Bà Xã Đừng Chạy

Chương 19

Đô Đô Lang

21/06/2016

“Bỏ móng vuốt của anh ra!” Người nào đó khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

“Lại không ép đến em!” Nói xong người nào đó còn cố ý nhéo, cào cấu “Gối ôm của em mua ở đâu, sao lại có cảm giác có da có thịt? Lớn nhỏ rõ ràng.”

“......” Người kia thật sự khờ hoặc giả ngu? “Ngài có muốn cẩn thận sờ rõ lại không?” Nói xong cô tức giận kéo cái gối ôm bị anh đè lên, đè lên mặt anh.

Trong bóng đêm, cô không thể nhìn thấy khuôn mặt ửng đỏ của anh, chính là cảm giác được cô hung hăng đập gối ôm lên người sau đó bàn tay nhanh chóng bỏ chạy.

“Anh thật sự không biết.” Anh có điển vô lại, nhịn không được đem cánh tay kia lướt qua ôm bên eo cô “Nhưng mà” giọng điệu mờ ám “Cảm giác thật không tồi.” Khóe miệng khẽ nhếch, vì phòng ngừa cô có hành vi quá kích, trước tiên anh ôm chặt cô, khiến cho cô không thể động đậy.

“Trâu Thần! Anh đừng có lưu manh! Em cảnh cáo anh!” Cánh tay nhỏ bé của cô làm sao có thể chống lại sức lực của người đàn ông.

“Để cho anh ôm một chút.” Anh ôm chặt cô, đột nhiên cảm thấy chiếc gối ôm ở giữa hai người bọn họ rất vướng, vòng eo cô mảnh khảnh, mùi sữa tắm thanh nhã, hơi thở ấm áp bên cổ anh, làm cho cơ thể anh rục rịch “Em cử động, anh liền ăn em!” Anh uy hiếp.

Vừa thấy bản thân bị rơi vào hoàn cảnh xấu, cô bật người thay đổi thái độ “Hu hu hu, em còn nghĩ đủ cách xem làm thế nào để quay về, anh lại đối với em như vậy, vậy mà em còn cảm thấy anh mạnh hơn Trương Kiến Quốc, hóa ra là cừu đội lót sói!” Cánh tay nhỏ cẳng chân nhỏ không còn giãy giụa nữa, cho dù cô chưa từng trải qua nhưng trong cuộc sống hàng ngày cũng nghe được không ít, bàn tay to của anh nóng rực, còn có hơi thở gấp gáp cùng âm thanh mờ ám, điều này rất không bình thường.

“Em còn nói anh là sói, anh sẽ ăn em sạch sẽ ngay cả thắt lưng cũng không chừa!”

“Nếu anh dám, em liền la to, ba em nhất định sẽ đi lên làm thịt anh!” Cuối cùng vẫn không nhịn được, tính ngang bướng lại nổi dậy.

“Cũng không nhất định, phỏng chừng đến lúc đó chuyện của chúng ta bị lộ ra, ai cũng không chạy được!” Nói xong còn cố ý tới gần cô, ở bên tai cô khẽ thổi khí nóng.

“Anh Thần” Giọng nói mềm mại, có chút oan ức, lại có chút làm nũng “Ngày mai em đi học phải làm sao bây giờ?” Nói lảng sang chuyện khác.

Vừa thấy không khí dịu đi, anh cũng tích cực phối hợp “Cũng không phải em làm chuyện gì sai, em sợ cái gì chứ? Sao vậy, vẫn còn luyến tiếc tên nhóc Vu Phi kia sao?” Giọng nói rõ ràng bất mãn.

“Anh ghen!” Lại lạc đề.

“Vừa rồi em nói muốn quay về? Là muốn quay về cùng anh sao?” Hôm nay anh đến chính là vì mục đích này, xem ra đương sự cũng có ý này, như vậy thì dễ hơn nhiều.

“Lúc trước muốn như vậy nhưng bây giờ em cảm thấy em phải lo lắng.”



Nhóc con chết tiệt! Lúc này còn dám dùng thái độ như vậy nói chuyệ nới anh “Vốn dĩ mấy ngày này còn muốn làm thịt kho tàu, chân gà kho tàu, xem ra anh phải tiết kiệm rồi.”

