Chương 72: Hát mở đầu
Huyền Vi Ảnh
24/09/2023
Tại thành phố A
- Thuần Thuần, đã rất lâu rồi em chưa trở lại màn ảnh đấy. Thời gian sau nữa sẽ không có cơ hội trở lại nhiều nữa, em định như thế nào? - Tuyết Bạch hỏi, cô bây giờ đã thay chỗ Alex kiêm luôn trợ lí.
- Ừm. Có lẽ nên giải nghệ... nhỉ? - Giọng cô vẫn lạnh nhạt nhưng nếu nghe kĩ trong đó còn có xen lẫn sự không nỡ.
- Em cứ bảo với fan và công chúng là thời gian sau em sẽ đi tự học trau dồi kiến thức đi. - Tuyết Bạch có thể nhìn rõ được lòng Tư Thuần đang nghĩ gì.
- Được rồi...
- Để chị tìm cho em một chương trình thực tế trước khi mở họp báo. Em cứ nghỉ ngơi đi, chị biết em rất thích công việc này.
Thấy cô không nói gì xem như đã đồng ý liền quay đầu đi chuẩn bị.
"Công việc này mình thích sao?" Ngay sau khi Tuyết Bạch quay lưng đi Tư Thuần liền lẩm bẩm.
Vì từ trước đến giờ cô cứ nghĩ công việc này kiếm tiền nhanh nhất, có thể lo cho cuộc sống người của cô. Mà thời gian qua dường như đã quen, cô cứ ngỡ đó chỉ là điều đương nhiên. Giờ nghĩ lại nếu cô không thích thì sẽ không làm nữa, ai mà không biết Tuyết Hồ Ly giàu cỡ nào chứ.
...
Sáng sớm hôm sau
- Chị vừa nhận cho em show Thần tượng mới đấy. Em sẽ làm khách mời chỉ cần hát một bài thôi rồi ra về. Chương trình này từ trước đến giờ đều không mời một khách mời nào đến hát. Hôm qua chị có nói chuyện một chút với nhà sản xuất bên đấy. Bọn họ rất hào phóng mà nói em sẽ hát mở đầu cho tập tiếp theo, chỉ cần hát thôi cũng được. - Ngồi trên xe Tuyết Bạch vừa lái vừa nói với người ngồi phía sau.
- Ừm. - Cô chỉ ừm nhẹ như rồi không quan tâm, giống như là việc đó không phải của bản thân vậy.
Tuyết Bạch thấy vậy cũng không nói gì, con nhóc này chỉ có trước mặt con trai bảo bối hay là Hàn Mặc Ngôn kia mới nói nhiều hơn một tí thôi. Chứ bình thường cứ như khúc gỗ mục, nhạt nhẽo. Lòng thì nghĩ vậy, nhưng Tuyết Bạch nào biết cô cũng là người như vậy cơ chứ.
...
- Ahhh, Tuyết Ly đến rồi đấy à. - Đích thân nhà sản xuất đến đón cô luôn có à.
Người đàn ông đó lại nhìn về phía sau, vừa đi nhanh lướt ngang qua cô.
- Aizzzzz, Tổng giám Daisy, sao cô lại không nói một tiếng để tôi cho xe đến đón cơ chứ. - Ông ta cười nịnh nọt.
- Ừm...
Thấy cảnh trước mắt Tuyết Bạch rất muốn phụt cười nhưng phải nhẫn, phải nhẫn... Nếu ông ta biết ông ta vừa làm hành động gì với Ly gia thì... không dám nghĩ đến.
- Nào nào, vào trong thôi. - Ông ta vừa nói vừa giơ tay mời Tuyết Bạch bào trong, hai người cứ thế đi vào trong, bỏ lại Tư Thuần đen mặt ở phía sau. Hừ...
- Ly này, em vào phòng hóa trang trước đi, chị muốn hỏi nhà sản xuất vài câu. - Tuyết Bạch nhìn cô rồi chỉ đến căn phòng VIP cách đó không xa cho cô.
Cô khẽ gật đầu rồi đi luôn. Làm cho người đàn ông kia thật khó hiểu, vị Daisy này nhìn có vẻ như rất xem trọng ý kiến của Hồ Tuyết Ly thì phải.
Tư Thuần bước vào phòng hóa trang, ngồi xuống ghế. Lát sau người của cô liền mang đến bộ trang phục dùng cho show diễn.
Tuyết Bạch không lâu sau đó cũng bước vào.
- Đi thay đồ đi, chị trang điểm cho em.
