Bà Xã Đại Nhân, Tôi Yêu Em!!!!
Chương 9: Gặp lại bạn cùng bàn
Cindy Văn
03/05/2021
Vừa ra đến cổng nhà hàng, Nhã Thanh đã đụng trúng người nào đó. Theo phản xạ, Trần Phong đưa tay lên đỡ co và hỏi han:
" Cô có sao không?"
" Tôi...tôi không sao, cảm ơn" Nhã Thanh loạng choạng đứng vững lại
" Tôi...tôi xin lỗi, tôi không cố ý, cô có sao không?" người đàn ông trước mặt thấy mình đụng phải một người phụ nnuwx thì vội vàng xin lỗi
Sao...cô nghe cái giọng này quen quen, Nhã Thanh vội vàng ngước lên, cô rất bất ngờ vì người đụng trúng cô vừa nãy không ai khác chính là Trương Bách Tùng - bạn cùng bàn với cô hồi cấp ba. Cậu ấy và cô đã bị mất liên lạc với nhau kể từ khi Bách Tùng đột ngột đi nước ngoài sinh sống và cô khong t ờ được rằng cả hai lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
" Cậu...cậu có phải là...Trương Bách Tùng không?" cô sửng sờ hỏi
" Phải, là tôi, sao cô biết tên tôi? Mà hình như cô là..." Bách Tùng hỏi lại cô vì anh thấy cô gái này khá quen nhưng lại không nhớ là ai
" Mình là Lưu Nhã Thanh, bạn cùng bàn với cậu đây, không nhận ra mình sao?"
" Cậu..cậu là Nhã Thanh sao?!?! Trông cậu khác quá, xinh đẹp hơn trước nữa"
Bao nhiêu năm qua anh vẫn luôn tìm kiếm cô kể từ khi Bách Tùng mất liên lạc với cô. Anh đã hỏi rất nhiều người xung quanh nhưng không ai biết gì về cô vì hồi còn đi học, Anh Thư đã bêu rếu và vu không cho cô nhưng việc xấu của Nhã Thanh khiên mọi người trong trương ai cũng xa lánh cô, rất ít người muốn tiếp xúc hay chơi với cô vì họ sợ bị liên lụy, thậm chí là không một ai cả. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì là bạn cùng bàn với nhau nên anh rất thường tiếp xúc với cô, và dần dần anh thấy Nhã Thanh không như những lời đòn ngoài kia. Cô tốt bụng, xinh đẹp hơn những gì người khác đồn bên ngoài nên anh rất thích chơi với cô.
" Gặp cậu ở đây mình vui quá!!!! Bao nhiêu năm qua cậu đã ở đâu vậy hả" Nhã Thanh nhảy bổ lên ôm chầm lấy Bách Tùng mà không hề biết rằng đang có một hủ giấm chua lét đúng kế bên cô. Hủ giấm đó còn tỏa ra một luồng sát khí khiến người khác sợ hãi. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì đứng đối diện nên anh có thể cảm nhận được luồng sát khí ấy nên nhẹ nhàng gỡ tay Nhã Thanh ra khỏi người mình và nói:
" Mình cũng rất vui khi gặp cậu ở đây đó, bây giờ cuộc sóng cậu như thế nào? Có tốt không?"
" Mình sống tốt lắm, cậu không cần lo đâu"
" Ừm, vẫn thì tốt, mình chỉ lo cậu lại bị người chị độc ác kia làm khó thôi"
" Đúng là cô ta có làm khó mình vài lúc nhưng mà không sao, Nhã Thanh mình đây sẽ đáp trả tất cả"
" Mình biết là cậu rất mạnh mẽ mà" Bách Tùng vừa nói vừa xoa đầu Nhã Thanh khiến cho người nào đó bắt đầu phun trào hết giấm ra ngoài
" Hihi" thấy Bách Tùng xoa đầu mình, cô cũng cứ để cho anh xoa vì lâu ròi hai người chưa được gặp nhau mà
" Còn đây là...?" Bách Tùn vừa nói vừa chỉ tay sang Trần Phong
" À mình quên giới thiệu với cậu, đây là Hách Trần Phong, tổng tài của tập đoàn SL"
" SL sao? Tập đoàn lớn nhất Trung Quốc này á hả?" nghe nói đến SL, anh há hốc mồm lên vì không ng, Nhã Thanh lại có thể quen được một người có địa vị cao như thế
" Đúng đó, cậu cũng biết sao?"