Người nào đó không chí khí chảy nước miếng, cô vốn dĩ đối với mỗi một món hầm cách thủy không có thịt thì không vui, hơn nữa với tay nghề của anh, nhất là thịt kho tàu, quả thật rất tuyệt, mấy ngày này khẩu vị của cô đều bị nuôi dưỡng đến điêu luyện, quay về ăn thức ăn do chú Lý làm lại cảm thấy không có mùi vị gì “Một tuần làm thịt kho tàu!” Cô đột nhiên nói một câu như vậy.

Nhưng mà anh lại nghe hiểu được “Được! Cộng thêm bò kho tiêu đen, chân gà, thịt luộc......” Thừa dịp cô nuốt nước miếng khi nghe thấy mấy món đó, anh trộm sờ bên hông cô, hài lòng gật đầu.

“Đừng sờ nữa!” Thật sự nghĩ cô là heo sao! Có ăn liền bán mình! “Em vẫn là trẻ vị thành niên, ngài phải cẩn thận phạm tội ác!” Nói xong còn nũng nịu dùng đầu ngón tay đẩy lồng ngực anh ra xa.

Trâu Thần nhất thời như điện giật không có phương hướng, thuận theo lực cô đẩy lui về phía sau, lại cảm thấy trong trươc ngực thiếu gì đó “Tối mai anh tới trường đón em.”

“Trước tiên anh chăm sóc bà ngoại, em phụ trách thu phục mẹ em, bây giờ chỉ có thể tranh thủ thuyết phục mẹ.” Đôi mắt xinh đẹp hưng phấn tính kế.

“Em theo anh trở chỉ vì anh sao?” Anh không thể không thừa nhận, nếu khẳng định là đáp án này anh nhất định sẽ cảm thấy mình thật thất bại.

“Em chiến đấu vì tự do! Anh không hiểu sao! A......” Cô ngáp ngủ “Ngủ, anh tranh thủ trời tối nhanh chóng ròi khỏi đây đi.” Nói xong liền xoay người muốn ngủ.

“......” Anh tức giận đến giương mắt nhìn, cô thật sự không ngại có anh ở đây! Không sợ anh hóa sói đem cô ăn đến xương cốt cũng không còn sao?

Ngày hôm sau trước cửa trường học.

Cảnh vệ như một người cần cù lao động chạy đến mở cửa xe giúp Tân Đồng, chiếc xe quân sự màu xanh biếc được trang bị rèm che màu đen bên trong, nháy mắt hấp dẫn mọi ánh mắt của học sinh cùng giáo viên, lại một lần nữa khơi dậy trí nhớ về trận đấu ngày hôm đó. Vì thế dưới sự ham mộ ghen tị của mọi người Tân Đồng ưỡn ngực ngẩng cao đầu đi về phía phòng học.

Trâu Thần đã nói, người sai cũng không phải là cô, tại sao vì ánh mắt của mọi người mà làm khổ mình? Hơn nữa sau khi mọi người đều biết tình hình thì thái độ ôn hòa hơn, đó gọi là giả dối, hà tất phải như vậy?

“Tân Đồng!” Giọng nói quen thuộc, giống như một tia chớp nháy mắt đánh tan sự kiên cường của Tân Đồng.

Cô dừng bước nhưng lại không có dũng khí quay đầu lại nhìn cậu ta.

“Mình biết cậu sẽ không tha thứ cho mình.” Vu Phi có chút cô đơn mở miệng “Nhưng nếu mình nói mình làm như vậy đều vì tương lai sau này của chúng ta, cậu có thể tha thứ cho mình?”

“Vì tương lai của chúng ta sau này?” Cô giận dữ quay đầu lại, trừng mắt nhìn cậu ta “Không cần đem lời hay trộn lẫn với những việc xấu đã làm! Nếu không có ai xuất hiện kịp thời giúp tôi, cậu cảm thấy tôi sẽ thế nào khi cả bạn trai và bạn thân đều phản bội, còn phải chịu đựng những lời chửi rủa của mọi người thế nào? Còn có thể ôm những oan ức ở đây sao? Cậu căn bản không nghĩ cho tôi! Cậu chỉ nghĩ cho bản thân cậu! Cho tới bây giờ đều như vậy!”



“Tiểu Đồng......”

“Cậu không xứng gọi tôi như vậy!” Cô không chút lưu tình đánh gãy lời cầu xin của cậu ta.