Cô mở mắt, rồi đứng dậy đi thay trang phục, Tuyết Bạch nổi tiếng là người dưới trướng Tuyết gia có khả năng điều hành công ty ổn định, biết dùng người, còn là chuyên gia trang điểm.
...
Trong hội trường máy quay cùng các thực tập sinh đã ngồi chuẩn bị đâu vào đấy.
Vì đây là tập 3 nên cũng có không ít người.
Tất cả đều ngồi ngay ngắn chăm chú nhìn vị dẫn chương trình trên kháng đài, sau đó là vài tràng pháo tay chào các huấn luyện viên.
- Hôm nay, các bạn rất may mắn...
Người dẫn chương trình chỉ nói câu lấp lửng làm bọn thực tập sinh xoắn hết cả não.
- May mắn?
- May mắn gì cơ?
Mọi người đều xoay khuôn mặt khó hiểu sang nhìn nhau.
- Sau đây, chính là may mắn của mọi người.
Tiếng người dẫn chương trình vừa dứt đèn trong hội trường đều tắt cả. Sau đó trên màn hình lớn liền xuất hiện một viễn cảnh bí hiểm, nhưng lại rất đẹp.
Mọi người đều nín thở để xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Sau đó liền là một khúc dạo nhạc đầy tha thiết, dần dà nhanh hơn càng làm cho khung cảnh trên màn hình càng thêm thu hút.
Lúc này, một giọng hát trong trẻo, đầy mị hoặc vang lên. Tư Thuần phía sau tấm mành che kế bên bước ra. Khuôn mặt dưới bóng tối được ánh sáng chiếc đèn nê ong chiếu rọi càng làm tim mọi người như đánh rơi cả ra ngoài.
Người con gái với giọng hát đầy mê hoặc cùng với khuôn mặt được trang điểm theo kiểu ác nữ trên sân khấu khiến cho mọi người phía dưới đều im lặng, nín thở để xem màn biểu diễn của cô.
- Đây... đây... chẳng phải là giọng hát của Vivian sao? - Một người run run kích động lên tiếng.
- Đúng... đúng vậy...
Mọi người phía dưới đều rất kích động nha. Vivian là một quỷ tài của nền âm nhạc thế giới đấy, nhưng cô chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng mà giọng hát của cô lại chẳng ai có khả năng cosplay lại nên nghe một phát liền biết.
- Nhưng... nhưng... cô ấy nhìn mặt có vẻ rất quen đấy.
- Phải... phải...
- Các người có im đi để nghe không hả? - Có người tức giận quát. Muốn bàn luận thì phải đợi thần tượng của tôi hát xong rồi muốn ồn như thế nào chẳng được.
Cô gái trên sân khấu vẫn đứng đó vừa hát vừa nhảy, dáng người thon thả mềm mại khiến cho bọn người ở phái dưới phải kích động một hồi.
Từng giai điệu, nốt cao cô đều thể hiện rất hoàn hảo. Kết thúc phần biểu diễn đèn sân khấu lại tắt một lần nữa.
- Không phải chứ. Tôi muốn thấy khuôn mặt thật của nữ thần nhà tôi.
Mọi người kích động ồn ào. Đèn sân khấu lại bật lên, người con gái vẫn đứng đó nhìn bọn họ, cười nhẹ cúi chào.
- Xin chào, mọi người biết tôi chứ? - Cô nở một nụ cười quyến rũ. Từng cái nhấc tay của cô đều toát lên vẻ cao sang, quyền quý đầy mị hoặc.
- Vivian... Vivian... em yêu chị. - Từng tiếng hô phía dưới đầy kịch liệt.
- Đó chỉ là nghệ danh thôi, nhớ nhé... tên thật của tôi là... Hồ Tuyết Ly.
Lời nói vừa dứt toàn thể phía dưới đều im lặng.
- Không phải chứ. Hai nữ thần của tôi đều là một sao?
- Hồ Tuyết Ly có phải là ảnh hậu Trung Quốc đầu tiên mang tầm thế giới không?
Mọi người lại được một phen kinh hồn bạt vía không nói nên lời nữa.
- Ây, vậy là nữ thần của chúng ta đã biểu diễn xong phần của mình. Bây giờ chúng ta lại quay về...
Người dẫn chương trình sau một hồi đờ đẫn cũng quay về làm tiếp nhiệm vụ của mình. Cô cũng cúi chào rồi bước xuống sân khấu đi vào trong thay đồ, tẩy trang rồi ra xe cùng Tuyết Bạch trở về trang viên Tuyết gia.