" Mình biết chứ, cái tập đoàn đó ai mà không biết cho được, mà cậu với anh ta có quan hệ như thế nào vậy?"
" À mình và anh ta chỉ là...." chưa kịp nói hết câu, Nhã Thanh đã bị Trần Phong nhảy vào họng ngồi:
" Tôi là bạn trai cô ấy nên phiền anh có thể giữ khoảng cách với cô ấy, nếu không thì đừng trách tại sao anh không thể sống trên cái đất này"
Nghe hai từ " bạn trai", Nhã Thanh liền sửng sốt định phủ nhận điều đó nhưng lại bị Trần Phong kéo đi mà chưa kịp chào tạm biệt Bách Tùng một tiếng
" Nè, anh làm cái gì vậy hả? Để cho tôi nói chuyện với bạn tôi chứ"
" Không, toi không muốn thấy cô gần gũi với người đàn ông khác"
" Anh là cái gì mà có quyền cấm tôi?" nói rồi cô vùng tay ra khỏi tay anh
" Tôi là chủ nhà của cô, tôi ra lệnh cô không được nói chuyện hay có hành động nào thân mật với người đàn ông khác, cô nghe rõ chưa?"
Nói rồi anh vác cô lên vai và đi một mạch để lại Bách Tùng đứng phía sau ngó theo mà lòng có chút buồn:
" Nhã Thanh, mình sẽ giành lại cậu từ tay anh ta nhưng nếu cậu thật sự có tình cảm với Trần Phong, mình sẽ ủng hộ"
" Cô có sao không?"
" Tôi...tôi không sao, cảm ơn" Nhã Thanh loạng choạng đứng vững lại
" Tôi...tôi xin lỗi, tôi không cố ý, cô có sao không?" người đàn ông trước mặt thấy mình đụng phải một người phụ nnuwx thì vội vàng xin lỗi
Sao...cô nghe cái giọng này quen quen, Nhã Thanh vội vàng ngước lên, cô rất bất ngờ vì người đụng trúng cô vừa nãy không ai khác chính là Trương Bách Tùng - bạn cùng bàn với cô hồi cấp ba. Cậu ấy và cô đã bị mất liên lạc với nhau kể từ khi Bách Tùng đột ngột đi nước ngoài sinh sống và cô khong t ờ được rằng cả hai lại gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
" Cậu...cậu có phải là...Trương Bách Tùng không?" cô sửng sờ hỏi
" Phải, là tôi, sao cô biết tên tôi? Mà hình như cô là..." Bách Tùng hỏi lại cô vì anh thấy cô gái này khá quen nhưng lại không nhớ là ai
" Mình là Lưu Nhã Thanh, bạn cùng bàn với cậu đây, không nhận ra mình sao?"
" Cậu..cậu là Nhã Thanh sao?!?! Trông cậu khác quá, xinh đẹp hơn trước nữa"
Bao nhiêu năm qua anh vẫn luôn tìm kiếm cô kể từ khi Bách Tùng mất liên lạc với cô. Anh đã hỏi rất nhiều người xung quanh nhưng không ai biết gì về cô vì hồi còn đi học, Anh Thư đã bêu rếu và vu không cho cô nhưng việc xấu của Nhã Thanh khiên mọi người trong trương ai cũng xa lánh cô, rất ít người muốn tiếp xúc hay chơi với cô vì họ sợ bị liên lụy, thậm chí là không một ai cả. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì là bạn cùng bàn với nhau nên anh rất thường tiếp xúc với cô, và dần dần anh thấy Nhã Thanh không như những lời đòn ngoài kia. Cô tốt bụng, xinh đẹp hơn những gì người khác đồn bên ngoài nên anh rất thích chơi với cô.
