Chương 64: Hai điều mục đều thành công
Ngân Nhi
14/02/2018
Toàn bộ chuyện ở Mexico đều được giải quyết, nhanh hơn nhiều so với dự
đoán, Lãnh Mặc Phàm cũng thanh toán mọi chi phí, chi phí lần này khá
lớn, nhưng ít ra tâm trạng Lãnh Mặc Phàm vui vẻ, không những thế, dùng
vàng để giải quyết, cũng ảnh hưởng đến đám người nợ nần ở Ấn Độ, hiện
tại bên Ấn Độ chắc hẳn đang tức giận đến giơ chân lên, nghĩ đến những
việc bọn họ từng làm với Tô Cẩm, tất nhiên Lãnh Mặc Phàm sẽ không để bọn họ sống dễ như vậy, ít nhất cũng tìm một lý do hợp lý để họ không thể
sống trên đời này nữa.
Bọn họ không lập tức trở về, mà ở lại Mexico nghỉ ngơi ba ngày, mới đáp máy bay về Mĩ, từ lần trước khi máy bay tư nhân xảy ra chuyện, bọn họ lựa chọn dùng chuyến bay quốc tế an toàn, mà hình như bên Andrew cũng không có động tĩnh gì, nhưng chỉ cần ngày nào mà kế hoạch thu mua vẫn chưa chấm dứt, mấy lão già kia vẫn sẽ không bỏ qua cho anh.
Nhưng thật ra Lãnh Mặc Phàm cũng mỏi mắt chờ mong.
Ngày đầu tiên trở lại Mĩ, Tô Cẩm liền nhận được điện thoại của Tương Vinh, ông đã xảy ra chuyện ở bên kia, hai ngày trước đột nhiên có sát thủ vào căn cứ của bọn họ, tiến hành ám sát ông, cũng may ông đã sớm có phòng bị, đã ở nơi an toàn, lần này Tương Vinh điện thoại tới, những bất mãn với Anna đã hoàn toàn bạo phát, ông hoài nghi sát thủ lần này là do Anna phái đến, nếu Tương Vinh không nghĩ sai, lúc này Anna đã đầu hàng đối thủ của ông, một người đàn ông tên là Rio, lúc Tương Vinh còn là đặc công, đã giết mấy người em của ông ta, mấy năm nay ông ta luôn tìm kiếm tung tích của Tương Vinh, rất có khả năng Anna đã đầu hàng ông ta.
Mà Rio này cũng là thủ lĩnh của một tổ chức sát thủ, sát thủ dưới tay ông còn nhiều hơn Tương Vinh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh mẽ, lần này tổ chức của Tương Vinh gặp phải uy hiếp rất lớn.
“Không thể tin được sư tỷ của tôi lại đầu hàng kẻ thù của cha nuôi.” Sau khi Tô Cẩm đập vỡ điện thoại, tâm trạng chợt nặng nề.
“Trên thế giới này, người thông minh đều sẽ chọn chỗ tốt cho mình, Anna không chấp nhận được cha nuôi của em, cha nuôi của em không tha cho cô ta, hai người đều cùng một loại người, nếu cha nuôi em không gặp chuyện không may, thì người chết chính là Anna.” Lãnh Mặc Phàm híp mắt phân tích.
“Đương nhiên tôi không thể để cho cha nuôi xảy ra chuyện, cho dù có một ngày tôi phải đối mặt với cô, tôi cũng tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.” Mắt Tô Cẩm lóe lên vẻ kiên định.
“Em không phải đối thủ của Anna.” Lãnh Mặc Phàm nhếch môi không hề khách sáo hắt cho cô một gáo nước lạnh.
“Anh đừng quá coi thường người khác.” Tô Cẩm hừ nhẹ nói.
“Tôi không nói thực lực, mà là lòng người, em không nhẫn tâm bằng Anna, cô ta không để ý tình thân mà giết chết cha nuôi của em, em cho rằng cô ta còn có thể nương tay với các người sao? Nhưng em không giống vậy, trong lòng em có bóng ma, lúc ra tay, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của em, ảnh hưởng đến năng lực của em.”
Đối với điểm này, Tô Cẩm thật sự không biết nói gì để phản bác, không sai, tuy rằng hiện tại tâm trạng cô kiên định, nhưng còn chưa chết tâm, đối mặt với Anna, cô không thể coi như đang đối mặt với một đối thủ xa lạ.
“Cho nên tôi đề nghị, lúc em còn chưa hoàn toàn chết tâm, không nên tự ý đối đầu với Anna.”
“Chẳng lẽ bắt tôi đứng nhìn cha nuôi chạy trối chết sao? Tôi làm không được.” Tô Cẩm thở dài một hơi.“Ít nhất phải nắm rõ tình huống của kẻ địch, em mới có thể nắm chắc, hiện tại em cần phải bình tĩnh và có lý trí.” Lãnh Mặc Phàm đề nghị.