- Thuần Thuần, đã rất lâu rồi em chưa trở lại màn ảnh đấy. Thời gian sau nữa sẽ không có cơ hội trở lại nhiều nữa, em định như thế nào? - Tuyết Bạch hỏi, cô bây giờ đã thay chỗ Alex kiêm luôn trợ lí.
- Ừm. Có lẽ nên giải nghệ... nhỉ? - Giọng cô vẫn lạnh nhạt nhưng nếu nghe kĩ trong đó còn có xen lẫn sự không nỡ.
- Em cứ bảo với fan và công chúng là thời gian sau em sẽ đi tự học trau dồi kiến thức đi. - Tuyết Bạch có thể nhìn rõ được lòng Tư Thuần đang nghĩ gì.
- Được rồi...
- Để chị tìm cho em một chương trình thực tế trước khi mở họp báo. Em cứ nghỉ ngơi đi, chị biết em rất thích công việc này.
Thấy cô không nói gì xem như đã đồng ý liền quay đầu đi chuẩn bị.
"Công việc này mình thích sao?" Ngay sau khi Tuyết Bạch quay lưng đi Tư Thuần liền lẩm bẩm.
Vì từ trước đến giờ cô cứ nghĩ công việc này kiếm tiền nhanh nhất, có thể lo cho cuộc sống người của cô. Mà thời gian qua dường như đã quen, cô cứ ngỡ đó chỉ là điều đương nhiên. Giờ nghĩ lại nếu cô không thích thì sẽ không làm nữa, ai mà không biết Tuyết Hồ Ly giàu cỡ nào chứ.
...
Sáng sớm hôm sau
- Chị vừa nhận cho em show Thần tượng mới đấy. Em sẽ làm khách mời chỉ cần hát một bài thôi rồi ra về. Chương trình này từ trước đến giờ đều không mời một khách mời nào đến hát. Hôm qua chị có nói chuyện một chút với nhà sản xuất bên đấy. Bọn họ rất hào phóng mà nói em sẽ hát mở đầu cho tập tiếp theo, chỉ cần hát thôi cũng được. - Ngồi trên xe Tuyết Bạch vừa lái vừa nói với người ngồi phía sau.
- Ừm. - Cô chỉ ừm nhẹ như rồi không quan tâm, giống như là việc đó không phải của bản thân vậy.
Tuyết Bạch thấy vậy cũng không nói gì, con nhóc này chỉ có trước mặt con trai bảo bối hay là Hàn Mặc Ngôn kia mới nói nhiều hơn một tí thôi. Chứ bình thường cứ như khúc gỗ mục, nhạt nhẽo. Lòng thì nghĩ vậy, nhưng Tuyết Bạch nào biết cô cũng là người như vậy cơ chứ.
...
- Ahhh, Tuyết Ly đến rồi đấy à. - Đích thân nhà sản xuất đến đón cô luôn có à.
Người đàn ông đó lại nhìn về phía sau, vừa đi nhanh lướt ngang qua cô.
- Aizzzzz, Tổng giám Daisy, sao cô lại không nói một tiếng để tôi cho xe đến đón cơ chứ. - Ông ta cười nịnh nọt.
- Ừm...
Thấy cảnh trước mắt Tuyết Bạch rất muốn phụt cười nhưng phải nhẫn, phải nhẫn... Nếu ông ta biết ông ta vừa làm hành động gì với Ly gia thì... không dám nghĩ đến.
- Nào nào, vào trong thôi. - Ông ta vừa nói vừa giơ tay mời Tuyết Bạch bào trong, hai người cứ thế đi vào trong, bỏ lại Tư Thuần đen mặt ở phía sau. Hừ...
- Ly này, em vào phòng hóa trang trước đi, chị muốn hỏi nhà sản xuất vài câu. - Tuyết Bạch nhìn cô rồi chỉ đến căn phòng VIP cách đó không xa cho cô.
Cô khẽ gật đầu rồi đi luôn. Làm cho người đàn ông kia thật khó hiểu, vị Daisy này nhìn có vẻ như rất xem trọng ý kiến của Hồ Tuyết Ly thì phải.
Tư Thuần bước vào phòng hóa trang, ngồi xuống ghế. Lát sau người của cô liền mang đến bộ trang phục dùng cho show diễn.
Tuyết Bạch không lâu sau đó cũng bước vào.
- Đi thay đồ đi, chị trang điểm cho em.
Cô mở mắt, rồi đứng dậy đi thay trang phục, Tuyết Bạch nổi tiếng là người dưới trướng Tuyết gia có khả năng điều hành công ty ổn định, biết dùng người, còn là chuyên gia trang điểm.
...
Trong hội trường máy quay cùng các thực tập sinh đã ngồi chuẩn bị đâu vào đấy.
Vì đây là tập 3 nên cũng có không ít người.
Tất cả đều ngồi ngay ngắn chăm chú nhìn vị dẫn chương trình trên kháng đài, sau đó là vài tràng pháo tay chào các huấn luyện viên.
- Hôm nay, các bạn rất may mắn...
Người dẫn chương trình chỉ nói câu lấp lửng làm bọn thực tập sinh xoắn hết cả não.
- May mắn?
- May mắn gì cơ?
Mọi người đều xoay khuôn mặt khó hiểu sang nhìn nhau.
- Sau đây, chính là may mắn của mọi người.
Tiếng người dẫn chương trình vừa dứt đèn trong hội trường đều tắt cả. Sau đó trên màn hình lớn liền xuất hiện một viễn cảnh bí hiểm, nhưng lại rất đẹp.
Mọi người đều nín thở để xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Sau đó liền là một khúc dạo nhạc đầy tha thiết, dần dà nhanh hơn càng làm cho khung cảnh trên màn hình càng thêm thu hút.
Lúc này, một giọng hát trong trẻo, đầy mị hoặc vang lên. Tư Thuần phía sau tấm mành che kế bên bước ra. Khuôn mặt dưới bóng tối được ánh sáng chiếc đèn nê ong chiếu rọi càng làm tim mọi người như đánh rơi cả ra ngoài.
Người con gái với giọng hát đầy mê hoặc cùng với khuôn mặt được trang điểm theo kiểu ác nữ trên sân khấu khiến cho mọi người phía dưới đều im lặng, nín thở để xem màn biểu diễn của cô.
- Đây... đây... chẳng phải là giọng hát của Vivian sao? - Một người run run kích động lên tiếng.
- Đúng... đúng vậy...
Mọi người phía dưới đều rất kích động nha. Vivian là một quỷ tài của nền âm nhạc thế giới đấy, nhưng cô chưa bao giờ lộ mặt trước công chúng mà giọng hát của cô lại chẳng ai có khả năng cosplay lại nên nghe một phát liền biết.
- Nhưng... nhưng... cô ấy nhìn mặt có vẻ rất quen đấy.
- Phải... phải...
- Các người có im đi để nghe không hả? - Có người tức giận quát. Muốn bàn luận thì phải đợi thần tượng của tôi hát xong rồi muốn ồn như thế nào chẳng được.
Cô gái trên sân khấu vẫn đứng đó vừa hát vừa nhảy, dáng người thon thả mềm mại khiến cho bọn người ở phái dưới phải kích động một hồi.
Từng giai điệu, nốt cao cô đều thể hiện rất hoàn hảo. Kết thúc phần biểu diễn đèn sân khấu lại tắt một lần nữa.
- Không phải chứ. Tôi muốn thấy khuôn mặt thật của nữ thần nhà tôi.
Mọi người kích động ồn ào. Đèn sân khấu lại bật lên, người con gái vẫn đứng đó nhìn bọn họ, cười nhẹ cúi chào.
- Xin chào, mọi người biết tôi chứ? - Cô nở một nụ cười quyến rũ. Từng cái nhấc tay của cô đều toát lên vẻ cao sang, quyền quý đầy mị hoặc.
- Vivian... Vivian... em yêu chị. - Từng tiếng hô phía dưới đầy kịch liệt.
- Đó chỉ là nghệ danh thôi, nhớ nhé... tên thật của tôi là... Hồ Tuyết Ly.
Lời nói vừa dứt toàn thể phía dưới đều im lặng.
- Không phải chứ. Hai nữ thần của tôi đều là một sao?
- Hồ Tuyết Ly có phải là ảnh hậu Trung Quốc đầu tiên mang tầm thế giới không?
Mọi người lại được một phen kinh hồn bạt vía không nói nên lời nữa.
- Ây, vậy là nữ thần của chúng ta đã biểu diễn xong phần của mình. Bây giờ chúng ta lại quay về...
Người dẫn chương trình sau một hồi đờ đẫn cũng quay về làm tiếp nhiệm vụ của mình. Cô cũng cúi chào rồi bước xuống sân khấu đi vào trong thay đồ, tẩy trang rồi ra xe cùng Tuyết Bạch trở về trang viên Tuyết gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.