“Cậu có biết ngày đó mình nhìn thấy cậu suýt bị xe đụng cảm giác sợ hãi thế nào không? Nếu mình có hoàn cảnh gia đình như Lý Lâm, mỗi ngày mình sẽ cho xe đưa đón cậu đi học, sẽ không phát sinh việc nguy hiểm như vậy! Nếu mình có năng lực, mình có thể bắt bọn người đó làm cho bọn họ sợ, trả giá về những việc bọn họ làm! Nhưng mà mình chỉ là một người bình thường, một người con trai muốn cho bạn gái một sinh nhật ý nghĩa cũng phải cân nhắc khá lâu! Ngay từ đầu mình đã hâm mộ hoàn cảnh gia đình nhà Lý Lâm, nhưng mình thề mình không dự đoán được kết quả lại như vậy, mình bị làm mờ mắt bởi điều kiện mà cậu ấy đưa ra, là mình nhất thời bị ma quỷ ám nên làm tổn thương cậu, nhưng mình đối với cậu thật sự là thật tâm!” Cậu ta nói hết những điều mà mình đã che giấu trong lòng đã lâu, cậu ta sợ nếu không nói ra sẽ không có cơ hội.

“Mỗi một câu của cậu tôi đều không tin!” Đôi mắt cô ẩn chứa sự quật cường “Từ nay về sau chúng ta sẽ là người xa lạ!” Nói xong liền quay người tiếp tục đi về phía trước.

“Mình cảm ơn cậu nói Trâu Thần để mình có cơ hội xuất ngoại! Nhưng mình tuyệt đối không từ bỏ cậu! Chờ khi nào mình trở về, mình nhất định sẽ chứng minh cho cậu thấy tấm chân tình của mình!” Nước mắt theo khóe mắt cậu chảy ra, không phải vì người mình thích không hiểu mình, mà là hối hận vì chính bản thân mình, còn có cảm giác uất ức khi được tình địch viện trợ, một quyền hung hăng đấm lên cây cổ thụ thô to, không chút nào không cảm thấy đau đớn......

Nghe được cái tên quen thuộc, cô dừng bước nhưng lại không có dừng lại, có người phạm phải sai lầm vĩnh viễn không thể tha thứ, có người lại làm cho người ta vĩnh viện không biết được thiện ý của mình.

“Tiểu Đồng!” Trì Phỉ thấy Tân Đồng đi vào lớp học liền hưng phấn chạy tới “Trâu Thần nhà cậu thật đẹp trai! Quả thực đẹp trai đến nỗi cực kỳ tàn ác, vô vùng thê thảm!”

“Dừng!” Tân Đồng thật sự nghe không nổi nữa “Mình nhớ rõ hình như anh ấy không có như vậy!”

“Bây giờ tất cả học sinh nữ trong trường chúng ta đều nói hành động của anh ấy rất vĩ đại, hận không thể đến nhà anh ấy cúng bái anh......”

“Trọng điểm!”

“Lý Lâm chuyển trường, Vu Phi xuất ngoại!” Nuốt nước miếng, Trì Phỉ rốt cuộc đem những tin tức mình nghe được hưng phấn nói.

“Mình cũng nổi tiếng?” Thản nhiên hỏi, nghe thấy Lý Lâm chuyển trường cô cảm thấy nhẹ nhàng, nguyên do không phải không để mà là không biết phải để ý thế nào......Dù sao đó cũng là người bạn thân nhất của cô từ sau khi chuyển trường, lại không nghĩ tới lại có kết cục này.

“Đúng!” Trì Phỉ liên tục gật đầu “Hôm nay đi học còn có rất nhiều bạn học nói với mình về bạn.”

“Sau đó?”

“Sao cậu lại thờ ơ như vậy? Mình đoán bây giờ tất cả các trường đều đã biết chuyện của cậu, bây giờ cậu so với Lý Hoằng Cơ, Chu Kiệt Luân còn nổi tiếng hơn!”

“Ừ, cậu nhắc nhở mình, lúc điền nguyện vọng mình nên tránh xa các trường đại học ở đây.” Nghe Trì Phỉ nói vậy, Tân Đồng rốt cuộc biết chuyện có gì đó không hợp lý, người nào đó đúng lúc tới giúp cô, nhất định phát hiện mưu đồ của bọn Lý Lâm, dựa vào tác phong của người nào đó trước sau như một không phải là cứu kịp thời mà bóp chết từ trong trứng nước! Cho nên Lý Lâm xuất hiện, đài truyền hình trực tiếp còn có thời gian quảng cáo, đều là người nào đó cố ý an bài! Mục đích của anh......Rất đơn giản, chính là muốn cô cam tâm tình nguyện đăng ký vào trường đại học của anh! Người này! Quả nhiên là xấu bụng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bà Xã Đừng Chạy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook