậy. Trước đây cô ta là con nuôi Hạ gia, nhưng đã bị Hạ gia đuổi ra ngoài, cắt đứt quan hệ rồi."
Kim gia chủ nở nụ cười nham hiểm. Nếu Lăng Mặc đã không nể mặt ông ta như vậy, vậy thì đừng trách ông ta chạm vào cô vợ mỏng manh kia. Kim Cẩm Nhi trong lòng vô cùng vui vẻ, nếu Thẩm Ninh rơi vào tay ba cô ta, vậy thì đúng là vui vẻ rồi.
Hoàng Đằng, cuộc họp quan trọng đang diễn ra, bảo vệ lại thông báo có người đến gây sự, muốn tìm Lăng Mặc bằng được. Anh nhíu mày, kêu Lâm Triết xuống giải quyết nhưng anh ta vừa đi chưa được 10 phút đã vội vàng quay lại.
"Lăng Mặc, Thẩm Ninh mất tích rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.