“Tôi cũng muốn mình bình tĩnh.” Tô Cẩm cười khổ một tiếng, cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một cục diện như vậy.
“Tôi sẽ giúp em.” Lãnh Mặc Phàm trầm giọng nói.
“Chuyện này tốt nhất anh đừng nhúng tay, tôi không muốn anh rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm vì tôi.” Tô Cẩm lên tiếng từ chối, chuyện này xem như là việc nhà, cô nhất định phải tự tay giải quyết.
“Ít nhất để cho tôi đứng ở bên cạnh em.” Lãnh Mặc Phàm rầu rĩ nói, trong chuyện này, anh có chút bất an, sát thủ mà mất đi bình tĩnh và lý trí thì chính là tự sát, không khác gì tự rước họa vào thân.
Nửa tháng sau, ở Trung Quốc, tại căn cứ quân sự, trong một văn phòng nghiêm nghị, Lục Thiểu Đình lại nắm giữ thân phận và địa vị của mình một lần nữa, tỏ vẻ như một người lính đầy tôn nghiêm, không chỉ như thế, anh còn nhận được một thông báo chuyển công tác, anh sắp đi Mĩ, trở thành một đội trưởng đội cảnh sát quốc tế, lần này nếu anh lập công lao, cũng có ích cho toàn bộ quốc gia.
“Tôi không đi được.” Lần đầu tiên Lục Thiểu Đình phản đối.
“Vì sao? Đây chính là một vị trí cầu còn không được, cậu có biết có bao nhiêu người muốn đi không?” Quân trưởng kinh ngạc nhìn anh.
“Tôi chỉ muốn làm việc trong nước.”
“Tin tưởng tôi, ở Mĩ cậu sẽ nhận được cơ hội phát triển rất tốt, hơn nữa, tất cả đã được cấp trên sắp xếp, đến thời hạn thì đi nhậm chức đi! Phải biết rằng với tuổi của cậu mà ngồi được ở vị trí này, không biết có bao nhiêu người hâm mộ đâu! Ngay cả tôi cũng ghen tỵ.” Quân trưởng nói giỡn.
Lục Thiểu Đình không nói nữa, nhưng ở trong lòng anh, vẫn luôn tồn tại một cảm xúc không thể tiêu tan, nguyên nhân anh không muốn đi Mĩ chỉ có một, Tô Cẩm ở nước Mĩ, một người là sát thủ, một người là cảnh sát, anh sợ sẽ có một ngày đối địch với cô.
Nhưng quân lệnh không thể trái, huống chi lần này anh đại diện cho quốc gia, là một vinh quang, nữ nhi tình trường nên xếp sau lợi ích quốc gia, cho dù có một ngày như vậy, cũng không phải chuyện anh có thể khống chế.
Tốt nhất là không nên gặp lại cô.
Tất cả đã trôi qua rồi, anh là Lục Thiểu Đình, một người lính của quốc gia, một người sống vì chính nghĩa, không nên mê luyến những thứ này.
Bọn họ không lập tức trở về, mà ở lại Mexico nghỉ ngơi ba ngày, mới đáp máy bay về Mĩ, từ lần trước khi máy bay tư nhân xảy ra chuyện, bọn họ lựa chọn dùng chuyến bay quốc tế an toàn, mà hình như bên Andrew cũng không có động tĩnh gì, nhưng chỉ cần ngày nào mà kế hoạch thu mua vẫn chưa chấm dứt, mấy lão già kia vẫn sẽ không bỏ qua cho anh.
Nhưng thật ra Lãnh Mặc Phàm cũng mỏi mắt chờ mong.
Ngày đầu tiên trở lại Mĩ, Tô Cẩm liền nhận được điện thoại của Tương Vinh, ông đã xảy ra chuyện ở bên kia, hai ngày trước đột nhiên có sát thủ vào căn cứ của bọn họ, tiến hành ám sát ông, cũng may ông đã sớm có phòng bị, đã ở nơi an toàn, lần này Tương Vinh điện thoại tới, những bất mãn với Anna đã hoàn toàn bạo phát, ông hoài nghi sát thủ lần này là do Anna phái đến, nếu Tương Vinh không nghĩ sai, lúc này Anna đã đầu hàng đối thủ của ông, một người đàn ông tên là Rio, lúc Tương Vinh còn là đặc công, đã giết mấy người em của ông ta, mấy năm nay ông ta luôn tìm kiếm tung tích của Tương Vinh, rất có khả năng Anna đã đầu hàng ông ta.
Mà Rio này cũng là thủ lĩnh của một tổ chức sát thủ, sát thủ dưới tay ông còn nhiều hơn Tương Vinh, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh mẽ, lần này tổ chức của Tương Vinh gặp phải uy hiếp rất lớn.
“Không thể tin được sư tỷ của tôi lại đầu hàng kẻ thù của cha nuôi.” Sau khi Tô Cẩm đập vỡ điện thoại, tâm trạng chợt nặng nề.
“Trên thế giới này, người thông minh đều sẽ chọn chỗ tốt cho mình, Anna không chấp nhận được cha nuôi của em, cha nuôi của em không tha cho cô ta, hai người đều cùng một loại người, nếu cha nuôi em không gặp chuyện không may, thì người chết chính là Anna.” Lãnh Mặc Phàm híp mắt phân tích.
“Đương nhiên tôi không thể để cho cha nuôi xảy ra chuyện, cho dù có một ngày tôi phải đối mặt với cô, tôi cũng tuyệt đối sẽ không thủ hạ lưu tình.” Mắt Tô Cẩm lóe lên vẻ kiên định.
“Em không phải đối thủ của Anna.” Lãnh Mặc Phàm nhếch môi không hề khách sáo hắt cho cô một gáo nước lạnh.
“Anh đừng quá coi thường người khác.” Tô Cẩm hừ nhẹ nói.
“Tôi không nói thực lực, mà là lòng người, em không nhẫn tâm bằng Anna, cô ta không để ý tình thân mà giết chết cha nuôi của em, em cho rằng cô ta còn có thể nương tay với các người sao? Nhưng em không giống vậy, trong lòng em có bóng ma, lúc ra tay, sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của em, ảnh hưởng đến năng lực của em.”
Đối với điểm này, Tô Cẩm thật sự không biết nói gì để phản bác, không sai, tuy rằng hiện tại tâm trạng cô kiên định, nhưng còn chưa chết tâm, đối mặt với Anna, cô không thể coi như đang đối mặt với một đối thủ xa lạ.
“Cho nên tôi đề nghị, lúc em còn chưa hoàn toàn chết tâm, không nên tự ý đối đầu với Anna.”
“Chẳng lẽ bắt tôi đứng nhìn cha nuôi chạy trối chết sao? Tôi làm không được.” Tô Cẩm thở dài một hơi.“Ít nhất phải nắm rõ tình huống của kẻ địch, em mới có thể nắm chắc, hiện tại em cần phải bình tĩnh và có lý trí.” Lãnh Mặc Phàm đề nghị.
“Tôi cũng muốn mình bình tĩnh.” Tô Cẩm cười khổ một tiếng, cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có một cục diện như vậy.
“Tôi sẽ giúp em.” Lãnh Mặc Phàm trầm giọng nói.
“Chuyện này tốt nhất anh đừng nhúng tay, tôi không muốn anh rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm vì tôi.” Tô Cẩm lên tiếng từ chối, chuyện này xem như là việc nhà, cô nhất định phải tự tay giải quyết.
“Ít nhất để cho tôi đứng ở bên cạnh em.” Lãnh Mặc Phàm rầu rĩ nói, trong chuyện này, anh có chút bất an, sát thủ mà mất đi bình tĩnh và lý trí thì chính là tự sát, không khác gì tự rước họa vào thân.
Nửa tháng sau, ở Trung Quốc, tại căn cứ quân sự, trong một văn phòng nghiêm nghị, Lục Thiểu Đình lại nắm giữ thân phận và địa vị của mình một lần nữa, tỏ vẻ như một người lính đầy tôn nghiêm, không chỉ như thế, anh còn nhận được một thông báo chuyển công tác, anh sắp đi Mĩ, trở thành một đội trưởng đội cảnh sát quốc tế, lần này nếu anh lập công lao, cũng có ích cho toàn bộ quốc gia.
“Tôi không đi được.” Lần đầu tiên Lục Thiểu Đình phản đối.
“Vì sao? Đây chính là một vị trí cầu còn không được, cậu có biết có bao nhiêu người muốn đi không?” Quân trưởng kinh ngạc nhìn anh.
“Tôi chỉ muốn làm việc trong nước.”
“Tin tưởng tôi, ở Mĩ cậu sẽ nhận được cơ hội phát triển rất tốt, hơn nữa, tất cả đã được cấp trên sắp xếp, đến thời hạn thì đi nhậm chức đi! Phải biết rằng với tuổi của cậu mà ngồi được ở vị trí này, không biết có bao nhiêu người hâm mộ đâu! Ngay cả tôi cũng ghen tỵ.” Quân trưởng nói giỡn.
Lục Thiểu Đình không nói nữa, nhưng ở trong lòng anh, vẫn luôn tồn tại một cảm xúc không thể tiêu tan, nguyên nhân anh không muốn đi Mĩ chỉ có một, Tô Cẩm ở nước Mĩ, một người là sát thủ, một người là cảnh sát, anh sợ sẽ có một ngày đối địch với cô.
Nhưng quân lệnh không thể trái, huống chi lần này anh đại diện cho quốc gia, là một vinh quang, nữ nhi tình trường nên xếp sau lợi ích quốc gia, cho dù có một ngày như vậy, cũng không phải chuyện anh có thể khống chế.
Tốt nhất là không nên gặp lại cô.
Tất cả đã trôi qua rồi, anh là Lục Thiểu Đình, một người lính của quốc gia, một người sống vì chính nghĩa, không nên mê luyến những thứ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.