" Gặp cậu ở đây mình vui quá!!!! Bao nhiêu năm qua cậu đã ở đâu vậy hả" Nhã Thanh nhảy bổ lên ôm chầm lấy Bách Tùng mà không hề biết rằng đang có một hủ giấm chua lét đúng kế bên cô. Hủ giấm đó còn tỏa ra một luồng sát khí khiến người khác sợ hãi. Nhưng Bách Tùng thì lại khác, vì đứng đối diện nên anh có thể cảm nhận được luồng sát khí ấy nên nhẹ nhàng gỡ tay Nhã Thanh ra khỏi người mình và nói:
" Mình cũng rất vui khi gặp cậu ở đây đó, bây giờ cuộc sóng cậu như thế nào? Có tốt không?"
" Mình sống tốt lắm, cậu không cần lo đâu"
" Ừm, vẫn thì tốt, mình chỉ lo cậu lại bị người chị độc ác kia làm khó thôi"
" Đúng là cô ta có làm khó mình vài lúc nhưng mà không sao, Nhã Thanh mình đây sẽ đáp trả tất cả"
" Mình biết là cậu rất mạnh mẽ mà" Bách Tùng vừa nói vừa xoa đầu Nhã Thanh khiến cho người nào đó bắt đầu phun trào hết giấm ra ngoài
" Hihi" thấy Bách Tùng xoa đầu mình, cô cũng cứ để cho anh xoa vì lâu ròi hai người chưa được gặp nhau mà
" Còn đây là...?" Bách Tùn vừa nói vừa chỉ tay sang Trần Phong
" À mình quên giới thiệu với cậu, đây là Hách Trần Phong, tổng tài của tập đoàn SL"
" SL sao? Tập đoàn lớn nhất Trung Quốc này á hả?" nghe nói đến SL, anh há hốc mồm lên vì không ng, Nhã Thanh lại có thể quen được một người có địa vị cao như thế
" Đúng đó, cậu cũng biết sao?"
" Mình biết chứ, cái tập đoàn đó ai mà không biết cho được, mà cậu với anh ta có quan hệ như thế nào vậy?"
" À mình và anh ta chỉ là...." chưa kịp nói hết câu, Nhã Thanh đã bị Trần Phong nhảy vào họng ngồi:
" Tôi là bạn trai cô ấy nên phiền anh có thể giữ khoảng cách với cô ấy, nếu không thì đừng trách tại sao anh không thể sống trên cái đất này"
Nghe hai từ " bạn trai", Nhã Thanh liền sửng sốt định phủ nhận điều đó nhưng lại bị Trần Phong kéo đi mà chưa kịp chào tạm biệt Bách Tùng một tiếng
" Nè, anh làm cái gì vậy hả? Để cho tôi nói chuyện với bạn tôi chứ"
" Không, toi không muốn thấy cô gần gũi với người đàn ông khác"
" Anh là cái gì mà có quyền cấm tôi?" nói rồi cô vùng tay ra khỏi tay anh
" Tôi là chủ nhà của cô, tôi ra lệnh cô không được nói chuyện hay có hành động nào thân mật với người đàn ông khác, cô nghe rõ chưa?"
Nói rồi anh vác cô lên vai và đi một mạch để lại Bách Tùng đứng phía sau ngó theo mà lòng có chút buồn:
" Nhã Thanh, mình sẽ giành lại cậu từ tay anh ta nhưng nếu cậu thật sự có tình cảm với Trần Phong, mình sẽ ủng hộ"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.